Một tuần nay Ý Noãn bận rộn dọn dẹp mọi thứ để dọn vào nhà mới, cô chỉ có một mình nên có chút mất công. Bác Linh vì còn đi học nên lâu lâu mới qua phụ được, còn hai người Lâm Hi Hi và Dạ Phong Đình cũng bận công việc bên nước ngoài, cuối cùng cũng chỉ có Ý Noãn tự mình làm. (1)
Cô không dám thuê người vì sợ tốn thêm chi phí, Lục Thế Nam biết Ý Noãn dọn nhà vài lần đã đến đây nhưng đều bị cô quả quyết từ chối, anh mặc kệ không nghe muốn giúp cô kết quả bản thân chưa bao giờ làm nên đụng đến đâu đều phá đến đó, hại Ý Noãn phải mất công dọn thêm.
Biết Ý Noãn đang giận mình, anh cũng không dám đến phụ nữa chỉ có thể nhờ A Sênh báo cáo lại, âm thầm giúp Ý Noãn một tay, đôi lúc anh sẽ nhờ người cải trang là hàng xóm gần đó mà phụ cô bưng đồ vào nhà.
Đợi khi Ý Noãn được dọn vào nhà mới cũng mất gần hai tuần, đến ngày chuyển vào Lục Thế Nam tối đó đã đến đây. Ý Noãn đương nhiên vẫn sẽ không hài lòng với sự xuất hiện của Lục Thế Nam, như mọi lần cô khó chịu hỏi: “ Anh đến đây làm gì? “
Lục Thế Nam mỗi lần như vậy sẽ cười một tiếng, hôm nay cũng vậy anh khế cười rồi nói: “ Anh đến đưa đồ ăn cho em. “
“ Nhưng tôi không cần. “
“ Ý Noãn anh biết sáng giờ em bận bịu chưa ăn gì, đồ này là anh tự tay nấu cho em, em ăn một chút cũng được nếu không sẽ mất sức. “
Quả thật sáng giờ cô cũng chưa ăn gì, thấy Lục Thế Nam kiên trì như vậy cũng sợ hai người giằng co nhau sẽ gây chú ý cho hàng xóm, Ý Noãn hết cách cũng chỉ có thể cho anh vào nhà.
Lục Thế Nam đương nhiên không nghĩ đến Ý Noãn sẽ đồng ý cho mình bước vào nhà cô, anh còn tưởng đưa được hộp cơm này cho cô đã là niềm vui sướng rồi.Vào được nhà Ý Noãn, Lục Thế Nam nhìn xung quanh đánh giá, Ý Noãn trang trí mọi thứ rất đẹp, không cầu kì nhưng lại ngăn nắp sạch sẽ, anh nói: “ Ý Noãn nhà em rất đẹp. “
Ý Noãn cởi giày ra đóng cửa lại khách sáo đáp: “ Cảm ơn.
"
Hộp cơm được Lục Thế Nam mang đến, anh đi theo cô vào bếp sau đó đặt lên bàn rồi bảo: “ Cái này là anh tự nấu, còn rất nóng em ăn liền đi. “
Tần suất Lục Thế Nam nấu cơm cho Ý Noãn dạo gần đây khá nhiều, khiến cô cũng bắt đầu thích nghi được việc này.
Mở hộp cơm ra, bên trong đầy ắp thức ăn nóng hổi, Ý Noãn mở tủ ra tìm vài cái dĩa để đổ thức ăn đến phiên lấy chén đũa cô khựng lại, nhìn Lục Thế Nam một cái mới mở miệng hỏi: “ Anh có ăn luôn không? “
Đồ ăn Lục Thế Nam làm rất nhiều vốn dĩ một mình Ý Noãn ăn sẽ không hết, chỉ là anh nghĩ đơn giản đến đưa cơm cho cô là về ngay, đương nhiên Lục Thế Nam sẽ không nói như thế với Ý Noãn, cơ hội tốt như vậy anh sẽ không từ chối.
Nhận được câu trả lời của Lục Thế Nam, Ý Noãn lấy thêm một phần chén đũa nữa, hai người bắt đầu ngồi đối diện nhau giải quyết phần đồ ăn này.
Mỗi lần hai người ngồi chung một chỗ đều là im lặng, Lục Thế Nam vài lần muốn tìm chủ đề nói với Ý Noãn nhưng đều không được, chỉ có thể đơn giản hỏi “ Đồ ăn có ngon không? “, “ Hôm nay em mệt không? “
Khó khăn lắm cuối cùng Lục Thế Nam cũng suy nghĩ được câu hỏi để nói cùng Ý Noãn, anh liền hỏi cô: “ Sắp tới em có dự định gì không? “
Ý Noãn nghe vậy nhai xong miếng cơm trong miệng mà trả lời: “ Dự định gì là sao? ““ Em có muốn tìm công việc khác để làm không? “
Ý Noãn cũng không giấu diếm gì mà nói: “ Tôi định tìm thêm công việc tương tự ở cửa hàng để kiếm thêm. “
Lục Thế Nam nhìn Ý Noãn vẫn từ tốn ăn cơm, anh đặt chén cơm của mình xuống hỏi ý kiến Ý Noãn: “ Ý anh là em có muốn nghỉ việc ở đó để tìm công việc khác tốt hơn không? Nếu em muốn anh có thể giúp em tìm một công ty..
Đánh gãy lời Lục Thế Nam, Ý Noãn vẫn giữ thái độ xa cách lạnh lùng đó mà nói: “ Không cần, trình độ học vấn của tôi chỉ ở mức cao trung, lại không học đại học nếu đến mấy chỗ đó làm chỉ sợ không giúp được gì mà làm vướng tay vướng chân họ. “
Đối với Ý Noãn việc cô không được đi học, Ý Noãn đã dễ dàng chấp nhận điều đó nhưng đối với Lục Thế Nam điều đó vẫn là cái gai trong lòng anh, nghe Ý Noãn nhắc lại, bản thân anh cũng tự khựng lại, trách mình nói chuyện không suy nghĩ: “ Anh xin lỗi, ý anh không phải vậy.. “
‘Không sao, tôi biết anh muốn tốt cho tôi nhưng Lục Thế Nam anh không phải làm việc đó. Cuộc sống hiện tại của tôi vẫn rất tốt. “
Thế là đề tài của hai người lại kết thúc tại đó, ăn cơm tối xong Lục Thế Nam cũng không ở lại mà mặc áo khoác đi về.
Trước khi ra cửa anh lưu luyến quay lại nhìn cô, Ý Noãn thấy Lục Thế Nam vẫn chưa đi, cô nghiêng đầu nhìn anh thắc mắc: “ Còn chuyện gì nữa sao? “
Lục Thế Nam rũ mắt nói: “ Ngày mai anh phải đi công tác.
Ý Noãn suy nghĩ rồi: “ Ừ? “ một tiếng, thì sao chuyện đó liên quan gì đến cô.Lục Thế Nam thở dài, cười nói: “ Không có gì, anh chỉ muốn nói vậy thôi, có lẽ phải đi tận một tuần.
"
Ý Noãn cũng lịch sự đáp lại: “ Thượng lộ bình an.
"
Lục Thế Nam biết Ý Noãn không hiểu ý của anh, vì anh sợ một tuần không gặp cô, anh sợ Ý Noãn sẽ tưởng mình chán cô rồi không có ý định theo đuổi cô nữa, mới muốn đến đây thông báo một tiếng nhưng xem ra Ý Noãn không đặt tâm vào chuyện đó..