Chương 355:
Là hai kẻ thù lớn nhất của nhau nhưng thực tế Đế quốc và Thánh quốc không hề giáp giới, ngược lại vị trí này được dành cho các quốc gia vùng trung đại lục như Hỏa quốc hay Cát quốc.
Những khu vực này được coi là vùng đệm hòa hoãn cho quan hệ cẳng thẳng của hai siêu cường, nếu không có vùng đệm này không biết c·hiến t·ranh giữa hai nước sẽ căng thẳng tới mức nào.
Cả hai siêu cường đều hiểu vấn đề vì thế người thống trị của hai siêu cường đều rất khắc chế việc đưa q·uân đ·ội vào khu vực này, ít nhất cho đến khi hai bên còn chưa quyết định tiến hành một trận chiến để phân chia lại ảnh hưởng thì nơi này trên cơ bản vẫn an toàn.
Chỉ có điều cuộc chiến gần nhất giữa hai siêu cường nhân loại đã diễn ra bốn mươi năm, cuộc chiến phân chia cấu trúc chính trị thế giới loài người hiện tại đã diễn ra bốn mươi năm rồi. Đối với loài người đây đã là cả một đời người, đương nhiên không tính tới các siêu phàm giả có tuổi thọ dài lâu.
Suốt bốn mươi năm hai siêu cường vừa chữa trị v·ết t·hương của mình, vừa chuẩn bị cho cuộc đại chiến tiếp theo hai bên đều biết không sớm thì muộn cả hai sẽ tiếp tục lao vào cuộc c·hiến t·ranh dành ảnh hưởng.
Đặc biệt là Thánh quốc bên thất bại trong cuộc chiến lần trước, phải biết trước đó vương quốc Thái Nguyệt nằm trong tầm ảnh hưởng của Thánh quốc và lúc đó Thánh quốc không sợ hãi bị phong tỏa. Đáng tiếc sau khi thua trận Thánh quốc đã đánh mất ảnh hưởng với Thái Nguyệt và bị phong tỏa tuyết giao thương với tinh linh tộc.
Làm sao Thánh quốc có thể cảm tâm bị nắm thóp như vậy, suốt bốn mươi năm qua bọn hắn đã chuẩn bị cho một cuộc chiến để phân chia lại thế giới nhân loại một lần nữa.
Lần này Thánh quốc buộc phải chiến thắng, nếu tiếp tục thua nữa bọn hắn sẽ không còn cơ hội lật bàn, Đế quốc sẽ từ từ bóc đi từng chút một ảnh hưởng của Thánh quốc cho tới khi Thánh quốc trở thành một kẻ cô độc.
Các vị thần chỉ cần Thánh quốc không diệt liền được, chỉ cần không tiêu diệt Thánh quốc Đế quốc muốn làm gì đều có thể.
Chỉ có điều thua trận lần trước đã khiến tiềm lực c·hiến t·ranh của Thánh quốc bị suy yếu nghiêm trọng, vì thế bọn hắn lựa chọn tìm kiếm trợ giúp từ bên ngoài chính là thú nhân tộc.
Không giống như nhân loại hay tinh linh bị chia cắt thành các quốc gia chủng tộc, thú nhận tộc đã thống nhất trở thành thú nhân Đế quốc duy nhất.
Nếu xét riêng tiềm lực hai siêu cường nhân loại không phải là đối thủ của thú nhân Đế quốc, nhưng nếu xét trên thực lực tổng thể chủng tộc thú nhân lại không phải đối thủ của nhân loại.
Các thú nhân biết rõ điều này, vì thế bọn hắn không muốn có một nhân loại thống nhất ở đây chỉ có như vậy ưu thế mới thuộc về các thú nhân, bọn hắn cần một nhân loại chia rẽ cần một thế cân bằng giữa các thế lực loài người.
Chính vì thế suốt thời gian qua thú nhân luôn tìm cách phá rối Đế quốc, từ các cuộc chiến cụ bộ cho tới những t·ranh c·hấp lãnh thổ chỉ với mục đích khiến tiềm lực của Đế quốc suy yếu.
Bọn hắn làm rất tốt luôn biết dừng đúng lúc để tránh sự nhảy cảm của nhân loại, nếu bọn hắn đi quá giới hạn rất có thể sẽ kích thích nhân loại vốn đang chia rẽ đoàn kết lại.
Nhưng những hành động đó của thú nhân Đế quốc dường như không mang lại quá nhiều hiệu quả, Đế quốc sau nhiều năm nghỉ ngơi đã chuẩn bị cho một cuộc chiến mới sẵn sàng để đè bẹp Thánh quốc tiến tới thống nhất nhân loại dưới lá cờ của Đế quốc.
Bằng chứng là xung đột của Hỏa quốc cùng Cát quốc đang ngày càng tăng, thậm chí đã có bóng dáng của q·uân đ·ội Đế quốc xuất hiện tại biên giới hai nước.
Đây là dấu hiệu rất rõ ràng cho thấy Đế quốc đang dần mất kiên nhẫn, bọn hắn đang chuẩn bị cho c·hiến t·ranh.
…
Choang!
Tiếng cốc vỡ vang lên trong cung điện hoàng gia Cát quốc.
Quốc vương của Cát quốc đang thể hiện một thái độ vô cùng phẫn nộ, trong khi các quan chức cùng quý tộc bên dưới cúi gằm mặt không dám ho he nửa lời.
“Cái này không được, cái kia cũng không được! Không đủ thế này, không đủ thế kia một lũ ngu, một lũ súc vật.”
Quốc vương Cát quốc phẫn nộ hét thẳng vào mặt các quan chức đứng bên dưới, ông ta chỉ về tất cả mọi người trong phòng nói.
“Lão tử cho các ngươi biết c·hiến t·ranh không lâu nữa sẽ bộc phát, các ngươi nếu còn bo bo giữ mình không chịu dốc lực như vậy thì chờ c·hết đi. Lão tử không sợ, mất nước lão tử vẫn có thể tới Thánh quốc sống an nhàn hết đời còn lũ ngu các ngươi mất lãnh địa rồi để xem các ngươi sống nổi nữa không.”
Sở dĩ vị quốc vương này giận giữ như vậy bởi vì các quý tộc liên tục viện lý do để từ chối xây dựng q·uân đ·ội thống nhất của vương quốc.
Như đã biết các quý tộc đều có q·uân đ·ội tư nhân, trong c·hiến t·ranh với nước ngoài những đội quân này sẽ hợp lại với q·uân đ·ội của hoàng gia tạo thành q·uân đ·ội thống nhất của vương quốc.
Cát quốc là quốc gia nằm trong tầm ảnh hưởng của Thánh quốc, trong thời gian qua những xung đột ở biên giới với Hỏa quốc đã khiến cao tầng Cát quốc cảm giác được c·hiến t·ranh đang ngày càng tới gần.
Vương quốc đã đưa ra yêu cầu nhanh chóng thành lập q·uân đ·ội thống nhất tiến hành huấn luyện và thống nhất chỉ huy sẵn sàng chuẩn bị cho c·hiến t·ranh. Dáng tiếc các quý tộc lại không muốn như vậy bọn hắn không muốn để quyền chỉ huy q·uân đ·ội của mình rơi vào tay người ngoài việc này sẽ gây ra tổn thất không nhỏ cho bọn hắn. Hơn nữa bọn hắn cho rằng những xung đột tại biên giới không thể làm bằng chứng để kết luận c·hiến t·ranh sắp xảy ra vì thế từ chối thành lập q·uân đ·ội thống nhất.
Đừng nghĩ thành lập một đội quan như vậy chỉ cần tập trung tất cả binh lính lại là được, đây là một công việc cực kỳ rắc rối phức tạp, từ hệ thống chỉ huy tới việc thống nhất hậu cần từ nhiều nguồn khác nhau. Cũng không thể để hoàng gia một mình nuôi cả đội quân như vậy đúng không, cần có sự thống nhất hậu cần giữa hoàng gia với các quý tộc thì một đội quân liên hợp mới hoạt động trơn tru. Và những việc đó cần thời gian, chỉ riêng việc tranh cãi xem ai nhiều ai ít đã tốn một đống thời gian rồi.
Trường hợp của Nam Tinh có thể nhanh chóng thiết lập thống nhất q·uân đ·ội của các quý tộc phía tây để đối phó với Gray nhanh như vậy kỳ thực bởi vì trước đó đội quân này đã tồn tại từ n·ội c·hiến mọi vấn đề đã được giải quyết. Việc còn lại chỉ cần hợp nhất chỉ huy với q·uân đ·ội của Long là được, đương nhiên vào thời điểm đó các quý tộc phía tây đã không còn khả năng đối đầu với Long việc người của hắn dành quyền kiểm soát đội quân này là điều dễ hiểu.
Cát quốc không như vậy, hoàng gia không thể áp chế các quý tộc hơn nữa c·hiến t·ranh còn chưa chính thức nổ ra khiến những quý tộc ở quốc gia này vẫn còn rất mơ màng mong chờ c·hiến t·ranh không xảy ra, không muốn thống nhất q·uân đ·ội của mình.
Đây là một điều bất hợp lý, quốc gia này nhiều năm sinh tồn giữa Đế quốc và Thánh quốc bọn hắn đáng lẽ ra phải rất n·hạy c·ảm mới phải, bốn mươi năm trước bọn hắn thậm chí đã xây dựng q·uân đ·ội thống nhất trước cả khi c·hiến t·ranh xảy tới một năm. Nhưng hiện tại c·hiến t·ranh đã có dấu hiệu vậy rồi các quý tộc lại vẫn bình chân như vại thế kia.
Trở về thư phòng của mình quốc vương Cát quốc vẫn không thể che dấu cơn giận trong lòng.
“Bệ hạ chủ giáo cầu kiến!”
Cơn bực tức vẫn chưa nguôi ngoai vị vua của Cát quốc được người hầu thông báo. Là quốc gia theo phe Thánh quốc, Cát quốc cũng là một quốc gia chịu ảnh hưởng rất lớn từ thần quyền. Trong một số vấn đề tiếng nói của chủ giáo còn có phân lượng hơn lời của quốc vương.
Rất nhanh chủ giáo của giáo khu đã có mặt trong phòng, vị vua Cát quốc vừa rồi đang mặt lạnh với quý tộc cùng quần thần của mình lại thể hiện một khuôn mặt vui vẻ chào đón chủ giáo.
“Minh các hạ! Không biết ngươi tới đây có việc gì?”
Quốc vương lên tiếng.
“Bẩm bệ hạ! Gần đây tòa án dị giáo phát hiện rất nhiều bọn dị giáo đang hoạt động trong vương quốc, lần này ta tới đây là mong bệ hạ có thể cấp phép cho trừng phạt kỵ sĩ đoàn tiến vào vương quốc thanh tẩy lũ dị giáo này.”
Vị chủ giáo nở một nụ cười đầy ẩn ý nói.
Quốc vương cũng là một lão cáo già, ông ta nhanh chóng phán đoán lợi hại nếu để trừng phạt kỵ sĩ tiến vào vương quốc. Bình thường nếu là xử lý dị giáo trừng phạt kỵ sĩ sẽ phối hợp hành động nhóm nhỏ với quan viên địa phương, không cần thiết phải xin phép quốc vương.
Nhưng bây giờ chủ giáo lại đích thân tới đây xin phép hiển nhiên không phải bình thường. Chỉ với vài câu hỏi quốc vương liền biết được trừng phạt kỵ sĩ lần này vậy mà xuất động tới năm nghìn quân.
Quốc vương hiểu rằng với số lượng này không đơn giản chỉ là tiêu diệt dị giáo, lực lượng này có thể đóng vai trò phòng thủ khẩn cấp trong khi chờ đợi Cát quốc tập hợp lực lượng.
Chỉ cần lực lượng t·ấn c·ông không áp đảo về quân số trừng phạt kỵ sĩ thậm chí có thể đứng vững trong vài tháng, còn nếu đối phương áp đảo quân số vẫn có thể khiến Cát quốc hay Thánh quốc bất ngờ thì bọn hắn không cần phải c·hiến t·ranh làm gì nữa cả đầu hàng đi cho rồi. Huống chi trong thời gian đầu c·hiến t·ranh Thánh quốc mới là bên nên t·ấn c·ông mới đúng.