Rượu Nho Xanh

Chương 47




Từ hôm đó cứ cách 2 - 3 ngày Hữu Giang lại tới tìm cậu. Cũng chẳng làm gì đặc biệt cả, chỉ là lặng lẽ nắm tay cậu đi dạo phố, đi ăn vỉa hè hay thi thoảng sẽ làm bánh mang đến cho cậu. Cuộc sống bình lặng đó dường như lại càng phù hợp với họ hơn. Không ồn ào, không xô bồ, vội vã nhưng lại kéo gần khoảng cách giữ hai trái tim.

Hữu Giang vẫn luôn miệng nhắc nhở, cực đề phòng đến cái tên " đầu hồng nham hiểm" mà cậu cho rằng đang ngấp nghé bạn trai cậu. Trần Mạnh Trường chỉ biết thở dài bất lực:

- Phòng 2 giường tầng. Lần trước thực sự là đùa ..

Hữu Giang không phải kiểu người ghen tuông bừa bãi đương nhiên biết bọn họ không có gì cả nhưng mấy lời đùa giỡn đó không khác gì khiêu khích cậu, lại nói bọn họ lúc nào cũng ngủ chung, ăn chung, đi học cũng đi chung,...

- Hay là cậu chuyển ra ngoài ở đi. Tôi tìm mua một căn hộ nào đó ..

Chưa để Hữu Giang kịp nói hết câu, Trần Mạnh Trường đã giơ tay cốc đầu cậu:

- Ngốc vừa thôi. Đừng có đòi hỏi vô lý như vậy. Tiền của cậu cũng không phải lá cây.

Nhìn vẻ mặt ủ rũ của Hữu Giang, cậu rút tay lại nhân lúc Hữu Giang còn đang ngơ ngác, ôm lấy vai cậu kéo lại gần đặt một nụ hôn lên má cậu. Cánh môi mềm mại vừa đặt lên liền tách ra, có lẽ còn chưa đến hai giây.

- Được chưa? Đừng giận nữa.

Hữu Giang đứng ngây ra như phỗng rất nhanh liền phản ứng lại được đẳng chân lân đằng đầu:

- Chưa đủ. - nói rồi liền giành thế chủ động, nhón chân cố duy trì tầm nhìn phù hợp với cậu.

Hữu Giang vừa sáp lại liền bị Trần Mạnh Trường đẩy ra không thương tiếc:

- Đừng có được nước lấn tới. Tôi còn phải đi học.

Ngừng hai giây cậu nở một nụ cười xấu xa:

- Còn nữa. Lần sau nhớ đi giày độn cao thêm chút như vậy sẽ không cần kiễng chân nữa. Mỗi lắm.



Lòng tự tôn của alpha đã bị tổn thương. Hữu Giang hoá đá tại chỗ. Lần đầu tiên trong đời cậu bị chê lùn..

- Tôi cao mét 8 không tính là lùn.

- Không đúng. Giấy khám sức khỏe đầu năm đo cậu cao 1m79.

Quy tắc làm tròn. Làm tròn đó!! Lớn hơn 5 thì làm tròn lên!!! Sao bạn trai cậu cứ luôn hơn thua chiều cao với cậu vậy??

- 1m79 là đo từ năm ngoái. Năm nay tôi chắc chắn đã cao hơn rồi. Chắc chắn là m8. Sau này chắc chắn có thể cao thêm nữa.

Trần Mạnh Trường bật cười:

- Được được được. Cậu chắc chắn có thể cao thêm.

Đúng là Nguyễn Hữu Giang sẽ cao thêm nhưng anh có nằm mơ cũng không ngờ được Trần Mạnh Trường nào phải omega bình thường chứ. Anh cao thêm, cậu cũng cao thêm. Sau này đến khi không thể phát triển chiều cao được nữa Hữu Giang vẫn thấp hơn cậu 2 cm.

Kỳ thi không cho phép người ngoài vào trong. Bạn bè và người thân cũng không ngoại lệ. Từ tối hôm trước cậu đã liên tục nhận được các cuộc điện thoại chúc thi tốt từ dì út, em họ và cả thầy chủ nhiệm. Nhóm lớp cũng cực kỳ sôi động liên tục là mấy tin nhắn an ủi kiểu như:

Cố gắng hết mình là được không cần áp lực.

Nhất định phải đem vinh quang về cho bọn tôi thơm lây nhé!

Trần Mạnh Trường không trả lời tất cả chỉ cảm ơn qua loa rồi thả vài trái tim màu đỏ. Cậu mở khung chat với bạn cùng bàn bây giờ đã đổi thành bạn trai chỉ vỏn vẹn 4 chữ: Bạn trai tin cậu

Cậu mỉn cười, môi giương lên thành một đường cong, trả lời: Được.

Buổi sáng là thi đấu đoàn đội. Dù có không quan tâm thì cũng có rất nhiều người muốn bản thân nổi bật, toả sáng trên sân khấu. Thi đấu đoàn đội phải có một người ngồi vị trí đầu tiên làm nhiệm vụ bốc đề, đọc đề và chép lại chuyển cho những người phía sau. Vị trí này rất vất vả, cực kỳ áp lực về tốc độ yêu cầu về khả năng lãnh đạo rất cao nhưng lại mờ nhạt hầu như không có thời gian giải đề, không thể phát huy năng lực của bản thân.

Trong khi các nhóm khác còn đang đùn đẩy thì cậu đã chủ động lên tiếng:



- Nhóm chúng ta để tôi ngồi đầu cho.

Mọi người đều khá bất ngờ với đề nghị này. Người khác né còn không kịp cậu lại chủ động nhận. Khải Ân thấy vậy cũng hơi lo lắng huých huých tay cậu:

- Ổn không đó? Hay cậu ngồi ra sau giải đề cùng mọi người..

- Không sao.

Cậu chỉ là không muốn thu hút sự chú ý. Cố gắng im hơi lặng tiếng được ngày nào hay ngày ấy. Vừa hay vị trí này lại rất hợp với cậu.

Cả buổi sáng cậu thực sự chỉ chuyên tâm dùng tốc độ nhanh nhất chuyển đề cho mọi người. Từng người trong đội lần lượt trả lời đúng.

Cuối cùng bọn họ lấy được giải nhì. Giải nhất thuộc về một cụm phía Tây. Cụm này từ đầu đến cuối chỉ có một học sinh tóc đen, mắt xanh có vẻ là con lai liên tục trả lời đúng.

Nếu xét theo tính đoàn đội rõ ràng là nhóm bọn họ phối hợp ăn ý, phân chia ra từng phần cùng nhau giải tốt hơn. Nhưng cuộc thi chỉ tính theo số câu hỏi trả lời đúng thành ra bọn họ đành ngậm ngùi xếp sau kém đội kia 2 câu.

Cuộc thi lớn được phát sóng trực tiếp trên báo điện tử rất thu hút sự chú ý của mọi người. Phía dưới bài đăng là cả tá bình luận so sánh. Dù là đứng thứ hai nhưng nhóm bọn họ vẫn rất được chú ý. Bên kia chỉ có duy nhất một người xoành xoạch giải đề hoàn toàn không tương tác với đồng đội rõ ràng là quá nhàm chán so với dáng vẻ tranh luận nảy lửa thỉnh thoảng còn " đánh yêu " nhau vài cái của bọn họ.

Tôi vừa thấy hai anh cuối hàng véo eo nhau ---

Các anh đẹp trai, chị xinh đẹp cute quá _ rốt cuộc là ai đúng ròiii.

Sao không ai chú ý đến người đầu hàng vậy? Siêu đẹp trai!!!

Trần Mạnh Trường 10A1 THPT A nhân vật chính trong vụ lùm xùm bắt cá hai tay mấy hôm nay. Khỏi cảm ơn.

Đẹp trai thì sao? Mài ra ăn được chắc. Cả buổi cậu ta chả trả lời được câu nào.

Không biết chừng có khi còn dùng thủ đoạn gì để vào đội tuyển. Cậu ta hình như là omega đúng không?