Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 158: Tầm quan trọng của thông tin.




Chương 158: Tầm quan trọng của thông tin.

Ma pháp bắt đầu vận chuyển, hai chân Luna đã tích lực sẵn sàng cho một cú lao tới.

Lượng lượng đã tích súc tới cực hạn đầu gối nàng bật ra cả người hướng về phía Đoàn Diên bay tới. Nhưng ngay khi đôi chân rời khỏi mặt đất đột nhiên Luna cảm nhận được nguy hiểm đang tới rất gần.

Tránh! Đây là suy nghĩ duy nhất xuất hiện trong đầu nàng lúc này.

Luna không hề do dự quay cơ thể một trăm tám mươi độ để lưng hướng xuống đất.

Quyết định này đã cứu sống nàng chỉ một tíc tắc sau đó một thanh kiếm đã lao tới, lưỡi kiếm xẹt qua cắt lên lưng luna một vết rách đâm thẳng vào bức tường bên cạnh. Luna không kịp để ý tới cảm giác đau bởi vì lúc này nàng đang theo quán tính lao về phía Đoàn Diên nhưng tư thế của nàng lại hoàn toàn bại lộ mọi điểm yếu trước mặt một hiệp sĩ, đây không khác nào t·ự s·át. Nhưng Luna đã không thể làm gì được nữa, nàng đang ở trên không, không có khả năng mượn lực thay đổi hướng bay của mình.

Cuối cùng nàng chỉ có thể miễn cưỡng xây dựng lên một ma pháp phòng thủ trước người, hai cánh tay đan chéo cố gắng bảo vệ điểm yếu của cơ thể.

Đoàn Diên cũng bất ngờ với chuyện xảy ra đột nhiên như vậy, nhưng với tố chất của một hiệp sĩ hắn rất nhanh đã chuyển từ thủ thành công thanh kiếm trên tay không chút do dự chém xuống kẻ đang lao tới với tư thế đầy lộ liễu trước mặt.

Một cú bổ giống như rìu bổ củi đánh thẳng lên ma pháp phòng ngự mỏng manh chém lên hai cánh tay đang đan chéo lại kia.

Rầm!

Âm thanh v·a c·hạm vang lên sàn nhà trước mặt Đoàn Diên vỡ ra thủng một lỗ lớn nhìn được cả dưới tầng, Luna rất may mắn bởi vì Đoàn Diên bị bất ngờ khiến đòn t·ấn c·ông của hắn không thể phát huy toàn bộ sức mạnh. Nhưng sức mạnh của một hiệp sĩ không phải chuyện đùa cú chém xuống kia có thể không g·iết được Luna những chắc chắn khiến nàng b·ị t·hương.

Lúc này người ném thanh kiếm kia đã tới chính là Đức Bình ngay lập tức có mặt tại lỗ hổng của sàn nhà, ngay cả Văn Trung cũng đã rời khỏi phòng quan sát lỗ hổng phía dưới.

Nơi đó bụi đã tán đi nhưng người đáng lẽ phải nằm bên dưới bây giờ lại biến mất chỉ để lại một vũng máu.



Cả ba người đều nhíu mày lại khi thấy cảnh này, ngay cả Đức cũng rất bất ngờ, có thể biến mất trước mặt đại hiệp sĩ người này quả thật rất đáng sợ.

“Hai người các ngươi trở lại phòng, ta đi tìm nàng.”

Đức Bình đề nghị với hai người, bọn hắn thật sự không phù hợp cho việc truy bắt dù sao một người đang b·ị t·hương, một người lại là mục tiêu á·m s·át còn không có vũ lực bằng với người truy bắt.

Lính canh cũng đã bị kinh động các binh sĩ cấm theo M1 đã xuất hiện phía sau bọn hắn.

Đoàn Diên cũng Văn Trung cũng biết mình không nên tham gia vào chuyện tiếp theo, Văn Trung vịn Đoàn Diên trở lại phòng làm việc hành lang xung quanh đứng đầy binh sĩ canh gác.

Ngay cả trong phòng cũng có binh sĩ canh gác xung quanh người án ngữ tại cửa sổ người án ngữ tại ban công, mọi vị trí có thể tiến vào đều bị người canh gác.

Phủ thành chủ lúc này đã loạn thành một đoàn, binh lính khắp nơi trấn giữ những vị trí quan trọng.

Luna hiện tại đang cực kỳ đau đớn, đòn vừa rồi tuy không g·iết nàng nhưng đã khiến nàng b·ị t·hương không nhẹ Luna cảm nhận được nội tạng trong người mình đang b·ị t·hương cơn đau đang truyền khắp cơ thể nhưng nàng lại không thể dừng lại cứu chữa cho mình.

Luna lúc này đang nỗ lực ẩn mình sau lưng những binh sĩ đang di chuyển khắp phủ thành chủ, đây là năng lực của ma pháp ám thị khiến những người xung quanh nghĩ rằng nàng là một trong số họ, chỉ cần những người này không quay đầu lại nàng liền có thể ẩn nấp. Với ma pháp này nàng đã đi được một đoạn đường, nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó một đội binh sĩ đang đi tới đối mặt với đội lính nàng đang ẩn mình. Nếu đội này bước vào phạm vi năm mét bọn hắn có thể phát hiện được nàng.

Luna nhanh chóng dừng lại rẽ sang một hành lang khác, nhưng đi đêm lắm có ngày gặp ma ám thị chỉ có thể khiến người lính nghĩ rằng nàng là một thành viên trong số họ nó không khiến nàng biến mất khỏi tầm mắt của họ.

Trong mắt những người lính phía trước nàng giống như một tên lính có hành động kỳ lạ thoát khỏi đội của mình, trong tình huống như hiện tại hành động này cực kỳ khả nghi.



“Binh sĩ đứng lại.”

Đội trưởng đi đầu nhanh chóng gọi với theo Luna đang rẽ vào một hành lang khác, Luna lại làm như không nghe thấy tiếp tục bước những bước chân đi vào hành lang.

Đội trường cũng những đội viên phía sau nhanh chóng chạy lại đứng ngay đầu hành lang gọi với tới bóng lưng Luna phía trước.

“Binh sĩ tôi ra lệnh cho cậu đứng lại.”

Vừa nói đội trưởng vừa hướng khẩu M1 trên tay về phía Luna. Hành lang này rất trống trải Luna không có nơi nào để trốn, hi vọng duy nhất hiện tại là đội trưởng này vẫn đang mắc phải ám thị cho rằng Luna là một binh sĩ mặc dù hắn đang rất nghi ngờ.

Luna dừng chân lại, nàng quay người cúi chào đội trưởng nói.

“Đội trưởng không biết ngài cần gì.”

Đội trưởng nheo mắt lại khi thấy hành động của Luna, ngón tay hắn đã đặt lên cò súng. Ngay cả những binh sĩ bên cạnh thấy vậy cũng hai mắt nhìn nhau, ngón tay của bọn họ đều đã đặt lên cò súng.

Luna nhận ra hành động này của bọn họ, nhưng nàng không biết phương pháp hoạt động của thứ v·ũ k·hí trước mặt vì thế nàng cũng không biết khi ngón tay đặt lên cò súng có nghĩa như thế nào, nàng vẫn đứng chôn chân tại chỗ không dám hành động quá khác thường.

Nhưng Luna không biết rằng hành động vưa rồi của nàng đã cực kỳ khác thường bởi vì trong q·uân đ·ội của lục hoàng tử không có kiểu chào cúi đầu. Một là ngươi chào theo kiểu q·uân đ·ội đưa tay phải lên trên đầu, hai là ngươi đứng nghiêm ngay cả cách nói chuyện cũng không giống những tiêu chuẩn được phổ biến.

Chính vì thế đội trưởng cùng những binh sĩ tại đây liền có thể nhận ra sự khác thường của Luna.

“Binh nhì báo ra biên chế của anh.”

Bất quá đội trưởng không vì vậy mà vội vàng anh ta cần xác nhận.



Luna nghe vậy sững sờ cái gì là binh nhì, cái gì là biên chế tên này đang hỏi điều gì? Nàng thực sự không hiểu đội trưởng đang nói gì, nhưng nàng đoán tên này có lẽ đang hỏi danh tính của mình.

“Tôi là Hiệp Lâm thưa ngài.”

Luna tùy tiện nghĩ ra một cái tên, nhưng nàng hoàn toàn không biết rằng sau những lời này thân phận của nàng đã bại lộ.

“Bắt lại!”

Đội trưởng ra lệnh, hắn bây giờ đã chắc chắn tên binh nhì trước mặt có vấn đề hắn không do dự ra lệnh bắt giữ Luna.

Hai binh sĩ phía sau liền tiến lên tiếp cận Luna, dù vậy nòng súng của bọn họ cùng các binh sĩ xung quanh vẫn luôn hướng về phía nàng nếu có hành động bất thường những viên đạn sẽ bay ra từ bên trong.

Tim Luna thắt lại, nàng không hiểu tại sao tên đội trưởng này muốn bắt mình, nàng tin rằng ám thị vẫn còn tác dụng tên đội trưởng vẫn không nhìn ra được thân phận của nàng, nhưng tại sao hắn lại muốn bắt nàng. Nhìn hai người lính với họng súng đen ngòm đang dần tiếp cận Luna biết mình không thể chần chừ được nữa.

Ngay khi hai binh sĩ bước chân vào khu vực năm mét Luna động, nàng bắn người về phía trước dơ nắm đấm của mình hướng thẳng về phía người bên phải.

Hai tiếng súng nổ vang lên, ngay khi Luna động cò súng khẩu M1 đã bị bóp, tại khoảng cách gần như thế này không bao giờ có chuyện bắn trật, hai phát đạn đánh lên ma pháp phòng hộ của Luna.

Khoảng cách quá gần khiến động năng của đạn vẫn rất mạnh nó nhanh chóng tiêu hao một phần ma năng duy trì ma pháp, nhưng nó vẫn không thể phá hủy ma pháp của Luna và sau đó điểm yếu của súng bán tự động đã lộ ra hai binh sĩ còn chưa kịp bắn phát thứ hai thì đã bị Luna đánh gục.

Nếu là tiểu liên hoặc shotgun tại khoảng cách này, có lẽ Luna bây giờ đã bị vô số viên đạn xuyên qua, hoặc ít nhất nàng cũng không dễ dàng như vậy hạ gục hai binh sĩ.

Luna cũng nhận ra sức mạnh của loại v·ũ k·hí này không bình thường, nàng tiếp tục cung cấp ma năng đã hao tổn cho ma pháp phòng ngự xoay người chạy như bay về cuối hành lang, phía sau nàng những binh lính ở đầu hành lang bắt đầu nổ súng, hai người đồng đội bị hạ gục đã nằm dưới sàn không hề che chắn đường đạn của họ.

Nghe thấy tiếng súng Đức Bình nhanh chóng chạy tới, sau khi biết được chuyện gì xảy ra ông ta không do dự phóng về cuối hành lang nơi Luna chỉ vừa mới biến mất chưa tới năm giây.