- Bí thư Hạ, tình huống như vậy đó, mời anh phê duyệt.
Hoàng Đắc Ích vô cùng cung kính báo cáo công tác, trong lòng còn có chút bồn chồn, không biết hành động bắt giữ Thang Đại Thiếu của y có khiến Bí thư Hạ vừa lòng hay không.
Dù sao Hoàng Đắc Ích tự nhận giữa mình và Hạ Tưởng chưa đạt được sự ăn ý.
Hạ Tưởng cũng sớm có tâm lý chuẩn bị, biết Ngưu Lâm Quảng có lẽ có hành động rồi, chỉ có điều không ngờ tới sự việc đầu tiên lại quá nhỏ không đáng chú ý như vậy, nên hắn suy nghĩ một lúc mới nói:
- Đắc Ích, thành phố Tần Đường sắp tới sẽ tham gia bầu chọn danh sách khu vực thành phố tương đối giàu có toàn quốc, là thành phố duy nhất của tỉnh Yến trúng cử, trong một thời gian tương đối dài sau này, chẳng những phải duy trì tốc độ phát triển kinh tế cao, còn phải nhanh nhẹn đổi mới toàn bộ diện mạo, là một sự kiện lớn không thể chểnh mảng bỏ qua.
Trong lòng Hoàng Đắc Ích nhớ kỹ.
- Bởi vậy, việc quản lý, chỉnh đốn lại trật tự an ninh vô cùng cần thiết.
Hạ Tưởng giống như là ngầm thừa nhận hành động của Hoàng Đắc Ích, tuy rằng lời khuyên bảo của Trịnh Thịnh khiến hắn không đoán được phương hướng, nhưng mặc kệ thái độ của Trịnh Thịnh là cái gì, cũng không ảnh hưởng đến quyết tâm chiến đấu với Ngưu Lâm Quảng của hắn. Không nói đến Ngưu Lâm Quảng uy hiếp hắn, chính những việc thật mà Ngưu Lâm Quảng đã làm nhiều việc ác ở Tần Đường, bàn tay đã dính máu của nhiều người, thì càng phải diệt trừ tận gốc.
Không diệt trừ tận gốc không thể khiến cho người dân hết phẫn nộ!
Hắn thân là Bí thư Thành ủy của Tần Đường, ở Tần Đường đã trải qua cuộc khảo nghiệm nghiêm ngặt của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, cũng cần phải gây ra một trận cháy lớn ở Tần Đường, trả lại cho người dân Tần Đường một bầu trời trong xanh.
- Sắp tới Giám đốc sở công an tỉnh Mã có hướng điều chuyển lên cao, Đắc Ích, có thời gian tôi sẽ giới thiệu anh với Giám đốc Sở Mã.
Đạo lý dùng người, quyết định ở chỗ làm cho cấp dưới luôn có hi vọng, cảm thấy đi theo bạn là có đường thăng chức, ích lợi đứng đầu, thứ hai mới là giao tình.
Bởi vì Hoàng Đắc Ích không phải là tâm phúc của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng dùng cách đưa lợi ích bày ra trước mắt, tình bằng hữu gạt sang một bên.
Hoàng Đắc Ích quả nhiên kích động, rốt cuộc phân lượng của Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy có khác, luôn biết trước động tĩnh trên tỉnh, đi trước người khác một bước chính là tiên cơ, có lúc dẫn trước một bước, thì có thể dẫn đầu mọi bước.
- Cảm ơn Bí thư Hạ, tôi nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, không để cho Bí thư Hạ mất mặt.
Hoàng Đắc Ích bày tỏ lòng trung thành.
Hạ Tưởng cười cười:
- Được rồi, trước hết đừng nói lời những lời hoa mỹ nữa, còn một trận đánh ác liệt phải đánh. Anh về sắp xếp qua danh sách ứng cử viên cho chức Phó cục trưởng, để ra một chỗ trống linh hoạt...
Hoàng Đắc Ích nhận mệnh lệnh rời đi, vẻ mặt kiên quyết, lòng tràn đầy vui mừng.
Hạ Tưởng quyết định sẽ đại phẫu thuật thế cục thành phố, đồng thời, hắn còn an bài sâu hơn, chuẩn bị điều chuyển Lịch Phi từ thành phố Thiên Trạch đến Tần Đường.
Thiên Trạch dù sao cũng là một thành phố nghèo, không thể so sánh với Tần Đường. Lịch Phi ở vị trí Phó cục trưởng cũng đủ lâu rồi, sau khi đến Cục công an thành phố Tần Đường, trực tiếp đảm nhiệm chức Phó cục trưởng thường trực, làm ở vị trí đó trong khoảng một đến hai năm, Hoàng Đắc Ích được thăng chức, anh ta sẽ liền lên làm chính rồi, cũng không uổng công anh ta dốc sức phục vụ hắn nhiều năm.
Hạ Tưởng xem xét lại tình hình cục thế ở Tần Đường, uống một ngụm trà, lại nghĩ tới cuộc gặp gỡ với Cổ Thu Thật và Trịnh Thịnh vừa rồi, thì càng cảm thấy Trịnh Thịnh đối với hắn dường như chú ý quá nhiều, nhưng lại không phải hoàn toàn là thiện cảm giống như Cổ Thu Thật, mà là dường như còn có nghi hoặc.
Nhưng bất chấp, Hạ Tưởng đột nhiên hạ quyết tâm, hắn ở Tần Đường về mặt kinh tế cũng không làm ra nhiều thành tích, muốn đem đến cho người dân ở Tần Đường một bầu trời xanh, thì phải nhổ tận gốc Ngưu Lâm Quảng.
Đối phó với Ngưu Lâm Quảng, trong lòng Hạ Tưởng ít nhiều đã có tính toán, nhưng đối với Chương Quốc Vĩ, quả thật khiến hắn hơi nhức đầu, bởi vì Chương Quốc Vĩ là một trong những cao thủ quan trường lươn lẹo nhất mà hắn từng gặp qua.
Tất cả những việc mờ ám đều có bóng dáng Chương Quốc Vĩ, hơn nữa nói thật ra, e là Chương Quốc Vĩ còn mong muốn đuổi hắn đi, mong hắn thất bại thảm hại hơn cả Ngưu Lâm Quảng, nhưng một loạt sự việc qua đi, Ngưu Lâm Quảng lúc này đã trở thành bia ngắm lớn nhất, ngược lại Chương Quốc Vĩ vẫn như không có việc gì, dường như tất cả sự việc đều không liên quan đến y.
Chương Quốc Vĩ dường như không dính líu đến phụ nữ, về mặt kinh tế cũng không có bất cứ sơ hở gì, tuy rằng y ở Tần Đường tạo dựng thế lực đáng lo ngại, nhưng là chuyện bình thường trong quan trường, có là chuyện bí mật của bí mật không, cũng không ai có thể nói hắn điều gì. Miễn là tác phong đời sống của y vững vàng, kinh tế trong sạch, lại có mánh khóe, làm việc cẩn thận, ai có thể làm gì được hắn nào?
Bởi vậy, mặc dù thế lực của Chương Quốc Vĩ ở Tần Đường thâm căn cố đế, Tỉnh ủy vẫn luôn chế ngự ông ta ở thành phố Tần Đường, không đề bạt làm Bí thư Thành ủy, cũng không dễ dàng điều chuyển y đến nơi khác, chỉ sợ cũng là do có chút lo ngại.
Thật đúng là một lão cáo già giảo hoạt.
Đang lúc suy nghĩ về Chương Quốc Vĩ, bỗng bên ngoài truyền đến tiếng của Từ Tử Kỳ:
- Thị trưởng Chương đến rồi, mời chờ một chút.
Hạ Tưởng không đợi Từ Tử Kỳ vào thông báo, liền hô một tiếng:
- Quốc Vĩ đã tới, mời vào.
Chương Quốc Vĩ liền đẩy cửa tiến vào, Hạ Tưởng hơi gật đầu với y rồi nói một tiếng:
- Ngồi.
Chương Quốc Vĩ ngồi ở ghế dưới, trạng thái tinh thần có vẻ không tệ, nhìn không ra việc Thôi Hướng chết có bất cứ ảnh hưởng không tốt nào tới y, quả nhiên là một kẻ giỏi che dấu.
- Bí thư Hạ, có việc cần báo cáo với anh một chút.
Thái độ Chương Quốc Vĩ rất nghiêm túc.
- Hiện tại không ít nhà đầu tư bên ngoài đều phản ánh trật tự trị an ở Tần Đường hơi kém, Ủy ban nhân dân thành phố vừa rồi nghiêm túc nghiên cứu, rồi lại cùng Cục công an thành phố làm công tác điều tra, thành phố Tần Đường quả thật còn tồn tại rất nhiều thiếu sót trên phương diện quản lý trị an, bởi vậy phía chính phủ quyết định triển khai hoạt động nghiêm chỉnh chấn chỉnh lại môi trường trị an trong phạm vi nhỏ toàn thành phố, nghiêm khắc làm liên tục trong nửa tháng hẳn là sẽ thu được hiệu quả như mong đợi.
Chương Quốc Vĩ là đắn đo suy xét tình thế, đề xuất vấn đề nghiêm chỉnh chấn chỉnh sớm một bước, y là muốn vạch rõ ranh giới với Ngưu Lâm Quảng, hay là muốn biến từ bị động thành chủ động, từ đó nắm giữ quyền chủ động.
Bất kể là kiểu gì, Hạ Tưởng đều rất khâm phục Chương Quốc Vĩ, người này quả nhiên khôn khéo hơn người, giỏi nắm bắt thời cơ. Chẳng trách y luôn đứng ở thế bất bại, hoá ra y quả thật cũng có chút bản lãnh thật sự.
- Trên nguyên tắc, tôi đồng ý.
Hạ Tưởng mặc kệ Chương Quốc Vĩ xuất phát từ mục đích gì, chỉ cần việc đó có lợi cho Tần Đường, hắn phải ủng hộ.
- Hành động cụ thể, anh và đồng chí Đắc Ích phối hợp với nhau một chút. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com
Chương Quốc Vĩ liền đứng lên:
- Vậy tôi đi trước.
Hạ Tưởng chần chừ một lát, lại gọi hắn lại:
- Vừa đúng lúc tôi có chuyện muốn nói với anh, đồng chí Đắc Ích phản ánh bộ máy Cục công an thành phố không phối hợp nhau lắm, luôn có tiếng bất hòa, vì muốn có những bước đi thống nhất, nên tôi định điều chỉnh lại bộ máy lãnh đạo của Cục công an thành phố, Quốc Vĩ, anh có ý kiến gì cụ thể nào không?
Hạ Tưởng cho rằng Chương Quốc Vĩ chắc chắn sẽ phản đối, không ngờ Chương Quốc Vĩ chỉ hơi hơi sửng sốt, sau đó liền nói vô cùng rõ ràng:
- Vậy cứ theo chỉ thị sáng suốt của Bí thư Hạ mà làm.
Chương Quốc Vĩ đi rồi, Từ Tử Kỳ vào thu dọn chén trà, cười nói một câu:
- Thị trưởng Chương thực không đơn giản, điềm tĩnh đến khác thường.
Hạ Tưởng không nói gì, Chương Quốc Vĩ hành động điềm tĩnh hơn cả dự kiến của hắn, chẳng lẽ, Chương Quốc Vĩ đã nghĩ xong đường lui rồi, hoặc là y thật sự thừa nhận thất bại, không muốn quấy nhiễu sau lưng nữa?
Mặc kệ Chương Quốc Vĩ là có tâm tư hoặc động cơ gì, Hạ Tưởng biết rằng, hắn không thể có chút lơ là!
Ngày hôm sau, sau khi Lương Thu Duệ và Nhâm Hải Phong nói chuyện, rồi lại họp nghiên cứu hội ý Bí thư, chính thức đưa ra hai đề nghị.
Thứ nhất là phương án điều chỉnh nhân sự Cục công an thành phố, thứ hai là chứng thực đồng chí Từ Tử Kỳ chính thức được hưởng chế độ đãi ngộ cấp Cục trưởng. Hai đề nghị này đã được hội ý Bí thư nhất trí thông qua, bất kể là đề nghị nào, Chương Quốc Vĩ đều không có ý kiến phản đối.
Cho dù là Phạm Tiến cũng tốt, Nhậm Hải Phong cũng vậy, khiến cho mọi người trong lòng đều nghĩ Thị trưởng Chương hiện giờ thật sự chịu ở dưới quyền của Bí thư Hạ, hoàn toàn ảm đạm thất thế rồi.
Có điều cũng có người hiểu rõ con người của Thị trưởng Chương, y không phải là một người dễ dàng chịu thua, huống chi Thôi Hướng bất ngờ chết, liền chứng minh cuộc đấu chính trị của tầng trên vẫn còn chưa phân thắng bại, hơn nữa còn chấn động kinh người.
Nếu Thôi Hướng bị cách chức, thậm chí bị chuyển giao cho cơ quan tư pháp, từ đó Thị trưởng Chương thu tay lại còn nói được, nhưng Thôi Hướng vừa chết, hẳn là càng kích thích trái tim tranh mạnh háo thắng của Thị trưởng Chương mới đúng, hiện giờ y có thái độ khác thường chỉ có thể nói rõ một điểm, Thị trưởng Chương bắt đầu chôn mìn rồi.
Hạ Tưởng cũng sẽ không vì Chương Quốc Vĩ khiêm tốn, khiêm nhượng mà bị mê muội, hắn biết rõ một điều là, Thôi Hướng chết là mồi lửa, mặc kệ Chương Quốc Vĩ là xuất phát từ lợi ích bản thân, hay là hậu đài bày mưu đặt kế, chắc chắn sẽ không bỏ qua cuộc vật lộn cuối cùng.
Thôi Hướng chết cũng đã chết rồi, cũng là hành động bất đắc dĩ, chắc chắn có người phải nén giận trong lòng, muốn tìm người phát tiết. Tần Đường đã bày ra cơ hội tốt như vậy mà không lợi dụng, không phải là thất sách sao?
Cơ hội này ở Tần Đường quả thật quá tốt, Chương Quốc Vĩ thực lực thâm căn cố đế, Ngưu Lâm Quảng thế lực rắc rối khó gỡ, đều có thể trực tiếp lấy đó làm cơ sở tốt dựng chuyện, có thể nào lãng phí bỏ qua?
Hạ Tưởng cũng hiểu được, giống như Cổ Thu Thật đã nhắc nhở hắn, con đường ở Tần Đường còn cần hắn bước đi thêm vững chắc hơn. Trước mắt hai bên tạm thời ngừng đánh nhau, kế tiếp, hắn sẽ trực tiếp đối mặt với sự kết hợp tấn công của Chương Quốc Vĩ và Ngưu Lâm Quảng.
Duy có một điểm, Hạ Tưởng còn chưa rõ nước cờ của Chương Quốc Vĩ, sẽ phải bắt tay từ chỗ nào?
Sau đó, việc điều chỉnh nhân sự được trình lên Hội nghị thường vụ, sau khi thảo luận đã nhất trí thông qua nghị quyết, mấy vị Phó cục trưởng Cục công an thành phố hoặc là điều chỉnh, hoặc rút ra, Lịch Phi thuận lợi được điều từ Thiên Trạch đến Tần Đường, đảm nhiệm chức Phó cục trưởng thường trực, cùng lúc lại bố trí cho một gã mà Hoàng Đắc Ích tin dùng được làm Phó cục trưởng. Đến lúc này, tuy Cục công an thành phố còn có hai vị Phó cục trưởng khác là thân tín của Chương Quốc Vĩ, nhưng đã không thể trở thành hạn chế hữu hiệu đối với Hoàng Đắc Ích nữa rồi.
Đồng thời, Hội nghị thường vụ cũng thông qua đề nghị Từ Tử Kỳ được hưởng đãi ngộ cấp Cục trưởng.
Đến lúc này, địa vị của Bí thư Hạ ở Tần Đường hoàn toàn nắm được đại cục rồi.
Dường như tất cả đều quá mức thuận lợi, người không rõ chuyện còn âm thầm mừng hộ cho Bí thư Hạ, cuối cùng Tần Đường khôi phục lại mảnh trời xanh rồi.
Nhưng người nào có chút tư duy chính trị lại không khỏi lo lắng trong lòng, Chương Quốc Vĩ càng khiêm tốn, càng nhường nhịn là biểu hiện sự phản kích của hắn lại càng mạnh mẽ, mãnh liệt. Bởi vì hai Bí thư đương nhiệm của hai nhiệm kỳ trước cũng có một khoảng thời gian căng thẳng, Chương Quốc Vĩ dường như hoàn toàn thừa nhận thất bại.
Sau này, Chương Quốc Vĩ bất thình lình bắt tay vào phản kích, kiên quyết mà quả nhiên đã gỡ lại đại cục, hơn nữa giành được thắng lợi mang tính quyết định, hay là lần này Thị trưởng Chương lại muốn diễn lại trò cũ?
Năm ngày sau, việc điều chỉnh nhân sự ở Cục công an thành phố hoàn thành bàn giao, Lịch Phi nhanh chóng đến nhậm chức.
Một tuần sau, Thang Đại Thiếu bị Viện kiểm sát chính thức ra lệnh bắt giam, với tội danh cố ý gây thương tích.
Một ngày sau ở bệnh viện, sau hơn mười mấy ngày hôn mê ông chủ của Lê Hoa Hồng là Thâm Hải tỉnh lại, ngay hôm tỉnh lại liền bị người ta hạ độc giết chết!
Ngay lập tức, Lịch Phi cùng Hoàng Đắc Ích tự mình đi tới bệnh viện trực tiếp điều tra Thâm Hải, một đòn phủ đầu rất trực tiếp có uy lực.
Đổi lại có một việc, Lã Chấn Dương và Trương Thần Phương sau khi mất tích một thời gian khá lâu lại xuất hiện trở lại. Hướng Gia Cát hống hách lên án hành vi phạm tội của Nga Ni Trần, và nói ra chỗ ẩn náu của Nga Ni Trần.
...Thành phố Tần Đường, đao ra khỏi vỏ, cung được lên tên.