Editor: Chang + Beta: Amouriel – Linh
Dưa hấu lạnh đã biến mất khỏi tay. Thay vào đó là một bát cháo đậu xanh.Cơ bắp cứng rắn ấy, rõ ràng lúc làm tình, đều là tự tay chạm vào.
Là Chu Liệt sau khi về nhà rồi đi nấu, từ trong nồi múc ra, để một lúc cho nguội. Bây giờ đã ấm rồi mới đặt ở trước mặt Giang Ninh.Vẻ mặt không kìm được rơi vào lồng ngực trần của anh một lần nữa.
Giang Ninh nhíu mày không vui nhìn dưa hấu lạnh bị lấy đi.Cứ như vậy, hai người ngồi xuống bàn ăn cùng nhau.Cô che miệng, nhanh chóng chạy về phía toilet.Chân trước của anh vừa từ trong lòng đất về, chân sau bèn đi vào phòng bếp, bận rộn từ trong ra ngoài.
Nhưng nghe câu nói “Bởi vì anh là chồng của em” của Chu Liệt, cô vẫn quyết định nhận lấy bát cháo đậu xanh trước mặt.Trên da thịt ngăm đen còn đọng lại những giọt nước chưa lau khô theo khe rãnh cơ bắp lõm xuống, chậm rãi chảy xuống.Giang Ninh mím môi, lắc đầu.Lực chú ý của Giang Ninh không còn ở trên một bát cháo đậu xanh nữa, mà dán chặt vào người Chu Liệt.
Cháo đậu xanh hầm rất mềm, không loãng cũng không đặc, là hương vị yêu thích của Giang Ninh.Bàn tay trắng nõn cầm chiếc thìa nhỏ, nhẹ nhàng đảo cháo đậu xanh, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, nhỏ giọng oán giận:Giang Ninh muốn làm tình với Chu Liệt.
Trong một chiếc bát sứ trắng, trông rất hấp dẫn.Giang Ninh vừa nghe tiếng nước, vừa ăn cháo đậu xanh.Chu Liệt cúi đầu ăn cơm, cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của cô.
Giang Ninh ngửi thấy mùi cháo đậu xanh, trong dạ dày có một trận cảm giác khác thường xông lên cổ họng.Cô ăn rất ít, lúc nào cũng chỉ ăn một miếng, dạ dày khó chịu một trận.Giang Ninh vội vàng giải thích: “A Liệt, em sắp ăn xong rồi. Anh cũng đến ăn cơm đi.”
Cô vội vàng cúi đầu, giấu biểu cảm trên khuôn mặt.Cháo đậu xanh hầm rất mềm, không loãng cũng không đặc, là hương vị yêu thích của Giang Ninh.
Bàn tay trắng nõn cầm chiếc thìa nhỏ, nhẹ nhàng đảo cháo đậu xanh, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, nhỏ giọng oán giận:Cô nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của người đàn ông, cùng với lông mày nhăn lại.
“Nhiều quá, em ăn không hết đâu.”Giang Ninh biết bản thân có thể bị bệnh, nhưng cô ghét bệnh viện…
Chu Liệt nhìn Giang Ninh cúi đầu, cũng nhìn cái bát nhỏ còn không to bằng bàn tay của anh, lo lắng nhíu mày.Trong một chiếc bát sứ trắng, trông rất hấp dẫn.
Anh thấp giọng, dịu dàng nói: “Em có thể ăn ít hay ăn nhiều cũng được.”“Nhiều quá, em ăn không hết đâu.”Dưa hấu lạnh đã biến mất khỏi tay. Thay vào đó là một bát cháo đậu xanh.
Trong những lời này, ít nhiều mang theo cảm giác dụ dỗ.Nhưng… làm thế nào để chủ động đây?
Nét mặt Giang Ninh giấu đi, không nhịn được nhẹ nhàng nở nụ cười.Giang Ninh ngửi thấy mùi cháo đậu xanh, trong dạ dày có một trận cảm giác khác thường xông lên cổ họng.Bởi vì làm tình với Chu Liệt, đàn ông luôn muốn quá nhiều, quá mạnh mẽ, không phải cô bị giày vò đến mức kiệt sức, chỉ là sức lực không chống đỡ được mà ngất đi.
Chu Liệt không nhìn chằm chằm Giang Ninh ăn cơm, mà xoay người đi vào phòng tắm.Cô vội vàng cúi đầu ăn cháo đậu xanh, múc một miếng thật lớn rồi nuốt xuống cổ họng.Lúc Chu Liệt đi ra, Giang Ninh mới ăn được một phần ba bát cháo đậu xanh.Trong những lời này, ít nhiều mang theo cảm giác dụ dỗ.
Chân trước của anh vừa từ trong lòng đất về, chân sau bèn đi vào phòng bếp, bận rộn từ trong ra ngoài.Chu Liệt nhìn Giang Ninh cúi đầu, cũng nhìn cái bát nhỏ còn không to bằng bàn tay của anh, lo lắng nhíu mày.
Bị phơi nắng một ngày, cơ thể đổ mồ hôi, cũng không có thời gian tắm rửa.Vừa xấu hổ vừa mất mặt.Ngực màu đồng trần trụi tiếp xúc với không khí. Cơ ngực săn chắc, cơ bụng nổi rõ các đường gân xanh, đường cong cơ bắp so với những ngôi sao nam trên TV còn đẹp hơn
Một lúc sau, tiếng nước ào ào truyền ra.Nhưng nghĩ đến người đàn ông trong phòng tắm…Dặn dò: “Cũng chỉ có thể ăn từng này thôi, không thể làm loạn nữa ——”Cô cau mày, lại đưa một miếng vào miệng.
Giang Ninh vừa nghe tiếng nước, vừa ăn cháo đậu xanh.Trong lúc bất tri bất giác, một bát cháo đậu xanh oán giận quá nhiều, tất cả đều ăn hết sạch
Cô ăn rất ít, lúc nào cũng chỉ ăn một miếng, dạ dày khó chịu một trận.Anh cắt một miếng nhỏ, giống như một phần thưởng cho một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Nhưng nghĩ đến người đàn ông trong phòng tắm…
Cô cau mày, lại đưa một miếng vào miệng.Đặt bát nhỏ trống rỗng vào bồn rửa rồi lấy dưa hấu ra khỏi tủ lạnh.
Giang Ninh biết bản thân có thể bị bệnh, nhưng cô ghét bệnh viện…Cô cũng sợ Chu Liệt lo lắng nữa.
Ghét nơi đó vì là nơi đã lấy đi Giang Hải, kết thúc thanh xuân của cô.Giang Ninh ngồi ở bên bàn ăn nhìn Chu Liệt, kẹp chặt hai chân.
Cô cũng sợ Chu Liệt lo lắng nữa.
Lúc Chu Liệt đi ra, Giang Ninh mới ăn được một phần ba bát cháo đậu xanh.Giang Ninh nhìn giọt nước kia, trên khuôn mặt ngột ngạt nóng lên, vành tai xinh đẹp đỏ bừng.
Cô nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của người đàn ông, cùng với lông mày nhăn lại.Giang Ninh từ từ ngước mắt lên nhìn trộm Chu Liệt.
Giang Ninh vội vàng giải thích: “A Liệt, em sắp ăn xong rồi. Anh cũng đến ăn cơm đi.”
Cứ như vậy, hai người ngồi xuống bàn ăn cùng nhau.
Lực chú ý của Giang Ninh không còn ở trên một bát cháo đậu xanh nữa, mà dán chặt vào người Chu Liệt.Tiểu huyệt giữa hai chân cô cũng ngứa…
Chu Liệt từ phòng tắm đi ra, dưới thân chỉ mặc một cái quần đùi rộng thùng thình.Cô đỏ mặt, trong đầu suy nghĩ về những câu hỏi khó chịu.
Ngực màu đồng trần trụi tiếp xúc với không khí. Cơ ngực săn chắc, cơ bụng nổi rõ các đường gân xanh, đường cong cơ bắp so với những ngôi sao nam trên TV còn đẹp hơn
Trên da thịt ngăm đen còn đọng lại những giọt nước chưa lau khô theo khe rãnh cơ bắp lõm xuống, chậm rãi chảy xuống.Chu Liệt từ phòng tắm đi ra, dưới thân chỉ mặc một cái quần đùi rộng thùng thình.
Giang Ninh nhìn giọt nước kia, trên khuôn mặt ngột ngạt nóng lên, vành tai xinh đẹp đỏ bừng.
Chu Liệt cúi đầu ăn cơm, cảm giác được ánh mắt nóng bỏng của cô.Chu Liệt còn chưa nói xong, anh nhìn thấy Giang Ninh vừa rồi còn đang ngồi ngay ngắn, đột nhiên đứng dậy.
Anh ngẩng đầu, đôi mắt đen láy nhìn thẳng, hỏi: “Trên mặt anh có gì sao?”
Giang Ninh mím môi, lắc đầu.Cô không ghét, chỉ là không chủ động được thôi.
Cô vội vàng cúi đầu ăn cháo đậu xanh, múc một miếng thật lớn rồi nuốt xuống cổ họng.
Lần này.