Chương 16: Thật Ra Con Không Phải Là Con Ruột Của Ta
Chương 16:Thật Ra Con Không Phải Là Con Của Ta
Đại thụ ho khan một tiếng nói, cành lá chỉ chỉ cháu gái đứng sau lưng mình giới thiệu cho Khải:" đây là cháu gái mà ta đã nói với ngươi, nàng tên Bạch Mẫu Đơn."
Hắn lại khẽ nghiêng thân cây nói với cháu gái mình:" đây là..." Chợt hắn lúng túng liếc Khải một chút.
Khải hiểu ý lễ phép nói:" ta là Trần Tiến Khải, ngài gọi ta Tiến Khải là được."
"Ừm," Đại thụ "ừm" một tiếng, không có chút lúng túng nào giới thiệu với cháu gái mình:" đây là Tiến Khải, từ nay hắn sẽ là hộ vệ của ngươi trong lúc lịch luyện nhân gian."
Khải mặt đen thui nhưng không có lên tiếng phản bác, trái lại Bạch Mẫu Đơn lại lớn tiếng nói:" Ngài nói cái gì? Hắn sẽ là hộ vệ của ta?" Nàng lắc đầu quầy quậy nói tiếp:" không được, không được, ta không chấp nhận một tên sắc quỷ đi bên cạnh ta."
Khải nén một bụng lửa giận từ nãy đến giờ, nghe được lời này trong nháy mắt phá phòng:" ngươi tên yêu quái này tại sao lại không nói lý lẽ giống gia gia ngươi như vậy? Ta đã nói ta không có sờ chân ngươi mà sao ngươi cứ mắng ta?"
Bạch Mẫu Đơn bỗng nhiên quên giận, nàng nhìn cây đại thụ, đáng yêu chớp chớp mắt mấy cái nói:" gia gia, hình như hắn đang mắng ngươi?"
Ở đây ngoại trừ một con Đại Hắc Cẩu linh trí chưa cao là nghe không hiểu, đại thụ cũng hiểu nhưng hắn cũng không tức giận, dù sao hắn hố Khải nhiều như vậy mà, hắn làm như không nghe thấy nói:" bản thể của Mẫu Đơn là một nhánh hoa, ngươi lúc này chạm vào cành hoa của nàng thì cũng tương đương với nắm chân của nàng như vậy."
Khải thừa biết, nhưng hắn chính là cố tình làm thế để phát một chút bực bội trong người, nhưng dù sao đối phương tu vi cao hơn hắn nhiều như vậy mà lại đã chủ động đưa cho mình cái thang thì cùng nên biết đường trèo xuống, làm bộ sửng sốt:" thì ra là như vậy," rồi chắp tay hướng Bạch Mẫu Đơn chân thành nói:" lúc nãy là tại hạ vô ý, nếu có chỗ nào không phải xin Bạch cô nương rộng lượng bỏ qua."
Bạch Mẫu Đơn kiêu ngạo "hừ" một tiếng, nàng phủi phủi tay:" thôi, một đại yêu như ta làm gì lại đi so đo với một tên tiểu quỷ như ngươi làm gì, ta tha thứ cho ngươi."
Khải híp híp mắt, nén giận cực kì, nếu không phải còn có thụ yêu nhìn chằm chằm hắn đã ngắt sạch cánh hoa đi nấu trà, ở đó mà đại yêu, người còn kém ta sáu trăm năm tu vi đâu.
Nén giận thì nén giận nhưng hắn vẫn là miễn cưỡng cười nói:" vậy đa tạ đại yêu đại nhân."
Bạch Mẫu Đơn nghe lời này thì cười híp mắt:" được được, thấy thái độ của ngươi tốt như vậy ta miễn cưỡng chấp nhận ngươi làm hộ vệ cho ta."
Chợt nàng ôm lấy đại thụ nũng nịu:" gia gia, ngài không đi theo ta ra ngoài sao?"
Thụ yêu lung lay cành lá nói:" ta còn có rất nhiều chuyện cần phải làm, để Cẩu Cẩu đi cùng với ngươi đi."
"Ha ha, một con chó tên là Cẩu Cẩu, Cẩu Cẩu là chó chó sao? Ha ha."
Bạch Mẫu Đơn nghiêng đầu híp híp mắt hỏi:" cái tên ta đặt cho Cẩu Cẩu rất buồn cười sao?"
Khải nháy mắt nín cười, hắn nghiêm mặt nói:" không có buồn cười tý nào, ngược lại cái tên này thật khí phách, không hổ là đại yêu đặt cho."
Nghe được lời này Bạch Mẫu Đơn mới hài lòng, nàng tiếp tục nói với thụ yêu:" vậy ta thỉnh thoảng về thăm ngài nha."
"Được, được, thỉnh thoảng kêu hắn dẫn ngươi về thăm gia gia." Đại thụ lung lay gật đọt.
Chợt hắn nhìn về phía Khải nói:" không phải ta không tin ngươi, nhưng ngươi cũng biết thế gian hiểm ác, huống chỉ ngươi lại là một con quỷ, ta nói thế ngươi hiểu ý ta chứ?"
Quỷ có lỗi với tổ tông nhà ngươi sao? Sao lúc nào cũng lôi ra nhấn mạnh vậy? Nhưng lời này hắn chỉ nói trong lòng, ngoài miệng lại nói:" ta hiểu, vậy tiền bối muốn thế nào mới có thể tin ta?"
"Chắc ngươi cũng biết khế ước chứ, ta muốn ngươi ký khế ước với Mẫu Đơn, lấy nàng làm chủ," đại thụ không nhanh không chậm nói."
Nghe được lời này Khải không chút do dự phản bác:" không được."
Thụ yêu híp mắt hỏi:" tại sao?"
Nhiệt độ xung quanh cấp tốc giảm xuống, Khải nắm chặt cuốn sách, Vô Danh cũng từ nơi hẻo lánh bay về bên cạnh hắn, Khải yên lặng vài giây rồi nói:" gia phụ không cho phép."
"Ồ," Đại thụ hứng thú hỏi:" cha ngươi là thần thánh phương nào? Nói ta nghe một chút ta đi tìm hắn nói chuyện."
Khải chỉ Vô Danh kiếm rồi nói:" ngài thấy kiếm của ta có gì đặc biệt không?"
Đại thụ nhìn một chút Vô Danh rồi gật đầu:" nhìn ra, thanh kiếm này có linh tính, mặc dù linh tính chỉ mới hình thành nhưng xác thực là có."
"Đúng vậy, đây là thanh kiếm cha ta trước khi phi thăng để lại cho ta." Khải từ tốn nói.
Hắn vừa dứt lời thì hư không đột nhiên nứt ra, Chu Văn ung dung xuất hiện, nhưng lần này không phải là hư ảo mà là cơ thể chân thật, hắn không để ý đến mọi thứ chúng quanh mà ánh mắt tràn ngập thương yêu cùng không bỏ nhìn về phía Khải, giọng nói lại mang theo chút nghẹn ngào nói:" con trai, ta có chuyện muốn nói với con."
Khải giật nảy mình, linh cảm nói cho hắn biết đối phương không có ý tốt, nhưng hắn vẫn là phối hợp hỏi:" có chuyện gì vậy cha?"
Chu Văn thở dài:" thật ra còn không phải là con ruột của ta."
Khải trợn tròn mắt:" đây..."
Nhìn biểu lộ của hắn Chu Văn thầm hô thoải mái, nhưng vẫn dùng ngữ khí nghẹn ngào nói:" có phải hay không rất sốc, ta lúc mới biết tin này cũng giống như con hiện tại tại, haizz cũng tại ta chỉ một lòng tu luyện không để ý đến mẹ con, nếu không...haizz."
Khải run rẩy khoé miệng, hắn vừa mới há mồm đã bị Chu Văn cắt ngang:" dù sao cũng là tình nghĩa cha con bấy lâu nay, ta bây giờ sẽ giúp con một chuyện cuối cùng, coi như là đặt dấu chấm hết cho tình nghĩa cha con chúng ta."
Khải nghe được câu này mới lấy lại tinh thần, hắn chỉ thụ yêu nói:" cha, hắn muốn ta ký khế ướt tôn Châu gái hắn làm chủ."
Chu Văn nghệ lời này thì giận tím mặt, hắn quay sang đại thụ quát:" sao? Có chuyện này? Ta không cho phép chuyện này xảy ra ngươi có ý kiến không?"
Không đợi đại thụ trả lời hắn đã quay về phía Khải nói:" haizz, ta đã cố gắng hết sức nhưng hắn không đồng ý, thôi ta đi, con bảo trọng." Dứt lời hư không xé rách, không chờ Khải kịp phản ứng hắn đã biến mất không thấy.
Khải biểu lộ hết sức đặc sắc, hắn đúng là không ngờ Chủ Văn sẽ đi nước đi này, đúng là con mẹ nó chó đồng hương.
"Ngươi không còn cha nữa rồi sao?" Bạch Mẫu Đơn lúc này mới mắt đầy quan tâm nhìn hắn, dù sao Khải cũng là hộ vệ của nàng.
"Ngươi không còn cha nữa rồi sao?" Đại thụ cũng hỏi một câu tương tự nhưng ngữ khí tràn đầy trêu tức.
Khải ảm đạm gật đầu, đại thụ lại hỏi:" vậy ngươi biết làm sao ký khế ước không?"
Không còn chỗ dựa Khải ngoan ngoãn hơn nhiều, hắn gật gật đầu nói:" biết."
"Vậy còn chờ gì nữa?"
Khải thở dài, hắn dùng niệm lực điều khiển lấy một nhánh cây khô, vẽ lên từng nét từng nét trên mặt đất, mỗi nét hắn vẽ thật chậm thật chậm chờ đợi kì tích,
Nhưng hắn thất vọng, mãi cho đến nét cuối cùng hoàn thành vẫn không có chuyện gì xảy ra, hắn dưới con mắt thúc dục đầy uy h·iếp của thụ yêu chậm chạp tách ra một sợi ý niệm đưa vào trong đồ án,
Đại thụ tỉ mỉ kiêm tra một chút đồ án rồi gật đọt, hắn nói với Bạch Mẫu Đơn:" con đi qua nhỏ một giọt yêu huyết vào đi."
Bạch Mẫu Đơn rất nghe lời, nàng đi qua, khẽ vạch một đường trên ngón tay điểm vào đồ án, đồ án sáng lên báo hiêu khế ước hoàn thành.
PS: vốn định tích chương thử coi có may mắn vào vip không, nhưng mình thấy có bạn nói đủ hai mươi chương mới vào đọc nên đăng luôn cho nhanh đủ số.