Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 257: Tình hình vương quốc. (2)




Chương 257: Tình hình vương quốc. (2)

Phía bắc cung điện hoàng gia chỉ cách một con đường chính là trụ sở của hội đồng hoàng gia. Nơi này hiện tại vẫn là cơ quan hành chính cao nhất vương quốc, tất cả cơ quan quản lý của vương quốc đều thuộc quyền quản lý của cơ quan này.

Lúc này trong văn phòng của bộ dân cư bộ trưởng bộ dân cư bá tước Phong Đại Quang đang phải xử lý rất nhiều công việc, sau khi c·hiến t·ranh kết thúc có rất nhiều nạn dân cần phải xử lý, hơn nữa cũng cần thống kê lại dân số vương quốc.

Vốn dĩ chuyện này cũng không phải quá gấp gáp, bình thường phải mất tới một hai năm mới hoàn thành thống kê sau đó báo cáo cho đức vua, nhưng lục hoàng tử lại yêu cầu trong một tháng hoàn thành công việc nếu không hắn liền phải rời khỏi cái ghế dưới mông mình.

Ban đầu bá tước cho rằng những yêu cầu này của hoàng tử điện hạ chỉ là làm dáng một chút không cần lo lắng, hơn nữa tể tướng mới cũng khiến hắn vô cùng bất mãn, chỉ là một thường dân vậy mà dám ngồi trên đầu bọn hắn chỉ trỏ việc này ai có thể chịu được. Toàn bộ thành viên của hội đồng hoàng gia đều là quý tộc cao quý nhưng lại bị một thường dẫn cưỡi lên đầu, đừng nói là hắn không một ai trong hội đồng hoàng gia chịu được, vì thế bọn hắn nhiều lần công khai chống đối lệnh của tể tướng. Nhưng ai mà ngờ được tuần trước bộ trưởng công trình bởi vì không kịp thời thống kế thiệt hại c·hiến t·ranh gây ra liền bị cắt chức rồi, ngay cả tước vị cũng bị giáng một cấp. Đến cả dinh thự của gia đình cũng bị thu hồi lại đuổi ra ngoại vi khu trung tâm.

Không những vậy vài ngày sau đó quản lý của thương khố hoàng gia cũng bị cắt chức giáng tước vị. Bộ trưởng công trình bị cắt chức thì thôi đi, nhưng đến cả quản lý thương khố cũng bị cắt chức đã khiến Phong Đại Quang cảm giác được nguy cơ. Phải biết quản lý thương khố đều là thành viên hoàng gia, ngay cả thành viên hoàng gia cũng bị như vậy là sao Phong Đại Quang không sợ đi được.

Vì thế suốt cả tuần qua hắn đều tăng ca, đến cả nhà cũng không về bởi vì giới hạn thời gian cho công việc của hắn chính là cuối tuần này một khi hắn không kịp hoàn thành công việc như vậy liền phải rời khỏi cái ghế dưới mông.

Long mặc dù không có bình dân phù hợp để thay thế đám quý tộc cự đầu này, nhưng không có nghĩa hắn không có người thay thế, giới quý tộc có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm những cái ghế kia, bộ trưởng công trình mới chính là phó bộ trưởng được đôn lên sau đó. Bọn này mặc dù ghét thường dân ngồi trên đầu mình, nhưng ít nhất trình độ của bọn hắn không tệ hoàn toàn có thể đáp ứng được nhu cầu hiện tại của Long

Vì thế đám người dưới đều đang dùng ánh mắt lửa nóng nhìn cái ghế dưới mông mình Phong Đại Quang làm sao không vội vã đi được.

Đang duyệt lại tài liệu trên tay thư ký của Phong Đại Quang tiến vào hắn đặt xuống một xấp tài liệu nói.

“Đại nhân đây là báo cáo của các tỉnh tây nam.”

Phong Đại Quang gật đầu cầm lên tài liệu đọc, nhưng hắn đột nhiên nhận ra thư ký vậy mà không rời đi.

Phong Đại Quang rời mắt khỏi tài liệu trên tay hỏi.

“Có chuyện gì nữa sao?”

Thứ ký nghe vậy liền lên tiếng nói.



“Đại nhân đám người bên cục nông nghiệp và dân cư lại đến yêu cầu chúng ta cung cấp tài liệu của các tỉnh phía nam cho bọn hắn.”

Phong Đại Quang nghe vậy nhíu mày lại suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Đưa cho bọn hắn.”

“Đại nhận chuyện này…”

Thư ký nghe vậy liền muốn nói, nhưng lại bị Phong Đại Quang chặn miệng lại.

“Đưa cho bọn hắn đi. Nếu không chúng ta sẽ gặp rắc rối.”

Thư ký vẫn không hiểu hỏi.

“Đại nhân tại sao lại như vậy?”

Phong Đại Quang nhìn thư ký nói.

“Cơ quan này do điện hạ lập nên bây giờ ngươi nói ta từ chối yêu cầu của bọn hắn có khác nào đắc tội với hoàng tử điện hạ.”

“Nhưng đại nhân, điện hạ rõ ràng đang có ý định chia cắt quyền lực của chúng ta ngài không lo lắng sao?”

Có thể vào làm tại đây đương nhiên trí tuệ của thư ký không đơn giản, hắn có thể dễ dàng nhìn ra hoàng tử điện hạ đang muốn chia cắt quyền lực của bọn hắn.

Phong Đại Quang nghe vậy liền nở nụ cười khinh miệt nói.



“Một đám tiện dân thì có gì phải lo lắng, không lẽ ngươi sợ bọn hắn. Hơn nữa, những người ở địa phương sẽ nghe bọn hắn sao? Ta không biết hoàng tử điện hạ nghĩ gì mà lại để một đám tiện dân làm chuyện này, nhưng người không cần phải lo lắng, chỉ cần không phải quý tộc liền không phải mối đe dọa.”

Thứ ký nghe vậy nghĩ một lúc đôi mắt sáng lên hiểu ra vấn đề, hắn cúi đầu hành lễ nói.

“Tôi thật thiện cận thưa đại nhân, tôi sẽ ghi nhớ bài học này.”

Thư ký nói xong lui ra khỏi phòng.

Phong Đại Quang thấy vậy liền tiếp tục công việc của mình. Đối với hắn một đám tiện dân quả thật không phải vấn đề, đầu não dù sao cũng phải cần người bên dưới phối hợp mới hoạt động được, nhưng những người bên dưới kia tất cả đều là quý tộc làm sao có khả năng phối hợp với một đám tiện dân, không có các quan viên địa phương phối hợp bọn hắn muốn thu thập thông tin liền phải tìm tới nơi này, mệnh lệnh của bọn hắn nếu không thông qua nơi này ban xuống liền không ai để ý. Cuối cùng còn không phải do hắn quyết định sao.

Bên ngoài đại sảnh của bộ dân cư lúc này hai nhóm người đang đối đầu nhau, một nhóm người chính là người của bộ dân cư mỗi người bọn hắn đều ăn mặc hoa lệ mặt mày sáng sủa đứng ở trước đại sảnh ngăn cản nhóm người bên ngoài.

Nhóm người bên ngoài lại không ăn mặc hoa lệ như các quý tộc này, bọn hắn có tám người tất cả đều phối lên nhất trí đồng phục với cáo màu nâu cùng quân màu đen, ngực trái còn đeo một huy hiệu hình bông lúa. Nhóm người này chính là người của cục nông nghiệp và dân cư tất nhiên tất cả bọn hắn đều là bình dân.

Chính vì thế phần lớn trong nhóm người này đều thể hiện thái độ e ngại không dám nhìn thẳng, bọn hắn đều là bình dân thiên nhiên có nỗi sợ hãi với quý tộc là bình thường. Nhưng không phải tất cả đều như vậy, hai người dẫn đầu lại rất cương trực tiếp đối mặt với ánh mắt không thân thiện của các quý tộc không chút sợ hãi.

“Đám tiện dân bẩn thỉu, đây không phải nơi các ngươi nên đến, cút!”

Một quý tộc có vẻ là người dẫn đầu hùng hổ dọa người nói, nhưng lời này của hắn khiến những người của cục quản lý sợ hãi bước chân hơi lui lại. Nhưng hai người dẫn đầu lại không lui một bước vẫn trừng mắt nhìn đám quý tộc một người trong đó nói.

“Chúng ta nhận lệnh tới làm việc, các ngươi đang ngăn cản người thi hành công vụ.”

Đám quý tộc nghe vậy cười phá lên tên dẫn đầu còn chỉ vào người dẫn đầu rồi quay sang vừa nói vùa cười với các đồng bạn.

“Các ngươi nghe gì chưa! Hắn nói hắn đang thi hành công vụ đấy ha ha, đám tiện dân này cũng biết thi hành công vụ ha ha.”

Thái độ khinh thị thể hiện rất rõ ràng bọn hắn thậm chí không thèm che dấu. Trong mắt bọn hắn tiện dân cuối cùng vẫn chỉ là tiện dân muốn nhào nặn bọn hắn như thế nào liền như thế nào còn phải nể mặt đám tiện dân này ư.

Người dẫn đầu của cơ quan quản lý nghe vậy cũng nở một nụ cười khinh miệt hắn không sợ hãi nói.



“Chúng ta chỉ chờ ở đây một lúc nữa, nếu các ngươi không để chúng ta làm nhiệm vụ như vậy hậu quả tự chịu.”

“Sợ quá sợ quá, chúng ta rất sợ.”

Đám quý tộc nghe vậy vừa đùa cợt vừa nói, rất rõ ràng bọn chúng không xem lời vừa rồi ra gì.

Nhưng người dẫn đầu cơ quan quản lý lại không thể hiện ra bất kỳ biểu cảm nào, chỉ yên lặng đứng ở đó chờ đợi trong khi đám quý tộc vẫn liên tục lên tiếng chế diễu.

“Các ngươi đang làm gì ở đây?”

Đột nhiên sau đại sảnh một âm thanh uy nghiêm vang lên thu hút sự chú ý của mọi người trong sảnh.

Đám quý tộc thấy người tới vội vã hành lễ.

“Lâm đại nhân!”

Người này chính là thứ ký của Phong Đại Quang sau khi rời khỏi phòng làm việc của Phong Đại Quang hắn liền đi tới nơi này.

“Trở về vị trí của mình đi.”

Nói xong thư ký còn nhìn về phía đám người cục quản lý nói.

“Các ngươi đi theo ta.”

Hai người cục quản lý nghe vậy liền dẫn đầu đi tới, những người phía sau do dự một lúc cũng đi theo lúc đi qua đám quý tộc còn bị ánh mắt của đám quý tộc đe dọa. Những người phía sau mặc dù sợ nhưng vẫn cố gắng đi theo hai người dẫn đầu.

Những nhóm người như thế này hiện tại có không ít, trước đó khi Long muốn dùng bình dân thay thế cho quý tộc hắn được báo cáo các bình dân đều e ngại quý tộc khiến công việc không thể hoàn thánh. Long liền biết đây là vấn đề lớn cần được giải quyết, nhưng muốn giải quyết trong thời gian ngắn là không thể đây đã là một dạng truyền thống in vào trong tâm trí bình dân muốn để bọn hắn không còn sợ hãi quý tộc là quá khó khăn.

Vì thế Long quyết định tìm những người không sợ quý tộc để bọn hắn dẫn đầu những nhóm người này đi làm việc, thậm chí còn cố gắng an bài các công việc có thể gây xích mích với quý tộc mục đích là muốn cho những bình dân kia thấy đắc tội với quý tộc cũng không sao, để bọn hắn có lòng tin hơn cũng dần dần làm nhạt đi sự sợ hãi với quý tộc trong tâm trí bọn hắn.