Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 433: hỗn loạn.




Chương 433: hỗn loạn.

Ngay khi mặt trời vừa ló rạng các binh lính của Lý gia chạy dọc theo những con đường của chủ thành Lý gia vừa đi bọn hắn vừa hét lớn yêu cầu người dân tập hợp tại quảng trường trung tâm. Cũng vào thời điểm này cổng thành vừa mở có không ít xe ngựa xa hoa tiến vào thành, những xe ngựa này đều chạy thẳng tới phủ thành chủ ở trung tâm.

Từ trên xe ngựa những quý tộc ăn mặc đầy sang quý bước xuống tiến vào phủ thành chủ.

Người dân trong thành từ thời điểm các binh lính hò hét đã biết được hôm nay sẽ có chuyện lớn, dù sao trong suốt cuộc đời của bọn hắn còn chưa từng chứng kiến chuyện công tước đại nhân yêu cầu tất cả người dân phải tập hợp tại quảng trường trung tâm.

Vì thế hôm nay người dân trong thành không hoạt động như ngày bình thường mà hầu hết tất cả đều trốn ở trong nhà thông qua khe cửa quan sát tình huống bên ngoài. Nhìn thấy q·uân đ·ội xuất hiện trên đường ai cũng lo lắng không dám ra khỏi cửa chỉ sợ đám lính này nhìn mình ngứa mắt lại cho mình một đao, đến lúc đó liền không biết đi đâu để cáo trạng đi.

Có điều bọn hắn không ra cửa sao được, công tước đại nhân yêu cầu trước mười giờ mọi người dân phải có mặt ở quảng trường trung tâm như vậy cho dù bọn hắn không đi binh lính cũng sẽ kề dao lên cổ buộc bọn hắn phải đi.

Sau một giờ khi bóng người trên quảng trường trung tâm vẫn thưa thớt các binh lính liền không do dự nữa tiến vào nhà của người dân ép bọn hắn ra ngoài dùng vũ lực đuổi người dân ra ngoài.

Mặc dù không ai muốn ra ngoài nhưng dưới lưỡi gươm cùng mũi giáo của các binh lính mọi người cũng chỉ có thể im lặng đi tiến về quảng trường trung tâm.

Chẳng mấy chốc dòng người dễ dàng lấp đầy những con đường của chủ thành, dưới sự dẫn dắt hoặc là uy h·iếp của binh lính người dân không tình nguyện tiến về phía trung tâm quảng trường.

Phải nói thật hiện tại gươm giáo vẫn là thứ v·ũ k·hí có sức uy h·iếp lớn đối với người dân, lính canh trong thành bình thường cũng chỉ sử dụng gươm giáo làm v·ũ k·hí khi tuần tra, dù sao đối phó với bình dân như vậy đủ rồi cũng chỉ có khi c·hiến t·ranh xảy mới phải dùng đến súng.

Rất nhanh mặt trời đã lên cao trên đỉnh đầu, mà quảng trường trung tâm cũng dần chật kín người. Đương nhiên quảng trường trung tâm không thể chứa nhiều người như vậy, vì thế những con đường xung quanh quảng trường trung tâm cũng được sử dụng.

Lúc này cửa ban công tầng hai phủ thành chủ hướng ra quảng trường trung tâm mở ra, từ bên trong xuất hiện một trung niên ăn mặc sang trọng.



Hắn thẳng lưng nhìn về phía trước, một ma pháp xuất hiện trước mặt hắn.

“Chú ý, chú ý! Tứ hoàng tử điện hạ con trai thứ tư của tiên vương, công tước Lý Thần chủ nhân của vùng đất này cùng các vị quý tộc xuất hiện.”

Hắn dùng ma pháp phóng đại âm thanh lên tiếng thông báo tới toàn bộ người trên quảng trường.

Nghe vậy âm thanh ồn ào trên quảng trường đột nhiên im bặt ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về ban công nhìn qua, quảng trường lớn vốn ồn ào không chịu nổi lại trở nên im ắng một cách lạ thường nếu là người yếu bóng vía sợ rằng sẽ không nhịn được.

Lúc này trung niên tránh sang một bên nhường đường cho các vị đại nhân phía sau. Xuất hiện đầu tiên chính là tứ hoàng tử, hắn dơ tay nở một nụ cười tươi tắn vẫy chào những người dân ở bên dưới. Nhưng đáp lại hắn chỉ là những tiếng ồn ào bàn tán mà không phải như hắn tưởng tưởng là tiếng vỗ tay chúc mừng.

Ngược lại theo ngay sau hắn Lý công tước bước ra cũng vẫy tay chào đón người dân bên dưới lúc này tiếng vỗ tay mới xuất hiện. Người dân đâu biết ai là tứ hoàng tử, bọ họ chỉ biết tới công tước đại nhân thôi. Mặc dù dưới sự cai trị của công tước đại nhân bọn họ sống cũng không tốt lắm nhưng tốt nhất vẫn nên thể hiện sự tôn kính với công tước đại nhân nếu không muốn c·hết, đây là nguyên tắc sinh tồn của mọi người trong thế giới này cho dù là quý tộc cũng vậy khi gặp người có tước vị cao hơn tốt nhất nên thể hiện sự tôn kính nếu không muốn gia tộc của ngươi sau đó bị nhằm vào.

Tứ hoàng tử thấy vậy liếc nhìn Lý công tước nhưng hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt tiếp tục vẫy tay chào người dân bên dưới. Có điều ánh mắt đó làm sao có thể thoát khỏi đôi mắt sắc bén của Lý công tước, ông ta nhìn ra được ẩn bên trong là sự ghen ghét cùng đố kỵ, hiển nhiên chính tứ hoàng tử cũng đố kỵ với ông ta.

Nhìn quảng trường đông nghịt bên dưới Lý công tước hiểu được lý do tứ hoàng tử có ánh mắt đó, nhưng cái này ông ta cũng không có cách thậm chí ông ta cũng không ngờ tới xảy ra chuyện như vậy.

Thở dài Lý công tước cũng chỉ có thể im lặng, chỉ mong sau khi ngồi lên ngai vị hắn có thể an phận.

“Ừm! Mọi người yên lặng, tứ hoàng tử có điều muốn nói.”



Lý công tước dẫn đầu lên tiếng để người dân im lặng, lời của chủ nhân vẫn rất có trọng lượng, tiếng vỗ tay rất nhanh trở nên im bặt quảng trường lại trở về với tình huống vừa rồi.

Lý công tước thấy vậy liền gật đầu lui lại nhường vị trí cho tứ hoàng tử.

Tứ hoàng tử cũng rất phối hợp tiến lên thu hút toàn bộ ánh mắt của mọi người.

Thấy vậy tứ hoàng tử lấy từ trong túi áo ra một tờ giấy mở ra bắt đầu nghiêm túc đọc.

Nhưng tứ hoàng tử còn chưa kịp lên tiếng một âm thanh vỡ nát vòng vào tai Lý công tước cùng các quý tộc xung quanh, sau đó Lý công tước cảm nhận được có thứ đồ vật gì đó ẩm ướt nhớt nhát bắn lên mặt mình thậm chí mắt hắn còn bị văng lên che đi một bên mắt của ông ta.

Rầm!

Lý công tước dường như chưa hiểu chuyện gì xảy ra, ông ta quay đầu nhìn sang tứ hoàng tử ở bên cạnh nhưng hình ảnh xuất hiện trong mắt khiến cả người Lý công tước cứng đờ lại.

Cơ thể tứ hoàng tử bị thổi bay ngã trên mặt đất làm vỡ cửa kính phía sau, khuôn mặt đã biến mất hoàn toàn chỉ còn lại phần cằm cùng một đống bầy nhầy trên mặt đất.

Á!

Tiếng hét sợ hãi vang vọng, các hầu gái xung quanh sợ hãi lui lại run rẩy ngã trên mặt đất.

“Đại nhân cận thận.”

Phản ứng đầu tiên là hộ vệ của công tước, hắn vội vã tiến lên cấu trúc ma pháp phòng ngự che chắn trước mặt Lý công tước.



Cũng gần như ngay sau đó một phát đạn v·a c·hạm với ma pháp phòng ngự phá vỡ ma pháp nhưng cũng tiêu hao toàn bộ uy lực của đạn.

Kinh nghiệm đối phó với bắn tỉa của thế giới này vẫn là con số không tròn trĩnh, đáng lẽ ra hành động đầu tiên của hộ vệ phải là để Lý công tước nằm xuống hoặc tìm nơi che chắn chứ không phải cấu trúc ma pháp phòng ngự vội vã, nếu không phải uy lực của đạn không đủ sợ rằng phát đạn này đã tiễn luôn lý công tước về trời.

Đương nhiên ngay sau đó Lý công tước cùng các quý tộc cũng được bảo vệ trốn vào trong phủ thành chủ, nhưng hỗn loạn chỉ vừa mới bắt đầu. Những người dân đứng bên dưới cũng nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn trên ban công phủ thành chủ.

“Có sát thủ, có sát thủ!”

Không biết là người nào lên tiếng nhưng những lời này đã kích hoạt một t·hảm h·ọa.

Khi đám đông tụ tập thì điều nguy hiểm nhất chính là gì? Hỗn loạn, chính xác là như vậy đấy quảng trưởng trung tâm đang tụ tập gần như phần lớn dân cư của chủ thành và đám đông này đang sợ hãi.

Sự sợ hãi còn l·ây l·an nhanh hơn cả d·ịch b·ệnh gần như ngay tức khắc dẫm đạp đã xảy ra, có những người bị xô ngã muốn đứng lên nhưng cuối cùng lại bị những người xung quanh dẫm xuống không thể ngẩng đầu.

Binh lính bao vây xung quanh cũng vội vã triển khai bảo vệ phủ thành chủ tránh bị đám đông hỗn loạn xung kích, cùng với đó là ngăn cản hỗn loạn lan tràn.

Tất cả những điều đó Luna không quan tâm, nàng tiếc nuối thu hồi khẩu L-39 khi không thể tiện tay xử lý luôn tên công tước.

Kỳ thực nếu có lựa chọn nàng cũng không muốn dùng cách này, đáng tiếc phủ công tước canh phòng quá nghiêm ngặt nàng không thể xâm nhập vào, huống chi còn phải tìm vị trí của tứ hoàng tử nữa, cho dù có sự hỗ trợ của ‘lâu đài trên núi’ hay gián điệp của bộ nội an nàng cũng không thể làm được.

Thu hồi súng bắn tỉa Luna nhanh chóng biến mất khỏi cửa sổ căn nhà đối diện với ban công phủ công tước.

Cũng vào lúc này một hiệp sĩ rồng tới từ hướng bắc hạ cánh trên mái phủ thành chủ, người hiệp sĩ nhảy xuống vội vã tiến vào phủ thành chủ mang theo tin khẩn.