Rể Quý Rể Hiền

Chương 935






Chương 935

“Kình Thiên, chúng ta, chúng ta…

Kim Tuyết Mai bị dọa sợ hết hồn, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, thì thào không ra hơi gọi Cao Kình Thiên.

Cao Kình Thiên vỗ về sau lưng Kim Tuyết Mai, sau đó anh hơi nhíu mày đứng dậy.

Hơn một trăm người, rất khó..

Nhưng sau lưng chính là Kim Tuyết Mai, Cao Kình Thiên không thể lùi bước được…

“Chém chết nó! Mẹ nó, trước tiên cứ bắt nó lại trước đã, ông đây muốn hỏi nó xem ông đây cao hay là nó lớn! m thanh gầm rống phẫn nộ của Trương Đại Hải trong nháy mắt đã vang vọng khắp phạm vi gần trăm mét xung quanh.

Mà khoảng cách giữa Trương Đại Hải và Cao Kình Thiên cũng không ngừng giảm bớt, tám mét, năm mét, ba mét…

Hai mét…

Khoảng cách ngày càng gần, mặt mũi Cao Kinh Thiên cũng càng ngày càng rõ ràng, nó đập ngay vào mắt trương đại hải.

Kết quả là, sắc mặt Trương Đại Hải cũng từ từ thay đổi.

Từ phẫn nộ khi bắt đầu, đến nghi hoặc sau đó, rồi lại tới kinh ngạc tiếp sau đó nữa, cho đến kiếp sợ lúc cuối cùng. Thắng cho đến khi Trương Đại Hải chạy đến trước mặt Cao Kình Thiên, chỉ còn cách anh hơn một mét thì biểu tình trên mặt anh ta đã bị sự kinh hãi thay thế hoàn toàn.

Két!

Trương Đại Hải vội vàng dừng lại như thăng gấp, nét mặt anh ta mê mang đứng im tại chỗ, trợn mắt há hốc mồm nhìn Cao Kình Thiên.

Mà giờ khắc này Cao Kinh Thiên chỉ đứng cách anh ta chưa tới hai mét, ánh mắt bình tĩnh nhìn lại anh ta.

Trương Đại Hải mê mang tột độ.

Đây không phải, không phải là cậu Kình Thiên mà tối hôm qua ở trong phòng bao đấy sao?

Mặc dù Trương Đại Hải bị cận thị, nhưng anh ta vẫn nhớ như in bộ dáng của Cao Kinh Thiên và Vũ Hoàng Lê tối qua Người này, chính là cậu Kinh Thiên!

Người mà đến cả dư văn cường cũng phải cung kính tiếp đón, Trương Đại Hải anh ta thì là cải thá gì chứ? Nghĩ thông suốt được việc này, Trương Đại Hải đã hối hận thối ruột.

“Mặt anh còn đau không?” Cao Kình Thiên thản nhiên hỏi một câu, người đứng bên cạnh nghe thì cảm thấy giống như anh đang quan tâm tới Trương Đại Hải.

Nhưng Trương Đại Hải nghe thấy câu này thì bỗng chốc liền trợn tròn mắt, anh ta đã hoàn toàn xác nhận được thân phận của Cao Kình Thiên.

Chuyện tối qua sao người khác có thể biết được chứ?

Trong chớp mắt Trương Đại Hải liền trưng ra khuôn mặt khóc tang, há to miệng nói: “Cao “Đậu má! Anh em đâu, chém chết hắn cho tao!”

Câu hỏi thăm của Trương Đại Hải vẫn chưa kịp nói xong thì Trương Tùng cũng đã đuổi kịp tới đây, trong tay cậu ta cầm một thanh sắt, trực tiếp giơ lên muốn bổ về phía Cao Kình Thiên.

“Mẹ mày!”

Trường Đại Hải thốt lên một câu kinh sợ, anh ta vươn tay ra nằm lấy cổ áo Trương Tùng kéo ngược trở về.

Ret ret!

Trương Tùng chỉ vừa chạy được mấy bước thì đã bị Trường Đại Hải năm đầu lôi về, Mà dưới sự lôi kéo mạnh mẽ của Trương Đại Hải, quần áo của Trương Tùng cũng bị rách tả tơi, cả người trong chớp mắt cũng đã bị Trương Đại Hải xô ngã xuống đất.

“Con mẹ nó mày dừng tay lại cho tao không đợi đám người đó phản ứng lại thì trương đại hải đã vừa giận vừa sợ rống lên một tiếng thật to. Lời của Trương Đại Hải, đám người này đương nhiên là không dám không nghe theo.

Sau một cái chớp mắt, tất cả bọn họ đều đồng loạt dừng động tác lại, đều có hơi mơ hồ đứng im tại chỗ. Mà điều làm cho bọn họ càng thêm mê mang vẫn còn đang đợi ở phía sau đây này.

“Sao mày lại bảo tao đi đánh cậu ấy?” Trương Đại Hải trừng mắt nhìn Trương Tùng, anh ta vốn dĩ còn muốn giơ tay chỉ vào Cao Kình Thiên, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không dám vươn tay ra.

“Hả? Là.

“ Trương Tùng theo bản năng mà gật đầu.

“Cút con mẹ mày đi!

Trương Đại Hải đá một cái, trực tiếp đá Trương Tùng lộn nhào vài vòng trên mặt đất.

Tiếp sau đó, chuyện làm bọn họ không chỉ mê mang mà còn vô cùng khiếp sợ nữa đã xảy ra.

Chỉ thấy Trương Đại Hải thấp thỏm không yên nhìn Cao Kình Thiên một cái, ngay sau đó anh ta không hề do dự mà “bộp bộp hai tiếng, quỳ xuống trước mặt Cao Kinh Thiên.