Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 300: Kế hoạch




Chương 300: Kế hoạch

Ba ngày sau Long cùng lực lượng hộ vệ của mình đã có mặt tại lãnh địa Lý gia.

Lần này hắn chỉ mang theo hai trăm hộ vệ xuất phát đi nhận quyền chỉ huy của sư đoàn đóng ở đây. Hắn không mang theo Đức Bình hay ai khác vương quốc chỉ mới được thống nhất đáng lẽ ra Long phải trấn giữ tại Kim Lăng để áp chế những kẻ không an phận nhưng c·hiến t·ranh ra như hiện tại Long đã không thể ngồi yên ở Kim Lăng được nữa.

Nhưng không vì thế Long liền bỏ mặc Kim Lăng, hai người Long tin tưởng nhất là Hồng cô và Đức Bình đều ở lại Kim Lăng trấn giữ hắn giao toàn quyền điều động q·uân đ·ội ở Kim Lăng cho Đức Bình. Không những thế Long còn điều thêm một tiểu đoàn của quân đoàn hai rút về Kim Lăng đảm bảo vạn vô nhất thất.

Quân đoàn ba không thể động đừng nói bọn hắn vẫn chưa hoàn thành huấn luyện cơ bản ngay cả biên chế cùng v·ũ k·hí cũng không đủ lấy đâu ra sức chiến đấu.

Vì thế hiện tại trong tay Long cũng chỉ có sư đoàn đang đóng ở phía tây này cùng với lực lượng của các quý tộc ở vùng này.

Cưỡi trên lưng ngựa Long thấy được vị công tước già của Lý gia đã chờ sẵn ngoài cổng thành, đoàn người Long dừng ngựa cách lão không tới 10 mét. Lý công tước thấy vậy tiến lên tay phải đặt lên ngực khom lưng nói.

“Thần tham kiến bệ hạ.”

“Công tước mời đứng dậy.”

Long xuống ngựa đỡ vị công tước này lên cả hai cùng nhau tới quân doanh vừa đi vừa trò chuyện.

Quân doanh của sư đoàn được bố trí tại phía nam thành của Lý gia hiện tại nơi này đã tập hợp được ba lữ đoàn. Bên ngoài quân doanh Dương Hoài Nam đã chờ sẵn hắn quỳ một chân trên đất ở đó nhưng cũng chỉ có hắn quỳ trên đất những người khác vẫn đứng khi thấy Long tất cả đều giơ tay chào còn Dương Hoài Nam vẫn chỉ quỳ.

Long chào đáp lại những tướng lĩnh này, một vị đại tá dẫn đầu tiến tới trước mặt Long báo cáo. Sau khi Dương Hoài Nam bị cắt chức cấp dưới của hắn tạm thời thay quyền chỉ huy q·uân đ·ội.

Long cũng thực hiện nghi thức giao tiếp xem như đáp lời hắn, dù sao quy tắc này do hắn đặt ra cũng không thể do chính hắn phá.

Hoàn thành nghi thức giao tiếp xong Long đi tới trước mặt Dương Hoài Nam.

Dương Hoài Nam cúi gằm mặt không ngẩng đầu lên nhưng khi hắn nhìn thấy bóng đen che trước người mình liền nói.



“Thần có tội!”

Long nhìn người trẻ tuổi trước mặt nói.

“Ta không nhớ cái này có trong nghi thức q·uân đ·ội.”

“Thần…thần…”

Dương Hoài Nam nghe vậy khó xử lắp bắp trả lời không biết phải làm sao.

“Đứng lên đi. Ngươi thất bại h·ình p·hạt cũng đã ban xuống không cần phải quỳ ở đây nhận tội.”

Nói xong Long vượt qua người Dương Hoài Nam di vào quân doanh, theo sau hắn Tiền Phong đi tới hơi cúi người nâng Dương Hoài Nam đứng lên dùng ánh mắt ra hiệu cho hắn đi theo.

Không có thêm bất kỳ nghi thức rườm rà nào bĩnh sĩ vấn làm công việc của mình chỉ những người Long gặp mới dừng lại chào hắn. Long đương nhiên cũng đáp lại một đoàn người cứ như vậy tiến vào doanh trướng Long tự nhiên ngồi trên chủ vị những người khác phân biệt ngồi hai bên.

Sau khi tất cả vào vị trí vị đại tá vừa rồi liền đứng dây bắt đầu báo cáo.

“Báo cáo bệ hạ nơi này hiện có ba trung đoàn tổng cộng 5874 người. Trung đoàn ba cùng trung đoàn sáu hai ngày trước đã tới vị trí chỉ định bọn hắn đang tiến hành xây dựng công sự phòng ngự. Báo cáo hết!”

Nơi này cũng không phải tập hợp toàn bộ sư đoàn đây chỉ tập hợp toàn bộ các trung đoàn từ phía bắc chạy xuống hai trung đoàn đóng quân ở gần phía nam đều được điều động khẩn cấp cũng không thể lãng phí thời gian thành Tây Xuyên kéo dài cho bọn hắn.

Sau khi đại tá báo cáo xong Trịnh Phàm hiện tại tạm thời là thống lĩnh lực lượng của các quý tộc cũng đứng dậy báo cáo.

“Bẩm bệ hạ theo lệnh của ngài toàn bộ q·uân đ·ội của các quý tộc đều đã tập hợp tại vị trí chỉ định. Các quý tộc phía nam cũng nhận được lệnh đang rút quân về phía tây nam tiến hành điều chỉnh lại.”

Nói xong hắn chỉ về phía người ngồi bên cạnh mình nói.



“Vị này là bá tước Chung Hán Đông ngài ấy là thống lĩnh của lực lượng phía nam.”

Chung Hán Đông đứng dậy cúi người hành lễ với Long, Chung Hán Đông khuôn mặt có chút già nua đầu tóc cũng đã lấm tấm bạc nhưng trong ánh mắt vẫn toát ra sự sắc bén của một quân nhân.

Long gật đầu với ông ta rồi hỏi.

“Tình hình phía nam thế nào?”

“Bẩm bệ hạ quân ta vẫn đang tiến hành rút lui theo bố trí của ngài, tuy nhiên vẫn còn bốn nghìn quân đang giữ chân kẻ địch từ hướng tỉnh An Dương.”

Tỉnh An Dương chính là vị trí có tuyến đường thứ hai tiến vào Nam Tinh. Nhóm quân thứ hai chính là đang từ hướng đó đánh vào, có điều bọn hắn đang bị các quý tộc nơi đó chặn đánh rất quyết liệt.

“Tình hình Tây Xuyên thế nào?”

“Tây Xuyên vẫn chưa thất thủ thưa bệ hạ! Quân thủ hành vẫn đang chống cự rất quyết liệt.”

Đại tá báo cáo.

“Có thể chống được bao lâu?”

Các tướng lĩnh phía tây nghe Long hỏi như vậy liền hai mắt nhìn nhau cuối cùng Trịnh Phàm lên tiếng.

“Có lẽ chỉ có thể kéo một hai ngày nữa.”

Long nghe vậy không nói ngón trỏ đánh lên thành ghế lâm vào trầm tư, mọi người trong doanh đều im lặng không dám lên tiếng chờ đợi Long ra lệnh.

“Bọn hắn có thể rút lui không?”



Long hỏi.

“Bẩm bệ hạ Tây Xuyên đã bị bao vây.”

Trịnh Phàm nói, hắn không trực tiếp trả lời có thể hay không những những lời đó cũng đủ để trả lời cho câu hỏi của Long.

Trong lòng Long nhỏ máu, nói như vậy hắn sẽ mất một đại đội đã như vậy vật tư cùng đạn dược của đại đội cũng mất hết không thể thu hồi Long làm sao không đau lòng đi được.

“Được rồi mọi người về chuẩn bị đi, sáng ngày mai toàn quân xuất phát.”

Long cũng không làm cái gì bàn bạc chiến sự toàn bộ bố trí đều đã được hắn mệnh lệnh hiệp sĩ rồng truyền tin tới trước đến bây giờ khả năng toàn bộ bố trí đã hoàn tất.

Mục tiêu của Long là ép quân Gray đánh một trận quyết càn khôn với hắn, với ưu thế v·ũ k·hí Long tự tin gần mười nghìn quân của hắn có thể đánh tan quân địch cho dù thống lĩnh của đối phương có ba đầu sáu tay đi chăng nữa cũng không thể lấp đầy khoảng cách này.

Lần này không như trận ở Sơn Thạch đạn dược đều được chuẩn bị đầy đủ quân số cũng là một sư đoàn mặc dù không đầy biên cũng đủ để làm thịt bất kỳ đội quân nào.

Dựa vào hành động vừa qua của Gray Long biết thống lĩnh của đối phương muốn tránh một trận giao chiến trực diện với chủ lực của Long. Hẳn vị thống lĩnh kia nhận ra vấn đề sau trận Sơn Thạch.

Nhưng một cuộc chiến làm sao có thể không đánh một trận quyết chiến đi được nếu chỉ dùng chút thủ đoạn nhỏ chiếm đất mà không đánh một trận làm b·ị t·hương đối phương như vậy ngươi đừng mong có thể thoải mái kết thúc một cuộc chiến.

Tên thống lĩnh đó hẳn phải biết việc này, nhưng hắn vẫn cố tình né tránh xung đột chính diện đây là vì điều gì?

Long không biết hắn cùng không cần phải biết, hắn chỉ cần tập trung vào một việc duy nhất chính là buộc đối phương phải giao chiến chính diện với mình chỉ cần như vậy mọi chuyện liền an bài.

Chính vì thế lần này hắn hạ lệnh tập hợp toàn quân ngay gần thành Tây Xuyên đe dọa tòa thành này.

Nếu đối phương muốn nam hạ liền phải đánh bại quân chủ lực của hắn đang án ngữ bên cạnh Tây Xuyên.

Long đã nhường ra một khu vực lớn tại phía tây nam để kiểm soát khu vực này cần không ít quân nhưng nếu đối phương muốn cho quân nam hạ như vậy quân phòng thủ Tây Xuyên sẽ rất mỏng. Tây Xuyên không phải pháo đài, nó chỉ là một tòa thành bình thường thậm chí đến ma pháp phòng thủ cũng không có cần bao nhiêu quân để có thể phòng thủ được trước sức t·ấn c·ông của Long.

Chỉ cần thành Tây Xuyên bị chiếm lại như vậy quân Gray sẽ bị chia cắt, một đội quân bị chia cắt như vậy một là rút lui hai liền ngồi chờ c·hết đi là vừa.