Rể Quý Rể Hiền

Chương 1190






Chương 1190

“Dạ thưa anh Phong, trước mặt này có tất cả một trăm sáu mươi người! Vẫn còn có người tới ở đằng sau nữa ạ”

Cao Thành Sâm trả lời.

“Không đợi nữa, lên xe đi.”

Cao Phong xua tay một cái, sau đó trực tiếp leo lên xe của Cao Thành Sâm.

Mọi người đồng loạt leo lên xe, đóng cửa xe lại rồi khởi động xe.

Brừm! Brừm! Gần năm mươi chiếc xe đồng loạt bật đèn nhấp nháy,chậm rãi lái ra rời khỏi phòng tập thể dục Minh Phong.

Người hai bên đường đều rối rít né tránh.

“Anh Phong, chúng ta đi đến đâu đây?”

Xe của Cao Thành Sâm chỉ có Cao Phong và Khúc Đại Minh cho nên anh ta cũng không còn tránh né mà gọi thẳng.

“Đi thẳng đến trụ sở chính của xí nghiệp Dương thị”

Cao Phong hừ lạnh một tiếng.

“Được rồi!”

Cao Thành Sâm không có bất kỷ một chút do dự nảo, trực tiếp gật đầu đồng ý.

Vốn dĩ Khúc Đại Minh muốn khuyên can nhưng nhìn thấy Cao Phong đã có quyết định nên chỉ có thể giữ yên lặng.

Mấy chục chiếc xe gào thét lao vút đến thẳng trụ sở chính của xí nghiệp Dương thị.

Nếu thiếu nợ thì luôn phải trả.

Đúng như những gì Cao Phong nói ở trong cuộc họp thẩm định đồ cổ, tạm thời bạn có thể lấy đồ của tôi đi những một ngày nào đó tôi sẽ đòi lại gấp mười lần.

Đám người Dương Tuấn Minh đập phá phòng tập thể dục Minh Phong, Cao Phong lập tức đập phá trụ sở chính của xí nghiệp Dương thị.

Còn hậu quả sao? Hậu quả sẽ rất đặc biệt.

Trước khi sự nhiệt tình của cuộc họp thẩm định đồ cổ qua đi thì Cao Phong đã chuẩn bị cho nổ tung thành phố Hòa Bình rồi.

Với mạng lưới giao thiệp của anh bây giờ ở thành phố Hòa Bình, anh không chỉ có khả năng gây rắc rối mà anh còn có khả năng khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn.

Lúc này, màn đêm đã chậm rãi hạ xuống, thành phố Hòa Bình bị bao trùm bởi bóng tối.

Ở một vùng trời, có gân năm mươi chiếc xe ở trên đường phố, bật đèn pha sáng chói và lao nhanh về phía trước.

Cùng lúc đó, ở một hướng khác trên con đường rộng rãi này cũng có một đoàn xe đang đi chậm rãi về hướng này.

Nhìn qua cũng có khoảng ít nhất là ba mươi chiếc.

Lúc này, hai đoàn xe chỉ cách nhau khoảng gân mười cây số, không tới mấy phút nữa sẽ đụng chạm nhau.

Ngôi kế bên tài xe lái chiếc xe dẫn đầu chính là Dương Tuấn Minh với vẻ mặt đầy thù hận.

“Ha ha hai Tôi đã nói rồi, tôi có thể đưa bạn của Cao Phong vào bệnh viện, và tôi có thể giẫm đạp thêm để khiến cho bạn của anh ta vào nhà hỏa táng luôn!”

“Anh ta không tin thì tôi sẽ để cho anh ta nhìn thật kỹ.”

Dương Tuấn Minh cười to, trong mắt tràn đầy sự sung sướng.

Tối hôm nay anh ta triệu tập hơn một trăm người chính là để bộc phát hết lửa giận tích tụ trong cuộc họp thẩm định đồ cổ ra ngoài.

Cho nên anh ta mới đích thân dẫn đoàn người đi.

“Cậu Kiệt, một lát nữa sẽ làm gì vậy, mời cậu phân phó.”

Người thanh niên lái xe hỏi.

“Trước tiên chúng ta sẽ đập nát bấy phòng tập thể dục Minh Phong, sau đó để cho cái tên Khúc Đại Minh quỷ trước mặt ông đây gọi điện thoại cho Cao Phong”

“Đợi sau khi Cao Phong đến, tôi sẽ để cho cả hai người bọn họ cùng quỳ xuống trước mặt ông đây.”

“Tên Cao Phong đấy dám cho ông đây hai cái bạt tai, hôm nay chúng ta có hơn một trăm người, mỗi người sẽ cho hai người bọn họ hai cái bạt tai.”

Dương Tuấn Minh càng nói, trong lòng càng cảm thấy sung sướng, dường như anh ta đã tưởng tượng được ra cảnh tượng Cao Phong quỷ ở trước mặt anh ta.

“Không thành vấn đề gì, cậu Kiệt, cậu cứ yên tâm đi!”

Thanh niên lái xe thờ ơ đáp lại.