Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 241: Giao tranh đầu tiên (2)




Chương 241: Giao tranh đầu tiên (2)

“Không được để kẻ địch tiếp cận.”

Dương Hoài Nam quan sát kẻ địch đang cố gắng tiếp cận phòng tuyến của bọn hắn những khẩu M1 vẫn là v·ũ k·hí chủ lực của q·uân đ·ội, mặc dù Long đã cố gắng nhưng vẫn chưa hoàn toàn thay thế hoàn toàn M1 bằng AKM.

Trung đoàn cơ động do Dương Hoài Nam chỉ huy chính là chủ lực cho cuộc phục kích lần này.

Dương Hoài Nam bố trí quân của mình hai bên cách con đường khoảng một trăm năm mươi mét tại vị trí này bọn hắn có thể đảm bảo an toàn trước những quả đạn cối lại không dễ dàng bị lực lượng vòng ngoài của đối phương phát hiện. Hơn nữa tầm nhìn cũng khá ổn không tới mức không nhìn rõ tình hình của đối phương.

Hiệu quả ban đầu đã rất rõ ràng đối phương không thể phát hiện được lực lượng phục kích, cũng bởi vì khả năng bắn vòng cung cũng khiến đối phương không tìm được vị trí của các khẩu cối.

Mặc dù vậy đối phương đã thể hiện một kỷ luật tuyệt vời khi vẫn có thể ổn định lại đội hình trước những v·ụ n·ổ của đạn pháo cối đang liên tục dã xuống xung quanh đội hình của đối phương.

“Súng phóng lựu đâu nhắm mục tiêu vào đội hình của đối phương.”

Dương Hoài Nam ra lệnh, đối phương đã tập hợp lại đây là cơ hội tốt cho súng phóng lựu.

Những khẩu MK19 trong tầm nhìn rất thích những đội hình tụ tập như vậy, đây là điều không bao giời xảy ra trong c·hiến t·ranh hiện đại.

Tiếp đón những đội hình tụ lại như vậy đương nhiên những khẩu M1917 cũng không thể bỏ lỡ buổi tiệc.

Từ trong những nòng súng cơn mưa đạn bay về phía các đội hình phòng thủ vừa được thiết lập, không có gì bất ngờ cơ thể xác thịt làm sao có thể chống lại dòng lũ sắt thép những âm thanh rên rỉ đau đớn vang lên khắp khu rừng thậm chí còn át đi cả t·iếng n·ổ của đạn cối không chỉ có máu mà các bộ phận của cơ thể như tay chân bay tứ tung khắp nơi thậm chí có người còn b·ị b·ắn thành hai nửa trên dưới khung cảnh vô cùng huyết tinh.



Trần Nghệ cũng thấy cảnh này hắn cùng đội hộ vệ của mình đang được đối phương chăm sóc rất tốt những phát đạn chống tăng từ PTRS hay thậm chí là GM94 liên tục chiêu đãi ma pháp phòng thủ của bọn hắn.

“Rút lui mau rút lui, pháp sư mau áp chế đối phương.”

Trần Nghệ trong lòng sợ hãi hét lớn. Rồi hắn hướng về phía trước bắn ra vài phát hỏa cầu di chuyển theo ma pháp phòng thủ của các hộ vệ cố gắng rút khỏi chiến trường.

Sự kiêu ngạo của quân đoàn ma pháp đương nhiên không cho phép bọn hắn bị t·ấn c·ông mà không phản kháng các pháp sư gượng chống lấy hỏa lực đang không ngừng tập trung lên người mình ném những ma pháp hỏa cầu đơn giản nhất về phía vị trí phục kích của trung đoàn.

Rầm rầm!

Những v·ụ n·ổ liên tiếp vang lên trong vị trí phục kích của trung đoàn cơ động bất quá dưới sự áp chế của v·ũ k·hí chống tăng các siêu phàm giả cũng không thể cấu trúc ra ma pháp quá mạnh mẽ khiến những đòn t·ấn c·ông này không gây ra được bao nhiêu thiệt hại cho quân phục kích ngược lại bởi vì bắn ra ma pháp bọn hắn liền bị lực lượng chống ma pháp chăm sóc kỹ càng gần như không ai có thể thoát khỏi.

Bất quá nhờ sự hy sinh của quân đoàn ma pháp mà quân của bọn hắn đã thành công rút khỏi tầm t·ấn c·ông của lực lượng phục kích, nếu là ở địa hình bằng phẳng ít chướng ngại thì quân phục kích hoàn toàn có thể tiếp tục đuổi theo tiêu diệt kẻ địch thấm chí đối phương còn chưa chạy khỏi tầm bắn của bọn hắn.

Nhưng nơi này là trong rừng tầm nhìn thấp khiến các xạ thủ không thể nhắm được mục tiêu. Dương Hoài Nam rất muốn xua quân đuổi theo đối phương nhưng khi nhìn xuống đống dây nối dưới chân nối dài ra phía trước vị trí phục kích, nơi đó có một hàng dài mìn ĐH10 được lắp đặt phủ lên một lớp cỏ để đối phương không nhìn thấy.

Dương Hoài Nam chuẩn bị món quà này cho đối phương nếu bọn hắn xua quân ồ ạt t·ấn c·ông, dù sao trong rừng tầm nhìn cũng không tốt hơn nữa cũng có rất nhiều điểm ẩn nấp hắn lo rằng đối phương tận dụng địa hình để xung kích vì thế mới rải đống này ra trước ai mà ngờ được đối phương không nhận lời mời của hắn quà đương nhiên cũng không được gửi đi.

Nhưng bố trí như vậy cũng khiến Dương Hoài Nam không dám xua quân t·ấn c·ông ân tốt nhất là không nên để quân mình đứng trước mặt cái đống này không cẩn thận có khi là quân mình g·iết quân mình.

Đối phương không đuổi theo khiến Trần Nghệ có chút bất ngờ hắn đã chuẩn bị cả lực lượng đoạn hậu sẵn sàng cho một trận chiến ác liệt với đối phương.



Mặc dù không hiểu tại sao đối phương không đuổi theo nhưng việc này cũng khiến hắn thở dài một hơi ít nhất tổn thất sẽ không mở rộng ra.

Bên ngoài khu rừng Ngô Diệu Ngọc cùng thống lĩnh vẫn và quân chủ lực vẫn chưa tiến vào rừng bất quá những t·iếng n·ổ liên tiếp vang lên trong rừng lại khiến trong lòng bọn hắn căng thẳng.

“Thống lĩnh cúng ta có nên cử người xác nhận tình huống của quân tiên phong?”

Ngô Diệu Ngọc hỏi ánh mắt của nàng vẫn nhìn về phía con đường xuyên rừng t·iếng n·ổ vẫn liên tiếp vang vọng trong tai nàng.

Mặc dù là công chúa nhưng trong dẫn quân chuyện này nàng vẫn phải dựa vào vị thống lĩnh bên cạnh dù sao đây là quân của các quý tộc phương nam và Trần gia không phải quân của nàng vị trí thống lĩnh đương nhiên các quý tộc phương nam phải tin tưởng giao cho một người có đầy đủ kinh nghiệm chiến trường chuyện này ngay cả tam công chúa cũng không thể làm gì.

“Bẩm điện hạ thần cho rằng chúng ta nên chờ đợi không thể liều lĩnh như vậy.”

Ngô Diệu Ngọc nghe vậy liền không còn cách nào khác chỉ có thể yên lặng chờ đợi.

Tới khi mặt trời đã lên cao mới có những bóng người từ trong rừng chạy ra thấy đội hình tán loạn cùng các binh sĩ chật vật như vậy mọi người ở đây cũng biết chuyện gì xảy ra.

Cho tời khi Trần Nghệ xuất hiện trước mặt bọn hắn mới biết được mọi chuyện mọi người đều lâm vào trầm tư sau khi Trần Nghệ thuật lại trải nghiệm vừa rồi.

Bất quá khi bọn hắn còn chưa kịp đưa ra biện pháp ứng phó một kỵ binh chật vật chạy tới.

“Bậm điện hạ, bẩm thống lĩnh phát hiện kỵ binh của địch ở phía đông kẻ địch có khoảng một ngàn kỵ.”



Không cần hắn nói xong tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía đông bởi vì nơi đó tiếng vó ngựa đã vô cùng rõ ràng bụi đất cũng bay lên cho thấy một đội kỵ binh đang tới gần.

“Cánh phải đội hình chống kỵ binh nhanh.”

Thống lĩnh phản ứng rất nhanh hắn hét lớn ra lệnh rồi dục ngựa chạy về hướng cánh phải.

Tu tuuu!

Tiếng kèn lệnh vang lên hai mươi nghìn quân nhanh chóng biến đổi trận hình các binh lính dưới sự chỉ huy của các quý tộc nhanh chóng biến đổi trận hình dưới những bước chân chỉnh tề được vận hành cực kỳ trơn tru trong một bộ máy với hơn gần mươi lăm nghìn quân, chạy dọc theo các đội hình bộ binh các quý tộc hét lớn ra hiệu cho lính của mình nhanh chóng thay đổi vị trí tiến vào đội hình.

Tới đây ta có thể thấy được tố chất của lính phương nam tốt như thế nào, nếu đây là lính phương bắc việc thay đổi đội hình như thế này là điều bất khả thi. Nhiều năm c·hiến t·ranh với vương quốc Thái Nguyệt để các quý tộc phương nam đúc kết ra được rất nhiều kinh nghiệm luyện binh.

Dẫn đầu tiểu đoàn kỵ binh Hoàng Thông có thể dễ dàng phát giác ra được đối phương đang biến đổi trận hình chống kỵ binh, khiên lớn chắn phía trước giáo dài đẩy ra bên ngoài.

Cho dù là kỵ binh hạng nặng với giáp dày cũng không dám xông trực diện vào đội hình này chưa nói đến tiểu đoàn kỵ binh của hắn không được trang bị giáp sắt hạng nặng ngược lại chỉ là một bộ áo vải màu xám cùng những băng đạn được treo trước ngực để chắn cung tên.

Dừng!

Hoàng Thông ra lệnh cho tiểu đoàn dừng lại rồi kéo cương ngựa của mình lại quan sát đội hình kẻ địch đang ở trước mắt hắn quay sang hai thiếu tá bên cạnh nói.

“Ngươi dẫn hai đại đội sang cánh trái, ngươi dẫn hai đại đội sang cánh phải hành động như chiến thuật đã được huấn luyện. Lần này phải đánh ra tên tuổi của tiểu đoàn kỵ binh 501.”

“Rõ tướng quân lần này sẽ khiến cho cả vương quốc khi nghe thấy tên của chúng ta đều phải run sợ.”

Hai thiếu tá cười ha hả nhận lệnh.