Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 259: Chuẩn bị cho cuộc chiến.




Chương 259: Chuẩn bị cho cuộc chiến.

“Tướng quân! Phía trước là thành Phù Thương, qua tòa thành này chúng ta sẽ chính thức đặt chân vào phương nam.”

Một lính trính sát chỉ về phía tòa thành ở xa nói với Đỗ Phong Nam, sau lưng hắn chính là quân đoàn một cùng với hệ thống hậu cần phục vụ cho cuộc chiến sắp tới.

Long rất coi trọng cuộc chiến này, nó liên quan tới an ninh năng lượng trong tương lai vì thế lần này hắn cử toàn bộ quân đoàn một tham chiến, hơn nữa bởi vì khả năng chi viện đạn dược của hậu phương có giới hạn nên Long cũng cử ra toàn bộ lực lượng hậu cần của mình mang theo đạn dược cùng đi với quân đoàn.

Long đã huy động toàn bộ hệ thống hậu cần của hắn chỉ để tích đủ đạn dược cho cuộc chiến này.

Hiện tại các nhà máy của Long cũng chỉ có ở phương bắc, trong khi cuộc chiến xảy ra ở phương nên hệ tuyến hậu cần của hắn kéo rất dài từ bắc vào nam vương quốc, còn chưa kể hệ thống giao thông nhìn thôi đã muốn khóc khiến việc bổ sung hậu cần trong thời ngắn là gần như bất khả thi, vì thế Long cần chuẩn bị đầy đủ đạn dược trước khi c·hiến t·ranh bắt đầu. Đến lúc đó cũng chỉ có tiêu hao liên tục hệ thống hậu cần chỉ có thể bổ sung một phần nhỏ lượng tiêu hao không thể bù đắp được toàn bộ.

Thành Phù Thương là lãnh địa của một gia đình nam tước, bởi vì là thành gần nhất với lãnh địa hoàng gia nên tòa thành này khá phồn vinh vì thương nghiệp, mặc dù đây không phải tòa thành duy nhất giống nằm trên con đường huyết mạch như Hẻm Bắc nhưng mỗi ngày số lượng thương khách đi qua đây cũng không ít, chỉ riêng tiền thông quan từ các thương khách cũng đủ để duy trì hoạt động của thành, còn chưa kể các sản nghiệp kinh doanh trong thành. Có thể nói gia đình nam tước này là gia đình giàu có nhất trong tước vị của mình.

Khi quân đoàn một xuất hiện trước cổng thành, đoàn người xếp hàng kéo dài chuẩn bị vào thành liền tách ra hai bên. Trước cổng thành thành chủ Phù Quang Dung đã chờ sẵn.

Thấy Đỗ Phong Nam xuất hiện hắn vội vã tiến lên tay phải đặt lên ngực hành lễ nói.

“Nam tước Phú Ngọc Dung ra mắt tướng quân.”



Mặc dù Đỗ Phong Nam tước vị chỉ được công nhận trong lãnh địa của Lý gia không thể so sánh với quý tộc hàng thật giá thật như hắn nhưng hiện tại quý tộc đang nằm ở thế yếu so với hoàng gia nên Phú Quang Dung rất thức thời không dám quá phận. Hắn mặc dù là nam tước nhưng mạng lưới quan hệ lại không phải các nam tước khác có thể so sánh, hắn biết được các vị cao tâng phía trên đang đánh cờ với nhau, tiểu nhân vật như hắn tốt nhất là không nên đắc tội với bên nào làm tốt phận sự của mình là được rồi.

Đỗ Phong Nam cũng rất thức thời, mặc dù hắn nhận lệnh của hoàng tử điện hạ dẫn quân hiện tại có thể xem là người nắm quân quyền của các phương nam nhưng về bản chất hắn vẫn chỉ là một tên bình dân khi rời khỏi lãnh địa hầu tước nên hắn không hề kiêu ngạo nhảy xuống ngựa hành lễ với Phú Quang Dung.

“Đỗ Phong Nam xin ra mắt nam tước đại nhân.”

“Ha ha! Phong Nam tướng quân đừng như vậy ta tổn thọ mất.”

Phú Quang Dung thấy thái độ Đỗ Phong Nam như vậy trong lòng thở dài một hơi xem ra đối phương không có ý định làm khó hắn.

“Suýt nữa quên mất, mau tướng quân mời vào ta dã chuẩn bị sẵn tiệc tẩy trần cho ngài.”

Phú Quang Dung nhiệt tình khiến Đỗ Phong Nam cảm giác không quen, hắn cũng chỉ là một tướng quân không có tước vị chính thức cho dù nắm giữ quân quyền cao như thế nào xét về thân phận cũng không thể so sánh một vị nam tước, đối phương có thể kiêng kỵ hắn đang cầm quân nhưng cũng không tới mức nhiệt tình như vậy.

“Nam tước thứ lỗi, ta phải sắp xêp q·uân đ·ội.”

Mặc dù quyền lực của hoàng gia hiện tại rất lớn, nhưng về quy tắc q·uân đ·ội muốn vào thành phải có sự cho phép của quý tộc hơn nữa cũng chỉ có thể mượn đường.



“Tướng quân không phải lo lắng ta đã sắp xếp doanh trại xong, ngài chỉ cần giao cho người dưới đi tiếp nhận là được.”

Phú Quang Dung vẫn rất nhiệt tình mời gọi, tựa như đêm nay không có hắn liền không được. Đỗ Phong Nam mặc dù chỉ là quý tộc trong lãnh địa hầu tước những hắn cũng lăn lộn trong giới quý tộc phương bắc nhiều năm biết được quy tắc của giới quý tộc vì thế cũng không tiện cự tuyệt chỉ có thể theo sau Phú Quang Dung.

Đêm hôm đó cuối cùng Đỗ Phong Nam biết được mục đích thật sự của đối phương.

Nói thẳng ra là tìm cách mua chuộc hắn, lão già này trong yên tiệc liên tục nói bóng gió về tước vị, tiền tài mỹ nhân như muốn thăm dò hắn. Đã thế đến cuối buổi tiệc còn giới thiệu con gái của lão cho hắn nữa, bởi vì giữ mặt mũi cho lão Đỗ Phong Nam không thể không bồi cô nàng tiểu thư này một lúc.

Sáng hôm sau Đỗ Phong Nam dưới sự nhiệt tình của Phù Quang Dung ra khỏi cổng thành hắn được dẫn tới doanh trại đóng quân tam thời. Phù Quang Dung nói rất đúng ông ta đã chuẩn bị rất tốt để đón quân đoàn một, lều vải đều là lều vải mới nghe thuộc hạ của hắn nói đêm qua toàn bộ lương thực cho quân đều là từ Phù Quang Dung ra.

Biết lời này Đỗ Phong Nam không khỏi bất ngờ phải biết muốn cung cấp lương thực cho hai mươi nghìn người mặc dù chỉ là một đêm cũng là vấn đề không nhỏ, theo hắn biết một nam tước muốn làm như vậy cũng phải tốn không ít máu vậy mà lão già này vẫn bỏ được cắt thịt của mình.

“Ha ha! Chỉ là một chút đóng góp nhỏ thôi, lần này tướng quân ở đây ta xin quyên góp 80 tấn lương thực, mong có thể giúp chút sức mọn báo thù cho con dân vương quốc.”

Phù Quang Dung cười nói.

Lời này khiến Đỗ Phong Nam bất ngờ. Tám mươi tấn gạo từng này đủ để nuôi toàn bộ quân đoàn một trong hơn một tuần, đây là quân của Long, nếu là q·uân đ·ội bình thường ít nhất cũng phải một tháng. Con số này đối với một nam tước mà nói là một gánh nặng không nhỏ, phải biết một nam tước bình thường cũng chỉ có thể duy trì không tới một nghìn quân, với những nam tước giàu có như Phù Quang Dung hai nghìn quân đã là một gánh nặng rồi không nói tới hai mươi nghìn quân.



“Cái này…nam tước đại nhân con số này có phải quá lớn không.”

Đỗ Phong Nam do dự nói, mặc dù hắn rất muốn nhận lấy nhưng hắn cũng lo lắng vị nam tước này c·hết đói.

“Ha ha! Không sao không sao, mặc dù đúng là hơi khó khăn nhưng không tới mức ta không thể gánh vác, tướng quân yên tâm.”

“Như vậy ta đây liền cung kính không bằng tuân mệnh. Ta sẽ bẩm báo với điện hạ về đóng góp của ngài.”

Đỗ Phong Nam nghe vậy nói.

“Như vậy ta đây xin cảm ơn Đỗ tướng quân.”

Phù Quang Dung nghe vậy đôi mắt sáng lên, hắn chờ chính là câu nói này. Trong vài năm tới hắn đoán rằng quốc vương sẽ trọng điểm đả kích giới quý tộc, hành động của hắn chính là để quốc vương tương lai có ấn tượng tốt với mình đến lúc đó hành động cũng nhẹ tay với hắn một chút, chỉ cần như vậy bỏ ra một chút lương thực tồn kho liền không phải vấn đề lớn.

Sau khi chuẩn bị xong Đỗ Phong Nam cũng lên đường, suốt quãng đường này có không ít quý tộc giống như Phù Quang Dung ra sức lấy lòng hắn, nhưng nhiều hơn vẫn là có rất nhiều quý tộc lá mặt lá trái với hắn.

Nhưng điều bất ngờ nhất vẫn là Trần gia cùng Lâm gia hai gia tộc này vậy mà rất nhiệt tình hỗ trợ quân đoàn một, mặc dù tuyến đường hành quân không đi qua lãnh địa của hai gia tộc nhưng bọn hắn vẫn đưa lương thực, quần áo cùng thuốc men tới, nếu không phải biết quân đoàn một không dùng đao kiếm bọn hắn sợ rằng còn đem của v·ũ k·hí tới cũng nên.

Mất khoảng một tuần cuối cùng Đỗ Phong Nam cũng tới mục tiêu của mình, pháo đài Nam Thạch, tòa thành này chính là cửa ngõ tiến vào hai tỉnh Sóc Lâm và Chiết Lâm mục tiêu lần này của Long.

Có vẻ như vương quốc Thái Nguyệt cũng biết hành động điều quân của Long bọn hắn cũng bổ sung thêm mười nghìn quân tới khu vực này. Nghe nói là các quý tộc phương bắc ra quân, xem ra bọn hắn cũng giống quý tộc của Nam Tinh không muốn hoàng gia đặt chân vào lãnh địa của bọn hắn.

Dù sao phía Nam Tinh cũng chỉ có hơn ba lăm nghìn quân tính cả quân đoàn phương nam, mặc dù lần trước bọn hắn tổn thất không nhỏ nhưng chỉ từng này quân vẫn còn chưa đủ.