Rể Quý Rể Hiền

Chương 339




Đèn đường chiếu rọi xuống, vô số người trong các tòa nhà ở hai bên đường thò đầu ra, ngạc nhiên nhìn mọi thứ đang diễn ra.

Đoàn xe chậm rãi tiến về phía trước, đi tới tòa nhà chung cư nơi Kiều Thu Vân ở, rồi từ từ dừng lại.

“Ầm! Ầm! Ầm!!

Hai mươi chiếc xe Maybach lần lượt được mở ra, từng người đàn ông cao to mặc âu phục màu đen bước ra khỏi xe và cung kính đứng thẳng.

Ngay sau đó, người ngồi trong chiếc xe Bentley Bentayga cũng bắt đầu bước ra.

Cửa xe được mở ra, những người vệ sĩ áo đen đứng hai bên cửa xe. Toàn bộ vệ sĩ mặc áo đen cung kính đứng thẳng không nói một lời.

Toàn bộ cư dân ở khu nhà bao gồm cả nhà Kiều Thu Vân cũng cực kỳ kinh hãi. Nhân vật tai to mặt lớn nào xuất hiện vậy?

Người ngồi bên trong chiếc Rolls-Royce Phantom đó là ai?

Giây kế tiếp, chiếc Rolls-Royce Phantom mở cửa ra, một người đàn ông trung niên có khuôn mặt điềm tĩnh bước ra.

Chẳng lẽ đây chính là vị tai to mặt lớn đó à?

Tất cả mọi người còn chưa kịp quan sát kỹ người đàn ông trung niên đó thì ông ấy đã lên tiếng trước.

Chỉ thấy người đàn ông trung niên đó đứng thẳng tại chỗ, ngẩng đầu nhìn về hướng một cái cửa sổ nào đó.

“Cậu chủ Phong, người đầy tớ già Lục Thành Sâm tới đón ngài rời đi theo lệnh của ông Quân ạ!!

Lục Thành Sâm vừa dứt lời, mười mấy vệ sĩ mặc áo đen đứng bên cạnh xe đồng loạt quay người đối diện với nhà Kiều Thu Vân và lập tức cúi đầu chín mươi độ.

“Cậu chủ Phong, chúng tôi tới đón ngài rời đi!!

Toàn bộ chấn kinh”

Toàn bộ cư dân ở khu nhà đều bị cảnh này làm chấn động.

Cái cảnh tượng này giống như một cảnh phim trên tivi, đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ thì sao bọn họ không cảm thấy chấn kinh cho được?

“Shh!” Tất cả mọi người đều kinh ngạc, thì ra người đàn ông trung niên này cũng không phải là nhân vật tai to mặt lớn trong tưởng tượng của bọn họ.

Cải vị tai to mặt lớn này là một người hoàn toàn khác! Cậu chủ Phong, cậu Phong là ai vậy?

“Này thật sự không phải đang quay phim à?!

“Cậu chủ Phong là ai, ai là cậu chủ Phong, một nhân vật tai to mặt lớn mà cũng ở đây á?!

“Trời ạ, rốt cuộc cậu chủ Phong đấy là dạng con ông cháu cha như nào nhỉ?!

Rất nhiều người dân ở khu nhà kinh hãi lên tiếng, trong lòng ngoại trừ kinh ngạc thì chỉ còn kinh ngạc. Lúc này đám người Lục Thành Xăm ở bên dưới vẫn giữ động tác cúi đầu, chờ cậu chủ Phong đó xuất hiện.

Vẻ mặt những cư dân ở khu nhà cũng tràn đầy sự chờ mong, chờ cậu chủ Phong xuất hiện.

Mà lúc này, bốn người trong nhà Kiều Thu Vân đồng loạt quay lại nhìn Cao Phong.

Đám người phía dưới luôn mồm gọi cậu chủ Phong, hơn thế hướng mà mấy người kia cúi đầu lại là nhà bọn họ.

Bọn họ có là đồ ngốc cũng có thể đoán được rốt cuộc cậu chủ Phong mà Lục Thành Sâm gọi là ai”

Mà Cao Phong chỉ nhìn đám người một chút, sau đó lập tức chắp hai tay ra sau lưng rồi chậm rãi đi ra ngoài cửa.

“Cao Phong, anh..” Vẻ mặt Kim Tuyết Ngọc kinh ngạc.

“Cậu chủ Phong, em yêu anh!” Phía ngoài khu nhà truyền tới tiếng của các cô gái.

Từng tiếng từng tiếng xen lẫn sự hưng phấn và chờ mong vang lên.

Cậu chủ Phong vẫn còn chưa lộ diện, nhưng chỉ cần đoàn xe sang trọng này cũng đủ để chinh phục vô số cô gái.

Cao Phong bước chậm lại nhưng vẫn không quay người lại.

“Em nói xem, Cao Phong anh mà đã muốn thì thiếu gì phụ nữ chứ?” Cao Phong nói xong lời này bèn chậm rãi bước tiếp và mở cửa phòng ra.

“Cao Phong, chìa khóa xe của cậu..”

Trong lòng Kiều Thu Vân chấn động mạnh, sau đó vội vàng lấy chìa khóa xe Bentley ở trong túi ra.

“Cho mọi người đấy.”

Cao Phong nói xong lời này cũng không dừng lại mà quay người đi xuống dưới lầu.

“Cao Phong…” Kim Tuyết Mai tiến lên hai bước, khẽ gọi anh, định nói gì rồi lại thôi.

Tiếp theo, mấy người Kiều Thu Vân đột nhiên quay lại đi tới chỗ cửa sổ.

Bọn họ muốn xem xem rốt cuộc cậu chủ Phong mà Lục Thành Sâm nhắc tới có phải Cao Phong hay không”

Dưới ánh mắt của mọi người, một cậu thanh niên mặc đồ thường ngày đi ra từ hành lang chỗ nhà Kiều Thu Vân.

“Ở kìa, đó không phải là thằng con rể vô dụng của dì Vân đấy à?!

“Nó bị đần rồi à, sao lại đi ra vào lúc này? Nó không thấy rõ tình huống bây giờ à?!

“Mấy người cũng đừng cứ nói cậu ta là đồ vô dụng nữa, nghe nói gần đây cậu ta mới mua một chiếc Bentley đấy.”

“Dừng! Mua Bentley thì sao chứ? Có so được với cậu chủ Phong không?!

“Khoan đã… Theo tôi nhớ… Con rể của dì Vân, hình như tên là Cao Phong… Cao Phong, Phong…”

Lúc này, đám người lập tức trừng lớn hai mắt, không còn một ai lên tiếng nữa.

Mà mấy người Lục Thành Sâm dưới khu nhà vẫn giữ tư thế cúi đầu như cũ.

Trong suốt quá trình Cao Phong đi xuống lầu bọn họ vẫn cứ giữ tư thế cúi đầu không đổi.

Có thể tưởng tượng được, bọn họ kính trọng Cao Phong như thế nào.

“Người đầy tới già kính chào cậu chủ Phong!!

Lúc Cao Phong từ từ đi ra, Lục Thành Sâm càng cúi đầu thấp hơn, giọng điệu vô cùng cung kính.

“Cậu chủ Phong!” Mười mấy người vệ sĩ áo đen cũng đồng loạt chào anh.

Giờ khắc này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều rất kinh hãi.

Thằng con rể ăn hại nhà Kiều Thu Vân, cái thằng ăn hại bị toàn khu nhà này lấy làm trò cười suốt ba năm qua lại là cậu chủ Phong”

Thằng vô dụng ngày xưa giờ lại lắc mình biến thành một nhân vật lớn như thế, làm sao mà người ta không khiếp sợ cho được?

Mặc dù trong lòng mấy người nhà Kiều Thu Vân cũng đã đoán được trước nhưng lúc này cũng chợt trừng to mắt, khó tin nhìn cảnh trước mắt này.

Nhưng chẳng có ai nói nên lời.

Kim Tuyết Mai che miệng, nước mắt liên tục chảy ra từ đôi mắt đẹp của cô.

Thời khắc này, Cao Phong được muôn người chú ý, toàn bộ những người có mặt ở đây đều bị chấn động”

Cô vẫn luôn hy vọng người đàn ông của mình có thể có được một ngày huy hoàng như thế.

Nhưng lúc này, người đàn ông này đã không thuộc về mình nữa, anh đã bị người nhà của mình làm tổn thương tới tận tâm canl “Vất vả rồi.” Cao Phong lạnh nhạt mở miệng.

“Vì cậu chủ Phong, việc gì cũng không từ!” Đám người Lục Thành Sâm lại hô to đáp lại.

Cao Phong chậm rãi gật đầu, ngồi lên xe dưới sự hầu hạ đầy cung kính của Lục Thành Sâm.

Ngay lúc anh vừa đặt chân lên chiếc Rolls-Royce Phantom thì dừng lại.

Sau đó chậm rãi quay đầu lại, nhìn lên cửa sổ nhà Kiều Thu Vân: Vừa chớp mắt đã ngàn năm trôi qua, dường như sau cái nhìn này chính là sự chia ly vĩnh viễn.

Cái nhìn này lại khiến nước mắt của Kim Tuyết Mai trào ra.

Sau đó Cao Phong không hề dừng lại mà xoay người ngồi lên xe.

Giờ phút này có nói gì cũng dư thừa.

Thời gian sẽ chứng minh tất thảy.

Lục Thành Sâm không nói thêm gì mà lên xe tự mình lái xe.

Nếu ông Lâm không dặn dò thêm gì thì chỉ cần đón cậu chủ Phong là được, những chuyện khác không được làm bừa.

Ông ta có thể khiến cho cả nhà Kiều Thu Vân biến mất khỏi thế giới này dễ như trở bàn tay.

Trong lòng Lục Thành Sâm, việc mấy người này khiến cậu chủ Phong phải chịu khổ cực chính là phạm vào tội chết.

Mấy người vệ sĩ áo đen lên xe, đoàn xe lại khởi động một lần nữa, chậm rãi lái xe rời đi về một nơi xa.

Mãi cho tới khi đèn hậu chiếc xe cuối cùng biến mất thì cư dân khu nhà mới thỏa mãn thu hồi ánh mắt và lại bàn tán về khung cảnh vừa rồi.

Đề tài của bọn họ đương nhiên là về nhà Kiều Thu Vân, về Cao Phong.

Mà trong suốt quá trình Kim Tuyết Mai chỉ nhìn chằm chằm theo chiếc Rolls-Royce Phantom, giống như linh hồn cô đã rời đi theo chiếc xe kia.

Sự quyền thế của Cao Phong hôm nay đúng là khiến cho người ta chấn động.