Chương 404: Áp đảo (3).
“Hiệp sĩ rồng địch đang tiếp cận!”
Rời mắt khỏi ống nhòm cỡ lớn được bố trí trên boong lính trinh sát hét lớn báo cáo với người bên trong đài chỉ huy.
“Tất cả chuẩn bị chiến đấu!”
Việc chỉ huy phòng không Chu Huy không can thiệp vào, đây là nhiệm vụ của sĩ quan phòng không hắn không cần thiết phải quan tâm tới. Thứ hắn cần quan tâm lúc này là hạm đội của đối phương.
“Tốc độ đối phương thế nào?”
Chu Huy quay sang hạm trưởng hỏi.
“Khoảng mười ba hải lý thưa tư lệnh.”
Quan sát hạm đội đang tiến tới phía chân trời, Chu Huy đi tới điện thoại gọi cho trung tâm tác chiến.
“Cho ta biết nếu tiếp tục duy trì tốc độ này khoảng cách gần nhất của đối phương tới chúng ta là bao nhiêu?”
Mất một thời gian trung tâm tác chiến trả lời.
“Khoảng cách gần nhất khoản một hải lý, trong ô tọa độ 314.”
Một hải lý đã vào khoản cách pháo ma pháp của đối phương có tác dụng, hiển nhiên với ưu thế về tốc độ thì đây là một khoảng cách bất lợi đối với hạm đội Nam Tinh.
Quan sát lại hải đồ Chu Huy ra lệnh.
“Thông báo toàn hạm đội chuyển hướng mục tiêu ô tọa độ 368, tốc độ hai mươi.”
“Quay bánh lái sang phải ba mươi độ, tốc độ hai mươi.”
Sau mệnh lệnh của Chu Huy hạm trưởng cũng ra lệnh cho lái tàu, cũng ngay sau đó toàn bộ hạm đội bắt đầu chuyển hướng.
Cho tới khi kim chỉ mũi tàu sắp hướng thẳng về ô tọa độ 368 hạm trưởng mới ra lệnh.
“Lỏng bánh lái!”
Lúc này hạm trưởng đi tới rỉ vào tai Chu Huy nói.
“Tư lệnh chúng ta có thế sử dụng đội hình chữ T.”
Với tốc độ và khoảng cách này hạm đội hoàn toàn có thể đón đầu đối phương, nếu sử dụng đội hình chữ T bọn hắn hoàn toàn có cơ hội khiến đối phương trọng thương.
Nói về đội hình chữ T đây là một đội hình hải chiến kinh điển trong thời đại pháo hạm, đội hình này giúp bên chiếm ưu thế có thể dồn toàn bộ hỏa lực của mình vào một điểm phía trước trong khi hạm đội của đối phương lại chỉ có tàu dẫn đầu mới có thể đánh trả. Mặc dù hạm đội Giao Châu không sử dụng đội hình đơn tuyến như thời đại pháo hạm một đội hình lý tưởng để tạo thành chữ T nhưng điều đó không quan trọng, tình huống hiện tại hạm đội Nam Tinh hoàn toàn nắm chủ động.
Chu Huy lắc đầu, hắn không muốn tạo thành đội hình đơn tuyến để phát huy toàn bộ sức mạnh của đội hình chữ T
“Nếu làm vậy năng lực phòng không của chúng ta sẽ suy yếu.”
Muốn phát huy toàn bộ sức mạnh của chữ T buộc hạm đội phải thiết lập đội hình đơn tuyến, nhưng khả năng phòng không của đội hình đơn tuyến lại rất hạn chế sẽ gây nguy hiểm cho các t·àu c·hiến, đừng quên hiệp sĩ rồng của đối phương vẫn lởn vởn trên bầu trời.
Chu Huy đã mất một tàu hắn không muốn mất thêm tàu nữa.
“Toàn hạm đội sau khi vượt qua chữ T lập tức chuyển hướng sang ô tọa độ 147, nhớ giữ khoảng cách an toàn với đối phương.”
Chu Huy ra lệnh.
Toàn bộ quá trình chuyển hướng của hạm đội rất mượt mà, pháo hạm vẫn tiếp tục khai hỏa không có chút gián đoạn nào gây ra những tổn thất nặng nề cho hạm đội Giao Châu.
Rầm rầm!
Lại một chiến hạm nữa b·ị b·ắn trúng, gân xanh trên trán chỉ huy hạm đội Giao Châu đã nổi lên đôi tay đã nắm chặt.
“Chỉ Huy tốc độ hạm đội đối phương đang tăng nhanh.”
Hạm trưởng tiến tới bên tai hắn hoảng hốt nói.
“Lại tăng! Bao nhiêu?”
“Ít nhất hai mươi hải lý.”
“Hai mươi!”
Chỉ huy không nhịn được hét lớn, hai mươi hải lý đây là con số gì? Cái tốc độ này đã vượt qua hiểu biết của hắn về t·àu c·hiến.
Nhìn biểu cảm sợ hãi trên khuôn mặt của hạm trưởng chỉ huy Giao Châu cũng biết hắn không hề nói láo.
Lại quay đầu nhìn về phía hạm đội đối phương đang nhả ra khói đen từ phía xa chỉ huy không nhịn được rơi vào xoắn xuýt.
“Đại nhân với tốc độ này chúng ta không thể chặn được đối phương!”
Hạm trưởng lên tiếng.
“Hai hạm đội còn lại tới đâu rồi?”
Chỉ Huy hỏi.
“Đại nhân cho dù bọn hắn có dùng nước mắt phong thân cũng không đuổi kịp đối phương.”
Hạm trưởng khó khăn nói.
Rầm!
Lại một tàu nữa b·ị b·ắn trúng, lần này là một t·àu c·hiến tuyến ngay bên cạnh soái hạm của hắn v·ụ n·ổ thậm chí còn lan tới trên boong soái hạm.
“Nhanh đi liên lạc với hai hạm đội còn lại yêu cầu bọn hắn quay lại tiếp viện.”
Chỉ huy ra lệnh.
“Đại nhân còn chúng ta thì sao?”
“Tiếp tục tiến lên!”
Chỉ huy cắn răng nói.
“Nhưng đại nhân nếu như vậy tổn thất của chúng ta sẽ rất lớn.”
“Ngươi muốn quay đầu đưa lưng cho đối phương sao? Khốn kiếp tốc độ của bọn hắn nhanh hơn chúng ta, nếu không muốn bị cắn lấy lưng đánh thì phải tiếp tục để hạm đội tiến lên.”
Chỉ huy Giao Châu giận giữ hét lớn, hắn đang vô cùng phẫn nộ.
Hạm đội Nam Tinh rất nhanh hạm đội bắt đầu vượt qua chữ T, các tàu dẫn đầu ngay sau đó chuyển hướng bám vào cánh trái của hạm đội Giao Châu.
“Lũ này muốn vòng ra sau lưng chúng ta!”
Nhìn thấy hạm đội Nam Tinh đang đổi hướng chỉ huy Giao Châu nhận ra ý đồ của Nam Tinh.
“Gọi cho Đỗ Phong để người của hắn chặn lại đối phương.”
Một lúc sau một phân hạm đội với tám t·àu c·hiến tách khỏi hạm đội Giao Châu rẽ trái về hướng nam nhằm chặn đường hạm đội Nam Tinh.
“Chia quân, bọn hắn nghĩ rằng với tốc độ đó có thể đuổi kịp hạm đội chúng ta ư?”
Chu Huy cười lạnh nói.
“Tư lệnh hai hạm đội còn lại của địch đang chuyển hướng về phía tây nam.”
Sĩ quan thông tin báo cáo.
“Ồ! Từ bỏ rồi sao!”
Chu Huy hiểu rằng đối phương nhận ra không còn khả năng đuổi kịp hạm đội, vì thế việc đối phương từ bỏ kế hoạch ban đầu là điều dễ hiểu.
“Báo cho các tàu trong hạm đội cận thận chú ý hướng đi của đối phương, đừng để bị bao vây.”
Chu Huy ra lệnh.
Hiện tại Chu Huy không còn quá nhiều vai trò nữa, hạm đội hoàn toàn có thể tự vận hành.
Phan Tốc Hải đang đứng trên bong tàu phóng ánh mắt về phía chân trời, nơi đó những t·iếng n·ổ cùng khỏi đen đang bốc lên.
Mặc dù rất lo lắng nhưng hắn lại không thể làm gì, tốc độ của hạm đội lúc này này đã đạt tối đa không thể tăng lên được nữa, hiệp sĩ rồng tất cả đều đã được phái ra hết.
“Đại nhân Giao Châu yêu cầu chúng ta chặn đường hạm đội đối phương.”
Sau lưng hắn hạm trưởng soái hạm báo cáo.
Phan Tốc Hải nhíu mày sử dụng hai từ yêu cầu rõ ràng không phải phù hợp trong liên quân, ngay cả hắn cũng chỉ sử dụng từ đề nghị. Nếu chỉ huy của Giao Châu tỉnh táo, như vậy có nghĩa là hạm đội của hắn đang vô cùng nguy hiểm.
“Vị trí hạm đội địch ở đâu?”
Phan Tốc Hải hỏi.
“Hướng tây nam khoảng mười hai hải lý.”
Hạm trưởng trả lời.
Trong hệ thống chiến đấu của hải quân các quốc gia thời nay cũng không có hải đồ hay tọa độ vì thế bọn hắn chỉ có thể sử dụng hướng cùng khoảng cách để đánh dấu vị trí địch.
“Tình huống hạm đội Giao Châu như thế nào?”
Phan Tốc Hải tiếp tục hỏi.
“Tổn thất của bọn hắn rất nặng, nhưng lại không thể quay đầu, chỉ có thể tiếp tục tiến lên. Tầm bắn của đối phương xa hơn tầm bắn của pháo ma pháp rất nhiều, tốc độ cũng rất nhanh phía Giao Châu cho rằng nếu không thể bao vây kẻ địch chúng ta sẽ bị đối phương thả diều tới c·hết.”
Hạm trưởng tiếp tục báo cáo.
Nhíu mày trong đầu Phan Tốc Hải xuất hiện toàn bộ hải độ xung quanh khu vực, các hạm đội trong khu vực đều xuất hiện trong đầu hắn.
Suy nghĩ một lúc Phan Tốc Hải ra lệnh.
“Toàn hạm đội chuyển hướng sang nam. Thông báo với hạm đội Thái Nguyệt đề nghị bọn hắn chuyển sang hướng đông nam. Nói với chi huy của bọn hắn, chúng ta không chắc chắn có thể chặn đầu đối phương cần bọn họ bọc lót phía sau.”
Trong đầu Phan Tốc Hải đã mường tưởng ra một kế hoạch mới.
Rất rõ ràng tốc độ của đối phương rất nhanh, bọn hắn cho dù muốn chặn đầu cũng chưa chắc thành công, nếu để hạm đội Thái Nguyệt tạo đội hình phía sau rất có thể sẽ tìm được cơ hội chặn đầu đối phương.
Còn nếu hạm đội của hắn thành công chặn đầu đối phương, bọn họ có thể vòng sang sườn tiêu diệt hạm đội đối phương.
“Còn nữa nhắn với Giao Châu! Chúng ta đang tới, hãy giữ vững.”
Ngăn lại binh lính truyền tin sắp rời đi Phan Tốc Hải dặn dò.