Chương 231: "Tử thần trong đêm."
Thành Kim Lăng suốt những ngày qua đều vô cùng hiu quạnh.
Là thủ đô của vương quốc vốn dĩ nơi này là một tòa thành phồn vinh đông đúc. Nhưng bây giờ nhìn lại trên những con đường của tòa thành chỉ thi thoảng có vài người đi đường qua lại, thậm chí bước chân của những người này rất nhanh tựa như đang vội vã trở về nhà. Hầu hết bóng người trên đường này đều chỉ là lính tuần tra, hiện tại chỉ cần gặp người qua đường đều sẽ bị giữ lại tra hỏi, nhưng làm gì có chuyện chỉ tra hỏi bình thường nếu không bôi trơn cho những binh lính này có khi ngươi sẽ trở thành gián điệp nào đó rồi trực tiếp bị tống vào ngục giam cũng nên.
Diệp Anh biết những chuyện như vậy đang xảy ra khắp thành nhưng hắn lại không thể làm gì để ngăn chặn. Không có cách bọn hắn chỉ có 200 người không đủ để kiểm soát một tòa thành lớn như Kim Lăng vì thế bọn hắn chỉ lựa chọn những vị trí trọng yếu để trấn giữ như hoàng cung cùng phủ thành chủ những nơi còn lại Diệp Anh tiếp tục để đám lính bảo vệ thành thay thế trong khi ra lệnh phong tỏa toàn thành để đảm bảo an toàn.
Mặc dù vậy lực lượng an ninh của thành Kim Lăng quả thật rất yếu kém ngay cả tường thành vốn dĩ nên có một lực lượng canh gác đông đảo để đề phòng đánh lén thì hiện vài đoạn thành cũng không thấy được một bóng lính canh.
Quan sát một vòng cuối cùng cũng chỉ nhìn thấy được một người lính già đang co ro tại tựa lưng vào tường thành mặt chôn vào giữa hai đầu gối ngủ gật.
Đột nhiên một bàn tay xuất hiện từ trong bóng đêm bắt lấy tường thành, theo sau bàn tay một bóng người mượn lực mượn lực nhảy lên tường thành, sau hắn nối tiếp những bóng người xuất hiện trên tường thành.
Những người này đều cố ý vô ý liếc nhìn về phía người lính già đang ngủ gật tại góc tường kia nhưng lại không có thêm bất kỳ hành động nào. Bọn hắn cứ như vậy chờ cho tới khi người cuối cùng xuất hiện trên tường thành.
Nhìn qua nhìn lại vậy mà nơi này đã có mặt lên tới hơn một trăm người tất cả bọn hắn đều an minh bất động đưa mắt nhìn về phía người cuối cùng xuất hiện trên tường thành xem ra người này chính là đầu lĩnh của bọn hắn.
Đầu lĩnh nhìn tòa thành chìm trong bóng tối trước mặt quay sang gật đầu với những người bên cạnh sau đó liền dẫn đầu nhảy xuống tường thành theo sau hắn những người khác cũng lần lượt nhảy xuống tường thành tựa như chuyện này đối với bọn hắn rất bình thường.
Quả đúng là như vậy những người này rất nhẹ nhàng tiếp đất tựa như việc nhảy xuống tường thành cao hơn mười mét không phải việc gì khó với bọn hắn.
Cho đến khi người cuối cùng biến mất trên tường thành người lính già vẫn dựa vào góc tường ngủ nhưng nếu để ý liền có thể thấy mi mắt của hắn hơi hé ra.
Đám người áo đen sau khi nhảy xuống tường thành liền chia người ra ba hướng nhưng nếu nhìn kỹ thì tất cả đều đang tiếp cận lấy vương cung ở trung tâm.
Đám người không hề biết rằng ngay khi chúng tiến vào khu dân cư cửa sổ của căn nhà cao nhất ngay cạnh tường thành đột nhiên phát ra ánh sáng. Những ánh sáng chớp nháy liên tục theo một quy tặc nào đó cứ liên tục lặp đi lặp lại cho tới khi tòa lầu tháp trong hoàng cung cũng phát ra ánh sáng nhấp nháy mới dừng lại.
Rất nhanh sau đó trong vương cung cùng một số dinh thự bên cạnh xuất hiện những bóng đen di chuyển nhưng rất nhanh những bóng đen này đã biến mất sau các căn nhà.
Đầu lĩnh của đám người áo đen dẫn theo đội của mình đi theo con đường dẫn thẳng tới hoàng cung, là đường dẫn thẳng đây cũng là con đường ngắn nhất vì thế bọn hắn rất nhanh đã tiến vào khu vực trung tâm.
Nơi này dinh thự san sát trước kia đều là nơi ở của các đại nhân vật, đáng tiếc những đại nhân vật kia người chạy thì đã chạy n·gười c·hết cũng đ·ã c·hết người ở lại đã lác đác không còn mấy cộng thêm việc Diệp Anh phong tỏa thành mấy ngày nay vì thế vào giờ này tất cả mọi dinh thự đều đã tắt đèn.
Cũng bởi vì không có ánh đèn nên đội năm mươi người này mới có thể dễ dàng tiếp cận khu vực trung tâm như vậy. Nhưng điều đó không có nghĩa bọn hắn có thể thoải mái chạy trên đường cái, tất cả đều ép sát vào các công trình hai bên đường tránh cho bị người quan sát thấy, hơn nữa bọn hắn còn rất tinh vi khi cố ý tránh đi lính canh đang đi tuần xung quanh.
Đi vào khu vực trung tâm cũng chỉ có một con đường duy nhất xung quanh có thể dẫn tới vương cung năm mươi người chia ra hai bên men theo hai bên đường tiến về phía trước.
Dẫn đầu đội bên trái ánh mắt của đầu lính liếc về những dinh thự xung quanh con đường, đôi mắt hắn nheo lại khi thấy trên bàn công tầng hai ngôi nhà đối diện có những đồ vật kỳ lạ.
Thứ này hình tròn mặt lõm vào được đặt trên giá ba chân, hướng mặt ngay về phía vị trí của bọn hắn, quan sát kỹ hơn đầu lĩnh cũng nhận ra không chỉ trên ban công có những nơi khác cũng đặt cái thứ kỳ lạ này đầu lĩnh đếm được có tới bảy hình tròn đặt xung quanh tất cả đều hướng mặt lõm về phía đường cái.
Tới đây lại phải nói về tầm quan trọng của thông tin và cả tri thức nữa, bởi vì nếu một người lính hiện đại nhìn thấy cảnh này bọn hắn sẽ rất thức thời ngay lập tức rời khỏi đây càng sớm càng tốt mặc dù bọn hắn có thể không biết tên của cái thứ này là gì nhưng chỉ cần quan sát sơ qua và được đào tạo quân sự bọn hắn đều biết đây rất có thể là một loại mìn định hướng và bọn hắn biết nếu không có xe bọc thép ở đây tốt nhất bọn hắn không nên thách thức những kẻ hủy diệt bộ binh này.
Loại mìn đang được bố trí là một sản phẩm trí tuệ của người Việt trong c·hiến t·ranh chống Mỹ mìn Đh-10.
Còn tại sao Long lại chọn ĐH-10 mà không phải các loại nổi tiếng như Claymore thì nó đơn giản và dễ chế tạo hơn chỉ như vậy thôi.
Bất quá nếu bất kỳ người lính hiện đại nào nhìn thấy cách bố trí mìn không một chút ngụy trang đến nổi bị đối phương phát hiện như thế này hắn chắc chắn sẽ được nhận một trận đòn.
Hơn nữa bố trí mìn định hướng thường phải tối ưu hóa hết cỡ diện tích sát thương nhưng nhìn đống ĐH-10 đặt xung quanh này xem tất cả đều hướng vào một khu vực duy nhất đây rõ ràng đang thu hẹp diện tích sát thương.
Trùng hợp thay toàn bộ hướng của đống ĐH-10 lại gần như bao trùm lấy khu vực đám người áo đen, nói cách khác một khi tất cả đồng loạt nổ những người áo đen bên trong khu vực sẽ phải hứng chịu toàn bộ mảnh văng từ những quả mìn này.
Đầu lĩnh áo đen không biết việc đó và cả những thuộc hạ dưới trướng ông ta cũng không biết bọn hắn vẫn không cho rằng những mâm tròn kia có thể làm gì được mình tiếp tục tiến lên phía trước.
Có lẽ bởi vì trời quá tối những người áo đen không biết rằng ngay con hẻm phía trước chỉ cách bon hắn không tới năm mét một quả ĐH-10 đang được đặt cạnh tường, kíp nổ của nó nối với một sợi dây căng mảnh kéo căng suốt chiều ngang của con đường.
Những người áo đen cứ như vậy tiếp tục tiến tới, không biết có phải may mắn hay không người dẫn đầu bên phải đã đi trước đầu lĩnh xuất hiện phía trước con hẻm cổ chân của hắn đụng vào sợi dây.
Cảm nhận được dị vật dưới chân người này ngay lập tức dừng lại, nhưng mọi thứ đã quá muộn sợi dây bị kéo căng ngay lập tức kích hoạt quả ĐH-10 ngay bên cạnh hắn.
Lúc này người áo đen mới nhận ra có thứ gì đó ngay bên cạnh mình nhưng đó là suy nghĩ cuối cùng xuất hiện trong đầu hắn.
Bomm!
Tiếng nổ phá vỡ sự im lặng của màn đêm báo hiệu tử thần đang tới với những kẻ xâm nhập.
Những mảnh văng từ v·ụ n·ổ với tốc độ hơn cả âm thanh ngay lập tức nuốt chửng lấy người áo đen dẫn đầu. có lẽ do hắn ở quá gần nên gần như một nửa mảnh văng của quả mìn đã đánh lên người hắn và đương nhiên kết cục của người này không có bao nhiêu tốt đẹp cho dù hắn có được bảo vệ bởi ma pháp phòng thủ đi chăng nữa cơ thể hắn vẫn bị những mảnh văng xé nát.
Nhưng hắn sẽ cảm thấy tự hào bởi sự hy sinh của hắn đã giúp những đồng đội ở phía đối diện những người phải hứng chịu mảnh văng từ quả mìn giảm bắt áp lực đặc biệt là đầu lĩnh khi hắn được che chắn ngay sau vị trí người áo đen.
Ah ah ah!
Có điều không phải tất cả mọi người đều thoát được vẫn có những người bị cả chục mảnh văng bắn lên và đương nhiên kết cục của họn cũng không khác là bao có lẽ bọn họ may mắn hơn bởi vì vẫn còn sống sót để rên rỉ báo cho đồng đội rằng mình đang vô cùng đau đớn.
Bất quá rất nhanh thôi mọi người sẽ được đoàn tụ cùng nhau bởi vì ngay sau đó những quả mìn ĐH-10 được bố trí xung quanh đồng loạt được kích nổ.
Trong không gian chưa tới hai trăm mét vuông tràn ngập những mảnh văng từ ĐH-10, chúng đánh vào trên tường, phá hủy các cánh cửa xung quanh, mọi thứ trong vùng diện tích này đều sẽ phải hứng chịu vô số mảnh văng tẩy lễ.
Đếm đi đếm lại vậy mà có tới mười v·ụ n·ổ xung quanh và tất cả đều hướng vào khu vực của đám người áo đen.
Âm thanh từ những v·ụ n·ổ đánh thức toàn bộ thành Kim Lăng nhưng sau đó lại không có bất kỳ tiếng động nào nữa, thậm chí khói từ v·ụ n·ổ đã bắt đầu tán đi.
Lúc này ánh sáng đỏ của pháo sáng được thắp lên từ cánh cửa trên tầng hai tòa nhà bên cạnh được ném ra ngoài đường chiếu sáng toàn bộ con đường vừa chìm trong đêm tối.
----
Ta xin nghỉ mai vs mốt nhé.