Chương 6 Dị biến phát sinh
Hai người không có tiến vào mà Lê Hoàng Anh nhìn lấy hang động suy tư trong chốc lát đưa ra phán đoán .
“em nghĩ chúng ta nên quay lại tìm hai người bọn họ rồi hãy tiến vào .Nói không chừng nơi này chính là lối ra .”
Trương Thị Linh nghe vậy liền gật đầu đồng ý nói . “Quay lại tìm họ đi cũng không biết hai chú cháu đã tìm kiếm được gì ?”
Hai người bắt đầu lần theo đường cũ cùng với kí hiệu trở về chỗ cũ tìm kiếm Lâm Chiến với Vũ Quang.
Dựa vào kí hiệu trên đường đi hai người tốn hao lấy mười mấy phút liền tìm được hai người bọn họ . Chỉ thấy không xa đó Vũ Quang đang mặt ủ mày chau than vãn vì không tìm được lối ra mà Lâm Chiến lại là dửng dưng nghe lấy .
“Ở đây nè quay lại đi chúng tôi vừa phát hiện được lối đi rồi .”Lê Hoàng Anh vẫy tay hét to nói với hai người bọn họ.
Nghe thấy tiếng gọi Lâm Chiến quay lại đi đến .Mà Vũ Quang gương mặt vui mừng quay đầu chạy đến hỏi .
“ Hai cháu đã tìm được đường ra rồi sao ? Mau chúng ta mau dời khỏi đây .” Vũ Quang nhìn lấy Lên Hoàng Anh cùng Trương Thị Linh nói.
“ Cái này cháu cũng không biết chỗ đó có phải hay không đường ra nhưng mà chúng cháu chỉ tìm được đúng chỗ đó mà thôi . Bên chú có phát hiện gì không .”Lê Hoàng Anh ngượng ngùng đáp đồng thời hỏi lại hai người .
“ Ây da không có bất cứ phát hiện gì cả .Xung quang nơi này toàn là cây cối um tùm hoàn toàn không phân biệt được hướng đi .Cứ đi lấy một lúc là lại lạc đường quay trở lại chỗ cũ rồi .”Vũ Quang khổ sở nói với Lê Hoàng Anh .
Mà Lâm Chiến liền là không nói gì chỉ đứng lấy một bên nghe lấy . Đối với Lê Hoàng Anh phát hiện lối đi cũng chút tò mò . Tuy là hắn biết nơi này không có đường ra nhưng mà Lâm Chiến cũng muốn dò xét một phen.
Ba người còn lại cũng đã quen với cái tính ít nói của Lâm Chiến cũng liền mặc kệ hắn .Lê Hoàng Anh bắt đầu chỉ đường quay trở lại hang động lối vào.
Lúc sau mấy người liền thấy trước mắt là một tòa hang động sâu thẳm phía trên chiều vào lấy từng tia ánh nắng chỉ có thấy lờ mờ phía trong hình ảnh .
“không phải là nói lối đi sao ?Đây là hang động à .” Vũ Quang nhìn lấy kia hang động cửa vào nghi hoặc nói với Lê Hoàng Anh.
“theo cháu biết thì những người dân vùng núi này thường có những hang động liên thông lấy một nơi phía ngoài .Trong thời kì chiến quốc nhờ vào những hang động này mà họ đã có thể vận chuyển lương thực vào trong thôn một cách an toàn .
Hơn nữa nhờ có những hang động này chúng ta Thiên Việt triều mới có thể nhanh chóng vận chuyển lấy quân nhu một cách nhanh chóng mà không phải đi qua lấy sườn núi treo veo nguy hiểm không bị quân địch chinh sát phát hiện hành tung .”Lê Hoàng Anh bắt đầu giảng giải lấy cho mấy người về hang động .
Nghe vậy mấy người mới hiểu ra .Như vậy chỉ cần đi theo hang động này liền có thể thoát ra ngoài rồi.Vũ Quang cùng Trương Thị Linh vui mừng không kịp chờ đợi tiến vào.Chỉ là Lâm Chiến luôn cảm giác hang động này có chút âm lãnh kì dị .Nhưng mà làm hắn nhìn lấy nguyên điểm lần nữa thời điểm liền phát hiện nguyên điểm bây giờ đã lên 1.1 .
Chỉ là vừa mới đứng đây thôi liền đã tăng lên 0.1 nguyên điểm.Từ chiều lúc tìm kiếm lối ra cùng Vũ Quang hắn vẫn luôn nhìn kỹ nguyên điểm một dòng .Phát hiện cứ tầm nửa tiếng mới có thể tăng lên 0.1 rất là lâu.
Mà hắn chỉ với tiến đến nơi này đứng vài phút liền đã tăng lên 0.1 tốc độ này quá nhanh rồi.
“ Chẳng lẽ cái hang động này có gì đó đặc biệt hay sao ? Hay là nói cái này hang động chứa lấy cực kỳ nồng đậm thần bí vật chất .”Lâm Chiến đem hệ thống hấp thu chuyển hóa thành nguyên điểm mệnh danh là thần bí vật chất .
“Đi thôi chúng ta tiến vào trong liền rõ ràng rồi .”Tiếng nói Lê Hoàng Anh vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Lâm Chiến .
Mấy người bắt đầu đồng thời tiến vào trong hang động .Thấy vậy Lâm Chiến cũng vội vàng đuổi theo dù sao từ lúc tiến vào vẫn chưa gặp bất cứ nguy hiểm gì nên là Lâm Chiến cũng bắt đầu thả lỏng .
Trong hang động vô cùng khô ráo không khí thoáng mát.Từng tia ánh sáng chiếu xuống đủ để cho mấy người thấy rõ đường đi .Trong lúc nhất thời Lâm Chiến đúng là nghĩ rằng bọn họ thật sự tìm được đường ra .
Dù sao hắn nhưng là lần bị hệ thống kéo vào chỗ này hoàn toàn không có bất kỳ kinh nghiệm gì về dị không gian.Nói không chừng là có lối ra thật đâu.
Theo đám người tiến vào sâu bên trong hang động càng ngày càng rộng ra .Xung quanh bắt đầu tràn đầy rêu xanh phủ đây vách đá hang động lởm chởm . Từng tia ánh nắng chiếu lên phiến đá xanh rêu xưa cũ đúng là có lấy cảm giác như là đang di du lịch ngắm cảnh.
“Cái này hang động thật không tệ như vậy cảnh tượng cùng với thôn làng kia đúng là có thể làm thành một khu di tích đâu .”
“Đúng sau khi chúng ta thoát ra ngoài báo lấy với chính quyền địa phương .Nói không chừng nơi này thật trở thành một khu du lịch cũng nói không chừng .”
“haha không sai đến lúc đó chúng ta cũng có thể trở thành mấy nhà khảo cổ đâu .”
Mấy người cười cười nói lạc quan vui vẻ trò chuyện trêu ghẹo lấy nhau .Lâm Chiến nhìn lấy mấy cười đùa cũng nở nụ cười thoải mái .Như thật sự thoát ra được dị không gian liền không gì tốt hơn.Nhưng họ chắc chắn là có thể thoát được sao ?
Cũng không biết đi qua bao lâu thời gian đám người cứ tiến lên lấy .Nhưng mà phảng phấp cái này hang động dường như là không có điểm cuối .Hơn nữa càng đi bọn họ lại càng cảm thấy mình đang không phải là đang tiến lên mà là đang đi sâu vào trong lòng đất .
Lâm Chiến bắt đầu cảm giác bất an trong lòng một loại cảm giác ngột ngạt bao phủ cả người .Xung quanh đã bắt đầu là mờ lờ không rõ do thiếu ánh sáng chiếu vào .Dẫn đến chỉ có thấy đến quanh thân vài mét.
“Làm sao tôi có cảm giác chúng ta đi lấy sâu vào trong lòng đất đâu .Có chắc chắn là cái này hang động là lối ra không”
“Đúng vậy xung quanh nơi này đã rất khó nhìn lấy phía trước rồi hay là .Hay là chúng ta quay lại đi .”
Nhìn lấy Vũ Quang cùng với Trương Thị Linh thoái ý cùng với sợ hãi .Lê Hoàng Anh lên tiếng trấn an hai người .
“Đừng sợ chúng ta đã đi lấy lâu như vậy rồi .Chắn hẳn đi thêm đoạn nữa liền có thể tới lối ra rồi.”
Mấy người cắn răng cố đi thêm đến cuối cùng .Dù sao họ đã đi lấy lâu như vậy rồi chẳng lẽ lại bỏ dở giữa chừng .Còn Lâm Chiến thì thấy nguyên điểm đang tại tốc độ cao tăng lên đã đến 4.9 rồi nên cũng tiến lên theo đám người.
Rốt cuộc mười mấy phút sau Lâm Chiến bốn người đến đích .Không có bất kỳ cái gì lối ra xuất hiện có chỉ là một bãi đất rộng lấy hơn chục mét .
Ở trung tâm là một tòa tế đàn do bốn cái cột đá xiêu xẹo đắp lên mà thành. Phía trên vách đá khắc lấy đầy hình ảnh người đang quỳ lạy lấy phía trên .Nhưng do quá tối không thể thấy rõ phía trên trung tâm là thứ gì rồi .
Đồng thời xung quanh khắc đầy phù văn màu đen kì dị giăng khắp lấy các nơi hang động.
Lâm Chiến nhìn chằm chằm lấy tế đàn quái dị một loại cảm giác không lành bốc lên .Chỉ cảm thấy này tế đàn như tồn tại lấy thứ gì đang nhìn nhìn hắn .
“Đây rốt cuộc là nơi quái quỷ nào !? Tế đàn chả lẽ là cái này thôn làng đã từng tổ chức huyết tế hay sao !” Trương Thị Linh thất thanh nói
“Như là mấy chục năm trước thật sự là có chút thôn làng vùng núi như này còn giữ lại huyết tế phong tục .”Lê Hoàng Anh nhìn lấy tế đàn cùng vách đá trầm trọng nói.
Huyết tế là một loại phong kiến mê tín của các người dân vùng núi .Do sinh tồn trên núi khó khăn thường gặp lấy thú dữ nên dần dần họ bắt đầu tín ngưỡng những thứ kia hư vô mờ mịt sơn thần .Tổ chức các trận huyết tế cung phụng sơn thần để lấy được che chở .Mà đáng sợ nhất thời kì là họ mang hài đồng ra hiến tế .
“Những thứ này thổ dân thật đáng sợ .Là thời kì nào rồi mà họ còn tin vào kia chút sơn thần .Những thứ đó căn bản không tồn tại à .”Vũ Quang nhìn lấy tòa kia tế đàn phát lạnh .
Đúng lúc Lê Hoàng Anh đang định tiến lên tế đàn xem xét .Một bàn tay mạnh mẽ lôi kéo lại hắn giứ chặt lại không cho hắn tiến lên nửa bước .
“Đừng tiến vào tòa kia tế đàn .”
“Hai người đừng tiến lên !! Mau dời xa tế dàn đi !!”Lâm Chiến một tay giữ lấy Lê Hoàng Anh đối với Vũ Quang cùng với Trương Thị Linh một trận la hét .
Nhưng mà đã muộn hai người kia đã tiến vào tế đàn phạm vi rồi .Giữa lúc mấy người kinh ngạc tại Lâm Chiến lời nói .
Chỉ thấy tế đàn một trận rung động kịch liệt từng chùm huyết sắc hỏa quang bỗng chốc hiện lên cháy rực xung quanh tế đàn . Lập tức cả cái hang động được chiếu sáng lên bởi một màn màu đỏ như máu tràn đầy yêu dị .