Quỷ Tân Nương - Tiềm Tâm Mộng Đồ

Chương 326




Bụng thai quỷ kêu lên ục ục, hình như nó đang vô cùng đói, đôi mắt nhỏ màu xanh lơ nhìn tôi như con mồi.
Tôi nhìn chằm chằm vào nó và nhanh chóng lùi lại vài bước, thai quỷ từ bụng người phụ nữ bò xuống, tôi tự hỏi có phải động tác của nó chậm hơn trước rồi không?
Nhưng chính lúc này, thai quỷ bất ngờ lao về phía tôi, lực mạnh đến nỗi cả người tôi ngã xuống đất.
Nó há to miệng nhe răng, chất nhầy trắng đục chảy ra từ miệng nhỏ xuống quần áo của tôi.
Tôi muốn đẩy nó ra nhưng lại phát hiện ra rằng nó mạnh hơn tôi tưởng tượng, sở hữu một năng lượng vô cùng mạnh mẽ.
"Minh Dương?"
Giọng nói của Hạ Đông Hải truyền đến tai tôi, một thanh đoản kiếm màu đỏ xẹt qua trước mắt, thai quỷ cũng coi như chịu bò ra khỏi người tôi.
"Ục ục!"
Bụng nó vẫn còn đang sôi lên, Hạ Đông Hải vươn tay kéo tôi từ dưới đất lên, tôi nói với Hạ Đông Hải: “Thứ này chui ra từ trong bụng thai phụ, không biết bây giờ nó là người hay là quỷ nữa."
"Bây giờ nó là một con quỷ! Nó ăn bào thai sống, dần dần sẽ có được cơ thể thực, nhưng quá trình này rất dài, lúc nào nó cũng phải ăn bào thai sống thì mới được." Hạ Đông Hải vừa nói vừa cảnh giác nhìn thai quỷ.
Thai quỷ kêu thảm một tiếng, đứng lên từ dưới đất, thân thể xanh biếc run rẩy, nhưng không phải là sợ hãi, mà hình như là tức giận thì đúng hơn.
Hạ Đông Hải lấy ra lá bùa, hòa chu sa và m.áu của mình lại với nhau, sau đó dùng miệng phun mạnh lên thanh đoản kiếm, đ.â.m vào thai quỷ.
Thai quỷ mặc dù nhanh nhẹn, nhưng nó vẫn không trụ được trước mấy đao của Hạ Đông Hải. Tôi vỗ tay mừng rỡ, thì ra m.áu của Hạ Đông Hải có thể trị được những yêu ma này.
Thai quỷ ngã phịch xuống đất, Hạ Đông Hải rút d.a.o găm ra, quay người nói với tôi: “Hừ, tiểu tử này, nhất định phải niệm chú vãng sinh ba ngày ba đêm, nếu không oán khí sẽ rất nặng, chỉ sợ là không chịu đi đầu thai chuyển thế cho hẳn hoi thôi.
“Hạ Đông Hải, cẩn thận!” Tôi hét lên.
Bởi vì thai quỷ đằng sau đã cười toe toét đứng lên, xông về phía Hạ Đông Hải, Hạ Đông Hải nghe thấy tiếng hét của tôi thì nhanh chóng né đi, tránh được đòn của thai quỷ.
Thai quỷ không bắt được gì thì giận dữ trừng mắt nhìn tôi, m.á.u chảy ra từ nhãn cầu của nó.
Tôi vội quay người chuẩn bị bỏ chạy, nhưng thai quỷ nhanh hơn tôi rất nhiều, nó nhào tới nằm trên vai tôi. Tôi thấy cổ nặng nặng, thầm nghĩ không ổn rồi, liền nhanh chóng cầm cây kéo trong tay đ.â.m mạnh về phía nó.
"Oe oe oe” Toàn thân thai quỷ run lên, tiếng khóc của nó như xé tan cõi lòng.
Tôi cố hết sức để giũ nó ra khỏi người, nhưng thai quỷ lại đang bám chặt vào vai tôi, cái đầu to của nó cố gắng ghé sát vào cổ tôi.
Tôi dùng sức lấy đầu địch lại với nó, nó liền đổi hướng chuyển sang cắn cổ tôi.
Khi cơn đau ập đến, phản ứng đầu tiên của tôi là tôi sẽ ch.ết, rất có thể tôi sẽ bị nguyền rủa giống như Hạ Đông Hải, nhưng sau khi thai quỷ cắn tôi, nó kêu lên một tiếng "chụt chụt" rồi lập tức buông ra, tôi nhảy tới. mặt đất.
Một luồng m.áu nóng dồn lên não tôi, tôi cảm thấy như có một sức mạnh tuôn ra từ toàn thân.
"Gi.ết, gi.ết, gi.ết!"
Một giọng nói vang lên bên tai, tôi nhìn chằm chằm vào thai quỷ trên mặt đất, từng bước lại gần. Nó sợ hãi chạy ra ngoài, tôi nhanh chóng chạy theo bắt được nó.
Hạ Đông Hải từ phía sau hét vào mặt tôi: "Minh Dương, đừng gi.ết nó, nếu cậu gi.ết nó, cậu sẽ giúp nó tăng thêm oán khí đấy."
Mặc dù tôi đã nghe thấy Hạ Đông Hải nói, cũng đã cố gắng hết sức để kiềm chế bản thân mình, nhưng tôi lại phát hiện mình không thể làm chủ mình được.
Tôi xé thai quỷ ra làm hai rồi ném xuống đất.
Trong bụng nó vẫn còn một cánh tay con hoàn chỉnh, đó hẳn là bào thai mà nó vừa ăn.
“Ôi, đáng tiếc quá.” Hạ Đông Hải lao ra ngoài, nhìn thai quỷ đẫm m.áu trên mặt đất, lắc đầu liên tục: “Minh Dương, không phải tôi đã nói rồi sao.....?”
Hạ Đông Hải đột nhiên dừng lại, lui về phía sau một bước, nuốt nước miếng nhỏ giọng nói: "Minh Dương? Sao mắt....mắt cậu lại đỏ lên như vậy?"
Đầu tôi ong ong, dân làng chạy theo hai bà già vào sân, trên tay ai cũng cầm vũ khí như cuốc xẻng.
" Quỷ ở đâu, ở đâu cơ?” Những thôn dân kia cầm xẻng chỉ vào Hạ Đông Hải: "Cậu giả thần giả tiên, chúng tôi tin tưởng cậu như vậy, nhưng cậu căn bản lại không giúp được gì!"
“Bắt cậu ta đền mạng cháu trai tôi đi!” Mẹ chồng của thai phụ khóc lóc nói: “Đứa cháu trai tội nghiệp của tôi.”
"Hôm nay chúng ta phải gi.ết hai tên lừa đảo này để tế quỷ thần, có lẽ quỷ sẽ rời khỏi thôn chúng ta."
Những người phía sau cũng giơ xẻng lên, đổ hết tội lỗi lên đầu tôi và Hạ Đông Hải, cơn tức giận sắp bị dập tắt một lần nữa dâng lên trong người tôi.
Tôi cầm kéo chắc định lao qua phía nhóm người.
Hạ Đông Hải ôm chặt eo tôi, hét lớn với đám thôn dân: “Mấy người mau chạy đi, đừng khiêu khích cậu ấy, chạy đi!”