Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1239: Chiến đấu (4)




Edit: Sahara



"Vân Lạc Phong, lấy vũ khí của ngươi ra đi!" Hồ Li liếc nhìn hai bàn tay trống trơn của Vân Lạc Phong, khóe môi khẽ gợi lên một độ cong: "Từ trước đến giờ ta không đánh nhau với người không có vũ khí trong tay!"



Vân Lạc Phong cũng không chần chừ lâu hơn, cô lấy ra một thanh trường kiếm từ trong nhẫn không gian, cầm chắc trong tay.



"Tay phải của ngươi.... " Hồ Li kinh ngạc nhìn Vân Lạc Phong từ lấy kiếm đến cầm kiếm đều dùng tay trái, hỏi.



Vân Lạc Phong cười đầy tà khí: "Đối phó với ngươi, tay trái là đủ rồi!"



Ngữ khí của thiếu nữ cuồng vọng vô cùng, thành công chọc giận được Hồ Li.



Hai mắt hẹp dài của Hồ Li chứa đầy ý cười trào phúng: "Vậy ngươi cũng đừng trách sao ta lại không cho ngươi cơ hội!"



Dứt lời, Hồ Li liền thả mình một cái, cả người giống như một tia chớp mà lao nhanh về phía Vân Lạc Phong.



"Xong rồi!"



Dưới lôi đài, An Tử Hạo vội vàng che kín hai mắt của mình lại, không dám để bản thân chứng kiến một màn tàn nhẫn này.



Hắn cảm thấy, thực lực của Vân Lạc Phong dù mạnh, nhưng cũng không có khả năng là đối thủ của Hồ Li.




Cho nên, kết quả đều đã ở trong dự kiến của mọi người....



"Tuy rằng trong bảng xếp hạng chữ Thiên, Hồ Li sư huynh chỉ đứng ở vị trí thứ mười, nhưng tốc độ của huynh ấy lại là nhanh nhất trong tất cả mọi người. Ngay cả các học sinh xếp hạng ở phía trước Hồ Li sư huynh muốn đánh thắng huynh ấy cũng tốn ít công phu!"



"Chỉ dựa vào tốc độ này, Hồ Li sư huynh đã có thể đánh thắng một người Thánh Vương trung giai, ngay cả Thánh Vương trung giai mà còn không tránh thoát được công kích của huynh ấy, huống chi là một Vân Lạc Phong."



Mọi người ở bên dưới bàn tán sôi nổi vô cùng, đủ mọi loại ánh mắt đều chăm chú nhìn về phía Vân Lạc Phong.



Tất cả mọi người đều cho rằng Vân Lạc Phong đã bị Hồ Li dọa cho choáng váng, ngay cả dũng khí nhìn Hồ Li một cái cũng không có, càng khỏi nói đến chuyện phản kháng.




Không có một người nào biết, lúc này đây, Vân Lạc Phong đã tự tạo ra một thế giới độc lập.



Những cảnh tượng mà Vân Lạc Phong đã trải qua trong Thiên Linh Kính trước đó đang hiện lên trong đầu cô từng màn từng màn một, đồng thời cũng làm cho nội tâm Vân Lạc Phong trở nên yên tĩnh vạn phần, yên tĩnh tới nỗi xung quanh chỉ còn lại âm thanh gào thét của gió.....



"Nha đầu này đang làm gì vậy?"



Luận Võ Trường, tại khán đài trên cao, Mộ Nhiên kinh ngạc cúi đầu, nhìn về phía Vân Lạc Phong đang đứng đó nhắm hai mắt lại, trong mắt của ông tràn đầy nghi hoặc.



Đưởng chủ Thuần Thú Đường Kỷ Ngôn cũng rơi vào trầm mặc, nửa ngày sau, ông ta mới lên tiếng, nói: "Nếu Hồ Li muốn tranh cao thấp với người trong bảng chữ Thiên, thì dựa vào tốc độ của Hồ Li mà nói, dù là người xếp hạng thứ năm cũng khó mà đánh thắng được hắn ta. Cho dù là thực lực của đối phương có cao hơn hắn đi chăng nữa thì cũng vậy mà thôi. Nói thật, ngay cả ta cũng chưa chắc có thể theo kịp được tốc độ của Hồ Li."




Nguyên nhân chính là vì Hồ Li không muốn tranh giành thứ hạng, cho nên sau khi hắn chiếm được vị trí thứ mười trong bảng chữ Thiên thì liền không còn động tĩnh gì nữa.



"Nếu như ta đoán không lầm....." thanh âm của Kỷ Ngôn hơi dừng lại một lát rồi mới nói tiếp: "Nha đầu này đang từ bỏ việc quan sát hành động của Hồ Li bằng đôi mắt, mà là chọn cách dùng lỗ tai để lắng nghe."



Trong lòng Mộ Nhiên cả kinh, dùng lỗ tai để lắng nghe âm thanh trong lúc chiến đấu?



Loại chuyện nguy hiểm thế này, ngay cả ông cũng không dám làm.



Không thể không nói, lá gan của nha đầu này quả thật là không nhỏ một chút nào.



"Mộ Nhiên, đây làm tiểu nha đầu mà Trầm Ngọc Khanh đã đề cử với ông à?" Kỷ Ngôn cười cười: "Ta thật sự là cảm thấy rất hứng thú với tiểu nha đầu này, chi bằng, ông đem tiểu nha đầu này nhường cho Thuần Thú Đường của ta đi, như thế nào?"



Mộ Nhiên lập tức trợn trừng mắt: "Một đường chủ quản lý Thuần Thú Đường như ông, lại đi tranh đoạt người với ta là thế nào hả? Một linh sư có thiên phú cao như Vân nha đầu, khẳng định là muốn vào Linh Đường của ta, ông không cần chen chân tham gia náo nhiệt làm gì cho mất công!"



"Mộ Nhiên, ta là đường chủ Thuần Thú Đường thì sao hả? Ai quy định người trong Thuần Thú Đường của ta chỉ có thể thuần thú hả? Dù sao thì ta cũng đã coi trọng nha đầu này rồi, ta dùng một con Hỏa Huyết Sư để đổi nha đầu này với ông, sao hả?"



"Không đổi!" Mộ Nhiên hừ hừ: "Cho dù ông có đem rồng đem phụng tới đây thì ta cũng nhất quyết không đổi, nha đầu này chính là một hạt giống tốt, nếu cố tâm bồi dưỡng, thì nó còn trân quý hơn bất kỳ bảo vật nào trên đời này nữa kìa!"