Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quang Huy Thần Đế

Chương 7: nhiệm vụ một đêm không ngủ ?




Chương 7: nhiệm vụ một đêm không ngủ ?

“Nhiệm…nhiệm… vụ một đêm không ngủ là sao hệ thống ?” hắn ngập ngừng hỏi “tinh nhiệm vụ hướng dẫn đã truyền tới mời ký chủ đọc tuy hơi khác cách hiểu của ký chủ nhưng bảo bảo thích suy nghĩ của ký chủ” trợ lý bảo bảo lúc này xuất hiện và lê tiếng mặt vang một nụ cười rất chi là gợi đòn nhìn hắn.

“khụ…khụ” hắn biết mình đuối lý nên không dám nói nhiều lúc này cũng đã tới trước phủ hắn vội vàng ba chân bốn cẳng kéo theo yên nhi xuống xe lao thẳng vào nhà, mới đi được vài bước tiếng của cha hắn vọng tới “huy nhi con vừa đi đâu về thế? Còn cô bé này là?” và dùng một ánh mắt khó hiểu nhì hắn, hắn biết hôm nay là một ngày không đẹp trời nhưng để cho hắn một ngày liên tục gặp các tình huống hiểu lầm “tai hại” thế này thì anh danh của hắn có nhảy xuống hoàng hà cũng tẩy không hết nên vội trả lời.

“ta… ta… ra ngoài đầu tư a dù mới nhỏ nhưng ta cũng không muốn chờ cho lớn mới làm lúc đó sợ không kịp” hắn nói với vẻ mặt tự tin chỉ cần ngụy trang thành một con người bình thường nhưng lại có sở thích kiếm tiền thì sau này hắn làm mọi việc sẽ không bị để ý quá nhiều cùng lắm là bị nói mê tiền hơn mạng cũng được.

Nhưng sự thật câu nói của hắn lúc này quá mơ hồ lại thêm đang nắm tay yên nhi cùng với vẻ mặt thiếu chút nữa là ngửa lên trời lúc này thì khiến cho thanh phong lão gia tuy rất tin tưởng con mình cũng phải có suy nghĩ lệch sang một hướng khác.

“ Huy nhi con còn nhỏ tuy cha và mẹ muốn con trưởng thành nhanh hơn nhưng việc này cũng còn quá sớm với lại con còn có hôn ước với tiểu nữ nhà họ vũ con tốt nhất nên kiềm chế lại tránh ảnh hưởng tới thanh danh sau này” cha hắn nói với một giọng rất quan tâm tới hắn, khiến hắn cảm động rưng rưng cảm thán “quả không ai thương con bằng cha mẹ mặc dù không hiểu sao cha lại lôi hôn sự của ta và nhưng cảm giác cha lo cho ta là thật ta phải mạnh lên nhanh chóng để bảo vệ cái nhà này” rồi hắn nói “ta rõ rồi cha ta sẽ làm theo ý ngài”.

“tốt…!” chỉ chờ cha hắn nói vậy hắn lại tiếp tục kéo tay yên nhi về phủ đệ của mình sau lưng vẫn còn cha hắn dõi theo và thở dài nghĩ “ haizzz… ta phải báo lại với phu nhân mới được không thể để huy nhi trầm mê tửu sắc được hắn giờ mới chưa tròn mười tuổi” nói rồi lướt nhanh về phía chính thất nếu Đế Tử biết suy nghĩ này chắc chắn sẽ khóc thét về một ngày tạm gọi là dày đặc hiểu lầm, dù rằng với cái tính của hắn khả năng cũng chả để tấm mấy.

“tinh nhiệm vụ hướng dẫn: tối nay ngoại thành phía tây hai dặm trong ám ảnh lâm có một cơ duyên lớn thiếu niên đạo sĩ tiến lên a” vừa về đến phòng nhiệm vụ hướng dẫn cũng vừa lúc kích hoạt hắn thấy vậy mới vỡ lẽ sao bảo bảo lại nhìn hắn với vẻ mặt như vậy nhưng lúc này không phải lúc quan tâm chuyện đó hắn lại hỏi hệ thống nhằm khai thác thêm tình báo của nhiệm vụ.

“hệ thống có thể cung cấp rã hơn về nhiệm vụ không? ” bảo bảo đáp lại với một giọng nghiêm túc “ nhiệm vụ này đối với ký chủ rất nhẹ nhàng mà phần thưởng cũng gọi là hậu hĩnh hệ thống chỉ cung cấp nhiêu đây thôi còn làm thế nào phiền ký chủ tự túc” hắn thấy vậy bèn thôi không cố hỏi nữa nhưng lòng thì rất chờ mong tới tối để thử nghiệm số đồ vật mà hắn mới nhận được sáng nay việc còn lại là bố chí công việc và chỗ ở cho yên nhi.

Sau một hồi suy tính hắn quyết định cho yên nhi làm th·iếp thân thị nữ của mình, đồng thời cũng nhận ra cô bé có khả năng kinh doanh và thiên phú nấu ăn cực tốt được thừa hưởng từ cha mẹ nên hắn cho cô quản lý luôn số tiền của mình nói đúng hơn hắn quá lười về vấn đề sổ sách nên quăng việc đó cho cô, còn về chỗ ngủ hắn bảo cô có thể ngủ luôn tại phòng hắn, đây cũng là một cách nguỵ trang cho hắn khi hắn ra khỏi nhà thực hiện các nhiệm vụ mỗi tối.

Ban đầu cô bé có vẻ ngại ngùng không dám ở sau nhưng sau khi hắn bật mode đa cấp lên thì cô bé đã đồng ý một cách miễn cưỡng từ đó cái danh phú nhị tiểu sắc lang đã ghim chặt hắn không chạy đi đâu được, còn về hắn cũng chả suy nghĩ sâu xa tới vậy cũng không quan tâm.

Tối đó một buổi tối trời trong thoáng nhiều sao một thân hình nhỏ bé mặc đạo bào màu xanh lưng đeo đào mộc kiếm đang đứng trên nóc phủ đệ của Nguyễn Gia, nhìn kỹ lại thì khuôn mặt tên này khá anh tuấn mặc dù vẫn còn nhỏ hắn cất tiếng nói “ nhiệm vụ tối bổn thiếu tới đây” vâng đâu không ai khác ngoài Đế Tử của chúng ta Nguyễn Quang Huy, tay hắn chỉ một cái về phía trước không gian bỗng động nhẹ một chút rồi hiện ra một màn chẵn, trên màn nơi tay hắn chỉ vào một vết rách nhỏ từ từ mở rộng đủ để hắn lách qua.

Sau khi hắn đi màn chắn lại quay về trạng thái ban đầu như không có gì xảy ra vậy,

Ngoài thành tây “v·út… v·út…” một bóng hình lướt nhanh trong tối chạy về phía ám ảnh lâm bỗng hắn cảm nhận được sự hiện diện của ba người khác, hắn nhanh chóng phát lực đạp nhẹ nhảy lên cành cây gần đó đồng thời kết một ẩn nặc trận loại nhỏ nhằm che dấu tung tích bản thân, đúng lúc này một cây kiếm đánh tới đúng chỗ đất hắn vừa đứng.

“ẦM…!” thanh đại kiếm găm mạnh xuống nền đất cứng khiến đất đá bay lên khói bụi dày đặc một tiếng trách mắng truyền ra “Huyết Nhận ngươi bị điên rồi đúng không tuy nơi này cách thành phi sơn hơn hai dặm nhưng ngươi gây ra động tĩnh quá lớn sẽ làm hỏng kế sách của đại nhân ngươi và chúng ta khó tránh tội c·hết” lúc này lớp bụi tán ra trong đó đi ra 3 bóng người một người với tay cầm lại thanh đại kiếm găm trên đất hai người còn lại cõng hai chiếc quan tài một trong hai người đó nói với người cầm kiếm.

“lão tử chỉ vừa rồi có cảm thấy khí tức của một con chuột nên mới tính ra tay xử lý ai ngờ để nó chạy mất rồi” người cầm kiếm nói, “chuột mà cũng có thể để ngươi ra tay ta thấy ngươi là rảnh rỗi nhức cả trứng không gì làm nên mới phá đám” người cõng quan tài vừa nãy lại nói.

“thôi đi các ngươi còn không mau làm việc để đại nhân biết thì c·hết chắc” người cõng quan tài còn lại nói, “ được rồi Mãn Phu ngươi cũng nghe Xà Bì đại ca nói rồi làm việc thôi” nói rồi hắn vung kiếm chỉ về phía sâu trong rừng cây còn hai người còn lại gỡ quan tài xuống và tiến hành mở nó ra, Huyết Nhận lúc này nói tiếp “Thanh Tửu Chân Nhân nếu đã đến rồi mời ngài ra nộp lại mạng chúng ta còn trở về sớm phục lệnh” nói rồi hắn cười một cách diễu cợt.

“khục… lão phu tới đúng lúc nhỉ các vị đang tính bày tiệc tiếp đãi lão phu sao thao thiết cũng đúng là bỏ được cho hai tên thi binh cùng hai con lục thi tới đối phó lão phu đúng là hân hạnh hân hạnh” nói rồi hai bóng hình một lớn một nhỏ từ trong rừng đi ra, lớn thì là một lão già với vò rượu in hình bát quái đồ trên thân tay dắt một đứa bé gái cả hai đều mặc đạo bào của Thanh Sơn Tông .

Qua quét tin tức từ hệ thống báo lại thì tổ đội bên, nhóm áo đen được gọi là tiểu đệ của thao thiết kia là 3 linh tướng nhất phẩm hai cương thi lục tương đương linh tá cửu trùng nhưng chúng lại có sức chiến đấu cường hãn nếu không cẩn thận linh tướng tam tứ thậm chí là lục trùng cũng vẫn có thế nguy hiểm, còn bên lão giả thì lại rất thú vị một lão già linh tướng lục trùng nhưng lại dẫn theo bé gái mới luyện linh thất trùng, đặc biệt bé gái kia lại là một cái tên rất chi là quen thuộc với hắn.

“Vũ Thanh Nguyệt sao lại ở đây lại còn mặc đồ của Thanh Sơn Tông?” hắn nghi vấn cảm thán.