Rượu Yêu

Chương 11: Tôn Dịch.. (H)




Tác giả: Phương Tiểu Hỉ, hợp tác: Gà Trống Đẻ Con

Editor: PNam Tiểu Thư

Bao năm dạy học, ngón tay Tôn Dịch tuy rất thon rất dài, nhưng lại không được trơn thẳng mà có một vài vết chai lớn nhỏ khác nhau. Điểm nhụy mềm mại, bị một vật cứng cáp không có kĩ xảo chuyên nghiệp làm cho khó chịu cùng cực.

Lâu ngày cô tịnh không có tiếp xúc, hiện giờ bị làm như thế, điểm nhụy không chỉ thoải mái lại khó chịu dị thường. Thôi Kiệu Hôn cắn răng cong người, cố không cho bản thân bật ra âm thanh đáng hổ thẹn. Thế nhưng dù cô có cố như thế nào, điểm nhụy vẫn cố chấp run rẩy hết mở rồi đóng mời gọi ngón tay thon dài của người đàn ông có sự ham muốn điên cuồng với cô.

Tôn Dịch mỉm cười, ngón tay nhanh chóng tiến sâu vào bên trong. Từng thớ thịt non mềm sâu trong nhụy hoa chậm rãi ôm trọn lấy ngón tay anh, Tôn Dịch thích thú cong ngón tay lại, dùng móng tay mình gãi nhẹ nơi thịt trong đó, đổi lại là dòng mật ngọt ngào tràn ra dữ dội và sự khoái cảm được diễn đạt bằng những cái uốn éo của người con gái xinh đẹp.

“Kiệu Hôn, có thoải mái không?” Tôn Dịch dùng ngón trỏ bên ngoài vuốt ve điểm nhụy, hành động đó khiến cho xúc cảm điên cuồng đánh vào tâm trí Thôi Kiệu Hôn. Cô co chân, hai tay bấu chặt vào cánh tay anh, bắp chân khép lại ma sát vào nhau như muốn đè mạnh tay anh vào trong.

Nhìn thấy cô như vậy, biết mình đã sắp chiếm được cô, nụ cười trên môi Tôn Dịch lại sâu hơn. Anh lấy ngón áp út của mình di chuyển lên xuống dọc thêm chiều dài của mép nụ hoa, chậm rãi chậm rãi cảm nhận cái ướt át của dòng dịch nhờn.

“Ở đây có hai nơi...” Ngón tay Tôn Dịch từ từ chuyển xuống dưới nữa, nhẹ nhàng xoa xoa vị trí thứ hai của cô, Thôi Kiệu Hôn thở gấp, vội vàng lắc đầu nguầy nguậy, “Hừm... đừng chối nữa mà, em nói xem em thích nơi nào?”

“Tôn Dịch... Tôn Dịch...”

“Hửm?” Tôn Dịch nhìn vào đôi mắt lim dim long lanh nước của Thôi Kiệu Hôn, anh cúi người tặng cho cô cái hôn nhẹ, sau đó không khách khí khuấy đảo ngón tay bên trong nụ hoa mềm mại của người con gái, “Có phải rất thích không? Kiệu Hôn, nhẹ nhàng thôi, ngón tay anh bị em hút mà khó chịu rồi.”

Thôi Kiệu Hôn không ngờ người thầy bề ngoài lịch sự nghiêm trang trong trường lại có những kĩ thuật điêu luyện như thế. Không những khiến cô dâng lên khoái cảm, còn dùng những từ ngữ hoa mỹ làm cho cô phải ngượng ngùng.

Gò má thanh tú của Thôi Kiệu Hôn ửng đỏ, đôi mắt ngập nước lim dim, khóe môi có dòng nước mảnh kéo xuống dưới. Bộ ngực cao ngạo của cô phập phồng không ngừng, từng đường cong cơ thể vì mồ hôi mà lộ ra dưới lớp quần áo gần như trong suốt. Bản thân Thôi Kiệu Hôn vừa chật vật lại vừa quyến rũ, khác hẳn anh. Quần áo trên người anh vẫn chỉnh tề như một, ngoại trừ đôi mắt đã nhuộm đầy ham muốn nhục dục anh không hề hay biết, đôi môi nhếch lên đường cong mê người và bàn tay ướt đẫm thủy dục, Tôn Dịch trước sau như một là người đàn ông lịch lãm không có điểm đánh chê.

“Đừng mất tập trung.”

“A... Đừng mà, Tôn Dịch...” Ngón tay anh cắm sâu vào bên trong, gần như là cong lại ấn vào điểm nhạy cảm nhất của cô. Bắp chân cô kẹp chặt cánh tay cứng rắn của anh, hai bên ma sát vào nhau để thỏa mãn sự trống rỗng sâu bên trong.

Dừng lại đi, dừng lại... Trong đầu cô không ngừng vang lên tiếng van xin khẩn thiết, nhưng những lời đó lại chẳng thể nào bật ra âm thanh. Ngược lại đôi môi căng mọng ướt át lại không ngừng phát ra tiếng rên rỉ mơ hồ.

Cảm nhận được ngón tay phía dưới đang điên cuồng khuấy đảo bản thân, Thôi Kiệu Hôn khẩn trương đến mức cả người co quắp, ngón tay ngón chân bấu chặt vào nhau, mồ hôi trên trán lấm tấm rơi xuống, nước miếng từ miệng chậm rãi chảy xuống giường.

“Xem này, em thích lắm rồi phải không?” Tôn Dịch lại trêu đùa nói một câu, đổi lại tiếng vang từ đôi môi yêu kiều xinh đẹp.

Anh thả tay cô ra, bàn tay còn lại nhanh chóng cởi khóa quần của mình, kéo quần lót xuống, dương vật to lớn nháy mắt được giải phóng ra ngoài. Tuy trong người vô cùng khó chịu, nhưng sức nhẫn nại của Tôn Dịch là vô hạn, nụ cười trên môi anh vẫn không đổi, ngón tay dài vẫn cắm chặt vào hang động tăm tối của Thôi Kiệu Hôn. Anh cúi người, ánh mắt nhìn thẳng vào nơi chảy ra mật ngọt ào ạt của người con gái dưới thân, “Ai... Em thật là...” Tôn Dịch than nhẹ, anh mạnh mẽ rút ngón tay ra, dòng nước mạnh mẽ theo đó mà ào ra cùng, rồi lại không ngừng chảy xuống dưới, thấm đẫm vào drap giường.

Biết rằng Thôi Kiệu Hôn sẽ không phản kháng mình nữa, Tôn Dịch nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần khó chịu ngăn cản anh sớm giờ. Tôn Dịch nhìn lớp vải ẩm ướt dính chặt vào da thịt, hiện rõ lên cảnh rừng sâu thẳm đặc mù phía dưới, anh híp mắt liếm môi một cái, chà... thịt thơm ngon như vậy, có phải là anh rất may mắn rồi không hả?

Tôn Dịch đưa tay, đang muốn cởi bỏ chướng ngại cuối cùng, thì đã có bàn tay khác chặn tay anh lại.

Tôn Dịch ngước mắt, nhìn vẻ mặt say mê lại khó xử của Thôi Kiệu Hôn, anh cười một tiếng, “Ngoan nào...” Anh áp lấy tay cô, kéo tay cô xuống dưới đũng quần mình, buộc cô chạm vào dương vật đã cương cứng, “Giúp anh đi, giống như anh đang giúp em vậy, có phải không?” Nói rồi lại dùng tay còn lại ấn mạnh vào nhụy hoa sâu thẳm, Thôi Kiệu Hôn không chịu được, lại dùng sức cong người rên lên một tiếng.

Quần lót được kéo xuống, ngay tức thì nơi hang động sâu trong rừng thẳm hiện rõ lên trước mắt Tôn Dịch. Anh hít một hơi thật sâu, bàn tay phủ lên hang động sâu thẳm.

Tôn Dịch vén áo Thôi Kiệu Hôn lên, anh chống tay, cúi người hôn lên bắp đùi trắng nõn của cô. Phiến môi anh ấm áp, chạm nhẹ rồi lại hôn mạnh lên phần thịt trắng lạnh của cô, khiến cho cô ngứa ngáy nhột nhạt vừa muốn anh tiến gần lại vừa muốn anh tránh xa.

Nụ hôn Tôn Dịch chậm rãi di dời, nửa nhẹ nhàng nửa sâu sắc, làm cho Thôi Kiệu Hôn thở gấp không thôi. Cơn trống trãi trong cơ thể nổi lên dữ dội, cô nâng eo, ép sát mông xuống giường, thuận thế kéo đầu Tôn Dịch xuống, khiến cho đầu lưỡi anh quét dài trên bắp đùi non mịn.

Tôn Dịch dang rộng hai chân Thôi Kiệu Hôn ra, trước mắt hiện lên nơi ướt đẫm dịch đặc trong suốt. Anh khẽ cười một tiếng, cúi đầu đưa lưỡi liếm dọc cánh hoa, nuốt hết toàn bộ chất dịch nhờn của người con gái. Mùi vị đậm đặc từ chất nhờn khiến cho cổ họng Tôn Dịch khô đắng, đầu óc anh bắt đầu mê mang, cơ thể dần nóng lên từng chút một.

Tôn Dịch hít nhẹ một hơi, anh ôm eo Thôi Kiệu Hôn, cúi đầu sâu xuống rồi bắt đầu cuộc thăm dò bằng đầu lưỡi.

Lưỡi nhám, thịt non mềm, giống như chỉ trong tích tắc, nơi hang động của Thôi Kiệu Hôn đã bị lưỡi anh làm cho ngứa ngáy. Hơi thở cô nhiễu loạn, đầu óc mê muội tràn ngập dục vọng bị anh dấy lên. Cô uốn éo, bộ ngực ưỡn cao, cặp mông tròn trịa không ngừng run lắc khép lại rồi ma sát hệt như đang đón nhận những khoái cảm từ phiến môi và chiếc lưỡi của anh, “A... Tôn Dịch, em khó chịu, em khó chịu...” Giọng cô hơi khàn, nhục dục vấy đọng khiến cho bản thân cô như hoàn toàn mất đi lý trí.

Thế nhưng mặc cho hành động và lời nói của Thôi Kiệu Hôn, Tôn Dịch vẫn cố chấp càn quét khắp nơi bên trong hang động.

Cảm nhận từng nếp thịt đang cuốn chặt lấy đầu lưỡi mình, Tôn Dịch càng muốn tiến sâu vào bên trong. Phần thịt non mềm trơn mịn bên trong co rút không ngừng, tựa như ham muốn sự yêu chiều lại mạnh mẽ của Tôn Dịch, vô cùng phối hợp tiết ra dòng mật dịch ngọt ngào mà anh thích. Chiếc lưỡi dài khẽ cong lại, môi anh ôm lấy cửa hang thơm lành, mũi cao Tôn Dịch ma sát liên tục vào điểm nhụy đỏ hồng mê người. “Xin anh... Tôn Dịch, dừng lại đi, a...” Móng tay Thôi Kiệu Hôn bấu xuống giường, khổ sở cất lên những âm thanh nũng nịu nức nở.

Nhụy hoa bên trong chật hẹp, dưới sự khao mào của Tôn Dịch, bản thân Thôi Kiệu Hôn vừa cảm thấy sảng khoái, vừa cảm thấy khó chịu. Cô không chỉ muốn lưỡi anh, cô muốn anh, vô cùng muốn anh.

Mép hoa cao ngạo kẹp lấy nửa mặt dưới Tôn Dịch, bắp chân Thôi Kiệu Hôn không ngừng khép vào rồi lại ma sát đầu anh, eo điên cuồng hết lên rồi xuống, phối hợp với đầu lưỡi dài của anh. Mỗi khi lưỡi anh ra khỏi, lại kéo ra một dòng nước trong suốt, cặp mông săn chắc của cô lại theo đó mà khó chịu tiến đến, cầu mong chiếc lưỡi lại một lần nữa sáp nhập vào trong.

Lưỡi anh đi vào sâu, nhận lấy những âm thanh dụ người mê hoặc của nước, của môi lưỡi, của người con gái. Tiếng rên rỉ từ cặp môi ướt át phát ra liên hồi, làm cho Tôn Dịch say đắm nuốt trọn những dòng mật ngọt từ nơi tư mật phụ nữ.

Tôn Dịch thả hai chân cô ra, cố nhịn sự khó chịu của bản thân, anh dùng hai ngón tay trỏ ma sát mép hoa ướt đẫm. Tiếng nhóp nhép hòa với hơi thở gấp gáp tràn ngập khắp phòng, Tôn Dịch thả nụ hoa mềm mại, nhìn kĩ nơi hang động tiết ra dòng nước ấm áp dưới ánh đèn sáng rọi. Anh mỉm cười, hai ngón tay nhẹ nhàng tách nụ hoa ra.

Cúi đầu mút liếm điểm nhụy ửng đỏ, âm thanh rên rỉ phía trên càng lớn hơn nữa, Tôn Dịch nhanh chóng đút hai ngón tay vào trong, đổi lại những cái uốn éo điên cuồng của người con gái, “Đừng... dừng lại... dừng lại...” Thôi Kiệu Hôn sắp chịu không nổi rồi, tại sao anh lại không cho cô thứ cô muốn chứ.

Đôi mắt Thôi Kiệu Hôn rưng rưng nước mắt, bàn tay cấu chặt drap giường đến nhăn nhúm. Hai chân cô kẹp chặt lại, bấu vào vai Tôn Dịch, như dụ dỗ đẩy anh sâu vào bên trong. Hai ngón tay không đủ, thật sự không đủ!

“Cục cưng...” Tôn Dịch khẽ cười một tiếng, anh thẳng lưng, hai ngón tay bên trong tách rộng, đâm thẳng vào trong cảm nhận điểm mẫn cảm nhất của cô, “Em có thích không?”

Thôi Kiệu Hôn vươn tay ôm lấy cổ anh, khuôn mặt đỏ bừng mê mang lắc đầu, “Không... Em muốn nữa, muốn nữa...”

“Em muốn gì?” Tôn Dịch cúi đầu ngoặm lấy môi cô, mút mạnh một cái rồi kéo ra một đường chỉ dài trong suốt.

“Ư... muốn anh... Tôn Dịch, em muốn anh...” Tựa như muốn chứng minh, Thôi Kiệu Hôn nức nở dùng bắp chân cọ sát cánh tay anh, nơi tư mật lại siết chặt những ngón tay đang cuồng chiếm tâm trí cô.

Hai ngón tay nhẹ nhàng cảm nhận từng phần thịt trơn mềm của Thôi Kiệu Hôn, Tôn Dịch chậm rãi cúi người, một tay anh luồng xuống lưng cô, Thôi Kiệu Hôn ưỡn cao ngực, thuận tiện để tay anh lọt xuống dưới. Động vào khuy áo lót, Tôn Dịch đè mạnh một cái, nút cài áo ngực đã nhanh chóng bị anh cởi bỏ. Thôi Kiệu Hôn bị dục vọng làm cho mê mang, cô giúp anh tự cởi áo ngoài, rồi đến áo lót mình ra.

Chỉ trong thoáng chốc, cơ thể xinh đẹp của thiếu nữ đã lồ lộ trước mặt Tôn Dịch. Anh nín nhịn cơn đau, vui vẻ mà cười thành tiếng, “Cục cưng, em đẹp chết mất.”

“A...” Thôi Kiệu Hôn lại rên dài một tiếng, ngón tay bên trong cơ thể cô đang khuấy đảo, đang điên cuồng động chạm đến tận sâu bên trong.

Tôn Dịch lại mỉm cười, anh rút hai ngón tay ra, rồi lại đưa hai ngón tay vào. Những động tác mạnh bạo của anh vừa khiến cô sung sướng, vừa khiến cô đau đớn. Dòng nước chảy ra càng nhiều, kết hợp với những lần uốn éo của cô tạo nên âm thanh dâm mỹ nhớp nháp. Sự e thẹn lại ham muốn của đóa hoa ửng đỏ giữa rừng đen xinh đẹp điên cuồng nảy nở. Những thớ thịt bên trong đóa hoa yêu kiều giữ chặt ngón tay Tôn Dịch, vừa tiết ra chất dịch giúp anh thuận tiện ra vào, vừa co rút mạnh mẽ như nói với anh chúng yêu anh rất nhiều.

Nhưng mà, những cánh hoa bên ngoài làm sao thỏa mãn được sự ham muốn của Thôi Kiệu Hôn? Thứ cô cần là vật cứng nóng bỏng cao ngạo kia, cô muốn nó đâm vào cô, muốn nó tiến sâu vào tử cung cô, chạm vào lòng cô, tặng cho cô những cái xuyên thân thống khoái.

“Tôn Dịch... em, em...” Thôi Kiệu Hôn thở gấp, sức ra vào của hai ngón tay dần một tăng lên, âm thanh va chạm của nước và thịt không ngừng vang vọng, tuy thế cũng không át được những tiếng rên rỉ ngọt ngào từ cổ họng cô.

“Hửm, em có yêu anh không hả?” Tôn Dịch nhẹ nhàng vuốt dọc cánh hoa bên trong. Anh rút hai ngón tay ra, vòng chân qua người cô, tay trái xoa nhẹ bầu ngực căng săn chắc, tay phải thì vẫn lo vỗ về nụ hoa xinh đẹp phía dưới.

Thôi Kiệu Hôn nghe anh hỏi, trong đầu cô bây giờ chỉ biết mỗi việc ham muốn anh, nào còn biết rõ những suy nghĩ sâu xa trong lời anh nói. Đôi mắt cô lim dim, những ngón tay thon dài xinh đẹp chậm rãi bò lên cánh tay vững chắc trên ngực mình, “Yêu... em yêu...”

“Vậy em muốn làm tiếp chuyện này với anh không? Hả...” Bộ não cao siêu của Tôn Dịch lại nghĩ ra chuyện xấu xa, anh nâng tay, dùng dương vật cứng rắn của mình đứng trước nhụy hoa mềm mại.

Tôn Dịch mím chặt môi, cố ngăn bản thân dùng sức đi vào, anh chỉ dùng đỉnh đầu ửng đỏ có chút chất nhờn vẩy vẩy vỗ vào cô. Đổi lại, thỏa mãn bản thân nghe được âm thanh hết sức mị hoặc của người con gái.

“Muốn... em muốn...” Mỗi lần trả lời chỉ có như thế, nhưng bấy nhiêu cũng đủ khiến cho Tôn Dịch cảm thấy vui vẻ. Anh cúi người thấp xuống, tay bóp chặt lấy bên ngực đẫy đà, không khách khí cắn vào đỉnh hồng cương cao. Bị cái đau ở ngực áp chế, lại cảm nhận được sức nóng ở dưới thân, đôi mắt hoa đào của Thôi Kiệu Hôn nheo lại, dòng nước mắt chực chờ trào ra.

Thôi Kiệu Hôn hưởng thụ hết mực khoái cảm, bản thân vừa khó chịu vừa sung sướng lại yêu kiều rên: “Mau lên... mau cho em... Tôn Dịch, Tôn Dịch...” Bộ ngực ưỡn cao, cô cong mình dâng cho Tôn Dịch bên ngực ửng hồng. Hai chân cô vòng lên người anh, nụ hoa bên dưới co rút liên tục khiến cô vô cùng khó chịu.

Thôi Kiệu Hôn đẩy người, dưới cái đê mê ngọt ngào của Tôn Dịch, cô lập tức nhận thấy được dương vật mà cô đang mong chờ dưới thân mình. Ngay tức khắc, không kịp để cho Tôn Dịch né tránh, hai chân cô đã mạnh mẽ kéo anh tiến về phía mình, vừa dứt khoát, vừa nhanh chóng.

“A...” Trong nháy mắt, cả hai tưởng chừng như mình đã bay lên trời.

---