Rể Quý Rể Hiền

Chương 3701






Chương 3703

Bọn họ vẫn không cần quá lo lắng làm gì.

“Không cần phải xem vào việc của Tam Giác Vàng kia nữa, lần này cùng khối tập đoàn Vũ Nặc hợp tác, chúng ta đành coi như ngậm bồ hòn làm ngọt thôi.”

“Trước mắt mặc kệ bên kia, hai nghìn người mà cậu phía đi chi viện Đỗ Ngọc Minh, sao lâu như vậy rồi mà không có tin tức gì?”

“Nghĩ tất cả các biện pháp, không tiếc bất kỳ giá nào phải lôi được Cao Kình Thiên về cho ông đây.”

Đức Khánh ra lệnh một tiếng, thanh niên áo đen lúc này lĩnh mệnh rời đi.

Cùng lúc đó.

Khối tập đoàn Vũ Nặc đã dừng chân ở Tam Giác Vàng.

Phóng tầm mắt ra xa, ngọn cờ đổ rạp trên mặt đất, cũng có rất nhiều hố lớn.

Nhìn cảnh tượng này, quả thực giống như đã trải qua một trận chiến vô cùng khốc liệt.

Trong lều lớn, Long Tuấn Hạo ngồi trên ghế hút thuốc, mà Liễu Tông Trạch đang nhìn sa bàn.

“Ý của anh Phong, cậu đã hiểu chưa?”

Liễu Tông Trạch than nhẹ một tiếng chậm rãi ngẩng đầu nhìn Long Tuấn Hạo.

Ngày hôm qua, Long Tuấn Hạo muốn dẫn người tấn công Nam Cương, Liễu Tông Trạch vội vàng chặn lại.

Kỳ thật anh ta cũng rất khó chịu.

Nhưng anh ta lại không biết rằng có những chuyện cần phải trải qua một quá trình hình.

Quan trọng hơn cả là làm gì cũng phải có thứ tự. Cần phải làm xong chuyện này rồi mới làm đến chuyện khác.

Trước khi Cao Phong bị đuổi giết đã nói câu kia, ám chỉ vô cùng rõ ràng.

Anh muốn đám người Liễu Tông Trạch dẫn dắt khối tập đoàn Phong Hạo tấn công bọn cường đạo Nam Cương.

Mà lý do chính là lão đại của bọn họ đã chết trong tay đám bọn cường đạo Nam Cương đó.

Lý do này vô cùng thuyết phục.

Người bên ngoài nhìn vào không thể bắt bẻ gì, cũng không có gì hoài nghi.

Chỉ có thể nói một câu này của Cao Phong đã bày ra một đại cục.

Một lời nói ra thành đại cục, khiến người ta cảm thán mãi không thôi.

Nhưng trước khi khối tập đoàn Phong Hạo ra tay, nhất định phải xử lý chút chuyện của khối tập đoàn Vũ Nặc.

Dù sao ai cũng đều biết khối tập đoàn Vũ Nặc và khối tập đoàn Phong Hạo là hai thế lực đối địch với nhau.

Nếu liên thủ quá dễ dàng, kế hoạch hẳn sẽ bị bại lộ.

Cho nên đêm qua Liễu Tông Trạch đã dẫn binh sĩ của khối tập đoàn Vũ Nặc rút khỏi khối tập đoàn Vũ Nặc.

Sau đó tiến hành oanh tạc khối tập đoàn Vũ Nặc, súng pháo bắn ầm ầm, diễn ra như một cuộc chiến thực sự.

Hiện giờ toàn bộ cờ ở Tam Giác Vàng, đều đã được khối tập đoàn Phong Hạo thay bằng cờ của bọn họ. Đâu đâu cũng là một màu cờ.

Từ trên xuống dưới cũng chỉ có một thanh âm Phong Hạo.

Dưới tình huống như vậy, bọn họ đã xử lý tất cả những chuyện phiền phức, tự nhiên có thể không lo lắng gì mà tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch.

“Cậu không cần nói với tôi nhiều như vậy làm gì, cậu chỉ cần nói, có thể tấn công vào Nam Cương hay không?”

Long Tuấn Hạo chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt chằng chịt tơ máu, thanh âm khàn khàn hỏi.

Từ lúc tin tức Cao Phong gặp chuyện không may chuyển đến đến cho tới bây giờ, anh ta chưa từng chợp mắt.

Liễu Tông Trạch từ từ xoay người nhìn về phía Long Tuấn Hạo nói: “Có thể, hơn nữa tôi sẽ đi cùng cậu.”

“Được.”

Lúc này, Long Tuấn Hạo đứng dậy đi ra bên ngoài.

Ở khoảng đất trống bên ngoài có rất đông binh sĩ Phong Hạo đứng ở đó.

Khối tập đoàn Phong Hạo nguyên bản có gần mười lăm vạn người, hơn nữa trong khoảng thời gian này còn có thêm thành viên trung thành của khối tập đoàn Vũ Nặc.

Số người tổng cộng vài là hơn hai mươi vạn người.

Hai mươi vạn đại quân, xếp thành vô số ô vuông, liếc mắt không thể bao quát hết được.

Mà đội hình này chỉ có thể thấy được ở Tam Giác Vàng mà thôi.