Chương 202: Cuộc chiến không báo trước (2).
Phương Tùng chỉ cách căn cứ hơn 1km đôi mắt hắn nheo lại ngước nhìn bầu trời đang được thắp sáng bởi ánh sáng đỏ nhìn sang thuộc hạ bên cạnh mình hỏi.
“Thứ đó là gì? Tại sao không có bất kỳ tin tức nào?”
Phương Tùng rất buồn bực vốn dĩ hắn đã biết điểm yếu của súng chính là tầm nhìn, tầm nhìn bị hạn chế sức mạnh của v·ũ k·hí này bị giảm đi đáng kể vì thế Phương Tùng lựa chọn t·ấn c·ông vào ban đêm để hạn chế sức mạnh của đối phương. Nhưng ai mà ngờ được đối phương lại còn con bài như vậy chiếu sáng cả một khu vực, như vậy vốn dĩ điểm yếu của loại v·ũ k·hí kia đã bị khắc phục rất nhiều, mặc dù ánh sáng không thể so sánh với ban ngày nhưng như vậy cũng quá đủ cho chiến đấu.
Nhìn luồng sáng đang lần lượt được bắn lên trời kia Phương Tùng thở dài một hơi, xem ra lần này tổn thất của hắn sẽ lớn hơn dự kiến, bất quá việc này cũng giúp hắn không nhỏ, ít nhất nó cũng cung cấp tầm nhìn cho bên t·ấn c·ông.
Phương Tùng quay đầu ra sau nơi đó ba khẩu pháo ma pháp đã được bố trí, pháo binh đã đặt ma thạch vào pháo ma văn trên pháo đã bắt đầu vận hành.
“Tướng quân pháo đã chuẩn bị xong.” Siêu phàm giả báo cáo.
“Bắn đi.” Phương Tùng ra lệnh ánh sáng này quả thật rất tiện lợi giúp pháo binh của hắn có thể tìm được mục tiêu t·ấn c·ông không cần bất kỳ điều chỉnh nào.
Sau lệnh của Phương Tùng ba khẩu pháo ma pháp sáng lên, ba quả đạn ma pháp phát ra ánh sáng bay thẳng về phía căn cứ.
“Thấy tên tên hiệp sĩ dẫn đầu không? Xử lý hắn đi!”
Dương Hoài Nam đang chỉ huy đội của mình phụ trách bên trái căn cứ ngăn chặn kẻ địch tiếp cận căn cứ.
Nhận được lệnh của Dương Hoài Nam năm xạ thủ PTRS đồng loạt nhắm vào hiệp sĩ dẫn đầu nổ súng. Hiệp sĩ đang tạo thành đội hai người phía sau hắn là một pháp sư học đồ đang vận ma pháp chuẩn bị t·ấn c·ông căn cứ, khoảng cách này chỉ hơn hai trăm mét ma pháp hoàn toàn có thể bắn tới.
Một hỏa cầu từ sau lưng hiệp sĩ bắn ra đánh lên lỗ châu mai nơi đang bố trí súng máy M1917.
Đây là yêu cầu của hiệp sĩ đang che chắn cho hắn, hỏa lực phát ra từ bên trong phi thường nguy hiểm gây cho hắn không ít áp lực, đã có hai đội bị áp chế dưới làn đạn của khẩu súng máy bên trong sau đó bị v·ũ k·hí chống siêu phàm giả của đối phương tiêu diệt vì thế hắn cho rằng những điểm hỏa lực như vậy cần phải ưu tiên tiêu diệt.
Thật không may lỗ châu mai này được xây dựng từ bê tông cốt thép dày tới hơn nửa mét, bên trong còn được lót thêm một lớp thép dày chuyên dùng để chống lại ma pháp có thể chịu được chục phát hỏa cầu là ít. Vì thế sau khi ma pháp hỏa cầu tán đi lỗ châu mai vẫn đứng vững không hề hấn gì hỏa lực từ bên trong vẫn tiếp tục xả lên người hiệp sĩ.
Ma pháp sư thấy vậy trong lòng tức giận chuẩn bị cấu trúc một ma pháp mạnh hơn muốn tiếp tục t·ấn c·ông lỗ châu mai nhưng hắn còn chưa kịp cấu trúc ma pháp hắn cảm nhận được ma pháp của hiệp sĩ phía trước đang che chắn cho hắn bị phá, ngay lập tức phần giáp bên hông của hiệp sĩ bị thổi bay cùng với một nửa hông của hiệp sĩ.
Ma pháp sư còn chưa kịp phản ứng một loạt đạn đánh lên ma pháp phòng thủ của hắn, bởi vì có hiệp sĩ bảo vệ phía trước ma pháp phòng thủ của ma pháp sư không hề mạnh, loạt đạn đầu tiên ngay lập tức phá hủy phòng thủ của hắn loạt đạn sau đó ngay lập tức xuyên thủng cơ thể của ma pháp sư.
Cuối cùng đội hai người bị hỏa lực phòng thủ tiêu diệt.
Sau khi hai người kia bị tiêu diệt Dương Hoài Nam lập tức chỉ huy hỏa lực tiếp tục chuyển mục tiêu. Mục tiêu lần này nhiều lắm bọn hắn có bắn hết hay không còn là vấn đề.
Boom boom boom!
Ngay khi Dương Hoài Nam vừa chỉ huy đội của mình đổi mục tiêu ba v·ụ n·ổ vang lên, ngay sau đó sóng xung kích đánh tới thổi bay quân phục của hắn.
Dương Hoài Nam nhìn về hướng v·ụ n·ổ, nơi đó lỗ châu mai đã đứng vững trước vô số ma pháp của đối phương bây giờ đã bị nổ nát tanh bành, hỏa lực súng máy bên trong còn sống hay không nhìn liền có thể biết.
Không chỉ lỗ châu mai này, hai điểm hỏa lực mạnh dàn trải trên công sự phòng ngự của căn cứ cũng bị t·ấn c·ông, độ chính xác vô cùng tốt cả ba điểm hỏa lực đều bị tiêu diệt ngay lập tức. Chỉ với một đòn hỏa lực phòng thủ của căn cứ đã bị cắt giảm đáng kể, các siêu phàm giả đang t·ấn c·ông cũng cảm nhận được áp lực lên người mình ít hơn rất nhiều.
“Pháo binh, đối phương có pháo binh. Đội pháo binh đâu nhanh chóng phản công.” Lý Vân cũng bị đòn t·ấn c·ông này bất ngờ không nhẹ, phải biết vừa rồi pháo binh không được sử dụng vì đối phương ở quá gần đã tiến vào tầm bắn tối thiểu của pháo binh. Hắn đang còn tiếc hận không có cách nào sử dụng pháo binh thì đột nhiên đối phương lại đưa cơ hội tới cửa.
Lý Vân ra lệnh cho pháo binh tham chiến, còn mình tiếp tục phân phối lại lực lượng phòng thủ, đối phương bị hỏa lực ngăn dưới chân đồi hiện tại đã ngóc đầu trở lại muốn đột phá tuyến phòng thủ đánh vào căn cứ.
Đội pháo binh bởi vì không có cơ hội chiến đấu đang buồn bực thì cơ hội tới đương nhiên bọn hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.
“Đơn vị chuẩn bị. Tất cả pháo đội nạp đạn.” Đội trưởng pháo binh nhận được lệnh không thừa một chút thời gian trực tiếp ra lệnh.
“Khu vực 2-1-1-0, tầm bắn 1-1-2.” Dưới ánh ánh sáng từ đèn bão đặt một bên điều phối viên dựa vào bản đồ khu vực cùng với đường đạn vừa rồi quan sát được rất nhanh đã thông báo vị trí mục tiêu cho pháo binh.
Đạn bắn ra từ pháo ma pháp có ánh sáng rất dễ nhìn thấy hơn nữa viên đạn cũng không phải có tốc độ ánh sáng vì thế chỉ cần quan sát liền có thể xác nhận vị trí của pháo ma pháp, bởi vì pháo binh bắn theo hình vòng cung không phải bắn thẳng như pháo ma pháp nên điều phối viên cần xác nhận tọa độ.
Cũng may bọn hắn đã tiến hành vẽ bản đồ khu vực 5km xung quanh căn cứ việc xác định tọa độ như thế này không quá khó khăn.
Đạn pháo rất nhanh được nhét vào nòng.
“Khu vực 2-1-1-0 xong. Tầm bắn 1-1-2 xong.”
Sau khi nhận được tọa độ của điều phối viên các pháo thủ không mất quá nhiều thời gian điều chỉnọa
“Bắn!” Nhận được tín hiệu của xạ thủ đội trưởng không do dự ra lệnh bắn.
Năm tiếng pháo nổ lần lượt vang lên.
Đứng gần vị trí của pháo ma pháp Phương Tùng đang quan sát hiệu quả của đợt bắn phá vừa rồi. Phái sau hắn pháo ma pháp đang khẩn trương nạp lại đạn.
Phương Tùng rất hài lòng chỉ với một lượt bắn quân của hắn đã tận dụng được lỗ hổng hỏa lực của đối phương tiếp cận mục tiêu phòng thủ chỉ còn hơn một trăm mét.
Đột nhiên Phương Tùng nghe được tiếng rít, hắn đưa mắt quan sát muốn tìm xem tiếng rít này là gì
Boom boom…!
Năm v·ụ n·ổ dâng lên xung quanh đội pháo ma pháp, bụi đất bay tứ tung, đánh lên cả người Phương Tùng.
Cả năm phát bắn đều không bắn trúng pháo ma pháp đội pháo ma pháp vẫn tiếp tục làm việc nạp lại năng lượng cho pháo.
Phương Tùng nhíu mày, đối phương cũng có pháo ma pháp? Không thể nào ông ta không cảm nhận được giao động ma nặng trong v·ụ n·ổ này, rõ ràng đây không phải ma pháp.
Nhìn đống đất bị đạn pháo nổ ra kia Phương Tùng không thể không đánh giá lại sức mạnh của đối phương.
Đột nhiên Phương Tùng lại nghe được tiếng rít sau nó lần lượt năm v·ụ n·ổ dâng lên, lần này lòng Phương Tùng có chút hốt hoảng. Đối phương có thể tái bắn nhanh như vậy? Đây là thứ v·ũ k·hí đấy sao?
Trong trận chiến t·ấn c·ông doanh địa pháp sư thoát về đã báo cáo về một loại v·ũ k·hí có uy lực như pháo ma pháp nhưng lại có tốc độ bắn nhanh hơn khiến Phương Tùng cảnh giác, nhưng trong trận chiến với quân Lý gia lục hoàng tử không dùng loại v·ũ k·hí này khiến tất cả mọi người theo bản năng cho rằng lục hoàng tử đang sử dụng một loại v·ũ k·hí tiêu hao đã dùng hết trong trận chiến đó, bây giờ nhớ lại Phương Tùng cũng biết lần này có thể hắn gặp vấn đề không nhỏ.
Năm v·ụ n·ổ vẫn không bắn trúng ba khẩu pháo ma pháp, bọn hắn phân tán khá xa nhau muốn bắn trúng bọn hắn không phải chuyện dễ dàng.
Bình thường khi bắn phát đầu tiên sẽ tiến hành xác nhận hiệu quả và điều chỉnh lại đường đạn. Nhưng pháo binh hiện tại không có cách nào xác nhận hiệu quả của đạn pháo do trời quá tối, cũng không thể xác nhận xem có đánh trúng đối phương hay không.
Vì thế các pháo binh lựa chọn phương pháp rất đơn giản trực tiếp cày nát khu vực xung quanh là được, bọn hắn không dừng lại mà vẫn tiếp tục nổ pháo mặc dù không biết có đánh trúng đối phương hay chưa.
Ngược lại hiện tại đạn pháo dự trữ còn không ít, mặc dù được dặn phải dùng tiết kiệm nhưng hai ba mươi phát không phải là vấn đề.
“Lệch trái 20.” Điều phối viên quan sát năm v·ụ n·ổ vừa mới dâng lên đằng xa điều chỉnh lại tọa độ cho pháo binh.
“Lệch trái 20 xong.” Xạ thủ tiếp nhận thông tin điều chỉnh lại.
“Bắn!”
Lại năm viên đạn nữa bay ra khỏi nòng hướng về khu vực đặt pháo ma pháp cày xới.