Quan Thần

Chương 1106: Đều có được mất, đều có tâm cơ




Hạ Tưởng không khiến mọi người đợi lâu, hắn cuối cùng đánh nhịp nói:

- Đề danh của Lưu Đại Ngưu và Trương Nhị Mã, nhất trí được thông qua. Đề danh của đồng chí Lưu Tương Huy, gác lại, nghiên cứu quyết định sau.

Nhất cử thông qua bổ nhiệm hai ứng viên trọng yếu, một người là đề danh của Chương Quốc Vĩ, một người là quan hệ của Phạm Tiến, Chương Quốc Vĩ và Phạm Tiến tất nhiên không có dị nghị, đối với Hạ Tưởng tạm thời áp chế đề danh của Lưu Tương Huy, cho dù Chương Quốc Vĩ trong lòng bất mãn, cũng không có biểu lộ tại chỗ, ông cũng tỏ vẻ xử lý theo chỉ thị của Bí thư Hạ

Kỳ thật Lưu Tương Huy có phải thông qua bổ nhiệm hay không đối với Chương Quốc Vĩ mà nói, cũng không quan trọng, quan trọng là, ông mượn cớ đề danh Lưu Tương Huy, lần nữa khiến Lưu Kiệt Huy có ác cảm sâu sắc hơn đối với Hạ Tưởng

Phải nói, Chương Quốc Vĩ âm mưu đạt được rồi

Nhưng đồng thời, Hạ Tưởng cũng biết rõ trong lòng thủ đoạn của Chương Quốc Vĩ

Hiểu được thì hiểu được, nhưng lại phải áp chế đề danh của Lưu Tương Huy, bởi vì vị trí Phó cục trưởng cục Xây dựng đô thị quả thật mấu chốt, không thể dễ dàng bổ nhiệm, hơn nữa quả thật sự phát đột ngột, hắn đối với Lưu Tương Huy một chút cũng không hiểu rõ, chắc chắn sẽ không đồng ý Lưu Tương Huy đảm nhiệm Phó cục trưởng cục Xây dựng đô thị, cho dù Lưu Tương Huy là em họ của Lưu Kiệt Huy cũng không được

Hạ Tưởng cũng không phải lãnh đạo dùng người không khách quan

Hạ Tưởng cũng không phải hoàn toàn bị động ứng chiến, hắn cũng có mưu tính của mình. Áp chế đề danh Lưu Tương Huy, một là vì công chính, hai cũng là phải để lại một con đường với Lưu Kiệt Huy, sau này dễ gặp lại. Coi như ám chỉ với Lưu Kiệt Huy, Lưu Tương Huy và Mã Quân, hai người chỉ có thể giữ một. Nếu muốn bảo vệ Mã Quân, được, chức Phó cục trưởng của Lưu Tương Huy có thể mất đi

Hội nghị thường vụ đầu tiên, giống như đa số người dự đoán, bí thư Hạ vẫn là bị khí thế của Thị trưởng Chương ngăn chặn, trên cơ bản không có nắm tiết tấu trong tay. Nhưng cũng có chỗ khiến người ta khiếp sợ, chính là Trần Thiên Thu và Lãnh Phùng bất ngờ bỏ quyền vì lực lượng đối lập giữa Bí thư Hạ và Thị trưởng Chương, tăng thêm biến số

Nếu tính luôn Lương Thu Duệ, Nam Hân Vũ, Hoàng Đắc Ích, rồi cộng thêm một Thường Công Trị, bí thư Hạ lại kéo thêm Trần Thiên Thu và Lãnh Phùng qua đó, ủy viên thường vụ đoàn kết bên cạnh bí thư Hạ liền lập tức tăng mạnh lên đến 6 người, lại cộng thêm bản thân bí thư Hạ đã vượt qua phân nửa số người!

Cũng khiến không ít người thầm kinh ngạc, bí thư Hạ quả nhiên càng bình tĩnh hơn, càng có mưu lược hơn hai vị bí thư trước đó, chí ít bắt đầu thuận lợi hơn chút. Đương nhiên, người biết rõ lực lượng của Chương Quốc Vĩ tại các cục cơ quan toàn thành phố cũng biết rõ, cho dù bí thư Hạ nắm giữ được hội nghị thường vụ, cũng chỉ là ngàn dặm trường chinh bước ra một bước đầu tiên, các cục các quận huyện phía dưới đều là người của Thị trưởng Chương, phía trên anh có tinh thần văn kiện đi nữa, có tinh thần hội nghị đi nữa, đến phía dưới không chứng thực được cũng là không tốt, anh lại không thể đem bọn họ toàn bộ miễn chức tại chỗ

Người ta lại không làm sai, anh thân là bí thư thành ủy, cho dù muốn miễn chức một Phó chủ tịch huyện cũng không có dễ dàng như vậy.

Nhưng mỗi người trong lòng hiểu được một điểm là, bí thư Hạ là bí thư, là nhân vật số một, tất nhiên phải thu quyền, không thu quyền chính là bí thư thất bại, sẽ không có khả năng tiến thêm một bước. Nhưng Thị trưởng Chương ở Tần Đường rắc rối khó gỡ mười mấy năm, mạng lưới quan hệ trở thành cây to che trời, cây lớn rễ sâu, bí thư Hạ muốn động căn cơ của Thị trưởng Chương, khó như lên trời.

Một người thu quyền, một người không chịu buông quyền, đọ sức chỉ vừa mới mở màn

Sau hội nghị, Hạ Tưởng suy nghĩ, đã gọi điện thoại cho Từ Tử Kỳ. Bên cạnh không có một thư ký là không tiện, cũng không thể luôn khiến cho Trưởng ban thư ký coi như thư ký mà sử dụng, cũng có vẻ hắn quá sĩ diện

Từ Tử Kỳ nhận được chỉ thị của bí thư Hạ, trong lòng biết rõ

Sau khi tan ca, lần lượt có người lấy đủ loại danh nghĩa đến mời Hạ Tưởng ăn cơm, Hạ Tưởng đều nhất nhất từ chối. Hắn không thích ăn cơm khách, nhưng cũng biết ăn cơm là thủ đoạn kéo gần quan hệ tốt nhất, nhưng bây giờ thời cơ không đúng, hơn nữa hắn cũng không có tâm trạng

Bởi vì Vệ Tân muốn tới Tần Đường

Sau khi tan ca, Hạ Tưởng về đến nhà, Tiểu Quỳ đã trở về rồi, đang chuẩn bị nấu cơm, hắn liền nói với Tiểu Quỳ không ăn cơm ở nhà nữa, Tiểu Quỳ đáp ứng một tiếng, chạy về phòng, lấy ra một túi đồ

- Bí thư Hạ, tôi từ quê nhà mang về một ít đặc sản, ngài xem thích ăn gì, tôi đi rửa

Tiểu Quỳ vẫn mặc bộ đồng phục không biết tìm ở đâu mà có, trước ngực xẻ rất sâu, dường như cô không quá chú ý hình tượng, nút áo ở cổ không cài lại, lộ ra một mảnh tuyết trắng. Cô lại khom lưng giơ cái túi cho Hạ Tưởng xem, Hạ Tưởng vừa cúi đầu, đúng lúc nhìn thấy chỗ phập phồng sinh động

Tiểu Quỳ suy cho cùng là cô gái nông thôn, rất khỏe mạnh, đặc tính sức khỏe có thể từ sự đầy đặn trước ngực cô vô cùng rắn chắc cho ra kết luận, sự khỏe đẹp trên người cô, tuyệt đối tràn đầy sức sống và giàu tính đàn hồi

Mấy cô gái thành thị từ nhỏ không có sức lực không thể nào so sánh được

Hạ Tưởng có chút hoa mắt, thu hồi ánh mắt, nhìn thấy trong túi đồ toàn là những thứ củ quả, liền cười cười:

- Tiểu Quỳ, không cần phiền phức, tùy tiện rửa vài trái đặt lên là được rồi. Từ xa xôi, cô vác nặng thế này, sau này đừng phiền phức nữa

Tiểu Quỳ cười cười, vẻ mặt rạng rỡ:

- Không sao cả, tôi có sức lực

Cô quả thật có sức lực, khi quay người đi vào nhà bếp, lại lộ ra cái mông rất đàn hồi, rắn chắc mà cân xứng, có thể so với vận động viên thể thao

Hạ Tưởng âm thầm lắc đầu, Tiểu Quỳ thật đúng là một cây hướng dương dồi dào, dồi dào, nhưng tràn đầy hơi thở nguy hiểm.

Cũng may Hạ Tưởng tâm tính không giống người thường, nhưng cũng biết cứ thế mãi, cũng là không tốt, liền nghĩ vẫn là sắp xếp Tiểu Quỳ ra ngoài được rồi, giữa hắn và Lương Thu Duệ, cũng không cần một cầu nối như Tiểu Quỳ, sau khi Từ Tử Kỳ xuất viện sẽ dọn đến căn phòng để trống của Lương Thu Duệ, quan hệ cũng đủ gần rồi

Chờ Tiểu Quỳ rửa trái cây xong đi tới phòng khách, Hạ Tưởng liền hỏi:

- Tiểu Quỳ, chữ của cô viết không tồi, có nghĩ qua có một công việc chính thức hay không, ví dụ như nhân viên tốc kí, nhân viên ghi chép đều được…

Tiểu Quỳ thân mình run lên, một trái táo trong mâm đựng trái cây ngã xuống đất, cô xoay người nhặt lên, chân tay luống cuống đứng qua một bên:

- Bí thư Hạ, tôi có chỗ nào làm không tốt, ngài cứ việc mắng tôi, phê bình tôi… Ngài đừng đuổi tôi đi, có được không?

Cô khổ sở đáng thương, nước mắt rưng rưng ở hốc mắt

Hạ Tưởng ghét nhất là người ta giả vờ đáng thương, mặc kệ Tiểu Quỳ là giả vờ cũng được, hay là thật lòng cũng được, hắn lại mềm lòng rồi, cũng không biết sao, nhiều lần mềm lòng đối với Tiểu Quỳ, chẳng lẽ là bởi vì Tiểu Quỳ có điểm giống với một cô em họ trước kia của hắn?

Em họ của Hạ Tưởng nhỏ hơn hắn vài tuổi, trước khi hắn tốt nghiệp đại học thì gả đi phía nam, bởi vì đối phương chịu bỏ ra một khoản tiền lớn làm lễ hỏi. Sau khi gả đi xa, mấy năm cũng không thấy trở về một chuyến. Chính là tiền lễ hỏi của cô cấp cho em trai đi học, tuy rằng quan hệ thân thích với hắn cũng không gần, nhưng mỗi lần nhớ lại, trong lòng luôn có bất đắc dĩ và sầu não

Tiểu Quỳ cũng không biết ở đâu có chút giống với cô ấy

- Được rồi, được rồi, đừng động một chút thì khóc nhè

Hạ Tưởng phất tay

- Đâu có nói là đuổi cô đi

Tiểu Quỳ lập tức nín khóc mỉm cười:

- Cảm ơn bí thư Hạ, chỉ cần ngài không đuổi tôi đi, bảo tôi làm cái gì đều được

Lời vừa ra khỏi miệng, có thể lại cảm thấy có chút đột ngột, dễ dàng khiến người ta nghĩ về mặt không tốt, cô lại đỏ mặt

Hạ Tưởng lại chờ một lát, lại nhận được điện thoại của Vệ Tân, nói là đêm nay tới Bắc Kinh trước, không tới Tần Đường, phải gặp một người bạn ở Bắc Kinh. Vừa thấy thời gian đã 8 giờ tối rồi, Hạ Tưởng đành phải cho Tiểu Quỳ đơn giản làm một ít thức ăn

Vệ Tân ở Bắc Kinh có vài người bạn trên kinh doanh, Hạ Tưởng cũng không có hỏi đến quá nhiều, hắn tin Vệ Tân có thể xử lý tốt chuyện trên kinh doanh. Vệ Tân ngoại trừ có chút quấn quít hắn, đối nhân xử thế ở bên ngoài, cũng có một mặt dứt khoát gọn gang

Tiểu Quỳ vô cùng cao hứng đi nấu cơm, làm món mì hột gà cà chua cho Hạ Tưởng, mì tự tay làm, đừng nói, mùi vị cũng thật không tồi. Mì chủ yếu dựa vào sức lực, bây giờ không có mấy cô gái biết làm mì, bởi vì không có sức lực nặn mì. Tiểu Quỳ đủ sức, mì tự làm vô cùng chính tong, là mỹ vị mà bên ngoài không thể nào thưởng thức được

Khi Hạ Tưởng đang ăn ngon lành một tô cơm lớn, Tiểu Quỳ lén lén quan sát Hạ Tưởng, thấy hắn ăn vui vẻ, mới cúi đầu hiểu ý mà cười

Sau khi ăn xong, Hạ Tưởng theo thường lệ đi xem sách, lên mạng, hàng ngày hắn đều phải lên mạng nói chuyện với Tào Thù Lê, Liên Nhược Hạm, Lý Thấm, tìm hiểu tiến triển mới nhất của đại kế tài chính. Khác với khi hắn ở thành phố Tần Đường mở ra cục diện từng bước khó khăn chính là, tài chính của ba người đẹp tăng vọt như quả cầu tuyết, đã từ mười tỷ đô la Mỹ ban đầu, đến nay đã tiếp cận quy mô hơn hàng trăm tỷ đô la Mỹ

Hạ Tưởng cũng rất là giật mình, không nghĩ tới, người Mỹ thật đúng là khẳng khái đương nhiên là nói đùa, thị trường tài chính của Mỹ mở cửa, chỉ cần trong qui tắc, một trăm tỷ đô la Mỹ trở mình gấp chục lần trăm lần cũng không ai quản anh

Nhớ năm xưa, Tứ Tiểu Long Á Châu thịnh cực nhất thời, sau cơn bão tài chính đi qua, bị George Soros thổi quét sạch trơn hơn mười năm thành tựu kinh tế của Tứ Tiểu Long, thật là ứng với một câu, cực khổ mấy chục năm, một đêm trở lại trước giải phóng. Nhưng lại có cách gì? Ai bảo các anh hoàn toàn dựa theo qui tắc người khác làm việc, không biết người khác bố cục lâu dài, từ lâu đã đào một cái bẫy cho các anh nhảy vào, các anh lại muốn nhảy, người khác muốn ngăn cản cũng không được

Cho đến hôm nay, ai còn không biết tứ tiểu long Á Châu từng huy hoàng? Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Nói chuyện với Tào Thù Lê, Liên Nhược Hạm một hồi, cho họ biết tốt nhất cẩn thận làm việc, đứng đặt trứng gà trong một cái rổ, kết quả hai người rất không kiên nhẫn nói Hạ Tưởng vài câu, liền kết thúc cuộc nói chuyện. Hạ Tưởng cũng là bất đắc dĩ, khi phụ nữ yêu tiền, ngay cả chồng cũng không cần, cũng thật là đáng sợ

Vô tình ngủ ở trong phòng sách, nửa đêm tỉnh dậy, mới phát hiện trên người khoác một chiếc áo. Hạ Tưởng chuẩn bị về phòng ngủ, vừa đẩy cửa, thấy một thân thể trắng như tuyết nằm ở trên sô pha phòng khách, Tiểu Quỳ chỉ mặc Bra và quần lót, mông hướng lên nằm trên sô pha ngủ thật ngon, tấm thảm đắp trên người bị trượt xuống đất, lộ ra nửa thân trần tươi trẻ

Dưới ánh đèn hoàng hôn, thân thể của Tiểu Quỳ đẹp mà gợi cảm, khiến người ta mơ màng. Hạ Tưởng đoán được tâm tư của Tiểu Quỳ, cô là muốn cách hắn gần một chút, tiện nghe được động tĩnh của hắn ở trong phòng sách, không khỏi trong lòng cảm động

"Rầm" một tiếng, Hạ Tưởng cố ý đóng cửa phòng, Tiểu Quỳ bừng tỉnh. Cô lập tức từ sô pha trở mình lên, một câu "bí thư Hạ" không nói ra, liền phát hiện nửa thân trần ở bên ngoài của cô, không khỏi đỏ mặt

Trưa hôm sau, Hạ Tưởng đang ở Thành ủy chủ trì một hội nghị cán bộ trung tầng, lần lượt từ cục công an thành phố và bệnh viện truyền đến tin tức, Mã Quân bị cục công an thành phố miễn đi chức vụ Phó cục trưởng cục công an quận, Từ Tử Kỳ khỏi bệnh xuất viện, hai tin tức gần như đồng thời truyền tới, khiến người ta không thể không suy đoán liên hệ bên trong hai sự kiện…