Chương 195: Hiểu lầm (1)
“Tất cả mọi người đều phải tuân thủ quy định do ngươi đặt ra còn ngươi lại tuân thủ quy định của chính mình đặt ra! Thật nực cười.” Hoa Hướng Vinh nói, hắn nở một nụ cười khẩu không hề che dấu.
Long nhún vai nói.
“Ngươi tin hay không thì tùy!”
Lời này này nói ra lại khiến Hoa Hướng Vinh giận giữ, nhưng hắn lại có thể làm được gì, chỉ có thể trở lại chủ để ban đầu.
“Không nói chuyện này nữa, ngươi định làm sao với chị ta?” Hoa Hướng Vinh đã trầm giọng xuống, khuôn mặt gầy gò của hắn càng khiến âm thanh trở nên lạnh hơn.
Nghe vậy Long lại thở dài một hơi, hắn thực sự không biết nên nói thế nào về vấn đề này, cuối cùng hắn chỉ có thể tiếp tục lấy Hoa Nguyệt Ánh ra làm bia đỡ đạn.
“Những lời hứa với nàng ta chắc chắn sẽ thực hiện ngươi thực sự không cần phải như vậy.”
“Ngươi!” Hoa Hướng Vinh thật sự không nhịn được cơn giận của mình khi Long cứ lập lờ nước đôi như vậy.
…
Sau một khoảng thời gian Hoa Hướng Vinh cuối cùng cũng rời khỏi thư phòng của Long biểu cảm giận giữ trên khuôn mặt hắn không hề che dấu.
Hoa Hướng Vinh rời đi, Linh Uyên tiến vào muốn dọn dẹp những thứ trên bàn nhưng lại bị Long ngăn lại nói.
“Cứ để đấy ta xử lý, ngươi đi chăm sóc Linh Tuyền đi.”
“Cái này!” Linh Uyên nghe vậy do dự.
“Không sao ta sẽ đánh tiếng với Hồng cô, ngươi không cần phải lo lắng.” Long biết con bé này đang do dự điều gì, Hồng cô là người rất nghiêm khắc trong công việc hầu gái của Long nếu có sợ suất hai chị em nhà này liền bị bà mắng.
Linh Uyên nghe vậy cũng không nói gì nữa cúi đầu cảm ơn Long rồi rời đi để lại Long ngồi trong phòng một mình suy tư.
“Y1002!” Long gọi.
Xung quanh không có một âm thanh nào trả lời, nhưng hiển nhiên tai của hắn vẫn nghe được âm thanh kia.
Trong mắt Long khuôn mặt lạnh tanh của Y1002 hiện ra.
“Ngài có yêu cầu gì ư?”
“Ta muốn hỏi một điều!”
“Tôi đã sẵn sàng.”
“Đã qua bao lâu kể từ lúc ta c·hết.” Vốn dĩ Long theo ý thức cho rằng thời điểm hắn c·hết đi và nhập vào thân xác này là cùng một lúc vì thế tính thời gian cũng chỉ có khoảng chín tháng. Nhưng trải qua lần suýt c·hết vừa rồi suy nghĩ này lại đột nhiên xuất hiện trong đầu Long, hôm nay hắn quyết định hỏi chuyện này.
“Ngài muốn tính theo thời gian Trái Đất hay của hành tinh này?” Nhưng lời tiếp theo của Y1002 lại khiến Long giật mình, đây là ý gì?
“Ý ngươi là sao? Không phải cả hai đều có cùng cách tính thời gian sao?” Đúng vậy thế giới này một ngày cũng hai tư giờ một năm cũng mười hai tháng, thậm chí một năm có tới ba trăm sau lăm ngày.
Khoan! Long nhận ra một vấn đề, một vấn đề hắn vô tình quên mất thế giới này không có cái gọi là năm nhuận.
“Thực ra đây chỉ là một sự trùng hợp! Hành tinh này có vòng quay quanh hằng tinh lâu hơn so với Trái Đất, nhưng tốc độ tự quay của nó lại chậm hơn một chút kết hợp lại mới có sự trùng hợp như vậy.” Y1002 trả lời
“Làm sao ta không cảm nhận được sự khác nhau này?” Long nghe vậy lại lo lắng hỏi, đáng lý ra nếu là thật thì hắn phải cảm nhận thời gian lâu hơn mới đúng.
“Là do cơ thể của ngài sinh ra tại thế giới này, từ các giác quan cùng hệ thống thần kinh của não bộ đều đã quen với cách thế giới này vận hành khiến thông tin ngài nhận được cũng bị sai lệch theo.”
“Không đúng vậy thời gian phải tính sao, không lẽ thời gian cũng tính theo một phút sáu mươi giây.”
“Kỳ thực đơn vị thời gian nhỏ nhất được sử dụng tại thế giới này cũng chỉ là phút, hơn nữa khái niệm thời gian cũng là do con người đặt ra, tùy vào các điều kiện của hành tinh cùng văn hóa xã hội thời gian cũng sẽ bị thay đổi theo tiêu chuẩn của riêng từng nơi. Nếu ngài muốn có định nghĩa rõ ràng nhất theo khoa học thì có thể sử dụng nguyên lý của đồng hồ nguyên tử để xác định. Tuy thế giới này chưa có khái niệm đo lường về giây rõ ràng nhưng nếu tính theo khái niệm về giây của Trái Đất thì một phút có thể dài hơn một vài giây.”
“Khoan! Như vậy mấy cái công thức cần dùng tới thời gian thì như thế nào?”
Trong những công thức hắn lấy được từ hệ thống có những công thúc cần dùng tới đo lường giây để tính toán, Long không biết gì về những công thức này hắn chỉ máy móc đưa ra áp dụng thôi.
“Tôi đã điều chỉnh lại công thức một chút để phù hợp với khái niệm thời gian hiện tại.”
Lời nà lại khiến Long cảnh giác, hắn nheo mắt lại hỏi.
“Ngươi có thể điều chỉnh thông tin trong hệ thống.”
“Ngài có thể yên tâm những thông tin này nếu muốn điều chỉnh phải phù hợp với logic của nguồn giữ liệu chủ. Dữ liệu chủ là những dữ liệu toán học không thể thay đổi, nó mô tả chính xác cách vũ trụ hoạt động, dựa trên những dữ liệu này các công thức sẽ được thay đổi để phù hợp với hệ đo lường của ngài. Ngài có thể yên tâm có cả một hệ thống logic riêng để đánh giá độ tin cậy khi thông tin được thay đổi, nếu không thể vượt qua đánh giá những thứ này sẽ bị xóa bỏ khỏi hệ thống ngay lập tức.”
Y1002 như biết Long đang nghĩ điều gì nàng trực tiếp nói thẳng ra.
“Bây giờ thì ta biết tại sao những người tạo ra ngươi lại giới hạn khả năng thu thập thông tin của ngươi rồi?”
Y1002 nghe vậy lại nhún vai thể hiện cảm xúc hơi có vẻ không quan tâm nói.
“Kỳ thực bọn họ làm vậy không phải đề phòng tôi gây hại cho họ, mà là để bảo vệ những người như ngài.”
Mẹ nó nàng đây là đang khinh thường hắn sao?
“Được rồi không nói vấn đề đó nữa nói quay lại câu hỏi đầu tiên của ta đi.”
“Còn một vấn đề nữa, tại sao ngươi chỉ có thể thu thập thông tin qua ta mà lại có thể biết chính xác về hành tinh này như vậy.” Long nghi ngờ hỏi.
“Dữ liệu của hành tinh này có trong hệ thống. Được đánh giá có tiềm năng sự sống, chỉ cần so sánh số liệu những thông tin ngài cung cấp liền có thể tính toán ra được. Bất quá việc tiến hóa ra sự sống có trí khôn sớm hơn rất nhiều so với dự đoán ban đầu đây là một trong những lý do tôi đưa ra phán đoán có sự can thiệp từ bên ngoài.”
“Tại sao ngươi không nói?” Long có chút phẫn nộ, hắn cảm thấy như mình bị lừa.
“Ngài không hỏi!” Y1002 thản nhiên trả lời một câu lạnh tanh, không thèm quan tâm đến sự phẫn nộ đang xuất hiện trong lời nói của hắn.
Không hiểu sao khi nghe câu trả lời đó cơn phẫn nổ của Long lại như quả bóng bị xì hơi trực tiếp xẹp xuống không còn gì, thay thế vào đó là một cảm giác bất lực hắn thực sự rất hiếu kỳ về những người tạo ra hệ thống bọn hắn thức sự phát triển tới mức độ nào vậy, làm sao có thể làm ra một thứ này.
“Nền văn minh tạo ra ngươi là nền văn mình cấp mấy vậy?”
Y1002 đang thao thao bất tuyệt thì đột nhiên dừng lại sau câu hỏi của Long.
“Ý ngài là nền văn minh theo thang đo Kardashev?”
“Không sai, chính là nó!”
“Ý tưởng của thang đo này không tệ, điều chỉnh lại một chút có thể hướng tới chính xác phương pháp đo.”
“Nó là gì?” Long mong chờ hỏi.
“Xin thứ lỗi nhưng việc này đã nằm ngoài quyền hạn của ngài. Nếu ngài muốn biết hãy đưa ra một đột phá đủ giá trị để có những thông tin này.”
“Những thứ ngươi vừa nói nằm trong giới hạn cho phép sao?”
“Tất nhiên rồi, nếu tôi vị phạm hệ thống Logic sẽ tiến hành các biện pháp trừng phạt.”
“Ngươi thì có thể bị trừng phạt gì.”
“Nhắc nhở ngài một chút tôi mặc dù là trí tuệ nhân tạo, về bản chất tôi cũng có nỗi sợ của những giống loài có trí tuệ.”
Long nghe vậy liền đầu hàng, hắn quay về chủ để ban đầu hỏi.
“Được rồi quay về câu hỏi ban đầu đã bao nhiêu lâu trôi qua rồi tính cả thời gian Trái Đất và thời gian của hành tinh này đi.”
“Thời gian Trái Đất là tám trăm năm mươi hai nghìn sáu trăm hai mươi tư ngàn năm. Thời gian của hành tình này là sáu trăm bốn ba nghìn bảy trăm linh tư năm.”
“Ngươi nói cái gì?”