Sai Lầm Yêu Anh

Chương 117: Cũng không có gì nổi bật




Tiếng chuông điện thoại reo lên phá đi dòng suy nghĩ của Dương Anh Kiệt, anh khó chịu cầm điện thoại lên nghe máy: “ Alo? “

Đầu dây bên kia cũng cảm nhận được sự tức giận của Dương Anh Kiệt: “ Kiệt, đang không vui à? Đến đây chơi đi lâu quá rồi chúng tôi không gặp cậu. “

Nghĩ gì đó Dương Anh Kiệt nói: “ Được. “ - Rồi anh cúp điện thoại, lên phòng thay một bộ đồ khác sạch sẽ hơn đi tới quán bar nơi đám người kia đang tụ tập.

Thấy Dương Anh Kiệt đến, mọi người nháo nhào vui vẻ. Dương Anh Kiệt lựa cho mình một góc ngồi xuống, mấy người xung quanh bắt đầu rót rượu cho anh, tiếng nhạc hoà lẫn tiếng nói chuyện khiến thần kinh Dương Anh Kiệt cũng đỡ căng thẳng hơn.

Vài lần có mấy người phụ nữ định đến ngồi bên cạnh anh nhưng đều bị Dương Anh Kiệt từ chối, đám người đó thấy anh hiu quạnh một mình không khỏi lên tiếng thắc mắc: “ Kiệt bộ cậu tu tập rồi à?

"1

Nhìn bọn họ hết em này em kia, nhưng để mấy cô gái kia đến gần mình Dương Anh Kiệt cũng sinh ra bài xích, anh uống một ngụm rượu rồi nói: “ Nay không có hứng. “

Bọn họ thấy Dương Anh Kiệt hôm nay không dễ đụng nên cũng không đụng chạm vào anh nhiều, không khí lại sôi nổi như trước nhưng tâm trạng Dương Anh Kiệt lại bắt đầu căng thẳng lại, dù đã đến đây anh cũng không thể ngừng nhớ đến Bác Linh.

Điều này khiến Dương Anh Kiệt vô cùng bứt rứt khó lí giải, nốc một lượng rượu lớn, Dương Anh Kiệt cũng chỉ có thể uống thật nhiều để giảm đi cái ngứa ngáy trong lòng.

Lúc này lại có thêm người đến, là một người phụ nữ, cô ta đẩy cửa bước vào, nhìn đến Dương Anh Kiệt ngồi lẻ bóng uống rượu liền mỉm cười tiến đến chỗ anh.Có người thấy cô ta tiến gần đến Dương Anh Kiệt thì lên tiếng nhắc nhở: “ Lia hôm nay tâm trạng Kiệt không tốt, tốt nhất cô không nên đụng cậu ấy. “

Cô gái tên Lia kia chỉ cười rồi nói: “ Mọi người yên tâm.

"

Ngồi xuống cạnh Dương Anh Kiệt, cô ta tự nhiên cũng rót cho mình một cốc: “ Em uống chung với anh nhé? “

Dương Anh Kiệt bắt đầu không tỉnh táo, nhưng anh vẫn đủ biết trước mặt mình là ai: “ Đi ra kia ngồi đi. “



Cô ta đương nhiên không nghe theo mà nói: “ Kiệt anh quả nhiên rất khác, cô bạn gái bé bỏng của anh là người thế nào mà khiến anh trở nên như vậy? Rất tò mò nha. “

Nhắc đến Bác Linh quả nhiên Dương Anh Kiệt không vui, tâm trạng anh lại càng tệ hơn uống một lúc càng nhiều hơn. Nhìn bọn họ tự do vui vẻ tự dưng trong lòng anh lại thèm được cảm giác đó, quả thật nếu không phải vì Bác Linh có phải giờ này anh đã ôm cái cô Lia này trong lòng rồi không?

Vì không vui Dương Anh Kiệt uống rất nhiều uống đến mức không còn phân rõ mọi chuyện, cô ta nhấp vài ngụm thấy anh như vậy chỉ ngán ngẩm cười trừ.

Lục được điện thoại của Dương Anh Kiệt, cô ta bấm vào dãy số điện thoại của Bác Linh, gọi đi một cuộc.

Bác Linh lúc này đang trên đường về nhà, thấy có chuông điện thoại cô mở ra nghe, nhìn thấy tên hiển thị là Dương Anh Kiệt, cô không kịp vui mừng thì vừa bắt máy đầu dây bên kia đã có giọng phụ nữ cất lên: “ Cô có phải là bạn gái Kiệt không? “

“ Kiệt “ - Gọi thân mật như vậy rồi sao? Cả cô cũng chưa từng gọi anh như thế, tay cầm điện thoại của Bác Linh siết chặt, cô nhận ta giọng người phụ nữ này, là người lần trước gọi cho anh.

“ Phải là tôi, cô gọi tôi có chuyện gì? “

Lia cầm lọn tóc của mình, xoay xoay vào ngón tay bình tĩnh nói: “ Kiệt say rồi, cô có tiện không đến địa chỉ này đón anh ấy đi. “

Bác Linh đương nhiên sẽ đến, cô nói một tiếng được rồi theo địa chỉ cô ta gửi đến nhanh chóng bắt taxi đến đó.

Đẩy cửa vào phòng quán bar, Dương Anh Kiệt đang say nằm một góc, còn cô ta đang ngồi bên cạnh anh. Những người xung quanh thì đã đi tăng hai rồi.

Thấy Bác Linh đã đến, cô ta cười một tiếng lịch sự nói: “ Xin chào, cô đến rồi à. "

Nhìn từ trên xuống dưới, Bác Linh bỗng chốc thấy hổ thẹn tự ti, cô ta ăn mặc sang trọng nhìn rất có gu, không phải ăn mặc lỗi thời nghèo hèn như cô.

Bỏ qua chuyện đó một bên Bác Linh tiến vào trong phòng mới lên tiếng: “ Ừ, cảm ơn cô đã gọi cho tôi.

Không nói gì hơn, Bác Linh khuy xuống trước mặt Dương Anh Kiệt vỗ vỗ vào mặt anh vài cái, thấy anh không có dấu hiệu muốn tỉnh, Bác Linh chỉ đành dìu anh đứng dậy.

Lia lúc này lên tiếng: “ Kiệt rất say, cô cẩn thận một chút. “



Bác Linh rũ mắt khách sáo nói: “ Tôi đã biết, xin phép đi trước. “

Đợi hai người đi khỏi, Lia mới cầm ly rượu lên uống sạch, đánh giá Bác Linh mà nói: “ Cũng không có gì nổi bật. “Bác Linh bắt taxi đưa Dương Anh Kiệt về biệt thự của anh, quản gia giờ này vẫn chưa ngủ, ở ngoài cửa nhìn thấy Bác Linh đang chật vật đưa Dương Anh Kiệt vào nhà, ông hốt hoảng ra đỡ phụ cô: “ Có phải cậu chủ nặng lắm không?

Bác Linh lắc đầu nói: “ Không đến mức đó ạ.

"

Thế là hai người một già một trẻ khó khăn mà dìu được Dương Anh Kiệt lên giường, bác quản gia đã ra ngoài chỉ còn lại hai người trong phòng, Bác Linh mới ngồi xuống góc giường xoa khuôn mặt Dương Anh Kiệt.

Cô không nói gì chỉ lẳng lặng nhìn anh rồi giúp Dương Anh Kiệt lau mặt, thay đồ. Làm mọi thứ cho anh xong, Bác Linh mới an tâm ra về.

Sáng hôm sau, Dương Anh Kiệt vì nhức đầu mà thức dậy đã lâu rồi anh không uống nhiều rượu mạnh như thế, khẽ rên một tiếng, anh ngồi dậy dựa đầu vào giường mà xoa xoa hai bên thái dương.

Quản gia gõ cửa bên ngoài: “ Cậu chủ cậu dậy rồi sao?”

Anh mở miệng nói: “ Ừ, Vào đi. “

Quản gia bước vào còn cầm theo một ly nước ấm cho Dương Anh Kiệt: “ Cậu uống đi cho đỡ nhức đầu. “

Uống được nước ấm, đầu Dương Anh Kiệt đỡ hơn rất nhiều lúc này anh mới thắc mắc hỏi: “ Ai đưa tôi về? “

Quản gia chưa nhận ra sự khác lạ giữa hai người, ông thành thật nói: “ Dạ thưa là cô Bác Linh.

Dương Anh Kiệt bỗng khựng lại, rồi anh kêu quản gia ra ngoài.Còn lại một mình mình ở trong phòng, Dương Anh Kiệt mới chú ý đến có tờ giấy ở trên tủ đầu giường, anh cầm lấy xem, bên trên viết là: “ Lần sau anh đừng uống nhiều như thế nữa không tốt cho sức khoẻ đâu. Muộn rồi em về đây, sáng mai anh đọc được thì gọi điện cho em nhé. “

Cầm tờ giấy trên tay Dương Anh Kiệt thở hắt một tiếng, hỗn tạp không biết nên làm gì.