Quang Âm Chi Ngoại

Chương 391




Một màn này, rõ ràng cho thấy cái bóng đang ở trong thời khắc đột phát

mấu chốt, cũng tùy thời có thể thành công, điều này khiến cho thần sắc của lão

tổ Kim Cương Tông lập tức trở nên dữ tợn, đôi mắt gắt gao nhìn cái đầm do cái

bóng biến thành, sau đó hai mắt liền trở nên đỏ thẫm, bên trong lộ ra vẻ điên

cuồng và gào thét một tiếng.

"Lôi tới!"

Lời vừa ra thì bầu trời bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nổ, mây đen

nhanh chóng tràn ngập khắp bầu trời, không ngừng chồng chất đan xen vào

nhau, từng đoàn tia chớp cực lớn phát ra những âm thanh xẹt xẹt ở bên trong,

sau đó liền có một tia chớp ngoằn ngèo nổ vang một tiếng từ trên trời đánh

xuống hòn đảo.

Tia chớp này đánh xuống mặt đất rồi xuyên thấu bùn đất, thẩm thấu vào chỗ

sâu trong đường hầm, xuất hiện trên đỉnh đầu của lão tổ Kim Cương Tông, sau

đó liền hung hăng đánh xuống.

Toàn thân lão tổ Kim Cương Tông lập tức chấn động, rất nhiều tia chớp đến

từ bên ngoài đánh vào trong thân thể của lão, bọn chúng điên cuồng lập lòe, sau

đó liền dung hợp cùng với những tia chớp từ trong thân thể của lão tràn ra

ngoài.

Sau khi những tia chớp này không ngừng tụ nhập vào nhau thì càng lúc càng

nhiều, càng lúc càng kinh người, mà tiếng kêu của lão tổ Kim Cương Tông ở

trong đó cũng càng lúc càng thảm thiết thê lương hơn, thân thể của lão cũng bắt

đầu trở nên trong suốt, tựa như sắp tan vỡ vậy.

Cái bóng biến thành mặt đầm màu đen cũng bị một màn này là cho kinh

ngạc một chút, nhưng thân ảnh trong đó rất nhanh liền vùng vẫy mãnh liệt hơn,

chợt tăng thêm tốc độ lên, rõ ràng cũng đang liều mạng muốn nhanh chóng

hoàn thành đột phá.

Hứa Thanh cũng biến đổi sắc mặt.

Hắn nhìn cái bóng rồi lại nhìn lão tổ Kim Cương Tông một chút, trong mắt

lộ ra một tia cổ quái, nhưng không nói gì.

Thời gian cứ thế trôi qua, rất nhanh liền qua một nén nhang, trong khi tiếng

kêu của lão tổ Kim Cương Tông càng lúc càng thảm thiết, rốt cuộc lôi đình

ngoài thân thể của lão đã hoàn toàn hội tụ lại, cuối cùng trong tiếng gầm nhẹ

của lão tổ Kim Cương Tông, tất cả tia chớp chợt theo thiên linh của lão, bị gom

tụ vào lại trong cơ thể.

Trong lúc bọn chúng tràn vào trong, toàn thân của lão tổ Kim Cương Tông

cũng trở nên run rẩy, dùng mắt thường cũng có thể thấy được thân hình của lão

đang bị lôi điện cải biến, tất cả hồn thể cũng đều bị ảnh hưởng, bắt đầu tổ hợp

lại.

Thời gian dần qua, sau khi tất cả tia chớp đều bị lão tổ Kim Cương Tông hút

vào, lão chợt mạnh mẽ nhìn về que sắt màu đen ở một bên, mở miệng ra hấp

một hơi, que sắt màu đen lập tức bay đến, bị lão tổ Kim Cương Tông nuốt vào

trong cơ thể, trong cơ thể liền có vô số tia chớp trực tiếp oanh kích tới que sắt

màu đen.

Một màn này giống như là dùng thân thể làm khí lô, lấy sấm chớp của thiên

địa làm búa rèn, lấy hồn thể làm lửa, biến thành một màn tái tạo lại que sắt màu

đen.

Tia chớp không ngừng oanh kích, lão tổ Kim Cương Tông cũng càng lúc

càng run rẩy.

Mỗi một lần oanh kích thì que sắt màu đen lại được rèn luyện thêm một

phần, bên trên cũng nhiều hơn một đạo phù văn lôi điện, mà lão tổ Kim Cương

Tông cũng đồng dạng run rẩy một chút.

Tiếng kêu thảm thiết vẫn không dừng lại, nhưng lão không hề bỏ cuộc, cho

đến khi đánh tới 10 lần, 20 lần, 30 lần, 40 lần.....

Que sắt màu đen càng lúc càng đen nhánh, cảm giác sắc bén đã vượt trội so

với trước kia, bên trên cũng tràn đầy phù văn lôi điện kịch liệt phát ra những tia

sáng lập lòe, những tia sáng do nó phát ra khiến cho cả Hứa Thanh cũng cảm

thấy chói mắt.

Rốt cuộc sau khi lôi điện đánh tới lần thứ 49, lão tổ Kim Cương Tông cũng

đã đến cực hạn, phun ra que sắt màu đen sau đó chợt chui hồn vào bên trong

que sắt.

Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ 49 đạo phù văn trên que sắt màu đen liền

lập lòe phát sáng, một cỗ khí tức đã vượt qua Ngưng Khí, thậm chí ở trong hàng

ngũ Trúc Cơ cũng không hề tầm thường, ầm ầm bộc phát ra.

Trong lúc que sắt màu đen bộc phát, thân ảnh lão tổ Kim Cương Tông cũng

nổi lên từ bên trong que sắt màu đen.

Lần này, thân hình của lão đã đại biến.

Mặc dù hình dạng vẫn còn như trước kia, nhưng giờ phút này toàn thân của

lão lập lòe vô số lôi điện không ngừng vờn quanh, khí thế từ trên người lão

cũng vô cùng kinh người, thân thể cũng trở nên hơi mờ, thoạt nhìn dường như

đã hóa thành lôi thân, mà những tia chớp kia cũng không hình thành tổn thương

với lão, hình như là thân thể của lão vậy.

Khí tức vô cùng cuồng bạo từ trên người lão tổ Kim Cương Tông khuếch

tán ra, khiến cho Hứa Thanh cảm giác như đang đối mặt với tu sĩ mở ra một

đoàn mệnh hỏa.

Mà Hứa Thanh cũng rất rõ ràng, hắn cảm ứng được bên trong những phù

văn lôi điện trên que sắt màu đen, chỗ đó vẫn tồn tại chấn động càng thêm kinh

khủng.

Hiển nhiên trạng thái lúc này không phải là hình thái khi chiến đấu của pháp

khí, có thể tưởng tượng một khi que sắt màu đen triển khai toàn bộ uy lực, sợ là

cũng có thể đối đầu với tu sĩ hai đoàn mệnh hỏa.

Sở dĩ như vậy, là có liên quan với bản thân lão tổ Kim Cương Tông chính là

Trúc Cơ, cũng liên quan cực lớn với công pháp của lão, sau khi hai cái chồng

vào nhau liền tạo thành hiệu quả biến hóa nghiêng trời lệch đất thế này, tích tiểu

thành đại rồi đột phá một bước lớn!

"Cuối cùng không làm chủ tử thất vọng, tiểu nhân...." Lão tổ Kim Cương

Tông cảm nhận được sự cường đại của chính mình, đáy lòng kích động, lão cảm

thấy mình quả thật là sống không dễ dàng mà.

Nhưng lão vẫn chưa quên hồn mạng của mình vẫn còn ở chỗ Hứa Thanh,

cho nên sẽ không đắc ý mà quên hình, lúc này lão đang định nói một vài câu để

bày tỏ lòng trung thành với Hứa Thanh.

Nhưng ngay khi ấy, mặt đầm màu đen do cái bóng biến thành ở một bên

giống như nhận được kích thích trước đó chưa từng có, tồn tại trong đó lập tức

ầm ầm bộc phát, rốt cuộc đã hoàn toàn lao ra bên ngoài.

Mà bộ dạng của cái bóng, cũng hoàn toàn đại biến!

Nó không còn là bộ dạng lúc trước nữa, mà hóa thành hình một cây đại thụ

ở trên mặt đất, cũng ở ngay trước mặt Hứa Thanh và lão tổ Kim Cương Tông,

cái bóng cây đại thụ này liền nhanh chóng khai chi tán diệp, dần dần mọc ra

từng trái cây.

Sau đó những trái cây này toàn bộ vỡ ra, từ trong đó thình lình xuất hiện

những đôi mắt màu đỏ!

Rậm rạp vô số ánh mắt, số lượng phải chừng trên trăm, lúc này toàn bộ

chúng nó đều mở ra, trừng to nhìn về phía Hứa Thanh.

Mà từ bên trong hơn 100 con mắt này, cũng lập tức bạo phát ra một tia hung

ác.

Cùng lúc đó, trên thân cây thình lình lộ ra một cái miệng lớn, bên trong mọc

đầy những chiếc răng bén nhọn, từ bên trên cũng truyền ra một âm thanh quỷ dị

khiến cho Hứa Thanh cảm thấy hình như dã nghe qua ở nơi nào.

"Ken két, ken két … ken két, ken két....."

Thanh âm này, giống như là tiếng nghiến răng vậy.