Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 191: Tình hình (2)




Chương 191: Tình hình (2)

Những lời này của Lương tiên sinh khiến không khí trong phòng trầm xuống. Cuối cùng Phương Hùng Lâm phải tiếp lời.

“Nói đi.”

Lương tiên sinh dơ lên khâu súng không có khương tuyến nói.

“Thứ này tầm bắn chỉ khoảng 100m nếu vượt xa tầm bắn này độ chính xác sẽ giảm xuống đáng kể.” Rồi ông ta cầm lên khẩu có khương tuyến nói tiếp.

“Còn thứ này độ chính xác của nó lên tới hơn 300m.” Lời này nói ra những người trong phòng đều nhíu mày, khoảng cách này so với ma pháp sư còn xa hơn.

Lương tiên sinh tiếp tục cầm lên những khẩu súng trên bàn tiếp tục nói.

“Không chỉ vậy những thứ v·ũ k·hí này đều có khương tuyến. Đặc biệt cái này và cả cái này nữa uy lực của bọn hắn hoàn toàn có thể phá vỡ phòng thủ của siêu phàm giả chỉ trong một đòn.”

Lương tiên sinh lại cầm lên PTRS và GM94 làm ví dụ lời nói của ông ta rất gấp gáp rất dồn dập.

Ngoại trừ chuyện tầm bắn của M1 bị động tay chân thì những thứ khác bọn hắn đều đã biết, trong lô hàng Long cung cấp cũng có PTRS uy lực thế nào bọn hắn đều rõ ràng.

Bọn hắn không chen lời vào tiếp tục chờ đợi Lượng tiên sinh.

Lúc này Lương tiên sinh mới bình ổn lại tâm tình nói.

“Tôi đã từng thử mô phỏng những v·ũ k·hí này các ngài có biết tôi phát hiện ra điều gì không?”



Mọi người đưa mắt nhìn ông ta ý bảo ông ta tiếp tục nói.

“Các kinh kiện trong v·ũ k·hí này cần có kỹ thuật rất cao mới rèn ra được, trong lãnh địa của chúng ta cũng chỉ có không tới mười người có kỹ thuật này.”

Khác với súng hỏa mai hay súng kíp có thể dễ dàng sao chép cho dù với công nghệ lạc hậu, M1 đã đạt đến trình độ gia công cao hơn rất nhiều nếu không có các máy gia công muốn sản xuất linh kiện của M1 thực sự là rất khó.

“Điều đáng nói chính là một người phải mất tới bốn ngày mới làm ra được một khẩu, hơn nữa đều phải sử dụng ma pháp mới làm được nếu là thợ rèn thông thường có thể mất tới nửa tháng.”

Những lời này khiến nhị hoàng tử nhướng mày, trong lòng hắn không khỏi nổi lên một câu hỏi. ‘Như vậy tên đó làm thế nào để sản xuất đủ số lượng cung cấp cho hắn và ông anh cả kia?”

“Nếu chỉ vậy còn chưa xong, chúng ta đã bắn thử khẩu súng làm ra nhưng chỉ sau bốn mươi phát nòng súng đã nổ, trong khi nòng súng đối phương cung cấp cho chúng ta phải mất ít nhất năm trăm phát mới bị như vậy. Còn cả thứ này nữa.”

Nói rồi Lương tiên sinh lấy từ trong người ra một viên đạn đưa lên trước mặt mọi người đắng chát nói.

“Đừng nghĩ thứ này nhỏ mà coi thường nó mặc dù đã thử mọi cách nhưng chúng tôi không thể làm ra thứ này.”

Ngay cả Phương Hùng Lâm cũng phải giật mình sau những lời của Lương tiên sinh. Phương Nhã còn không nhịn được cầm lấy viên đạn quan sát một vòng khó tin nhìn Lương tiên sinh nói.

“Lương tiên sinh không phải ta không tin nhưng thứ này thật sự khó chế tạo tới vậy?”

“Aiz! Ngài không hiểu. Đừng nhìn nó nhỏ thì dễ chế tạo, kỳ thật đồ vật một khi nhỏ tới một mức nhất định thì việc chế tạo nó có khi còn khó hơn làm một khẩu pháo ma pháp.” Lương tiên sinh thở dài.

“Huống chi cái thứ bột nổ bên trong là gì lão còn chưa từng biết tới.”



“Không phải ông nói biết thứ đó là gì sao?” Lần này là Phương Hùng Lâm lên tiếng.

Khi giao cho Lương tiên sinh nhiệm vụ sao chép ông ta từng khằng định biết cái thú bột nổ bên trong là gì, nhưng bây giờ ông ta lại nói không biết đây không phải lừa gạt mình sao?

Nhắc tới chuyện này Lương tiên sinh lại xấu hổ mặt đỏ lên nói.

“Công tước thứ tội lúc đó ta quá kiêu ngạo, sau đó ta mới phát hiện ra thứ bột ta biết tới thực sự không thể so sánh với bột trong viên đạn này.”

Bột ông ta nói không gì khác chính là thuốc nổ đen, làm sao có khả năng so sánh với thuốc nổ không khói.

“Như vậy Lương tiên sinh, ngài muốn nói điều gì?” Nhị hoàng tử vừa quan sát viên đạn trên tay vừa nhìn về phía Lương tiên sinh hỏi.

Lương tiên sinh nghe vậy đặt đồ trên tay xuống thở dài nói.

“Tôi nói tới đây hẳn mọi người đều có thể phán đoán ra lục hoàng tử có kỹ thuật luyện thép tốt hơn chúng ta, kỹ thuật rèn đúc cũng tốt hơn chúng ta không phải là tốt nhất thế giới. Cho dù kim loại của tinh linh tộc cũng chỉ có thể có được cường độ như vậy.”

Nói tới đây giọng Lương tiên sinh lại trầm xuống.

“Đáng nói hơn nữa chính là lục hoàng tử có khả năng chế tạo số lượng lớn, cho dù tinh linh tộc cũng không thể làm được điều như vậy.”

“Ngài có nói quá không Lương tiên sinh?” lần này Phương Thúc Đạt lên tiếng, ông ta có chút do dự khi nói ra những lời này, có lẽ ngay cả hắn cũng nghi ngờ chính lời của mình.

“Nếu không lục hoàng tử lấy đâu ra nhiều v·ũ k·hí như vậy cung cấp cho chúng ta hàng tháng, ta còn nghe nói hắn đang bán cả thứ này cho đại hoàng tử nữa. Cái tên gián điệp kia, hắn cũng nói mỗi ngày hắn đều thấy một đống v·ũ k·hí như vậy được xuất xưởng.”



Căn phòng lại lâm vào trầm tư một lần nữa, lần này phải mất một lúc mới có người lên tiếng.

“Các ngươi có ý kiến gì?” Lần này vẫn là Phương Hùng Lâm lên tiếng.

“Nếu quả thật đúng như những gì Lương tiên sinh nói chúng ta đang gặp rắc rối lớn, rất lớn.” Phương Nhã nói, biểu cảm trên mặt hắn đã âm trầm tới cực điểm.

Làm sao không rắc rối đi được, trong khi bọn hắn đang phải chật vật t·ấn c·ông Hẻm Bắc không biết có kịp thời gian hay không thì ở phía đông lục hoàng tử lại đang lớn mạnh rất nhanh chóng hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của bọn hắn. Các kế hoạch p·há h·oại đều không đạt được như mong đợi.

“Có lẽ chúng ta phải thay đổi kế hoạch.” Nhị hoàng tử tiếp lời. Tình hình hiện tại thực sự không hề lý tưởng, nếu không có bước đột phá mới bọn hắn sẽ vô cùng bị động.



Vụ á·m s·át cũng đã diễn ra được năm ngày, hậu quả nó để lại thực sự không nhỏ nhưng Long vẫn có thể lợi dụng chuyện này tiến hành tuyên truyền nhắm đầu mâu về phía công tước.

Năm ngày qua một đợt thanh lọc lớn cũng diễn ra trên khắp lãnh địa, rất nhiều quý tộc b·ị b·ắt có người may mắn đánh hơi được nguy hiểm kịp thời trốn đi những phần lớn vẫn bị gô cổ. Nhưng cuối cùng Long vẫn không thể tìm được chủ mưu của lần này, những kẻ kia vẫn kịp trốn thoát.

Đặc biệt là hiệp sĩ rồng đã gây ra hỗn loạn cho quân xưởng, làm sao thứ đó có thể tiếp cận gần như vậy mới bị phát hiện chính là một vấn đề. Các chốt canh giữ hoàn toàn không phát hiện ra tung tích đối phương phải tới khi đối phương xuất hiện trên đầu bọn hắn mới phát hiện ra, rõ ràng một con rồng lớn như vậy không thể nào bay qua khoảng cách đó mà không bị phát hiện, đây là một vấn đề nghiêm trọng chứng minh hệ thống an ninh của Long vẫn còn không ít lỗ hổng.

Việc đại pháp sư có thể lẻn vào thành mà không gây ra bất kỳ sự chú ý nào cũng là một vấn đề, giao động ma năng của các siêu phàm giả cấp cao không nhỏ, không lý nào đá cảm ứng lại không phát hiện ra, đối phương cũng không có ma pháp che đậy như của Luna.

Sau đó đám người Cồ Lâm Biên cũng biết được là một quý tộc đã ẩn dấu tên đại pháp sư đó cùng với những tùy tùng siêu phàm của mình khiến cho đá ma pháp cảm ứng nhần cho rằng đối phương chỉ là siêu phàm giả học đồ.

Năm ngày qua không có ngày nào quảng trường phía trước phủ thành chủ không nhuốm máu, có điều vẫn có những kẻ thành công trốn thoát khỏi lưỡi của máy chém ví dụ như vị Cẩm Tuyết tiểu thư kia, nhân lúc hỗn loạn những người trung thành với gia đình nàng ta đã cứu nàng đi, chỉ có điều cuối cùng cha mẹ nàng vẫn b·ị b·ắt lại chỉ có nàng thành công trốn thoát.

Long thu hồi ánh mắt đang quan sát cuộc hành hình bên ngoài, bởi vì chuyện xảy ra nên cũng chỉ có rất ít người tới quan sát bọn họ sợ rằng lại có một cuộc á·m s·át nữa.

Hắn đi tới ngồi xuống chủ vị trên bàn họp, hôm này những người quan trọng nhất lãnh địa đều có mặt ở đây dưới yêu cầu của Long.