Chương 5: bổn thiếu chấp ngươi một tay…
Vọng từ ngoài vào là tiếng của Đường Hùng bang chủ Thiết Thủ Bang, tay này đang doạ gia nhân của Đế Tử theo sau hắn còn có hơn ba chục tên Thiết Thủ Bang hằm hằm sát khí tiến tới Mỹ Vị Đường, Yên Nhi thấy hắn đang tiến lại phía này bèn kéo Đế Tử lại đằng sau mình và nhanh chóng đóng cửa lại, nhưng một tay đàn em của Hùng Gia đã nắm được mép cửa hắn nói “xú nha đầu không thấy Hùng Gia và các huynh đệ ở đây sao đóng cửa làm gì, bản đại gia dẫn theo huynh đệ gia tăng sinh ý cho cái tiệm nát này hahahaha!” nói rồi hắn đẩy mạnh cửa.
Mất trọng tâm cộng thêm việc bị đẩy mạnh Yên Nhi ngã nhào ra sau đúng lúc để Đế Tử vươn tay ra đỡ lấy hắn kéo cô sát lại phía mình và lùi lại hai bước nói “giữa ban ngày ban mặt ngươi tính làm gì còn có vương pháp hay không ?” tên đàn em nhìn thấy vậy liền nói với giọng ngả ngớn “ta chính là vương pháp, ở đây ta muốn làm gì kể cả Thiên Vương thấy lão tử cũng phải kiêng rè”.
“ồ vậy sao ?” Đế Tử hỏi, “phải thì làm sao” tên đàn em trả lời.
“Nhị Cẩu có chuyện gì mà ồn ào quá vậy” nhìn thấy người dân xung quanh bắt đầu tụ tập lại Hùng Gia lên tiếng hỏi tên đàn em, “lão đại ở đây có tiểu tử thối cản trở anh em làm việc” tên kia chạy về phía Hùng Gia trả lời “ừm… tiểu tử ngươi muốn gì có biết đây là đâu không tại sao cản đường bổn đại gia hành sự”.
“đây là đất của bổn thiếu ngươi muốn làm gì thì phải hỏi ta trước đã” nói rồi ném cho Yên Nhi một xấp tiền tiện tay lấy cái ống trúc cô đang đeo trên hông, thấy vậy yên nhi hoàn toàn bị đứng hình không biết phải làm sao nhưng còn chưa kịp định thần lại đã thấy tiểu nam hài trước mắt nàng chỉ tay về phía Hùng Gia hô to “loại như ngươi BỔN THIẾU CHẤP NGƯƠI MỘT TAY…”.
Yên nhi sốc, toàn trường người có mặt sốc, tên gia nhân của Đế Tử sốc đặc biệt Hùng Gia giờ mặt tái mét đi vì sốc một lúc sau mọi người bắt đầu xôn sao bàn tán, Hùng Gia lúc này nổi thịnh nộ gằn từng chữ “NGƯƠI!...NÓI!...GÌ!...” đáp lại hắn là một câu “ ta nói loại như ngươi BỔN THIẾU CHẤP NGƯƠI MỘT TAY…”.
“được nhóc con xưng tên ra” hắn một tay cầm chuỳ thủ mắt lăm lăm chỉ chờ tên nhóc con nói xong là hắn lao lên tiễn thằng bé đi thỉnh kinh luôn.
Lúc này trong đầu Đế Tử một âm thanh mang lại cảm xúc thăng hoa sau khi lượn một vòng quỷ môn quan xuất hiện “tinh! kí chủ hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ đối đầu lính uý ngũ trùng thành công đang kết toán tinh! Sét thấy ký chủ hoàn thành vượt mức nhưng lại sắp lệch đường phát triển, đề nghị ký chủ khai danh tính một cách thông minh phần thưởng sẽ về không gian chứa đồ hệ thống ký chủ kiểm tra và nhận”.
Hắn bây giờ mới để ý vì muốn hoàn thành nhiệm vụ vượt mức mà hắn suýt lệch lộ tuyến xem ra sau này phải dùng cái tên khác khi trang bức rồi, nghĩ rồi hắn đáp lại hùng gia “ tiểu gia đi không đổi tên ngồi không đổi họ tên bổn gia nghe cho kỹ là VÕ…NHƯ…THẦN!” hắn trả lời còn kèm theo một ngón giữa giơ lên cao.
“hảo…hảo bổn gia hôm nay sẽ cho ngươi c·hết thống khoái” nói rồi hùng gia lao về phía Đế Tử.
Trong lúc nói cho hùng gia xong hắn tranh thủ mở gói quà hệ thống lại thông báo “tinh tinh! Ký chủ đạt được một (Lệnh Kêu Gọi) huyền cấp hạ phẩm) có thể mời một cao thủ từ (linh uý) tới (linh tá) ký chủ nhận được một viên đan dược tam phẩm (Uẩn Hồn đan) một (Vé Dùng Thử Sức Mạnh) cấp linh tá, một (Búp Bê Thế Mạng) loại điều khiển được. Tinh! Mời kiểm tra và nhận”.
Không nói nhiều hắn vội vàng bóp nát (lệnh kêu gọi) đồng thời tay kia cầm một tờ ngân phiếu hét lớn “ta nói chấp ngươi một tay nhưng không có nói ta sẽ đối đầu với ngươi vậy nên…” Hùng gia lúc này đang phát lực nhằm tiếp cận cũng nhất thời giảm đi mấy phần, chưa hiểu tên tiểu tử này tính làm gì thì lúc này hắn nói tiếp.
“ai nguyện ý đánh phế tên này năm ngàn lượng này thuộc về người đó” lúc này trong đám người một người trung niên lách người nhanh chóng luồn qua đám người vây xem như, một ngọn gió cầm lấy số tiền trong tay Đế Tử hắn nói “tiền này ta nhận người này ta đánh”.
Người vừa tiến vào là một người trung niên tay cầm hồ lô rượu quần áo vẫn sạch sẽ nhưng có chút cũ, Yên Nhi thấy vậy liền hô to “Tửu Gia sao ngài lại ở đây” tính chạy lại nhưng bị Đế Tử chặn lại.
Lúc này hệ thống thông báo chi tiết nhân vật “ nhân vật Tửu Gia linh tá ngũ trùng dư sức đánh bại linh uý tam trùng kia”.
Tửu Gia lúc này quay lại nói với Yên Nhi “con với tiểu tử này vào trong đi ta xử lý xong thì chúng ta ôn chuyện sau” nói rồi tu một hớp rượu dài rồi khà sảng khoái và lao về phía Hùng Gia.
“khinh người quá đáng xem ta đây (Ảnh Bộ Sát) ” nói rồi thân hình hắn kéo một vệt lao về phía Tửu Gia lưỡi dao sắc lẹm đâm thẳng hướng tim của Tửu Gia luồng linh lực cọ vào không khí tạo ra một hình lưỡi dao dài cắt ngang qua, nhưng lúc này Tửu Gia lại như người say lảo đảo né được m·ũi d·ao tiếng.
“xoạtttt…”
chân kéo xê trên mặt đất thấy vậy tên hùng gia hô to “ (Tuý Tiên Bộ” không đúng là (Tuý Tiên Bộ) tàn thiên”.
“có mắt nhìn” Tửu Gia đáp lại lúc này tửu gia giơ chân đá một cước thân hình trên không xoay một đường tinh xảo như khỉ truyền cây đá mạnh và sườn tên ác bá.
“ BÀNHHHH…”
chúng hùng gia làm cho hắn ta bay về phía đám lâu la, tửu gia ung dung nói thế nào “(Hầu Nhi Cước) của ta có đủ để ngươi tâm phục”.
“nằm mơ hôm nay bổn gia không những phải g·iết sạch nhà ngươi, còn phải đem con bé kia về làm nha hoàn ấm giường” nói rồi rút thanh đao của tên tiểu đệ ra lao vào tính chém Đế Tử.
“MUỐN CHẾT!” Tửu Gia quát lớn.
Rồi lại đá một cước về phía hắn (hầu nhi cước) vào thanh đao “KENGGG…” thanh đao rơi khỏi tay hùng gia cắm vào mặt đất.
Tiếp đến là (Phách Sơn Chưởng) kết hợp với (tuý tiên bộ) luồn nhanh ra sau hắn đánh vào sống lưng “BÀNHHHH…” khiến hùng gia mất thăng bằng tiến về trước, sau đó Tửu Gia vận lực vào nắm tay đánh mạnh vào vùng đan điền “RẮCCC…” tiếng đan điền vỡ nát, tên Hùng Gia bị một đòn trực diện tên này lập tức lăn ra đất ôm lấy đan điền miệng thều thào “ngươi ngươi cư nhiên phế đan điền của ta”.
“loại người như ngươi phế đan điền còn chưa đủ !” nói rồi Tửu Gia vận lực vỗ mạnh vào vào mi tâm Hùng Gia “ẦMMM…” tên ác nhân ngã ra sau khiến cho hắn c·hết đến không thể c·hết lại.
Lúc này hai vợ chồng Liễu Yên và Trần Hoàng mới về tới trước cửa, người vợ đang dìu người chồng trông rất nhợt nhạt bỗng trông thấy Tửu Gia lo sợ chẳng lành vội vàng tiến tới gặng hỏi, Tửu Gia chỉ vào bọn lâu la và giải thích, hai vợ chồng vội cảm tạ nhưng Tửu Gia chỉ bảo vào nhà rồi nói.
Khi vào nhà thấy con gái đang ôm chặt lấy một đứa bé hai vợ chồng ngạc nhiên Tửu Gia nói “đây mới là ân nhân của hai người” Xong rồi kéo Yên Nhi ra một góc hỏi han.
Lúc này Đế Tử lên tiếng “ ta là thiếu gia của Nguyễn gia đang tính kinh doanh thấy cửa tiệm này có cơ hội nên hỏi han và ưng ý ta muốn hỏi hai vị liệu có thể bán lại cho ta cửa hàng này”.
Liễu Yên lúc này mới mở miệng “ bán lại cửa tiệm này cho ân công không phải việc khó nhưng tình hình của chúng ta không khả quan, muốn tạo dựng lại mọi thứ giờ là điều không thể nên xin ân công lượng thứ”.
“ta quên chưa nói hết ngoài mua lại của tiệm này ta còn thuê luôn gia đình phu nhân làm việc cho ta đặc biệt ta có thể chữa trị được cho Trần Hoàng đại sư phu nhân có đồng ý” hắn hỏi trong khi gọi hệ thống xem xem có thể chữa được cho Trần Hoàng không nếu không thì ăn cám rồi “tinh thương thế không nhỏ, chủ yếu là bị hồn sư t·ấn c·ông với linh uý cửu trùng như hắn mà nói quả thật là chí mạng sống đến gì quả là kỳ tích, nói chung là một viên uẩn hồn đan” vừa hay lúc nãy hắn rút chúng uẩn hồn đan nên lập tức lấy ra cho Trần Hoàng phục dụng rồi phân phó đưa hắn đi tĩnh dưỡng mai sẽ khỏi.
Liễu Yên cảm tạ rối rít đưa Trần Hoàng vào phòng ngủ Tửu Gia cũng theo sau lúc này chỉ còn lại Yên Nhi và Đế Tử bầu không khí có chút lúng túng.
Một lúc sau Yên Nhi đánh bạo nói “công tử ta!…ta!... có thể!”