Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 455: Giao dịch.




Chương 455: Giao dịch.

Là một vương quốc không liên quan quá nhiều tới cuộc chiến đang diễn ra ở bờ đông lục địa Phú Xuân hiện tại khá là yên bình.

Ít nhất trong mắt quý tộc là như vây.

Không phải sao c·hiến t·ranh cũng chưa lan tới đất của bọn hắn, mặc dù phải điều một đám dân đen đi hỗ trợ nhưng đây cũng không cần quá lo lắng chỉ cần đất của bọn hắn không bị đụng tới cái gì cũng có thể nói chuyện.

Cũng chính vì thế mà hệ thống công nghiệp, không nói đúng hơn là phần dây chuyền sản xuất linh kiện v·ũ k·hí ở quốc gia này không bị ảnh hưởng, nó vẫn đang tiếp tục vận hành cung cấp cho phe Đế quốc những khẩu súng tốt nhất ra chiến trường.

Tại một nông trại nhỏ nằm ở ngoại ô thủ đô Phú Xuân ngày hôm nay diễn ra một cuộc gặp mặt rất đặc biệt.

Toàn bộ nông trại đều bị người bảo vệ rất nghiêm ngặt, chỉ cần quan sát sơ qua liền thấy được có không ít binh sĩ cầm súng đứng gác xung quanh, không chỉ là M1 mà còn có cả AK v·ũ k·hí độc quyền của q·uân đ·ội Nam Tinh nữa.

Hiển nhiên người bên trong thân phận không nhỏ, hoặc ít nhất có quan hệ với q·uân đ·ội Nam Tinh mới có thể trang bị cho người của mình AK.

Nhà chính của nông trại khá xập xệ cửa gỗ cũng đả bị mọt bên trong ngôi nhà chỉ có một bộ bàn ghế cũ kỹ nhưng lại vô cùng sạch sẽ, cái này cũng thật dễ hiểu bởi vì trên bộ bàn ghế này ngồi hai người đàn ông vô cùng sang trọng.

Đúng vậy chỉ cần nhìn bộ quần áo trên người hai người liền biết cả hai đều là những người có địa vị vô cùng cao quý.

“Trần tiên sinh như những gì đã nói với ngài, không biết tiên sinh có điều kiện gì?”

Một nam nhân lên tiếng nói với người đối diện.

“Ha ha! Lương tiên sinh ngài có biết nếu ta đáp ứng chuyện gì sẽ xảy ra không. Làm sao ta có thể cam đoan an toàn của mình.”

Nam nhân gọi Trần tiên sinh trả lời lại.



“Trần tiên sinh chỉ cần ngài đồng ý mọi điều kiện ngài có thể nói ra bao gồm cả việc bảo vệ an toàn cho người nhà của ngài. Đế quốc có thể lấy danh nghĩa của Diêu pháp thánh ra đảm bảo người nhà của ngài an toàn.”

Lương tiên sinh đáp lời.

Nhưng lời của hắn cũng khiến vị tiên sinh họ Trần đối diện rung động, hắn đương nhiên hiểu hai chữ pháp thánh có ý nghĩa gì, nếu thật sự đúng như những gì vị Lương tiên sinh này nói dùng danh nghĩa của pháp thánh để đảm bảo an toàn cho gia đình hắn như vậy cũng không cần phải sợ hãi Nam Tinh ra tay với gia đình hắn.

Tin tưởng Nam Tinh có mười lá gan cũng không dám đánh mặt pháp thánh.

“Nhưng không phải pháp thánh không can thiệp vào thế tục sao?”

Trần tiên sinh không phải người ngu, hắn cũng biết hiệp ước giữa các pháp thánh theo hắn chuyện này pháp thánh sẽ không thể nào ra mặt.

“Ha ha! Chuyện này tiên sinh không cần phải lo lắng. Ta có thể đảm bảo với tiên sinh Diêu pháp thánh chắc chắn sẽ ra mặt bảo vệ ngài cùng gia đình ngài. Đương nhiên cái gì cũng cần cái giá phải trả của nó.”

Nói rồi vị Lương tiên sinh này đưa ra một văn kiện trước mặt vị tiên sinh họ Trần.

Nhận lấy văn kiện Trần tiên sinh quan sát.

“Những gì viết trên này đều là sự thật?”

Trần tiên sinh đặt văn kiện xuống không thể tin được nói. Điều kiện viết bên trong thực sự quá mê người, mê người tới mức ngay cả Trần tiên sinh cũng không thể tin được nội dung bên trong.

Chỉ riêng điều kiện đầu tiên việc Đế quốc hứa phong hắn thành hầu tước còn cho hắn lãnh địa riêng, đây thực sự là một điều kiện mê người.



Phải biết ở thế giới này bình dân luôn có những mơ ước một ngày trở thành quý tộc, trở thành người trên người có thể nắm quyền sinh quyền sát trong tay. Đây là giấc mơ tồn tại ở nơi sâu nhất trong tâm trí đối với bất kỳ bình dân nào từ khi sinh ra cho tới khi c·hết đi.

Trần tiên sinh cũng vậy! Hắn cũng có một ước mơ tương tự, ước mơ trở thành quý tộc.

Đừng nhìn vị Trần tiên sinh này mặc trên người một bộ quần áo cao quý, ăn nói ngang hàng với một vị quý tộc Đế quốc, còn có cả người bảo vệ nhưng về bản chất Trần tiên sinh chỉ là một thường dân, hắn không phải quý tộc và cũng không có đặc quyền của quý tộc.

Vì thế mặc dù đã là một người phi thường giàu có, thậm chí tài sản của hắn có thể còn nhiều hơn cả một hầu tước bình thường nhưng hắn không thỏa mãn, hắn muốn trở thành quý tộc muốn nắm giữ quyền sinh sát của người trên tay.

“Chỉ cần ngài đồng ý bán lại công nghệ cho chúng ta. Chúng ta cam đoàn sẽ hoàn thành tất cả thỏa thuận. Ngài không cần phải lo lắng, chúng ta cũng phải làm ăn với rất nhiều người khác nếu không giữ lời với ngài thì còn ai sẽ tin tưởng hợp tác với chúng ta.”

Vị Lương tiên sinh này giống như đoán ra lo lắng trong lòng Trần tiên sinh vì thế ông ta c·ướp trước lên tiếng.

Chỉ có điều Trần tiên sinh cũng không vì thế mà trở nên quyết tâm. Hắn biết giá trị của mình ở đâu, và hắn cũng biết nếu đồng ý với thỏa thuận này hậu quả sẽ như thế nào.

Công nghệ sản xuất nòng súng chính là con bài của hắn, một khi hắn đưa thứ này ra cho Đế quốc giá trị của hắn sẽ biến mất và đương nhiên hắn cũng sẽ trở thành kẻ phản quốc, Nam Tinh chắc chắn sẽ không chứa chấp một kẻ như hắn thậm chí là đuổi g·iết hắn. Toàn bộ tài sản của hắn tại Nam Tinh sẽ bị tịch thu hắn sẽ không còn bất kỳ thứ cả.

Nhưng Trần tiên sinh lại không muốn từ chối, điều kiện đối phương cho ra vô cùng mê người, mê người tới mức hắn không thể cưỡng lại được.

Trong lòng Trần tiên sinh đang đấu tranh thứ hắn đấu tranh chính là lý trí cùng lòng tham, có những người mặc dù biết làm chuyện sẽ rơi xuống vực sâu nhưng hắn vẫn là làm, bởi vì lòng tham đã chiếm cứ lấy toàn bộ đầu óc của hắn cùng lý trí của hắn.

“Ta sẽ giúp các ngươi xây dựng nhà máy tại Đế quốc nhưng công nghệ thì thật có lỗi ta không thể giao ra được.”

Trần tiên sinh cuối cùng quyết định, hắn không muốn giao ra công nghệ nhưng cũng không muốn từ bỏ địa vị hầu tước kia vì thế lựa chọn cách này.

“Tiên sinh, nếu như vậy những điều kiện bên trong sẽ không thể đạt được. Ít nhất tước vị hầu tước ngài sẽ không thể có được.”

Lương tiên sinh bình tĩnh nói.



“Không cần thiết phải hầu tước, ban đầu ta chỉ cần một vị trí bá tước liền đủ. Nhưng nếu đóng góp của ta đạt được một mức độ đủ cao ta muốn tước vị được thăng lên. Đương nhiên trước đó ta cũng cần sự đảm bảo từ pháp thánh.”

“Ý ngài là gì?”

“Rất đơn giản. Ta đồng ý giúp các ngươi xây nhà máy, các ngươi cho ta một vị trí bá tước cùng lãnh địa riêng. Sau đó dựa vào đóng góp của ta cho Đế quốc ta muốn nhận lại được phần thưởng tương xứng với công sức ta bỏ ra. Ví dụ như nếu ta giúp Đế quốc hoàn thành xây dựng mười nhà máy, cung cấp đủ linh kiện để sản xuất năm mươi nghìn khẩu súng ta liền nhận được tước vị bá tước.”

Lương tiên sinh nhíu chặt mày sau những lời vừa rồi.

“Thứ Đế quốc cần là công nghệ, không phải nhà máy.”

“Thật có lỗi nhưng gì ta có thể hứa chỉ là nhà máy, còn về công nghệ cho dù ta nói cho các ngươi cũng không thể làm được.”

Nhìn người trước mặt vẫn nhíu mày nhìn mình không nói một lời Trần tiên sinh không có cách nào tiếp tục giải thích.

“Nhà máy ta nắm giữ chỉ là đảm nhận nhiệm vụ dung luyện cùng tạo hình nòng súng đây là phần công nghệ ta có. Nhưng lò luyện hay các máy sản xuất bên trong ta đều phải mua từ bên khác, đặc biệt là lò luyện thứ này chỉ có xí nghiệp của chính phủ bán nếu không có những thứ đó cho dù ngươi có công nghệ cũng không làm được gì.”

“Cái này không cần ngài lo lắng, thứ chúng ta cần là công nghệ. Chỉ như vậy thôi.”

Lương tiên sinh nghiêm túc nói. Nhưng nhận lại chỉ là một cái lắc đầu.

“Đây là đề nghị của ta ngươi trở về nói với cấp trên của ngươi như vậy, nếu không được vậy chúng ta cũng không cần hợp tác.”

Nói rồi vị Trần tiền sinh này đứng dậy rời khỏi ngôi nhà để lại Lương tiên sinh ngơ ngác ngồi ở đó.

Rời khỏi nhà thân tín của hắn lập tức tiến tới ghé vào tai hắn nói nhỏ.

“Vừa nhận được tin, Thánh quốc muốn hẹn gặp ngài.”