Rể Quý Rể Hiền

Chương 952






Chương 952

“Cao Phong, anh xem thử giúp em đi. Công ty bất động sản Phát Đạt này cũng không tồi nhỉ, lương cao, đội ngũ nhân viên cũng mạnh “Mặc dù thành lập chưa lâu nhưng phát triển rất nhanh. Có lẽ giả trị tài sản ròng cũng không dưới 2 tỷ, khá có tiềm lực đấy chứ.”

“Em thấy rất có tương lai đấy chứ, vừa hay lại đúng với công việc trước đây của em, anh thấy thế nào?”

Kim Tuyết Mai cầm điện thoại đưa cho Cao Phong xem.

Sắc mặt Cao Phong có vẻ hơi lạ, bất động sản Phát Đạt Không phải là sản nghiệp của Vũ Hoàng Lê sao? Nhưng Cao Phong cũng không nói nhiều với Kim Tuyết Mai nếu không cô nhất định không muốn tới đó làm việc.

“Anh thấy cũng được, rất hợp với em!” Cao Phong nghiêm túc nói.

“Hi hi, em cũng thấy hợp với em, buổi chiều em sẽ đi phỏng vấn. Kim Tuyết Mai rất vui mừng, cô tiện tay lấy luôn chứng minh thư ở bên cạnh.

Chứng minh thư Kim Tuyết Mai đang cầm trong tay là chứng minh thư giả Vũ Hoàng Lê làm giúp. Cuối cùng cô cũng có dũng khí cầm nó đi làm ở một công ty lớn.

Trong chứng minh thư mới, tên anh được đổi thành Cao Vũ còn tên của Kim Tuyết Mai được đổi thành Cao Tuyết.

Họ Cao không phải là một họ quá hiếm, tên của hai người như vậy nhất định sẽ không bị nhiều người chú ý đến. Chỉ cần người nhà họ Cao không bắt gặp anh thì tuyệt đối sẽ không ai nhận ra hai người bọn họ.

“Nếu như để ông Kim biết được em đổi luôn cả họ không biết ông ấy có tức giận tới mức mắng em không?” Cao Phong xoa mũi, anh cười rồi hỏi.

Tên này là Kim Tuyết Mai đòi sửa.

“Nhất định là không đầu, ông nội nhất định hiểu được nỗi khổ của chúng ta “Nhưng không phải có câu nói là dùng họ của anh nhưng lại gọi tên của em sao?”

“Về sau liệu có ai gọi em là chị Vũ không nhỉ? Hi hi..”

Kim Tuyết Mai nói rồi tự cô bật cười luôn.

Buổi chiều.

Cao Phong đưa Kim Tuyết Mai tới địa điểm phỏng vấn rồi anh lại đi loanh quanh đó một vòng.

Vừa đi anh vừa gọi điện thoại cho Vũ Hoàng Lê.

“Anh Phong, bên đó chỉ là một công ty con, với năng lực của chị Mai, vào đó làm nhất định là lãng phí nhân tài.

“Vậy đi, anh bảo chị ấy tới tổng công ty đi. Tôi sẽ đích thân sắp xếp công việc cho chị ấy.” Vũ Hoàng Lê thoải mái nhận lời.

“Không cần đâu, làm ở công ty con cũng được rồi.” Cao Phong cười đáp lại.

“Được, vậy thì để tôi gọi điện cho bên kia bảo bọn họ sắp xếp cho chị Mai làm giám đốc chi nhánh công ty Vũ Hoàng Lê vẫy tay trả lời.

Cao Phong chậm rãi lắc đầu, anh nói: “Giám đốc Lê, không cần phải phiền phức như vậy đâu. Cô ấy biết rõ năng lực của mình nên mới đi ứng tuyển.

“Nếu như cô ấy biết tôi đứng đăng sau giúp đỡ thì cô ấy sẽ cảm thấy không thoải mái đâu, cô ấy sẽ nghĩ mình được nhận vào làm là nhờ có mối quan hệ.

Vũ Hoàng Lê cảm khái, có biết bao người muốn nhờ vả vào các mối quan hệ mà còn không được nữa. Kim Tuyết Mai có được cơ hội như vậy mà lại không muốn.

Đúng là người phụ nữ được Cao Phong coi trọng, Kim Tuyết Mai quả là người đặc biệt, “Vậy anh muốn tôi làm gì?” Vũ Hoàng Lê hỏi.

“Chuyện ứng tuyển anh cứ làm theo đúng quy trình thôi, đến khi cô ấy vào làm việc rồi thì bảo anh Cường qua chào hỏi một chút, coi như bạn bè quen biết là được rồi.”

“Phải làm thế nào chắc anh biết rõ, bây giờ chúng tôi không được để ai chú ý đến.” Cao Phong nói nhỏ.

“Anh Phong, anh cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt Vũ Hoàng Lê không do dự mà nhận lời ngay.

“Đúng rồi anh Phong, anh đến ở bên đó thì tôi đã bảo người đặt giúp anh một chiếc xe rồi.”

“Tôi cũng không biết anh thích xe gì nên đặt một chiếc Porsche Cayenne. Anh có việc ra ngoài thì cũng thuận tiện hơn.” Vũ Hoàng Lê nói tiếp.

“Anh Lê, anh không cần cầu kỳ đâu. Số tiền anh để trong tủ, tôi vẫn còn chưa động đến, tôi đã.” Cao Phong định từ chối.

“Anh Phong!” Vũ Hoàng Lê gọi Cao Phong một tiếng rồi nói: “Nếu anh còn như vậy thì tôi sẽ không vui đâu.

“Tôi đã nói rồi, tôi làm vậy là đang đầu tư, tôi cũng đầu giúp không gì anh đâu.”

“Tôi là người làm ăn, người làm ăn bao giờ cũng theo đuổi lợi nhuận. Nếu tôi làm như vậy thì nhất định trên người anh Phong đang có thứ mà tôi cần”

“Anh cũng không cần phải hỏi nhiều, tâm tư của anh tôi cũng đoán được ít nhiều nhưng tôi sẽ không hỏi đến. Vũ Hoàng Lê nói xong thì im lặng.