Chương 149: Vũ khí ma pháp
Cũng vào đêm đó một doanh trại tại phía bắc sông Xen.
Doanh trại này khá nhỏ lại nằm tại phía bắc khiến nó vô cùng bí ẩn, nếu không phải thi thoảng có ánh lửa chập chờn ai cũng không nhìn ra doanh trại này thật sự tồn tại.
Bên trong doanh trại cũng chỉ có vài binh lính đang cầm M1 canh gác xung quanh, những người còn lại tất cả đều đang chìm trong giấc ngủ.
Diệp Anh là một trong số những binh sĩ này, hắn cũng giống như phần lớn binh sĩ của quân đoàn một đều xuất thân từ nô lệ. Nhưng sau cuộc chiến vừa rồi công huân của hắn đã đủ để hắn có thể thoát khỏi thân phận nô lệ.
Sau khi Diệp Anh đã thoát khỏi thân phận nô lệ của mình, hắn vẫn tiếp tục tham quân bởi vì lúc này hắn cũng không biết sẽ làm gì nếu không làm lính.
Hai tháng trước hoàng tử điện hạ thành lập một lực lượng đặc biệt gọi là trinh sát đặc nhiệm được thành lập, mọi người tham gia lực lượng này đều là tự nguyện và Diệp Anh chính là một trong những người tự nguyện đó.
Bây giờ hắn cùng với đồng đội của mình đang nằm trên giường tầng bằng gỗ, tranh thủ nghỉ ngơi sau một ngày huấn luyện mệt nhọc, hắn không ngừng cựa người kéo lên chăn ấm hòng che đi thần thể của mình. Trời đã bắt đầu lạnh, Diệp Anh không muốn vì không giữ ấm đủ khiến cơ thể mắc bệnh, trong doanh trại này mắc bệnh hay không mắc bệnh cũng bị đối xử giống như nhau.
Ngày hôm qua một đồng đội của hắn vì bị cảm lạnh không hoàn thành được huấn luyện liền bị trả về đám giáo quan ở đây còn không rảnh tới nỗi quan tâm ngươi bệnh hay không bệnh đâu.
Diệp Anh không muốn bị trục xuất khỏi lực lượng này, suốt những ngày huấn luyện vừa qua cộng thêm trang bị của bọn hắn Diệp Anh hoàn toàn có thể nhìn ra được đây là một lực lượng tinh nhuệ.
Trong q·uân đ·ội luôn tôn trọng cường giả, đây là truyền thống của mọi đội quân trên thế giới, ngay cả một đội quân hình thành từ nô lệ cũng như vậy.
Chính là trong hoàn cảnh này, các binh sĩ cho dù phải chịu cường độ huấn luyện cao gấp hai ba lần binh sĩ bình thường rất nhiều người cũng cắn răng tiếp tục tham gia huấn luyện bởi vì chỉ cần có thể trở thành lực lượng chính trong đội quân này bọn hắn sẽ có được vinh quang lớn hơn và cơ hội nhiều hơn để phục vụ hoàng tử điện hạ.
Keng, keng, keng!
“Tất cả tập hợp, tất cả tập hợp.”
Đột nhiên tiếng kẻng vang lên đánh thức tất cả những người lính đang chìm trong giấc ngủ, Diệp Anh cũng vậy tiếng kẻng khiến cơ thể hắn theo bản năng bật dậy, sau đó là tiếng la hét của giáo quan.
Mọi người trong phòng không kịp mở miệng đã vội vã mặc quần áo vào, gấp lấy chăn mềm, đeo lên ba lô cùng khẩu súng M1 trên tay chạy ra khỏi phòng.
Bên ngoài sân huấn luyện đuốc đã đốt sáng toàn bộ doanh trại, các giáo quan đều đang đứng chờ bên ngoài sân huấn luyện ánh mắt sắc lạnh nhìn những binh sĩ đang vội vã tập hợp kia ra.
Lúc Diệp Anh có mặt đã có không ít binh sĩ tập hợp ngay trên sân huấn luyện, sau một lát có một trăm hai mươi tư binh sĩ đã đứng nghiêm trong sân huấn luyện, mắt của tất cả đều mở lớn không ai động đậy.
Nhưng nếu để ý tất cả ánh mắt của các binh sĩ đều lơ đãng nhìn qua đồng hồ cát đặt ngay bên cạnh vị giáo quan trước mặt, trong ánh sáng mờ nhạt hạt cát cuối cùng đã rơi xuống.
Bàn tay vị giáo quan này cầm lấy đồng hồ cát quan sát.
“Không tệ, hôm nay không có người muộn.”
Giáo quan cấp ra một đánh giá, sau đó lại đưa ánh mắt quan sát những binh sĩ bên dưới sau đó nói tiếp.
“Tối nay chúng ta sẽ hành quân khẩn cấp ba mươi km trước khi mặt trời lên các ngươi phải có mặt tại mục tiêu chỉ định. Bất kỳ ai không hoàn thành bài huấn luyện này sẽ bị loại.”
Giáo quan đặt đồng hồ cát xuống biểu cảm nghiêm nghị.
“Toàn quân nghiêm!”
Một trăm hai tư binh lính nghiêm trên sân huấn luyện, đầu của bọn hắn ngẩng cao không hề nao núng.
“Mục tiêu doanh trại số ba.”
…
Trong doanh trại vốn rất ồn ào của quân đoàn một bởi những tiếng súng một âm thanh kỳ lạ vang lên âm thanh này rất lớn lại duy trì liên tục như tiếng đập cánh của một con muỗi chỉ có điều tiếng đập cánh này lớn hơn.
Long đang đứng trong bãi thử v·ũ k·hí của quân đoàn một, bên cạnh hắn chính là ba người Đỗ Xuân An, Vương Thuyên cùng Phạm Quang Lễ.
Trước mắt Long chưa tới năm mét một trong những hiệp sĩ hộ vệ của Long gọi Tiền Phong trên tay hắn chính là một v·ũ k·hí khiến đã in sâu vào tâm trí của rất nhiều binh lính của quân đoàn một thậm chí đối với những siêu phàm giả như Tiền Phong.
Bởi vì thứ v·ũ k·hí này chính là khẩu hỏa thần sáu nòng 20mm. Không sai chính là thứ v·ũ k·hí đã tạo ra những cái lỗ trên người của lũ rồng.
Nhưng nếu nhìn kỹ khẩu hỏa thần này vốn dĩ đã không còn cánh quạt bên ngoài như trước nữa, mà ngược lại toàn bộ cầu trúc của khẩu súng này gần như giống y hệt khẩu M61 Vulcan. Khác biệt duy nhất có lẽ là những ma văn xuất hiện trên thân súng.
Tiền Phong rất quen thuộc với khẩu súng này, bởi vì hắn chính là người đã sử dụng một trong hai khẩu trong trận chiến vừa rồi, hắn thật sự rất mê luyến uy lực của thứ v·ũ k·hí này, nếu không phải tốn quá nhiều ma pháp để sử dụng có lẽ hắn thật sự sẽ cầu hoàng tử điện hạ.
Tiền Phong khuôn mặt đầy mong chờ hướng sáu ống nòng đen ngòm về phía trước, cách ba trăm mét từ nơi đó một loạt các tấm bia ngắm cùng hình nộm bằng bê tông đặt trong một khu vực.
Tiền Phong nhắm thẳng vào đống bia ngắm, ma văn trên thân súng sáng lên nòng súng quay. Không hề có thứ gọi là độ trễ ngay khi nòng súng quay đạn từ bên trong nhả ra liên tục tạo thành một cơn mưa bay thẳng về hướng mục tiêu.
Bê tông sắt thép thậm chí cả những viên đá đứng trước cơn mưa kim loại đều không chống nổi một đòn tất cả đều bị thổi bay trong một lần quét.
M61 Vulcan đã dừng quay nòng súng cũng đã đỏ lên trông thấy, để ý kỹ còn có cả khói bốc lên, nhưng mục tiêu trước mặt lại đã không còn thứ gì lành lặn, những tấm thép, những tấm bê tông dày tới hai ba mươi mm đều bị xuyên thủng ngã đổ trên đất, đã không còn thứ gì lành lặn.
“Ha ha! Điện hạ, ngài xem chúng ta v·ũ k·hí thế nào.”
Vương Thuyên cười lớn chỉ về phía khẩu M61 Vulcan phía trước trong mắt không dấu được tự hào. Đây chính là v·ũ k·hí ông nghiên cứu ra dành riêng cho các siêu phàm giả, động cơ điện vốn nên có của M61 Vulcan đã được thay thế bằng một cấu trúc ma pháp mới, chỉ cần đưa ma năng vào liền có thể khiến khẩu súng này bắt đầu quay. Hơn nữa cấu trúc ma pháp này cần dùng tới rất ít ma năng nên khả năng duy trì chiến đầu hoàn toàn vượt trội so với cách dùng sức gió để vận hành trước đó.
Đối với một người chuyên nghiên cứu ma pháp như Vương Thuyên đây không phải cái gì vấn đề lớn, hoặc nói bất cứ người nào trong tổ chức của bọn họ đều có thể làm ra loại ma văn này, chỉ có điều mất bao nhiêu thời gian ma thôi.
“Điện hạ! Thứ v·ũ k·hí này thật sự rất tuyệt!”
Tiền Phong cũng không ngại ngần cấp ra một đánh giá rất cao với M61 Vulcan trên tây, hắn thực sự rất muốn lựa chọn loại v·ũ k·hí này cho mình, đến lúc đó hắc hắc Tiền Phong đã không nhịn được tưởng tượng tới đám siêu phàm giả c·hết ngả rả dưới tay mình.
Ngay cả cỡ đạn 14mm của súng chống tăng bọn hắn còn không chịu được bao nhiêu phát, vậy trước cơn mưa đạn chống tăng 20mm bọn hắn phải làm sao đây. Tiền Phong biểu cảm như muốn ăn đấm nghĩ tới cảnh đó.
“Ừm! Quả thật không tệ.”
Long cũng rất hài lòng với kết quả này, hắn đang thật sự muốn trang bị loại v·ũ k·hí này cho quân đoàn ma pháp của mình.
“Thần phản đối thưa điện hạ!”
Lúc này một âm thanh bên cạnh vang lên thu hút sự chú ý của tất cả mọi người tại đây.
Long đưa ánh mắt về phía Phạm Quang Lễ là khởi nguồn của âm thanh hỏi.
“Ông có ý kiến gì ư? Phạm tiên sinh.”
Vương Thuyên cùng Đỗ Xuân An tại một bên đang rất hứng phấn thấy Phạm Quang Lễ lên tiếng như vậy liền bất mãn hừ một tiếng, xem ra bọn họ không có cùng một quan điểm.
“Thứ v·ũ k·hí này quả thực rất mạnh thưa điện hạ. Quả thật nó có thể khiến quân đoàn ma pháp của ngài dành lợi thế cực lớn trên chiến trường.”
Phạm Quang Lễ không vội vã đưa ra đánh giá của mình về M61 Vulcan.
“Nhưng có một điểm yếu rất lớn đối với khẩu súng này!”
“Ồ! Điểm yếu gì?”
Long hiếu kỳ hỏi. Hắn nhớ M61 cũng không có vấn đề đi, hơn nữa những thứ như sức giật gì đấy thì với sức mạnh của siêu phàm giả hoàn toàn có thể không chế được.
“Điện hạ nòng súng không thể chịu được cường độ bắn như vậy.”
Lời của Phạm Quang Lễ đánh thức Long, khiến hắn ngẩn người ra.
Long quên một vấn đề, chính là tuổi thọ của nòng súng. Đừng quên năm trăm phát phải thay nòng một lần, đó là với M1 khẩu súng bán tự động, nhưng với M61 con số này có tới được năm trăm phát hay không cũng là một vấn đề, mặc dù là sáu nòng chia ra những với cường độ bắn như vậy Long thật sự sợ rằng nòng súng sẽ không thể chịu được bao lâu.