Quan Lộ Trầm Luân

Chương 606: Tôi phê bình (Phần 2)




“Một sự việc xảy ra gần đây” trong câu nói của Lương Thần chỉ điều gì, không chỉ các vị Ủy viên thường vụ ngồi đây đều biết rõ, đến những người phụ trách các cơ quan quận, huyện cũng không ít người cũng biết nội tình. Mọi người không khỏi ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ coi như đã nhìn ra, vị Cục trưởng Lương này tính cách rõ ràng không chịu thiệt một chút nào, rất thẳng thắn đấu chọi cùng với Phó Chủ tịch Trâu, thậm chí còn có cả Chủ tịch Trương và Chủ nhiệm Chu.

Trâu Nhuệ Lâm lúc này tức giận muốn nổ phổi, cái gọi là “Một sự việc xảy ra gần đây” chính là một đòn sát thủ mà y chuẩn bị gây khó dễ cho Lương Thần. Nhưng giờ Lương Thần không ngờ lại sớm hơn một bước, lôi sự việc ra. Điều này cho thấy, Lương Thần đã có sự chuẩn bị trước, nếu hắn lấy việc này ra nói, một trận đấu khẩu chắc chắn không thể tránh khỏi. “Muốn làm xấu mặt tao, tao sẽ cho mày không xuống nổi bục”, đây là đáp trả của Lương Thần với y.

- Vấn đề thứ hai còn tồn tại trong Cục Công an Thành phố, là vấn đề phát huy chức năng giám sát nội bộ. Mọi người đều biết, Ủy ban Kỷ luật Cục Công an Thành Phố có hai chức năng chính, một là căn cứ vào lời khai báo, tốt cáo của quần chúng, tiến hành điều tra, xử lý những nhân viên cảnh sát làm loạn kỷ cương; hai là bảo vệ lợi ích hợp pháp của công anh cảnh sát chúng tôi! Mà một sự việc xảy ra gần đây đã thể hiện đầy đủ được phương diện bảo vệ lợi ích hợp pháp của nhân viên cảnh sát trong Cục Công an Thành phố, rõ ràng vẫn còn tồn tại nhiều thiếu sót.

Giọng nói của Lương Thần vẫn đơn điệu khôn khan như vậy, không có chút trầm bổng lên xuống nào. Từ miệng hắn lại xuất hiện cụm từ “một sự việc xảy ra gần đây”.

Cái gọi là hai vấn đề tồn tại chính là một chức năng nội bộ và một chức năng bên ngoài, cộng thêm cụm từ “Một sự việc xảy ra gần đây” đã tạo được điểm nhấn. Bài báo cáo của Cục trưởng Lương thực sự là phong cách văn biền ngẫu, bằng trắc gieo vần, lanh lảnh thuận miệng, đối trận tinh tế, hô ứng cho nhau.

Trâu Nhuệ Lâm chỉ cảm thấy gân xanh trên trán đang trực nhảy lên. Y cũng được coi là lăn lộn trên quan trường nhiều năm, tự nhận mình cách với cảnh giới vui buồn không lộ cảm xúc không bao xa, nhưng y từ trước đến giờ không thể ngờ, hôm nay lại khao khát bộc phát trút hết tất cả cơn lửa giận đang hừng hực trong lòng.

Y đã chuẩn bị công phu hai đòn sát thủ cho Lương Thần, định đánh bất ngờ, nhưng lúc này đã hoàn toàn mất đi uy lực bất ngờ tập kích. Lương Thần không những có chuẩn bị mà còn nhân cơ hội ra tay trước, đồng thời thông qua phương thức này tuyên chiến với y và Trương Bỉnh Lâm, thậm chí là toàn bộ Ủy viên thường vụ, đây là sự kiêu ngạo, ngông cuồng gì đây?

Nín thở, nén giận. Đây là cảm giác chân thực nhất của Trâu Nhuệ Lâm trong lúc này.

Còn liên quan đến vấn đề “Một sự việc xảy ra gần đây” thứ hai mà Cục trưởng Lương đề cập đến, những người biết rõ nội tình càng ít hơn, vì vậy không tránh khỏi có chút mơ hồ, ai ai cũng quay sang người bên cạnh châu đầu ghé tai, muốn thăm dò một chính tình hình.

- Các đồng chí giữ yên lặng!

Mặc dù bên dưới đều xì xào bàn tán, nhưng vẫn có tạp âm truyền đến tai Trương Bỉnh Lâm, Trương Bỉnh Lâm sắc mặt lập tức trầm xuống, lớn tiếng nói. Bên dưới lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, mà đồng thời lại ngẫu nhiên làm gián đoạn bài phát biểu của Lương Thần.

Trương Bỉnh Lâm nâng ly trà lên uống một ngụm, không để lại dấu vết liếc nhanh về phía Phó Chủ tịch thường trực Thành phố Trần Trúc. Chiêu này của Lương Thần thực sự có chút vượt ra ngoài dự đoán của y, nhưng cho dù thế này, trong hội nghị thường vụ mở rộng hôm nay, y cũng phải mượn việc công xử lý chuyện tư, tấn công triệt để phá vỡ dáng vẻ kiêu ngạo của đối phương!

- Tôi ngắt lời một chút!

Nhận được ám hiệu bằng mắt của Trương Bỉnh Lâm, Trần Trúc ngầm hiểu, y cầm lấy micro, ho nhẹ một tiếng rồi nói:

- Vừa rồi nghe Cục trưởng Lương đề cập đến hai “Sự việc xảy ra gần đây”, tôi thấy rất thú vị, vì tôi ở đây cũng có hai “Sự việc xảy ra gần đây”!

- Ồ, đồng chí Trần Trúc có thể nói mọi người nghe xem sao!



Chủ tịch Hội đồng nhân dân Chu Vi Dân lập tức tiếp lời. Điều này khiến Trương Bỉnh Lâm vốn đã chuẩn bị lên tiếng cảm thấy khá là bất ngờ, thầm nghĩ hôm nay lão Chu này sao lại phối hợp ăn ý vậy? Chẳng lẽ Chu Vi Dân cũng đã từng có bất mãn với Lương Thần?

Lương Thần bị cắt ngang bài phát biểu, nhưng vẻ mặt lại không có gì thay đổi. Y biết rõ mục đích lên tiếng của Trần Trúc, là vì cướp về sự chủ động, cũng là dấu hiệu xung phong khai chiến với hắn, nhưng hắn không thèm để ý. Nếu một số người nào đó đã lên kế hoạch làm hắn mất mặt trong hội nghị, vậy hắn sẽ dùng sự thật để nói cho những người này biết, thế nào là “Nằm mơ giữa ban ngày”!

- Sự việc thứ nhất xảy ra gần đây, tin rằng mọi người đều biết rõ, chính là tai nạn xảy ra ở công trình cải tạo Long Hoa Tam Kỳ, khu khai thác Vạn Hưng. Một số hộ bị trưng dời vì bất mãn với thỏa thuận bồi thường, dưới sự kích động của thế lực đằng sau đã tụ họp gây chuyện, bao vây tấn công cán bộ nhà nước. Cũng may bí thư Đảng ủy Công an Khâu Lĩnh Mai và đồng chí Trâu Nhuệ Lâm kịp thời có mặt, ra sức làm công tác thuyết phục, cuối cùng đã trấn an thành công số hộ bị yêu cầu trưng dời này, đẩy lùi những ảnh hưởng xấu mà tai nạn này mang lại!

Trần Trúc miêu ta tỉ mỉ quá trình sự việc, sau đó đổi giọng, nghiêm túc nói:


- Nhưng theo phản ánh của không ít đồng chí, trong cả quá trình xử lý sự việc, đồng chí Lương Thần thân làm Cục trưởng Cục công an Thành phố, thái độ xử lý sự cố rất tiêu cực và buông thả. Đồng thời ngang nhiên trước công chúng chống đối lại mệnh lệnh của cấp trên, không làm theo mệnh lệnh, tổn hại nghiêm trọng đến hình tượng nhân viên công vụ quốc gia, tạo ảnh hướng xấu cho xã hội! Về việc này, đồng chí có ý kiến gì không?

Khác với phong cách khéo léo của Phó Chủ tịch Trâu Nhuệ Lâm lúc đầu, lúc này Trần Trúc hoàn toàn chĩa mũi nhọn rõ rệt về phía Lương Thần, hơn nữa trình bày sự việc, nói đạo lý, luận điểm, luận cứ, luận chứng không thiếu yếu tốt nào, đồng thời trực tiếp đưa ra kết luận.

Vẫn chưa hết, Trần Trúc sau khi nói “Sự việc xảy ra gần đây” thứ nhất đã không cho Lương Thần cơ hội giải thích, lại lập tức trình bày “Sự việc xảy ra gần đây” thứ hai.

- Một sự việc khác xảy ra gần đây chính là trong chi đội trị an Cục Công an Thành phố, một cảnh sát tên Đỗ Trọng Tiêu, vì tranh chấp tình cảm đã hành hung tại khách sạn Giang Nam, làm hai người trọng thương, sau khi bị bắt về giam giữ một đêm liền được đồng chí Lương Thần đưa đi. Cơ quan Giám sát Sở công an Tỉnh đã thực thi hành động, dẫn Đỗ Trọng Tiêu về tỉnh tiếp nhận điều tra, nhưng không ngờ qua một đêm, tại cửa khách sạn những nạn nhân bị đánh trong vụ việc đó lại tiếp bị bao vây tấn công, Phó giám đốc Sở Lưu Chấn Hoa của Sở Công an Tỉnh vì đi ngang qua vào khuyên ngăn cũng bị đánh lây. Và chính vào đêm đó, Đỗ Trọng Tiêu đã đánh trọng thương cảnh sát cai tù, chạy trốn, đến nay vẫn chưa có tung tích gì!

Nói một hơi những lời này, Phó Chủ tịch Trần mặt không đỏ, hơi thở không gấp gáp, vẫn tràn đầy khí thế. Y dùng ánh mắt nghiêm khắc nhìn sang Cục trưởng cục Công an Thành phố, chất vấn:

- Tôi xin hỏi Cục trưởng Lương Thần, dung túng một cách vô nguyên tắc, bao che nhân viên cấp dưới, vậy được gọi là bảo vệ lợi ích hợp pháp của nhân viên cảnh sát mà đồng chí đã nói sao?

Lương Thần vẻ mặt bình tĩnh giơ tay lên nói:

- Thưa Bí thư Tống, Chủ tịch Trương, Chủ nhiệm Chu, Chủ tịch Cốc và các vị lãnh đạo, tôi muốn hỏi một câu, đối với lời chất vấn của Phó Chủ tịch Trần tôi có quyền giải thích không? Hay là, kết luận mà Phó Chủ tịch Trần đưa ra được coi là định luận?

Ngôn ngữ của Lương Thần cơ hồ không chút gợn sóng, nhưng kì thực lại ẩn chứa một mũi dao. Hắn rõ ràng có thể trực tiếp lên tiếng phản bác, nhưng lại cố tình tỏ vẻ tôn kính trưng cầu ý kiến của các vị lãnh đạo ở đó.

- Tôi thấy, đồng chí tiểu Lương nên có quyền giải thích! Mọi người thấy thế nào?

Chủ tịch Hội nghị hiệp thương chính trị Cốc Phong Thu cười híp mắt nói. Đây cũng là câu nói đầu tiên trong hội nghị thường vụ mở rộng của y khi sắp về hưu.


- Chủ tịch Cốc nói đúng!

Ủy viên chính trị Quân khu, Lạc Thiết Quân lập tức phụ họa nói.

- Cho dù đồng chí tiểu Lương là bị cáo, vậy cũng có quyền xin biện bạch!

Khâu Lĩnh Mai giọng điệu nửa thật nửa đùa nói.

- Tôi cũng cảm thấy, nên cho đồng chí tiểu Lương một cơ hội phát biểu!

Phó trưởng ban thư kí Hà Văn Khánh cũng thản nhiên nói.

Đám người Trương Bỉnh Lâm, Trần Trúc, Trâu Nhuệ Lâm sắc mặt lập tức thay đổi, bọn họ không ngạc nhiên gì về thái độ của Khâu Lĩnh Mai, nhưng Cốc Phong Thu công việc luôn gắn với bùn đất, cộng thêm thái độ của hai vị Ủy viên thường vụ khá là có uy lực, tình hình này không giống bình thường. Đương nhiên, điều này cũng chưa chắc có nghĩa là Cốc Phong Thu và Lạc Thiết Quân, Hà Văn Khánh đứng về phía Lương Thần.

- Vậy để chúng ta nghe đồng chí tiểu Lương giải thích!


Tống Thái Bình chiều theo ý mọi người, nhưng trong lời nói cũng có vẻ nghiêng về phía đồng tình. Đương nhiên không phải là nghiêng về phía Lương Thần.

- Đầu tiên, tôi xin nói về “sự việc xảy ra gần đây” thứ nhất.

Nghe câu nói “Sự việc xảy ra gần đây” do Lương Thần phát minh, rồi lại được Trần Trúc vận dụng, đến giờ lại được nhắc lại vài lần, những người phụ trách Quận, Huyện không khỏi có cảm giác không biết nên khóc hay nên cười. Bây giờ trên mạng có những ngôn ngữ mới lưu hành, cụm từ này nếu được truyền ra ngoài, nói không chừng cũng có thể hot.

Kiểm soát trưởng Lục Hữu Đức ghé đầu, khẽ hỏi:

- Thiên Dân, việc này cậu thấy thế nào?

- Không, nói, được!

Chánh án Chu trả lời rất ngắn gọn.


- Tôi từ chỗ Bí thư Khâu biết được tin Khu khai thác Vạn Hưng xảy ra tai nạn, căn cứ theo chỉ thị của bí thư Khâu, tôi đã điều động đại đội hai chi đội trị an Cục Công an Thành phố, tổng cộng hơn ba mươi nhân viên cảnh sát nhanh chóng đến hiện trường, hơn nữa cũng đích thân đến tham gia vào công tác giữ gìn trật tự. Tự bản thân tôi cảm thấy vậy không được coi là thái độ tích cực, nhưng ít nhất cũng không thể coi là tội danh tiêu cực buông thả chứ? Hơn nữa, việc không thực hiện mệnh lệnh của lãnh đạo, điều này tôi thừa nhận. Tại hiện trường tai nạn, tôi đã không làm theo mệnh lệnh cướp thi thể lập tức hỏa táng mà Phó Chủ tịch Trâu đã truyền đạt, việc đó tôi vẫn kiên quyết cho rằng, bất luận là đối nội hay đối ngoại, cơ quan Công an trước giờ không hề có chức năng này. Hơn nữa tôi trước giờ cũng chưa từng thấy, có bất kì một quy định pháp luật nào mà Cục Công an Thành phố có chức năng này!

Lương Thần tiếp tục nói!

- Ngụy biện!

Phó Chủ tịch Trâu không kìm nổi lạnh lùng trách cứ:

- Duy trì ổn định trật tự xã hội, lẽ nào không phải là chức trách mà cơ quan Công an phải đảm nhiệm?

- Ý của Phó Chủ tịch Trâu là cưỡng chế thi hành cướp thi thể hỏa táng sẽ có lợi cho việc ổn định trật tự xã hội?

Lương Thần lập tức hỏi ngược lại.

- Sự thật luôn có sức thuyết phục!

Trâu Nhuệ Lâm cười lạnh nói:

- Lúc đó nếu không phải là đồng chí Đặng Trường Giang của phân Cục công an khu khai thác đã nghe theo chỉ huy, đồng chí có biết sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng thế nào không? Hậu quả như vậy sẽ do ai gánh chịu đây?

Không trực tiếp trả lời chất vấn của Trâu Nhuệ Lâm, Lương Thần nói với giọng điệu bình thản:

- Trước khi tham gia hội nghị hôm nay, tôi đã nhận được báo cáo của chi đội giám sát mạng trong Cục, trên các báo mạng thương mại, văn hóa, nghề nghiệp…đang lan truyền một video. Tiêu đề của Video này là “Cảnh sát nhân dân yêu nhân dân, cướp thi thể hỏa táng thể hiện chân tình”!