Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 265: Thân thế.




Chương 265: Thân thế.

Kết thúc lễ đăng quang chính là tiệc chiêu đãi, buổi tiệc này không có gì đặc biệt phần được mong chờ nhất chính là dâng lễ vật.

Đống lễ vật này cũng không tệ chủ yếu là các vật phẩm ma pháp có giá trị cao sau đó liền không có thứ gì khác nữa.

Sáng ngày hôm sau là buổi chầu đầu tiên sau khi lên ngôi, theo quy tắc thời điểm này tất cả các quý tộc cao cấp đều phải có mặt. Buổi chầu sáng kỳ thực cũng không có bất kỳ chuyện quan trọng nào cả, dù sao những quý tộc này cũng không nắm giữ các vị trí quan trọng trong chính quyền, có chăng bọn hắn chỉ đại diện cho bộ phận quý tộc trong nhóm lợi ích của mình nói lên một vài tố cầu.

Đương nhiên điều quan trọng nhất trong buổi chầu sáng là việc sứ giả các nước lần lượt từ biệt để về nước, nếu không có chuyện quan trong cần bàn bạc hầu hết các sứ giả sẽ lên đường về nước.

Kết thúc buổi chầu hầu hết tất cả các quý tộc cũng đều rời thành Kim Lăng trở về lãnh địa của mình, công việc hiện tại của bọn hắn ở đây đều đã kết thúc không cần thiết phải ở lại Kim Lăng nhìn sắc mặt của Long.

Cứ như vậy chỉ một ngày sau lễ đăng quang mọi thứ liền trở lại bình thường, có chăng trong dân gian vẫn còn vương lại một chút dấu vết của buổi lễ.

Ngồi trong thư phòng của mình Long lại tiệp tục công việc xử lý văn kiện chất đống trên bàn.

Cốc cốc!

“Mời vào.”

Đức Bình xuất hiện sau cánh cửa, vị đại hiệp sĩ này sau khi tiến vào thư phòng liền quỳ một chân xuống đất.

Thấy vậy Long nghi hoặc đặt bút lông chim xuống bát mực bên cạnh, hai tay khoanh lại đặt trước trên bàn làm việc hỏi.

“Có chuyện gì sao?”

Long không vội yêu cầu Đức Bình đứng lên, hắn nghĩ rằng một khi Đức Bình đã quỳ như vậy có nghĩa ông ta cho rằng mình cần phải quỳ.

“Bệ hạ thần cho rằng đã tới lúc ngài cần biết.”

Đức Bình vừa quỳ vừa nói.

Long nghe vậy đôi mắt hắn nheo lại, hắn đứng dậy đi về phía bộ ghế sofa trong phòng.

“Đứng lên đi nói chuyện đi.”

Lần này Long đã ra lệnh cho Đức Bình đứng lên, hắn ngồi xuống ghế sofa ra hiệu cho Linh Uyên chuẩn bị nước.



“Tạ bệ hạ.”

Đức Bình đứng dậy đi tới một bên ngồi xuống trên ghế sofa, chờ Linh Uyên chuẩn bị xong nước hắn để nàng lui ra khỏi phòng, nơi này cũng chỉ còn Đức Bình và Long.

“Ngươi có thể nói.”

Long gật đầu nói.

Đức Bình nghe vậy uống một hớp nước mới lên tiếng, hai tay cánh tay tựa lên đầu gối suy tư như chưa biết nên bắt đầu như thế nào.

Sau một lúc ông ta mới mở lời.

“Kỳ thực bệ hạ ngài trở thành siêu phàm giả là việc đã được biết trước.”

Long nhíu mày hỏi.

“Ý ngươi là gì.”

“Nói chính xác hơn nhà ngoại của ngài là gia tộc siêu phàm giả, tất cả thành viên của gia tộc đều sẽ trở thành siêu phàm giả không sớm thì muộn.”

Long không nói một lời. Hắn cần ổn định lại cảm xúc của mình, một gia tộc có thể truyền thừa huyết thống siêu phàm giả, có lẽ Long đã mường tưởng ra kết cục của gia tộc hắn.

Quả nhiên những lời sau đó của Đức Bình đã chứng minh suy đoán của hắn.

Nhà ngoại của hắn là một gia tộc truyền thừa lâu đời, theo ghi chép gia tộc đã truyền thừa từ thời đại khởi nguyền của nhân loại đến nay. Tất cả con cháu trong gia tộc đều là siêu phàm giả đời đời đều như vậy, nhưng có lẽ ông trời không cho ai hoàn hảo các đời của gia tộc hầu hết đều đơn truyền thi thoảng cũng có một vài đời sinh được hai con, nhưng không biết vì điều gì hâu duệ của con thứ hai thường c·hết yểu. Vì thế mặc dù truyền thừa lâu đời nhưng thực chất gia tộc không có chi nhánh.

Gia tộc sinh sống ở vùng núi Tam Sơn suốt nhiều đời, nơi này trước kia hầu hết là các thành bang nhỏ không có một quốc gia thống nhất. Cho tới khi tam đại đế quốc sụp đổ và Đế quốc xuất hiện trên vùng đất này.

Là chủ nhân của vùng đất suốt thời gian dài như vậy Đế quốc dần phát hiện ra vấn đề của nhà ngoại Long. Thử hỏi ai có thể cưỡng lại được dụ hoặc biến gia tộc của mình thành gia tộc siêu phàm giả, phải biết từ xưa tới nay chưa từng có gia tộc nào có thể duy trì huyết mạch siêu phàm giả của mình, cho dù huyết mạch đó có khiếm khuyết về duy trì người thừa kế.

Kỳ thực ai quan tâm việc đó, hoàng gia của Đế quốc có rất nhiều chi, chỉ cẩn cho một chi trong đó ra là được rất dễ xử lý.

Chính vì thế Đế quốc đã ra tay, không còn cách nào khác người thừa kế của gia tộc cũng là mẹ Long phải bỏ chạy tới phương bắc này, nhưng bởi vì trong lúc chạy trốn nàng b·ị t·hương không thể chửa lành vì thế mặc dù là siêu phàm giả tuổi thọ của nàng không cao, có thể chống đỡ từng đấy năm đã là may mắn.

Thành ra hiện tại Long chính là người thừa kế của gia tộc.



Chậc chậc Long cũng không ngờ được sau lưng cơ thể của hắn lại có một thân phận kinh người như vậy.

“Bệ hạ toàn bộ bí mật của gia tộc đều nằm ở Tam Sơn, ngay đằng sau dinh thự của gia tộc.”

Đức Bình nói.

“Toàn bộ bí mật! Ngay cả bí mật gia tộc ta là gia tộc siêu phàm giả cũng vậy?”

Long đầy ý vị hỏi.

Đức Bình nghe vậy sửng sốt một lát liền lắc đầu nói.

“Thần cũng không biết. Thần chỉ là một hộ vệ đây là tất cả những gì thần có thể biết.”

Long nghe vậy gật đầu, cái này cũng dễ lý dải, hắn tiếp tục hỏi.

“Như vậy đống bí mật đó Đế quốc biết chăng, phải biết Đế quốc đã chiếm lính nơi đó hơn ba mươi năm.”

Đức Bình nghe vậy lại cười nói.

“Bệ hạ yên tâm không phải người của gia tộc không thể mở ra được nơi đó.”

“Ngay cả pháp thánh cũng không được?”

Long hỏi.

Đức Bình tự tin nở một nụ cười nói.

“Thần tới cũng không được thưa bệ hạ.”

Long nghe vậy gật đầu.

“Ta đã biết.”

“Bệ hạ hoàng phi vẫn mong có thể trở về.”



Đức Bình mong chờ nói.

Long liếc mắt quan sát ông ta gật đầu nói.

“Ta đã biết để ta yên tĩnh một lúc.”

Đức Bình nghe vậy liền hành lễ với hắn rồi rời khỏi phòng còn Long hắn vẫn tiếp tục ngồi trên ghế sofa không nói một lời nào. Cuối cùng hắn trở lại bàn làm việc của mình tiếp tục phê duyệt văn kiện.

Chuyện trở về Tam Sơn cái gì không phải là điều hắn cần lo lúc này, nó còn quá xa hiện tại Long cần xử lý chuyện của vương quốc.

Ngay cả việc nghe ngóng tin tức về chuyện này Long cũng không có hứng thú, hắn sợ rằng một khi hắn cho người đi nghe ngóng Đế quốc có thể phát hiện ra. Dù sao đây không tầm thường, nếu là Long hắn cũng để người chú ý chặt chẽ tới những kẻ nghe ngóng tin tức, biết đâu có thể tìm ra người bọn hắn cần tìm.

Đột nhiên đôi tay đang phê duyệt văn kiện của hắn dừng lại, hắn nhìn về phía Linh Uyên đang sắp xếp văn kiện bên cạnh nói.

“Gọi Cồ Lâm Biên tới gặp ta.”

Linh Uyên nghe vậy dừng lại động tác trên tay hành lễ với hắn đi ra ngoài, không mất quá lâu nàng đã trở lại, tiếp tục giúp đỡ Long xử lý văn kiện.

“Điện hạ Cồ Lâm Biên đã tới.”

Nửa giờ sau Tiền Phong đang canh giữ bên ngoài nói vọng vào.

“Để hắn vào.”

Cồ Lâm Biên sau đó liền xuất hiện trong phòng của Long.

“Ta muốn ngươi để ý tới bất kỳ ai dò hỏi về mẫu thân ta.”

Long nói.

“Thần đã hiểu.”

Cồ Lâm Biên nói.

“Ừm! Đặc biệt chú ý tới mọi thứ liên quan tới Đế quốc.”

Long dặn dò.

Mặc dù hắn không hứng thú với việc điều tra chuyện ba mươi năm trước nhưng Long vẫn cần đề phòng nếu thân phận của hắn có thể bại lộ. Việc chú ý tới tin tức những kẻ tìm hiểu về mẫu thân hắn có thể giúp Long chủ động đối phó hơn.

Đừng quên Thánh quốc đả làm thịt lão cha hờ của hắn ngay trong cung điện hoàng gia, Thánh quốc đã có thể như vậy Đế quốc lại càng có khả năng, nếu không đề phòng trước không biết khi nào hắn lại đi theo lão cha hờ của mình đâu.