Rể Quý Rể Hiền

Chương 951






Chương 951

Lực lượng trong tay anh vẫn còn yếu, anh vẫn chưa nằm chắc được phân thắng khi đối đầu với nhà họ Cao. Khi chưa năm chắc được phần thắng thì anh tuyệt đối không được hành động liều lĩnh.

Việc duy nhất anh có thể làm bây giờ là chờ đợi.

Phải cho tất cả thành viên của Liên minh Đế Phong thêm một thời gian nữa để bọn họ có thể phát triển mạnh hon. khi lực lượng đủ mạnh thì cũng là ngày hai bên quyết chiến.

Cao Phong tin rằng ngày đó sẽ không còn xa nữa.

Liên minh Để Phong đang mang nỗi thù hận rất lớn trong lòng, Cao Phong tin rằng bọn họ nhất định bọn họ sẽ rèn luyện ngày đêm không ngừng nghỉ, dốc lòng phát triển sinh lực để chờ đợi thời khắc được quay trở về.

Cao Phong đưa tay ra lấy tấm bản đồ của thành phố biển phía Đông rồi trải ra mặt bàn. mong chờ bấy Bọn họ mong chờ bao nhiêu thì anh cũng nhiều.

Nhưng Cao Phong nhất định không muốn ngồi im không làm gì.

Nếu Cao Phong đã không đến đây thì thôi.

Nếu đã đến thì nhất định phải tiến vào bên trong, tăng thêm phần trăm giành chiến thắng. Cuộc đời như một bàn cờ, tôi nguyện làm một quân tốt nhưng sẽ không ai từng thấy tôi đi lùi.

Anh nhất định phải lấy được thành phố này.

Cho dù quá trình có gian nan vất vả thế nào thì Cao Phong nhất định sẽ không lùi bước.

Trong phòng, Kim Tuyết Mai đang mặc một bộ quần áo ngủ, không biết cô đã đứng ở cửa phòng từ lúc nào. Tay cô đặt lên khung cửa còn mắt hướng nhìn ra phòng khách.

Thấy Cao Phong cau mày thì Kim Tuyết Mai cũng thở dài một tiếng.

“Chồng ơi, em không thể giúp anh làm được gì nhưng em sẽ cố hết sức, đem lại thêm chút sức mạnh cho anh” Kim Tuyết Mai nói khẽ với chính mình, trong lòng cô đã quyết, mai cô sẽ bắt đầu đi làm.

Đi làm không phải là mục đích của cô, mục đích chính của cô là quen biết được với nhiều người hơn nữa để có thể giúp đỡ cho Cao Phong.

Ngày hôm sau, Cao Phong ra ngoài gặp Vũ Hoàng Lê.

Phải thường xuyên đi lại thăm hỏi nhau một chút thì hai bên mới thân thiết được.

Lòng tin cũng phải được tích góp qua từng chuyện nhỏ thì mới có thể có được.

Qua vài ngày tiếp xúc, mối quan hệ của Cao Phong và Vũ Hoàng Lê cũng trở nên thân thiết hơn.

Cao Phong cũng càng ngày càng tin tưởng Vũ Hoàng Lê hon.

Có một số kế hoạch, Cao Phong cũng có thể nhờ Vũ Hoàng Lê đi làm giúp được.

Vũ Hoàng Lê cũng rất thông minh, Cao Phong nói chuyện gì với anh ta thì anh ta cũng chỉ đi làm chứ không hỏi nhiều.

Cao Phong gặp mặt Vũ Hoàng Lê, nói xong mấy chuyện thì anh lại trở về nhà. Kim Tuyết Mai đang mặc một bộ quần áo nhà rất thoải mái, mặc dù quần áo rộng rãi nhưng cũng không che hết được thân hình đáng tự hào của cô.

Cô đang ngồi trên sofa, một tay cô cầm điện thoại, còn một tay thì đang ghi chép gì đó ở tờ giấy bên cạnh.

Cao Phong bước qua xem thì phát hiện ra hóa ra Kim Tuyết Mai đang tìm công việc, cô đã ghi lại mấy số điện thoại phỏng vấn trên tờ giấy.

“Tuyết Mai, bây giờ chúng ta đã có 6 tỷ rồi, em không cần phải đi làm nữa.” Cao Phong xoa đầu mũi và nhẹ giọng nói.

“Không được đâu! Lẽ nào anh muốn bắt em làm nội trợ toàn thời gian sao?”

Kim Tuyết Mai trả lời Cao Phong nhưng cô vẫn không quay đầu lại, ảnh mặt cô vẫn dán chặt vào những thông tin tuyển dụng của các công ty lớn.

Cao Phong khựng lát một chút rồi anh trả lời rất nghiêm túc: “Ba tháng nay em nuôi anh rồi, từ nay về sau thì anh nuôi em.”

Nghe Cao Phong nói thế thì Kim Tuyết Mai từ từ quay đầu lại, trong mắt cô ảnh lên tia nhìn vô cùng mê người. Một lúc lâu sau, Kim Tuyết Mai cũng trả lời lại anh bằng một giọng rất nghiêm túc: “Đây là gia đình của hai chúng ta, tại sao lại chỉ để một người phải hy sinh?”

Giọng nói của Kim Tuyết Mai vô cùng kiên định, anh hoàn toàn không có gì nghi ngờ về điểm đó cả.

“Được rồi!” Cao Phong thỏa hiệp, anh nói: “Vậy để anh gọi điện cho một người bạn của anh, em tới công ty của anh ấy làm việc thì anh cũng yên tâm hơn.

“Không được đâu! Vậy em thuộc nhóm đi cửa sau, nhờ vả chỗ quen biết để vào công ty rồi. Trong lòng em thấy không thoải mái đâu.

“Em muốn mình tự cố gắng, em cũng muốn phát triển bản thân mình. Kim Tuyết Mai nói nhỏ.

Mặc dù Kim Tuyết Mai không nói thẳng ý của mình ra nhưng Cao Phong nghe vẫn hiểu, anh cảm thấy rất xúc động.