Quân Nhân Tại Thượng

CHƯƠNG 95: CẬU ĐIÊN RỒI SAO?




Lý Cảnh Thịnh không thể nào ngờ Chung Thủy Linh thế mà lại có quan hệ yêu đương với Tô Cẩn Nghiêm, phải biết rằng Tô Cẩn Nghiêm chính là cậu ruột của anh ta! Cho nên Chung Thủy Linh định dùng thủ đoạn như vậy để báo thù chuyện lúc trước anh ta bỏ cô sao?
Thấy anh ta hỏi như vậy, Tô Cẩn Nghiêm nhìn anh ta hỏi: "Tại sao cậu lại không thể cùng Chung Thủy Linh ở bên nhau?" Giọng điệu rất bình thản, không một chút gợn sóng.
"Cậu có biết trước đó cô ta là bạn gái của ai không? Cậu chẳng lẽ không nghi ngờ cô ta ở bên cạnh cậu có mục đích gì à?" Lý Cảnh Thịnh có chút kích động nhìn Tô Cẩn Nghiêm, anh ta thấy người cậu nhỏ của mình chắc chắn đang bị Chung Thủy Linh lợi dụng.
"Ai chẳng có quá khứ, sao cậu phải để ý?" Tô Cẩn Nghiêm nhẹ nhàng nói: "Với lại cậu với cô ấy ở bên nhau bởi vì cô ấy thích cậu trùng hợp là cậu cũng thích cô ấy, chỉ đơn giản như vậy mà thôi, cậu sao phải cân nhắc và nghi ngờ cô ấy ở bên cậu có mục đích gì?"
"Cậu nhỏ, bây giờ cậu nói những lời này là bởi vì cậu căn bản không biết cô ta là hạng người gì, nếu sau này cậu biết cô ta là hạng người gì nhất định cậu sẽ không nói như thế này!" Lý Cảnh Thịnh cho rằng Chung Thủy Linh vẫn còn để bụng chuyện anh ta bỏ cô.
Tô Cẩn Nghiêm nhíu mày, nhìn anh ta hỏi: "Nói như vậy cháu hiểu rất rõ cô ấy sao?"
"Cháu..." Lý Cảnh Thịnh nghẹn lời, mở miệng muốn nói điều gì đó nhưng lại có chút nói không nên lời, nghĩ một chút rồi nói: "Dù sao cậu cũng nên để ý, Chung Thủy Linh tuyệt đối không phải là người phụ nữ đơn giản như cậu nghĩ đâu." Lý Cảnh Thịnh không muốn nói trực tiếp với cậu nhỏ của anh ta rằng Chung Thủy Linh là bạn gái cũ của mình, anh ta không muốn cậu mình bị tổn thương vì chuyện này.
Tô Cẩn Nghiêm cười nhẹ, nhìn anh ta nói: "Cậu lại cảm thấy cô ấy thật đơn giản, thích chính là thích, tính cách cũng thẳng thắn, làm chuyện gì cũng đều quang minh lỗi lạc, ngược lại là cô bạn gái hôm nay cháu đưa đến, cậu cảm thấy cô ta không đơn giản giống như biểu hiện bên ngoài đâu."
Thấy Tô Cẩn Nghiêm nói đến Ngô An Kỳ, Lý Cảnh Thịnh theo bản năng cảm thấy anh bị Chung Thủy Linh ảnh hưởng hay là 'mê hoặc' có chút cau mày nhẹ nhìn Tô Cẩn Nghiêm nói: "Những lời này là Chung Thủy Linh nói với cậu à."
Lời nói của anh ta làm cho Tô Cẩn Nghiêm hơi khó chịu, trên mặt có chút tức giận, nói: "Đừng có lúc nào cũng lôi người khác vào."
Lý Cảnh Thịnh thở dài, nhìn anh nói: "Cậu nhỏ, cậu là người thân của cháu, mặc dù vai vế lớn hơn cháu, nhưng chúng ta tuổi tác cũng không chênh lệch nhiều, chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, mặc dù mấy năm nay cậu vẫn luôn ở trong quân ngũ, cháu cũng bận rộn chuyện của công ty, nhưng mà nếu nói cháu coi cậu là cậu, còn không bằng nói trong lòng cháu coi cậu như anh em, cháu thật sự không muốn cậu bị tổn thương."
"Cảnh Thịnh, cậu cũng khuyên cháu một câu, đôi khi nhìn người không nên nhìn bề ngoài." Tô Cẩn Nghiêm chỉ nói như vậy, anh cũng không muốn hỏi đến đời sống tình cảm của anh ta, nhưng giống như anh ta vừa nói, bọn anh mặc dù vai vế hơn kém một thế hệ, nhưng tuổi tác tương đồng, từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, tình cảm giữa bọn anh giống là anh em, anh chỉ muốn nhắc nhở anh ta đừng để sau này hối hận vì quyết định của mình.
Lý Cảnh Thịnh không nói thêm gì nữa, đứng lên chuẩn bị rời đi.
"Cảnh Thịnh." Tô Cẩn Nghiêm cũng đứng dậy, đôi mắt bình tĩnh nhìn anh chằm chằm.
Lý Cảnh Thịnh quay đầu liếc anh một cái, nói: "Còn có chuyện gì sao?"
"Liên quan tới chuyện bản thiết kế của Tiểu Linh, cậu hi vọng cháu có thể cho cô ấy một câu trả lời công bằng." Đôi mắt Tô Cẩn Nghiêm bình tĩnh nhìn anh ta, thật ra hôm nay đặc biệt gọi điện thoại cho chị hai để bọn anh gặp mặt mục đích chính là vì điều này.
Bởi vì tính chất công việc khác nhau, anh cũng không thể trực tiếp giúp đỡ cô trong công việc, nhưng là bạn trai của cô, anh cảm thấy khi bạn gái mình bị bắt nạt, anh nên ở bên cạnh bảo vệ cô, ít nhất cũng phải giúp cô đòi lại công bằng.
Lý Cảnh Thịnh cười lạnh, vẻ mặt có chút khinh thường, nhìn anh hỏi: "Là Chung Thủy Linh nói với cậu?"
Tô Cẩn Nghiêm thật sự rất phản cảm với vẻ mặt và giọng điệu này, lạnh lùng nói: "Tiểu Linh chưa từng nói gì với cậu, xin cháu đừng có suy nghĩ không tốt về người khác như vậy."
Lý Cảnh Thịnh thở dài, nhìn Tô Cẩn Nghiêm nói: "Cậu nhỏ, cháu biết hiện tại cháu nói gì thì cậu cũng sẽ không tin tưởng, nhưng Chung Thủy Linh tuyệt đối không đơn giản như cậu nghĩ."
"Bởi vì cô ấy từng ở bên cháu, cho nên hiện tại cô ấy ở bên cạnh cậu thì chắc chắn là mang theo mục đích gì sao?" Tô Cẩn Nghiêm hoàn toàn không đồng ý với suy nghĩ của anh ta.
Nghe vậy, Lý Cảnh Thịnh có chút bất ngờ, trợn to mắt nhìn anh nói: "Cậu biết quan hệ của cô ta với cháu?"
Tô Cẩn Nghiêm gật đầu, nhìn Lý Cảnh Thịnh nói: "Cậu biết, chính là Tiểu Linh thẳng thắn nói với cậu."
"Vậy vì sao cậu còn muốn ở bên cô ta?" Lý Cảnh Thịnh hoàn toàn không thể lý giải được hành động của anh, nếu biết Chung Thủy Linh là bạn gái cũ của anh ta, vậy mà còn muốn cùng Chung Thủy Linh kết hôn, anh ta có chút kích động muốn vọt tới trước mặt Tô Cẩn Nghiêm hỏi: "Cậu điên rồi sao? Cậu biết rất rõ cô ta là bạn gái cũ của cháu, cậu còn muốn ở bên cô ta?"
"Có vấn đề gì không?" Tô Cẩn Nghiêm nhìn anh ta hỏi lại: "Tình cảm của cháu với cô ấy chỉ là một đoạn quá khứ, cậu sao phải quan tâm đến quá khứ của cô ấy, cậu cần hiện tại và tương lai của cô ấy, quá khứ với cậu có ý nghĩa gì? Đã không có ý nghĩa thì sao phải quan tâm quá khứ cô ấy ở bên cạnh ai?"
"Nếu như bạn trai cũ của cô ta là người khác thì không có quan hệ gì, nhưng bạn trai cũ của cô ta là cháu, chẳng lẽ cậu không để ý chút nào sao?" Lý Cảnh Thịnh không thể lý giải, càng không thể tin nổi.
"Cháu cùng người khác thì có gì khác nhau, đều chỉ là một người đi ngang qua cuộc đời cô ấy." Có lẽ trước ngày hôm qua anh còn để ý chuyện Tiểu Linh là bạn gái cũ của Cảnh Thịnh, nhưng buổi chiều sau khi cô ấy nói những lời kia với anh, anh hoàn toàn không còn suy nghĩ gì nữa, Lý Cảnh Thịnh cũng được, hay là một người xa lạ nào khác cũng được, anh thấy đều không khác gì nhau, bọn họ cũng chỉ là khách qua đường trong cuộc đời của Tiểu Linh, trước đó có lẽ có ràng buộc về tình cảm, nhưng tất cả đều là trước khi anh xuất hiện, anh không có cách nào khống chế những điều xảy ra trong quá khứ của cô, bởi vì lúc ấy anh với cô vẫn là hai người xa lạ, anh có tư cách gì đi để ý? Có lẽ anh còn nên cảm ơn những kinh nghiệm của cô trước đó, đã đúc thành Chung Thủy Linh hiện tại, để bọn anh gặp nhau, yêu nhau, nắm tay nhau đi hết cuộc đời.
Lý Cảnh Thịnh lắc đầu, không thể nào hiểu được loại ý nghĩ này của anh, nhìn anh hỏi: "Chẳng lẽ cậu chưa từng nghi ngờ cô ta ở bên cậu là có mục đích gì? Cậu không sợ cô ta ở bên cậu là vì trả thù cháu sao?" Nếu như không phải vì trả thù, Chung Thủy Linh biết rõ Tô Cẩn Nghiêm là cậu của anh ta, cô ta sao lại ở bên cậu anh!