Long Duệ gấp rút trở về sau, lập tức chuẩn bị thức ăn cho Tử Tô cùng Tiểu Long Nhi, hắn vừa chuẩn bị tốt, một lớn một nhỏ liền đúng giờ rời giường.
“Ăn bữa sáng.” Long Duệ tâm tình thật tốt, nhìn thấy hai người bọn họ liền vui vẻ kêu lên.
Tử Tô liếc mắt ngắm hắn một cái,thực là kỳ quái, nhưng mà nàng cũng không hỏi gì, chỉ đem Tiểu Long Nhi đặt ở bên cạnh bàn, chính mình đi rửa mặt.
Tiểu Long Nhi hướng về phía Long Duệ thần bí cười cười, chính mình tự lấy thức ăn.
Long Duệ ngồi vào bên người thằng bé lấy lòng, giúp bé lấy này lấy kia, vô cùng chịu khó.
Chỉ chốc lát sau, Tử Tô liền xuất hiện, nàng im lặng ngồi xuống, giống như Tiểu Long Nhi, không nói một tiếng bắt đầu ăn, đối với Long Duệ ở bên cạnh làm như không thấy.
Ăn trong chốc lát, ánh mắt Tiểu Long Nhi liền chuyển động nhanh như chớp, chỉ nghe đến thằng bé nãi thanh nãi khí nói: “Mẫu hậu, Bảo Bối muốn đi tìm Long Cung của chình mình.” Tử Tô đang ăn tay nhất thời ngừng một chút, nàng giống như nghe qua Tiểu Long Nhi cũng có nói cung điện của chính mình, chính là nghe nói cung điện này thập phần thần bí, không biết ở đâu.
“Bảo Bối, con có biết ở nơi nào sao?” Nàng không khỏi lo lắng nói, nghĩ rằng Tiểu Long Nhi có phải nghĩ tới cái gì hay không, hoặc là mơ thấy cái gì. Bằng không, tiểu gia hỏa này như thế nào lại có ý tưởng đột phát này? Nàng nghĩ rằng bé là sau khi lớn lên mới đi tìm.
Tiểu Long Nhi nhu thuận lắc đầu, bé cái gì cũng không biết, chỉ là vô cùng muốn đi tìm kiếm, bé thật sự muốn biết cung điện của chính mình ở nơi nào? Dài ngắn hình dáng ra sao?
Tử Tô nhìn bé lắc đầu, há to miệng, không biết thằng bé sao lại có ý tưởng này. “Con, con không biết ở nơi nào, làm sao mà tìm a?” Nàng không khỏi nhíu mày nói.
Long Duệ đồng ý gật gật đầu, vội vàng nói: “Bảo Bối, Long Cung này chính là truyền thuyết trong Long Tộc, nhưng bởi vì vạn năm cũng không xuất hiện một Tiểu Kim Long, cho nên ngay cả chúng ta thân là Long Vương của Long Tộc, chúng ta cũng không biết cung điện của Kim Long ở nơi nào, ngay cả tư liệu ghi lại cũng là cực ít.”
Tiểu Long đáng yêu nhìn nhìn bọn họ, cười tủm tỉm nói: “Mẫu hậu, Long thúc thúc, nếu thật sự có truyền thuyết này, như vậy nhất định còn có địa phương này. Hơn nữa các Long thúc thúc đều nói, Bảo Bối là Kim Long, như vậy Bảo Bối nhất định có biện pháp tìm được. Nói không chừng, Kim Long còn có thể có rất nhiều, bọn họ nhất định là sinh hoạt cùng nhau ở một nơi nào đó.”
“Bảo Bối......” Tử Tô lo lắng, nếu thật là có một tộc Kim Long sinh sống tại một địa phương thần bí không người biết đến, như vậy Bảo Bối vừa đi có phải sẽ không trở lại hay không? Nàng không phải là không thể nhìn thấy con sao? Sẽ mất đi thằng bé sao? Cho nên, nàng chính là sợ hãi.
Bảo Bối nói rất đúng, Long Duệ nghĩ rằng, cho dù là Long Tộc trong lúc đó cũng có hơi thở độc đáo, phương thức tồn tại độc đáo, bọn họ có thể truyền tâm linh cảm ứng cho nhau.
Tử Tô trầm mặc, nàng không biết nói như thế nào, cũng không biết nên hay là không nên khuyên Tiểu Long Nhi không nên đi, chính là, mỗi người đều có lý tưởng của chính mình để theo đuổi. Con trai của nàng vốn không phải là người bình thường, thằng bé không có khả năng sống một cuộc sống bình thường, nó sẽ không cam tâm, ngay cả làm mẫu thân như nàng cũng sẽ không cam tâm.
Lúc này, Tiểu Long Nhi cũng cảm giác được tâm tình của mâu thuẫn, không khỏi đem ánh mắt hướng về phía nàng, chỉ cần mẫu hậu nói một câu không được, thằng bé vĩnh viễn cũng sẽ không đi tìm. Cho dù đi tìm, cũng sẽ đợi cho mẫu hậu sau trăm tuổi, lúc này bé sẽ không còn lo lắng đi tìm chính tộc loại của mình.
Long Duệ không nói gì, không dám đưa ra ý kiến, sợ làm Tử Tô tức giận, lại nói tiếp hắn cũng đủ uất ức, chính mình cũng là phụ vương thân sinh của Tiểu Long Nhi, nhưng ở trước mặt bọn họ, không dám kiêu ngạo, lại phải thật cẩn thận.
Tiểu Long Nhi nhìn hắn thật sâu một cái, vốn thằng bé là muốn cùng phụ vương thương lượng, nhưng phụ vương ở trước mặt mẫu hậu, bé lựa chọn vĩnh viễn là cái sau, cho nên bé không thể nhận thức phụ vương này, chỉ có khi mẫu hậu thừa nhận, bé mới có thể nhận thức.
Qua đã lâu, Tử Tô thế này mới hạ quyết tâm, thân thiết nói: “Bảo Bối, con cứ làm theo suy nghĩ của con đi, mẫu hậu sẽ đợi con.” Lòng của nàng kỳ thật vô cùng nặng nề, nhưng nàng không thể liên lụyTiểu Long Nhi, không thể vì chính mình, không thể làm theo ý nguyện của chính mình.
“Mẫu hậu.” Tiểu Long Nhi cảm động vô cùng, bay vào trong lòng, nàng gắt gao ôm nàng, nãi thanh nãi khí kêu mệt mỏi. Bé thân là long nhân, rất muốn tìm đến tộc loại chính mình, khát vọng thuộc cảm giác sở hữu.
Tử Tô cũng gắt gao ôm hắn, trong lòng nhất thời có một vảm giác buồn bực, Tiểu Long Nhi hiểu biết, vẫn bận tâm cảm nhận của nàng, nàng lúc này cũng nên quan tâm suy nghĩ của thằng bé.
Long Duệ cũng vô cùng cảm động, hai người bọn họ tựa như bảo vật trân quý, hắn thiếu chút nữa đã buông ra, may còn kịp, hắn nhất định phải bảo hộ bọn họ, trân trọng bọn họ. Hy vọng, tương lai nàng có thể cho hắn cơ hội này.
Ba người ăn xong bữa sáng, bắt đầu thương lượng như thế nào mang Tiểu Long Nhi tìm được cung điện của chính mình, dù sao đề cập đến tứ đại hải vực, căn bản không biết nơi hải vực nào mới là nơi ở thần bí của Kim Long.
Bởi vì hoàn toàn không có kinh nghiệm, không có tư liệu để tra tìm, cuối cùng đành phải theo quyết định của Tiểu Long Nhi, bé sẽ bắt đầu tìm kiếm từng hải vực một.
Cũng chỉ có thể làm như vậy, Tử Tô cùng Long Duệ đều đồng ý, Tử Tô lại quyết định sẽ đi xuống biển cùng hắn đi tìm, nàng muốn tận mắt nhìn Tiểu Long Nhi, nếu là có cái gì nguy hiểm, nàng còn có thể chắn nhất chắn, đây là tình thương của mẹ.
Quyết định xong, ba người quyết định lập tức xuất phát, đặc biệt Tiểu Long Nhi, thằng bé hưng phấn không thôi, không chỉ có thể trở về đến đại hải, lại có thể tìm được hang ổ của chính mình, thần bí mà cường đại Kim Long.
Bọn họ ba người quyết định bắt đầu tìm từ nơi gần nhất Nam Hải, Long Duệ mang theo Tử Tô, Tiểu Long Nhi chính mình tự do tự tại ở hải lý tới lui tuần tra, bé hiện ra chân thân, nhất thời trở thành một Tiểu Long kim quang lòe lòe.
Đáng yêu khéo léo cái sừng nhỏ ở trên đầu của thằng bé, thân rồng thon dài nhỏ nhắn, trên người đầy vảy màu vàng, tứ chi ngắn nhỏ đáng yêu, con rồng nhỏ chân chính hòa mình vào dòng hải lưu, mà cái đuôi nhỏ của nó cứ lượn lờ trong nước lay động không thôi.
Tiểu Long Nhi xoay đầu, thân thể dần dần tỏa ra ánh hào quang lóe sáng, đêm nước biển đen kịn trở nên rực rỡ, làm sinh vật ở hải lí nhìn thấy nó, không khỏi tất cung tất kính ượng bộ lui binh, long uy không thể phát ra thị uy, bọn họ là bá chủ ở khu vực hải lý này, thống lĩnh mọi vật.
Long Duệ mang theo Tử Tô gắt gao theo ở phía sau, ngay cả Long Duệ thân là Long Vương cũng không cấm đối Tiểu Long Nhi phát ra long khí cường đại cảm thấy kinh ngạc, bởi vì hắn phải đến lúc trở thành rồng trưởng thành mới có thể phát ra long khí, nhưng một tiểu Kim Long bé nhỏ như thế mới sinh ra không được bao lâu đã phát uy long khí cường đại. Kim Long quả nhiên là kim long, cùng bọn họ long tộc bình thường thực sự là khác nhau rất xa. Nhưng mà, hắn cũng âm thầm cao hứng. Bởi vì đây là con hắn, một đứa con mạnh mẽ, làm vinh quang cả dòng họ long tộc.
Tử Tô đã không phải là lần đầu tiên đến hải lý, nhưng mà mỗi lần nàng xuống biển cảm nhận cũng không giống nhau, biển thần bí, rộng lớn, mở mang làm cho nàng sợ hãi, mỗi lần cảm giác hoàn toàn mới, tựa như nhân sinh mỗi một lần ngộ đạo.
Tiểu Long Nhi nhìn đông rồi đến ngó tây, rất tự tại, trong ánh mắt của bé, trong lòng có nồng đậm khát vọng, khát vọng có thể tìm được tộc nhân. Chính là, Nam Hải rất nhanh chóng đã tìm xong, ngoài bọn họ và Long Cung Long Duệ, bọn họ ở toàn bộ Nam Hải không thu hoạch được gì.