Chương 18: Thánh Thể hiển uy
“Khặc khặc, thế nào hả thằng oắt con, bản tọa cảm thấy như vậy là rất nhân từ rồi!”
“Ngươi nên lựa chọn đúng đắn, làm một con chó bên người bản tọa là vinh hạnh ba đời của nhà ngươi!”
Hắc Lão Quỷ cười man rợ, khuôn mặt nham hiểm.
Thanh Vũ nghe từng chữ một vào tai, đôi tay của hắn nắm chặt lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Hắc Lão Quỷ.
Thanh Vũ đang cấp tốc suy nghĩ trong đầu, kiếp nạn hôm nay khó tránh khỏi, đụng độ một tu sĩ cảnh giới cao là điều Thanh Vũ không ngờ tới, hắn đang tìm kiếm một biện pháp giải quyết qua tình huống này.
Thân là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, Thanh Vũ phải đặt an nguy của mọi người lên hàng đầu, giờ đây mọi người đang b·ị t·hương, không thể tiếp tục chịu đựng thêm một trận chiến khó nhằn nữa.
Đột nhiên, một giọng nữ hùng hồn phát ra: “Đừng hòng!”
Một cô gái bước lên từ phía sau Thanh Vũ rồi đứng đối mặt với Hắc Lão Quỷ, cô ấy chính là Ngọc Trang, Hồng Y Giáo Chủ của Giáo Đình.
Hắc Lão Quỹ đưa mắt nhìn vào Ngọc Trang, nét mặt hứng thú nồng đậm, hắn cảm thấy cô gái này rất kỳ lạ nhưng lại không thể hiểu rõ điểm kỳ lạ kia nằm ở đâu, hắn muốn mang cô gái này về kiểm tra thử.
“Chật chật, cô gái yếu ớt không biết trời cao đất dày! Ai cho phép một con sâu kiến nói chuyện kiểu đó với bản tọa?” Hắc Lão Quỷ trừng mắt hung hãn.
“Bản tọa suy nghĩ lại rồi, nếu như ngươi chịu dập đầu quỳ lại bản tọa thì bản tọa sẽ tha c·hết cho một người, ở đây có mấy trăm người, ngươi dập đầu mấy trăm cái là đủ!” Hắc Lão Quỹ cười lạnh nói tiếp.
Ngọc Trang càng nghe càng giận dữ, cô lạnh lùng nói: “Ngươi là cái thá gì?”
Hắc Lão Quỹ híp mắt, hắn cảm thấy tôn nghiêm đang bị khiêu khích bởi sâu kiến yếu đến đáng thương, một đám giun dế cũng đòi chống lại mệnh lệnh của hắn, điều này chẳng khác gì sự sỉ nhục, Hắc Lão Quỹ tức giận nói ra:
“Hừ! Một đám sâu bọ các ngươi không biết điều, được rồi, hôm nay bản tọa sẽ g·iết sạch các ngươi, đừng mong có kẻ nào sống sót!”
Hắc Lão Quỷ nói xong thì dồn linh lực vào một bàn tay rồi vỗ về phía trước, linh lực ầm ầm chuyển động biến đổi thành một cái đầu lâu màu đen to lớn, nó không có tròng mắt, chỉ có một hàm răng sắc bén, nó hướng về phía Thanh Vũ rồi mở to miệng phát ra một lực hút.
“AAA!”
“Cứu tôi với!”
“Tôi không muốn c·hết!”
“Ngài Giáo Hoàng!!”
Hàng loạt tiếng la hét sợ hãi phát ra từ người dân xung quanh, bọn họ cũng bị ảnh hưởng bởi lực hút đó, Thanh Vũ cố gắng đứng vững, hắn trơ mắt ra nhìn thấy rất nhiều người bị hút bay lên không trung, chỉ ít giây nữa thôi thì cái đầu lâu sẽ nuốt trọn hết bọn họ.
Trong thời khắc nguy hiểm, một tiếng nữ vang ra:
“Ai cho phép ngươi làm càn ở đây!”
Mọi người nhìn lại theo bản năng, người vừa nói là NGọc Trang, lúc này, ngoại hình của Ngọc Trang thay đổi, mái tóc màu đen giờ đây đổi thành màu trắng như thác nước tuyệt đẹp, khí chất thánh khiết không nhiễm bụi trần, ánh sáng Mặt Trời xung quanh ngưng tụ thành một vầng sáng bảo bọc Ngọc Trang, cô giống như một thiên thần giáng trần.
Ngọc Trang nhanh nhẹn kết pháp quyết, cô khẽ nói:
‘’Quang Minh Phổ Chiếu!’’
Một vầng sáng bắn xuống từ bầu trời đánh thẳng vào cái đầu lâu khiến đầu lâu phát ra âm thanh xì xì, nó không thể tiếp tục phát ra lực hút được nữa, cái đầu lâu run rẩy dữ dội hòng phá vỡ cột sáng thần thánh đang bao phủ lấy nó nhưng không thể thành công.
Hắc Lão Quỷ cau mày khó hiểu, hắn biết rằng Ngọc Trang là một người tu luyện sở hữu thể chất đặc biệt, nhưng hắn lại không biết chình xác thể chất đó tên là gì.
Hắc Lão Quỷ cười khinh thường, đối với hắn, hành động của Ngọc Trang như là giãy giụa trước khi c·hết mà thôi.
Cái đầu lâu càng lúc càng run rẩy mạnh, có tiếng rạn nứt truyền ra ngoài, rất nhiều sương mù màu đen bay từ khe nứt, sau đó sương mù thay đổi hình dạng giống như các cái bóng con người với gương mặt khổ sở, đau đớn, tuyệt vọng.
Hắc Lão Quỷ giật mình, hắn cảm thấy không ổn nên vội vàng kết pháp quyết điều khiển đầu lâu, miệng thì quát to: “Ngưng!”
Linh lực của Hắc Lão Quỷ bay vào trong đầu lâu để ổn định tình trạng của đầu lâu đen, những vết nứt từ từ khép lại nhưng bất ngờ rằng sương mù màu đen kia bất chợt sôi trào như nước sôi, các đôi mắt căm hận xuất hiện trong sương mù, chúng nhìn thẳng vào Hắc Lão Quỷ, sau đó bọn chúng t·ấn c·ông đầu lâu màu đen để giải phóng càng nhiều sương mù đen nữa.
Răng rắc!
Sương mù đen điên cuồng đập mạnh vào đầu lâu làm cho đầu lâu càng lúc càng vỡ vụn ra.
Hắc Lão Quỷ đỏ hết cả mắt, đây là pháp thuật hắn bỏ nhiều công sức để luyện thành, không ngờ rằng đám linh hồn trong sương mù đen lại muốn phản kháng hắn.
Hắc Lão Quỷ dữ tợn hét lên: “Một đám oan hồn đã bị bản tọa luyện hóa mà cũng dám làm phản sao? C·hết hết đi cho bản tọa!”
“Bạo!” Hắc Lão Quỷ hét lên một cách điên cuồng.
Cái đầu lâu màu đen này được tạo thành bởi hàng chục ngàn hồn phách của con người, họ bị Hắc Lão Quỷ ăn tươi nuốt sống, sau đó linh hồn họ b·ị b·ắt giữ, Hắc Lão Quỷ lợi dụng linh hồn họ để chế tạo thành một loại bảo vật kết hợp với pháp thuật tà ác.
Lúc bấy giờ đây, Hắc Lão Quỷ muốn điều khiển cái đầu lâu nổ tung để tiêu diệt hết đám oan hồn đang nổi dậy kia.
“Quang Minh Phổ Chiếu!”
Một cột sáng thần thánh đánh thẳng vào người Hắc Lão Quỷ khiến lão ta không thể nào thành công, Hắc Lão Quỷ lao đầu rơi xuống rồi đâm sầm vào mặt đất, bụi mù bao phủ.
Hắc Lão Quỷ đứng lên từ trong đám bụi mù, sắc mặt âm trầm, hắn nhìn thẳng vào Ngọc Trang, rồi lại nhìn sang tình trạng cái đầu lâu, giờ đây sương mù đã thoát ra rất nhiều, hơn mười ngàn linh hồn đang muốn trả thù hắn, cho dù tu sĩ cảnh giới Trúc Cơ đỉnh phong cũng bị đám oan hồn này g·iết c·hết, ăn sạch linh hồn, hắn không thể liên hệ với cái đầu lâu đó nữa.
Hắc Lão Quỷ nhận thấy tình hình nguy hiểm, hắn có nguy cơ bị lật thuyền trong mương, hắn đã quá chủ quan nên cho một đám giun dế kia có cơ hội đẩy hắn vào bước đường cùng.
Hắc Lão Quỹ nhìn chòng chọc vào Ngọc Trang, hắn ta thét dài: “Hôm nay ta muốn ngươi sống không bằng c·hết!”
Hắc Lão Quỷ bùng nổ toàn bộ sức mạnh, linh lực dồi dào tạo ra từng đợt sóng không khí, mục tiêu của lão chính là Ngọc Trang.
Ngọc Trang chẳng hề sợ hãi, đôi mắt lãnh tĩnh, một vầng sáng từ từ tỏa ra từ trong cơ thể của cô.
“Quang Minh Thánh Thể!” Ngọc Trang nhẹ nhàng nói.
Thế gian này có bao nhiêu người hiểu rõ về Thánh Thể?
Cho dù Thánh Thể từng xuất hiện đi chăng nữa nhưng mà người đời đều không hiểu gì về nó, chỉ biết rằng Thánh Thể là thể chất đại diện cho sức mạnh cao nhất, quyền uy lớn nhất, tiềm năng tuyệt nhất!
Trừ người sở hữu ra thì không một ai biết giới hạn của Thánh Thể nằm ở đâu!
Ngọc Trang di chuyển bay lên cao, cô đứng ngang bằng Hắc Lão Quỷ, đôi mắt màu hoàng kim tập trung lão ta, sau lưng cô là một đôi cánh hoàng kim ngưng tụ bằng linh lực, áp lực tỏa ra từ Ngọc Trang tăng nhanh cho đến khi ngang bằng linh áp Hắc Lão Quỷ.
Hắc Lão Quỷ nhìn thấy cảnh đó, hai con ngươi co rụt lại, hắn kinh hãi nói: “Thánh Thể, một con giun dế lại có Thánh Thể trong truyền thuyết, hôm nay ta quá may mắn, chỉ cần ta ăn tươi nuốt sống Thánh Thể thì sức mạnh của ta sẽ tăng lên nhiều, độ kiếp phi thăng thành tiên không phải là chuyện viễn vong nữa!”
Linh lực đục ngầu của Hắc Lão Quỷ lan tỏa, hắn trực tiếp phóng đến gần Ngọc Trang rồi đấm ra một quyền, linh lực cuồn cuộn biến thành một mặt quỷ gào thét đánh tới Ngọc rang.
Ngọc Trang điềm tĩnh nhìn xem Hắc Lão Quỷ, linh lực của cô biến thành một thanh kiếm chém thẳng vào mặt quỷ.
Xẹt!
Mặt quỷ b·ị c·hém thành hai nửa trong nháy mắt, linh lực của Hắc Lão Quỷ bị linh lực của Ngọc Trang xóa sổ.
Hắc Lão Quỷ lập tức lùi ra sau, hắn ta kết pháp quyết dùng pháp thuật:
“Chúng sinh có dục, dục tức là ma, Ma Dục hiện thế!”
Hắc Lão Quỷ vừa nói xong, một luồng khí thể đen bay ra từ cơ thể lão ta tạo thành một con quỷ màu xám, không có mũi, không có miệng, mà chỉ có đôi mắt chứa đầy dục vọng tham lam, đây chính là tham dục mà hắn đã hấp thụ từ những người bị hắn g·iết c·hết.
Con quỷ tham lam cao gần mười lăm mét, nó tỏa ra một luồng sức mạnh vô hình khiến cho người nào đến gần sẽ bị ảnh hưởng, biến thành quái vật tham lam vô độ.
“Gào!”
Con quỷ đánh thẳng về phía Ngọc Trang bằng một cái móng vuốt lớn.
Ngọc Trang cầm lấy thanh kiếm ánh sáng, cô bình tĩnh đáp trả bằng một đường kiếm xinh đẹp tạo ra kiếm khí tỏa sáng cắt đôi móng vuốt làm hai.
“Gào!” Con quỷ đau đớn.
“Quang Minh Kiếm Vũ!”
Ngọc Trang thản nhiên nói, cô dùng linh lực vào thanh kiếm ánh sáng để tạo ra hàng ngàn đường kiếm khí bắn ra như mưa.
“Gào!”
Con quỷ thấy nguy hiểm nên tránh né, nhưng nó không thể né hết các đường kiếm khi cực nhanh kia nên b·ị c·hém thành nhiều mảnh, số kiếm khí còn lại phóng thẳng đến gần Hắc Lão Quỷ.
“Không thể nào, bí thuật của ta lại b·ị đ·ánh bại dễ dàng như thế sao?” Hắc Lão Quỷ ngây người, vẻ mặt hoảng sợ.