Chương 4: Hãy để Thánh Quang chiếu rọi cái Ngôi Làng này! (3)
Thanh Vũ đưa mắt nhìn vào nguồn sáng rồi nhấc chân di chuyển, Diêu Nguyệt và Diêu Hạo cũng cảm thấy hiếu kỳ nên vội vàng chạy theo sau Thanh Vũ.
Chỉ trong vài phút, Thanh Vũ cũng đã đến nơi, hắn nhìn thấy một cô gái với làn tóc trắng tinh khiết đang đứng trên ban công tầng hai của một ngôi nhà gỗ, đôi mắt cô tỏa sáng như một vầng Mặt Trời mà không chói lóa, kết hợp với khuôn mặt trắng nõn cùng với khí chất cao quý mà không kiêu ngạo, thần thánh mà không xa lạ, chính Thanh Vũ cũng không khỏi mất hồn trong giây lát.
“Cô ấy là Ngọc Trang, một Tín Sứ mình vừa gặp gỡ.”
“Quang Minh Thánh Thể thật thần kỳ, thay đổi hoàn toàn diện mạo bên ngoài của một cô gái.”
Thanh Vũ nghĩ ngợi trong lúc tiến thẳng đến đám đông, một vài người tinh ý nhận ra Thanh Vũ nên nhường đường, họ còn hô lớn:
‘’Thanh Vũ đại nhân đến, mau nhường đường cho Thanh Vũ đại nhân.’’
‘’Thanh Vũ đại nhân? Người mà ngươi nói có sức mạnh từ Quang Minh Chi Thần hay sao?’’
‘’Đúng vậy, mau nhường đường.’’
Thanh Vũ thấy mọi người nhường ra một lối đi, hắn cười gật đầu chào hỏi với từng người rồi đi vào bên trong ngôi nhà.
Ngọc Trang nhìn thấy Thanh Vũ, cô liền biết rằng Thanh Vũ có chuyện muốn nói nên Ngọc Trang đóng cửa ban công, đi vào trong nhà nói chuyện với Thanh Vũ.
‘’Anh Thanh Vũ, tôi không biết vì sao dị tượng này lại xuất hiện, tôi chỉ mới tu luyện Quang Minh Thánh Điển mà thôi.”
‘’Đừng sợ hãi, đây chính là việc tốt.’’
Thanh Vũ không khỏi nhìn Ngọc Trang vài lần, một đầu tóc trắng tinh khiết đã biến mất, thay vào đó là một mái tóc đen tuyền, khí chất trang nghiêm thần thánh biến mất hẳn nhưng Quang Minh Thánh Thể tẩy lễ thân thể của Ngọc Trang, giúp cho Ngọc Trang có thêm phần khác lạ so với trước đây.
‘’Tại sao là việc tốt? Xin anh hãy giải thích cho tôi.’’
Ngọc Trang nhíu mày nghi vấn.
‘’Sự việc bắt nguồn từ thể chất đặc biệt của cô, thể chất đó gọi là Quang Minh Thánh Thể, một trong những thể chất mạnh mẽ nhất từng được biết đến trên thế giới.’’
‘’Từ khi sinh ra, con người mang trong mình thể chất định sẵn, có người không cần làm gì thì nó cũng thức tỉnh, nhưng có người cần chất xúc tác từ bên ngoài để đánh thức thể chất, nếu không nó sẽ ngủ say vĩnh viễn.”
“Việc cô thức tỉnh thể chất là do tu luyện Quang Minh Thánh Điển, đây là một quyển sách tu luyện cấp bậc rất cao.”
“Tất cả chỉ có vậy, cho nên đừng lo lắng.”
Thanh Vũ nhàn nhạt trả lời.
‘’Thì ra là thế!’’
Ngọc Trang thở ra một hơi, lúc nãy khi xảy ra cảnh tượng thì cô rất là lo lắng, sau khi nghe được Thanh Vũ giải thích thì trong lòng cô cảm giác vui vẻ.
‘’Cảm ơn Giáo Hoàng đã giải thích cho tôi.’’
‘’Không cần cảm ơn, cô hãy cho ta nhìn thử linh lực hiện giờ đi.’’
Thanh Vũ khoát tay rồi nói tiếp.
‘’Vâng.’’
Ngọc Trang đáp một tiếng, cô bắt đầu liên lạc với vầng Mặt Trời nhỏ bé trong cơ thể, theo suy nghĩ của cô, nó liền truyền ra những dòng chảy ánh sáng chạy dọc theo cơ thể rồi vào ngón tay.
Ngón tay cô phát ra linh lực thánh khiết của Quang Minh Thánh Thể, cùng lúc đó là mái tóc đen tuyền của cô từ từ biến đổi thành màu trắng tinh khiết, khí chất biến đổi đột ngột, Thần Thánh mà không xa lạ.
Giờ phút này Ngọc Trang giống như một Thánh Nữ ở trên trời cao đang nhìn chúng sinh bằng ánh mắt hiền hòa.
Thanh Vũ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hắn không khỏi hít một hơi khí lạnh, rung động nói ra:
‘’Linh lực hệ quang minh cấp tám!’’
‘’Mới bắt đầu tu luyện thì linh lực đã đạt đến cấp tám, không hổ danh là Quang Minh Thánh Thể.’’
Ngọc Trang cũng biết vì sao Thanh Vũ rung động, sau khi trở thành Tín Sứ, cô hiểu biết hết thường thức cơ bản về tu luyện, ngay cả Ngọc Trang cũng rất rung động về cấp bậc linh lực của mình.
‘’Chuyện này không thể để một ai biết, nếu không thì sẽ có rất nhiều phiền phức.’’
Thanh Vũ đột nhiên nhớ tới cái gì, vẻ mặt nghiêm túc nhắc nhở.
‘’Vâng, tôi đã hiểu.’’
Ngọc Trang gật đầu, bằng kinh nghiệm sinh tồn trước biết bao nhiêu là nguy hiểm đang rình rập, cô là một người rất thông minh, hiểu rõ nếu như tin tức này đến tai người xấu thì sẽ xảy ra rắc rối lớn.
‘’Tốc độ tu luyện hiện giờ của cô rất nhanh, nhưng dục tốc thì bất đạt, tu luyện quá nhanh sẽ ảnh hưởng đến căn cơ, từ giờ trở đi hãy chuyên tâm rèn luyện linh lực và cảnh giới của mình, đến khi rèn luyện đến cực hạn thì hãy đột phá cảnh giới tiếp theo.’’
‘’Mặc dù đẳng cấp linh lực của cô rất cao nhưng nếu không được đánh bóng thì nó vẫn sẽ yếu đi, không còn ưu việt như ban đầu khi tu luyện tới cảnh giới cao hơn, vì thế trong cảnh giới Luyện Khí kỳ này cô sẽ có ba cơ hội nâng cao đẳng cấp linh lực lên nữa, hãy nắm bắt kỹ càng.”
Thanh Vũ nghiêm túc nói.
Thời điểm cảnh giới Luyện Khí kỳ thì cấp độ linh lực quyết định bởi tư chất ban đầu, sau đó tu luyện từ Luyện Khí tầng một đến tầng mười hai, tu sĩ có ba cơ hội thăng cấp linh lực. Nhiều người đã dành nhiều thời gian đánh bóng mình vì không muốn bỏ lỡ cơ hội đó.
Ở thế giới tu sĩ, ai cũng biết tu luyện quá nhanh sẽ dẫn đến căn cơ không ổn, gây hại nghiêm trọng đến tương lai, vì lẽ đó các thiên tài tu luyện thường hay không đột phá cảnh giới quá nhanh, họ sẽ cố gắng khai thác tiềm lực bản thân trong mỗi một cảnh giới sau cho tốt nhất, từ đó xuất hiện các thiên tài khiêu chiến vượt cấp độ, chém g·iết kẻ địch mạnh hơn.
Thiên tài phân ra nhiều loại như thiên tài một sao, thiên tài hai sao, thiên tài ba sao, …
‘’Tôi hiểu rồi, còn chuyện ngoài kia thì Giáo Hoàng định giải quyết như thế nào?’’
Ngọc Trang chỉ chỉ về phía bên ngoài ngôi nhà, khá đông người dân tập trung để hóng chuyện.
“Vì cô sở hữu thể chất mạnh mẽ, tốc độ tu luyện vượt xa người bình thường nên ta quyết định bổ nhiệm cô vào vị trí Hồng Y Giáo Chủ, một chức danh chỉ đứng sau Giáo Hoàng.”
‘’Trở thành một Hồng Y Giáo Chủ, cô sẽ nhận được một đặc quyền, hiện nay Quang Minh Giáo Đình vẫn chưa có gì, nên cũng không có nhiều lựa chọn cho cô, đặc quyết duy nhất mà cô có được là một phần mười điểm tín ngưỡng của người dân trong ngôi làng này sẽ thuộc về cô.”
Thanh Vũ nói đến đây, hai mắt hắn nghiêm túc nhìn về phía Ngọc Trang:
‘’Cô có muốn trở thành Hồng Y Giáo Chủ đầu tiên của Quang Minh Giáo Đình không?’’
‘’Tôi đồng ý!’’
Ngọc Trang nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt kiên định, cô nhìn thấy bảng thông tin cá nhân của mình trong Quang Minh Giáo Đình bao gồm số lượng điểm cống hiến cô sẽ nhận được trong một ngày bằng với một phần mười điểm tín ngưỡng mà người dân trong ngôi làng phát ra.
Thanh Vũ trịnh trọng nói tiếp:
‘’Là một Hồng Y Giáo Chủ, cô sẽ đảm nhiệm trọng trách mang ánh sáng của Vị Thần Quang Minh đến với chúng giúp, chỉ ra một con đường sáng, giúp cho chúng sinh sống trong yên bình hạnh phúc, cô có thể làm được hay không?”
‘’Tôi rất sẵn lòng!’’ Ngọc Trang dùng sức gật đầu.
‘’Nguyện Thánh Quang vĩnh viễn chiếu rọi thế gian!’’
Thanh Vũ từ tốn nói ra.
Thanh Vũ tìm kiếm vật phẩm trong Cửa Hàng và thấy một bộ áo giáp giá trị 500 điểm tín ngưỡng, hắn quyết định mua nó để tặng cho Hồng Y Giáo Chủ đầu tiên của Giáo Đình.
“Đây là món quà ta tặng cô nhân dịp cô trở thành Hồng Y Giáo Chủ, thiết kế của bộ giáp gọn nhẹ, ôm sát cơ thể nên không cản trở hành động của cô, còn có sự phòng thủ nhất định trước nguy hiểm.”
Ngọc Trang nhận lấy cái áo giáp, có liền nhận ra nó không phải là bộ giáp bình thường mà là một bộ giáp quý hiếm dành cho tu sĩ, người ta gọi chung là pháp bảo.
Ngọc Trang nhẹ nhàng nói: ‘’Cảm ơn Giáo Hoàng.’’
‘’Được rồi, bây giờ đã khuya, mọi chuyện hãy để ngày mai tính tiếp, cô hãy ra giải thích với người dân bên ngoài.”
“Cứ nói Vị Thần Quang Minh hiển linh ban điềm lành cho cô và chọn cô làm Hồng Y Giáo Chủ trợ giúp Giáo Hoàng.”
“Vâng!” Ngọc Trang khẽ nói.