Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1238: Chiến đấu (3)




Edit: Sahara



Vân Lạc Phong chậm rãi mở hai mắt ra, đôi con ngươi tà khí dừng trên người Hồ Li.



"Ngươi thật sự muốn đánh một trận với ta đến vậy à?"



"Đúng vậy!" Hồ Li hất cằm lên: "Hôm nay, nếu ngươi không đồng ý với ta, ta sẽ bám theo cho đến khi nào ngươi đồng ý mới thôi!"



"Được!" Vân Lạc Phong suy tư hết nửa ngày: "Nếu như ta thắng, ta cũng muốn ngươi.... Trung thành với ta ba năm, như thế nào?"



Hồ Li hơi sửng sốt một chút, sau đó đột ngột cười phá lên: "Thú vị! Thật là rất thú vị! Được! Ta hứa với ngươi! Chỉ cần ngươi có thể đánh thắng ta, đừng nói là trung thành với ngươi ba năm, cho dù là mười năm cũng còn được!"



"Được!" Vân Lạc Phong lên tiếng: "Đừng quên những gì ngươi nói. Ta thắng, ngươi sẽ trung thành với ta mười năm!"



Tiếng cười của Hồ Li ngay lập tức liền bị nghẹn lại trong cổ họng, khiến hắn không nhịn được mà bị sặc ho khù khụ, cả khuôn mặt tuấn mỹ bị nghẹn đến đỏ bừng lên.



Nữ nhân này thật là biết cách thuận nước đẩy thuyền mà.



Mình chẳng qua chỉ là thuận miệng nói chơi, vậy mà từ ba năm đã biến thành mười năm rồi? (*Sa: ai bảo ca chơi ngu!)





Nhưng ai bảo đây là tự mình nói kia chứ? Bây giờ cũng chỉ có thể cắn răng nuốt ngược lại vào bụng.



"Được! Mười năm thì mười năm!" Hồ Li cắn răng mà nói: "Khi nào thì chúng ta bắt đầu chiến đấu?"



"Bây giờ!"




_______



Sau sóng gió về Diêu Mộng Kỳ, còn chưa được bao nhiêu lâu mà học viện lại bắt đầu nổi lên phong ba tiếp tục.



Hạng mười bảng xếp hạng chữ Thiên, Hồ Li, vậy mà lại muốn chiến đấu một trận với một tân học sinh!



Mà cái đặc sắc nhất trong trận đấu này chính là tiền đặt cược của hai người, ai thua sẽ phải làm thuộc hạ cho người thắng.



Cái này quả thật là vừa nghe mà rợn người!



Đương nhiên, đại đa số học sinh trong học viện đều tin rằng, Hồ Li rõ ràng là đang cậy mạnh ức hiếp Vân Lạc Phong! Bởi vì thực lực của Vân Lạc Phong mới chỉ là Thánh Linh Giả, làm sao có thể là đối thủ của Hồ Li cho được?




Luận Võ Trường, âm thanh ồn ào náo nhiệt, bên trong lẫn bên ngoài đều đang chật cứng người.



Trên lôi đài của Luận Võ Trường, thiếu nữ một thân bạch y như tuyết, tà khí mà nghiêm nghị, một suối tóc đen dài không gió tự bay, xinh đẹp tuyệt thế động lòng người.



Đứng đối diện với thiếu nữ kia là một nam nhân phong hoa tuyệt đại.



Đôi mắt như hồ ly của nam nhân này chứa đầy tia sáng xảo quyệt, khuôn mặt tinh xảo như được điêu khắc từ ngọc khẽ giương lên nụ cười, hai mắt phát ra hứng thú nồng đậm, giống như đứng trước mặt hắn không phải là một con người, mà là một vật gì đó vừa mới lạ vừa thú vị.



"Thực lực của Hồ Li sư huynh rất mạnh, cô nương này chắc chắn là sẽ thua rất thê thảm!"



"Ở trong học viện, Hồ Li sư huynh là xinh đẹp nhất, thực lực lại càng siêu phàm hơn, nếu có thể gả cho một nam nhân như vậy, thì dù có chết ta cũng không oán!"




Hai mắt của chúng nữ tử bên dưới đều biến hết thành hình trái tim màu hồng cả rồi, bọn họ cứ nhìn chằm chằm vào diện mạo hoàn mỹ của Hồ Li.



Nếu thật sự có thể trở thành nữ nhân bên cạnh Hồ Li, dù đang nằm mơ thì bọn họ cũng sẽ cười đến tỉnh lại cho mà xem.



"Vân Lạc Phong!" Hồ Li nhẹ nhàng nhướng mày, bày ra tư thái từ trên cao nhìn xuống đối với người thiếu nữ trước mặt: "Nhớ kỹ đặt cược giữa chúng ta, nếu như ta thắng, ngươi phải làm thuộc hạ cho ta ba năm!"




Vân Lạc Phong hơi hơi nheo hai mắt lại: "Chỉ sợ ngươi không có cơ hội này!"



Ầm!



Lúc này, cả hai người đều kích phát lực lượng trên người mình cùng một lúc, làm cho trên lôi đài bỗng dưng xuất hiện một trận gió lốc không nhỏ.



"Ha ha!" Hồ Li cười lớn hai tiếng, một đầu tóc đen nhanh bay múa mạnh mẽ giữa cuồng phong: "Vân Lạc Phong, ngươi có tin hay không? Trận đấu này, kẻ chiến thắng nhất định là ta!"



Một người đã đột phá đến Thánh Vương, một người lại chỉ mới là Thánh Linh Giả cao giai, thực lực giữa hai bên đúng là không thể nào so sánh được.



Cho nên, đừng hỏi tại sao Hồ Li lại tự tin đến như vậy, ngay cả những người khác cũng cảm thấy, khả năng mà Vân Lạc Phong thắng được trận đấu này hoàn toàn bằng không.



Ánh mắt Vân Lạc Phong dần trở nên ngưng trọng, khoảng cách giữa Thánh Linh Giả và Thánh Vương, không phải chỉ là chênh lệch giữa hai cảnh giới, mà bản chất của nó cũng hoàn toàn khác nhau.



Tuy nhiên, bất luận thế nào thì cô tuyệt đối cũng sẽ không thua!