Chương 403: Áp đảo (2).
Cuộc không chiến diễn ra không tới hai mươi phút nhưng tổn thất của lực lượng hiệp sĩ rồng hạm đội liên quân đã lên tới hơn một nửa. Với tổn thất khổng lồ như vậy các hiệp sĩ rồng không thể không rút lui, nếu không sợ rằng bọn hắn sẽ toàn diệt ở đây.
Nhìn hiệp sĩ rồng của đối phương bay xa Chu Huy ra lệnh.
“Toàn hạm đội tiếp tục tiến lên, mục tiêu hạm đội địch.”
Mặc dù mất một tàu nhưng Chu Huy vẫn cho rằng hạm đội của hắn hoàn toàn có khả năng chiến thắng đối phương, đặc biệt là khi hạm đội của đối phương còn đang hỗn loạn không thể hình thành đội hình chiến đấu.
Không sai, mặc dù hiệp sĩ rồng đã kéo dài thời gian nhưng hạm đội liên quân hiện tại vẫn phi thường hỗn loạn không thể hình thành đội hình chiến đấu.
Đây chính là vấn đề rất lớn đối với các đội quân liên minh, hệ thống chỉ huy mặc dù thống nhất nhưng lại khuyết thiếu huấn luyện phối hợp hơn nữa phương pháp huấn luyện của mỗi quốc gia cũng khác nhau khiến liên quân một khi hình thành liền sẽ gặp rắc rối khi phối hợp tác chiến. Lục quân thì vẫn còn đỡ nhưng hải quân thì vấn đề này bộc lộ rất rõ ràng.
“Cứu hộ thế nào?”
Đương nhiên Chu Huy vẫn không quên nhiệm vụ cứu hộ với Ninh Xuyên, cứu hộ cũng là một phần trong nguyên tắc chiến đấu của hải quân không thể không quan tâm, đặc biệt là khi hạm đội vẫn an toàn như thế này. Nếu không vị trí tư lệnh hải quân của hắn chắc chắn không ngồi yên được.
“Nhím Biển hai đã tiến tới vị trí của Xuyên Ninh.”
Sĩ quan thông tin báo cáo.
Lần này hạm đội chuyển sang đội hình hai hàng, đảm bảo khả năng phòng thủ những vẫn có thể duy trì năng lực pháo chiến tiếp tục hướng về cánh trái hạm đội liên minh đi tới.
Về phía Phan Tốc Hải hắn cũng nhận được tin tức hạm đội đối phương đang tăng tốc tới gần, khoảng cách đã không còn xa nữa nếu tiếp tục duy trì đội hình hỗn loạn như bây giờ đừng nói là đánh bại đối phương, toàn quân không bị diệt đã là may mắn rồi.
Suy nghĩ một lúc Phan Tốc Hải quyết định để ba hạm đội chia cắt ra tự chiến đấu, như vậy sẽ tránh được sự hỗn loạn và phát huy sức mạnh của hải quân các nước, điểm yếu duy nhất chính là cách này có thể khiến các hạm đội bị chia cắt tiêu diệt từng người.
Giao Châu cùng Thái Nguyệt nghe vậy cũng không do dự nữa ra lệnh cho hạm đội của mình tách khỏi đội hình.
Khoảng cách của hạm đội liên minh và hạm đội Nam Tinh đã phi thường gần, đặc biệt là cánh trái vị trí hạm đội Nam Tinh nhắm tới vị trí của hạm đội Giao Châu, nếu tiếp tục di chuyển như vậy nữa hạm đội Giao Châu sẽ là hạm đội đầu tiên giáp chiến.
“Ta sẽ chặn bọn hắn, các ngươi vòng qua cánh bao bây bọn hắn.”
Chỉ huy của hạm đội Giao Châu đề nghị. Chỉ là đề nghị hắn cũng phải được Phan Tốc Hải cùng chỉ huy của hạm đội Thái Nguyệt đồng ý, dù sao trên danh nghĩ Phan Tốc Hải vẫn là tổng chỉ huy của cả hạm đội.
“Được! Chúng ta sẽ bọc sườn bọn hắn. Ngươi cố gắng giữ chân bọn chúng liền được.”
Phan Tốc Hải đồng ý, nhìn trên hải đồ đây là cách tối ưu nhất. Hạm đội ở trung tâm cùng cánh phải cách hạm đội Nam Tinh rất xa nếu muốn chặn đường chắc chắn không kịp, cũng chỉ có hạm đội Giao Châu ở cánh trái có thể kịp thời làm được. Ngược lại với vị trí của trung tâm cùng cánh phải nếu tiếp tục tiến lên có thể hình thành một nửa vòng cung tập sườn đối phương.
“Yên tâm! Ta mặc dù không dám chắc có thể chiến thắng đối phương nhưng kéo dài thời gian liền không thành vấn đề.”
Chỉ huy của Giao Châu tự tin nói.
“Đừng khinh thường, hiệp sĩ rồng báo về tốc độ của đối phương rất nhanh không cận thận có thể bị bọn hắn lọt ra phía sau.”
Phan Tốc Hải dặn dò.
“Ta đã biết!”
Chỉ huy của Giao Châu gật đầu đồng ý, nói rồi hắn dẫn đầu ngắt liên lạc với hai người còn lại rời khỏi phòng đi lên boong tàu.
“Đối phương tới đâu rồi?”
Lên boong tàu hắn gọi lại hạm trưởng của tàu hỏi.
“Kẻ địch còn cách chúng ta hơn ba hải lý, tốc độ của bọn hắn rất nhanh dường như muốn vượt qua sườn chúng ta.”
Nghe hạm trưởng báo cáo chỉ huy nhíu mày.
“Tốc độ bọn hắn bao nhiêu?”
Nghe hạm trưởng nói tốc độ rất nhanh khiến chỉ huy tò mò.
“Ít nhất tốc độ đã tới mười lăm hải lý nhưng đang càng lúc càng tăng.”
Hạm trưởng báo cáo.
“Mười lăm hải lý!”
Chỉ huy dường như không tin được vào tai mình.
“Nhanh dùng nước mắt phong thần, chúng ta không thể để chúng vòng qua.”
Chỉ huy không biết tại sao tốc độ của đối phương lại nhanh như vậy nhưng hiện tại điều hắn quan tâm chính là đối phương có thể vướt qua hạm đội của hắn, nếu không hành động ngay lập tức sợ rằng sẽ muộn, một khi để đối phương vòng ra hậu phương chắc chắn sẽ trở thành t·hảm h·ọa.
Nhận được mệnh lệnh của chỉ huy, toàn bộ buồm của hạm đội được căng lên tốc độ cũng đang dần tăng nhằm mục đích chặn đường hạm đội địch.
Chỉ huy không biết rằng hạm đội của hắn bây giờ đang nằm trong tầm bắn của đối phương, toàn bộ họng pháo của hạm đội Nam Tinh đều đang nhắm hướng về phía hạm đội ở phía chân trời.
“Tư lệnh các tàu xin lệnh khai hỏa.”
Sĩ quan thông tin báo cáo, toàn bộ hạm đội của đối phương đều đã vào tầm bắn.
“Khai hỏa!”
Chu Huy ra lệnh.
“Khai hỏa!”
Mệnh lệnh ban ra, chủ pháo trên soái hạm là pháo đầu tiên khai hỏa, nhưng không phải toàn bộ pháo khai hỏa mà chỉ một khẩu pháo.
Ngay sau đó toàn bộ tàu trong hạm đội cũng khai hỏa, nhưng cũng giống như soái hạm mỗi tàu chỉ khai hỏa một phát pháo.
Rầm rầm rầm!
Hàng chục cột nước nổi lên trước hạm đội của Giao Châu, chủ yếu đạn pháo đều rơi xuống phía trước hạm đội cũng chỉ có vài phát đạn pháo rơi vào vị trí của hạm đội nhưng lại không có phát đạn pháo nào bắn trúng mục tiêu.
Nhìn cột nước văng lên trong hạm đội chỉ huy hạm đội Giao Châu không khỏi giật mình, hắn quay sang hạm trưởng bên cạnh hỏi.
“Chuyện gì xảy ra? Không phải bọn hắn còn cách chúng ta tới ba hải lý sao, làm sao pháo ma pháp bắn tới được đây?”
“Cái…cái này ta cũng không rõ thưa chỉ huy.”
Hạm trưởng khó khăn trả lời.
Hai người mặc dù đã tiếp xúc v·ũ k·hí nóng nhưng nói về hải chiến tri thức bọn hắn vẫn dừng lại từ nhiều năm trước, pháo ma pháp có thể bắn từ khoảng cách ba hải lý bên ngoài bọn hắn còn chưa từng nhìn thấy qua.
Nhận được câu trả lời của hạm trưởng chỉ huy cũng không biết phải làm sao, hắn chỉ có thể đứng trước mũi tàu nhìn hạm đội địch ở phía đường chân trời cầu cho hạm đội của mình nhanh hơn một chút, có thể tiến vào tầm bắn của pháo ma pháp.
Nhưng khi lòng hắn vừa hạ xuống cho rằng đối phương có thể bắn tới đây cũng rất khó khăn cần thời gian rất lâu mới có thể tái bắn thì một cột nước lại xuất hiện ngay phía trước hạm đội, ngay sau đó là vô số cột nước khác xuất hiện.
Rầm!
Thậm chí có một cột nước còn bùng nổ ngay bên cạnh soái hạm.
Lại một loạt đạn nữa bay tới, lần này loạt đạn đã gần hạm đội hơn rất nhiều. Thậm chí có một tàu đã b·ị b·ắn trúng.
Ma pháp phòng thủ của tàu bị xuyên thủng ngay sau đó lại một v·ụ n·ổ xuất hiện thổi bay một phần thân tàu.
“Khoảng cách này làm sao có thể chính xác như vậy?”
Chỉ huy không thể tin được mắt mình nói.
Nhưng không ai trả lời câu hỏi của hắn, không ai biết chuyện gì đang xảy ra cả.
Ngay lúc này mọi người lại nghe được vô số tiếng xé gió vang lên, lần này các cột nước đã bùng lên trong hạm đội, bốn tàu trong số đó b·ị b·ắn trúng.
Cũng giống như n·ạn n·hân đầu tiên, bốn tàu này đều không thoát khỏi kết cục của mình, mặc dù chúng đã tăng cường ma pháp phòng thủ lên mức tối đa.
“Toàn hạm đội tản ra, nhanh tản ra kéo dãn khoảng cách.”
Chỉ huy Giao Châu lúc này mặc dù không tin nổi mắt mình nhưng thân là chỉ huy của hạm đội hắn vẫn giữ vững tỉnh táo.
“Nhanh liên lạc với hai hạm đội còn lại, dục bọn họ nhanh lên chúng ta không thể chống cự lâu được lâu.”
Cố gắng bình tĩnh lại chỉ huy quyết định cầu viện, hắn đã bỏ đi cái ý nghĩ ngăn chặn hạm đội đối phương, hắn chỉ mong hạm đội không bị tổn thất quá nặng là tốt rồi.