*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Hạo cười anh, “Ừ không tệ, đến lúc mấu chốt vẫn bỏ qua được bản năng của nghề luật sư.”
Trương Viễn: “Tình hình lúc đó căn bản không đọc nổi chữ ấy, bác sĩ bảo làm gì thì làm đó, chúng tôi đâu có hiểu, nghe bác sĩ không trật đi đâu. Sau đó y tá báo mẹ tròn con vuông tôi mới tỉnh cả người. A Hạo, anh biết cảm giác này không? Là sau khi buông lỏng thần kinh căng thẳng, cả người lập tức mệt mỏi tê liệt. Lúc đó tôi ngồi trên ghế một lúc lâu không đứng dậy nổi, đến khi mẹ con cô ấy được đẩy ra mới có sức mà đứng lên.” Cho tới bây giờ, khi hình dung2lại cảnh tối hôm qua, Trương Viễn vẫn hào hứng không thôi, mùi vị lần đầu làm cha khiến anh cảm nhận được sự thần kì của sinh mạng, cũng khiến anh yêu thương vợ mình hơn. Giang Hạo nghĩ một lát, có lẽ là cảm giác sung sướng và thả lỏng sau khi thắng trận, phụ nữ sinh con vốn là một trận đánh ác liệt mà. Một lát sau, bọn họ trở về để Tiểu Chi có thể nghỉ ngơi.
Trong lòng Lâm Thái Âm rất phức tạp, vừa mong chờ vừa lo lắng. Bây giờ không thể so với trước kia, chất lượng không khí kém, môi trường không tốt, thai chết non, dị dạng, trí não kém phát triển, đủ thứ tình huống kỳ8lạ trên đời. Lúc nãy ở phòng khám khoa sản, họ đã thấy một thai phụ khóc rất khổ sở, nghe nói con của cô ta đã tám tháng, đi khám thai thì bỗng dưng được biết thai đã chết trong bụng. Bà càng nghĩ càng lo lắng, “A Hạo, dì Hoàng mà lần trước thím Lý giới thiệu có được không?” “Được ạ, rất cẩn thận, con người cũng thành thật.” “Ừ. Thế thì tốt, mai mẹ đi hỏi thử xem có người làm chuyên chăm sóc phụ nữ có thai không. Tốt nhất là có chăm ở cữ luôn.” Giang Hạo, “Mẹ, không cần gấp gáp việc ở cữ. Dì Hoàng khá tốt, con tăng tiền lương cho dì ấy, để dì ấy ở nhà6chúng ta làm toàn thời gian luôn là được mà.” “Dì Hoàng còn làm ở nhà khác à?”
“Đúng vậy, bây giờ dì ấy chỉ tới nấu bữa tối, sau đó quét dọn nhà cửa thôi.”
Lâm Thái Âm nghe thế thì lắc đầu, “Như vậy không được, làm người giúp việc mà không tập trung thì sao làm tốt cho được? Đổi người đi, mẹ tìm giúp các con, không được thì để thím Lý sang. Tìm người giúp việc phải tìm người đáng tin. Còn con nữa A Hạo, trong Viện kiểm sát không phải chỉ có mình con, đừng tăng ca ngày đêm giống như hồi ở quân đội.”
Giang Hạo sắp hết kiên nhẫn, “Mẹ, chuyện người giúp việc mẹ đừng động vào. Dì Hoàng khá3tốt, chúng con cũng tin di ấy. Con sẽ nói chuyện để di ấy làm toàn thời gian ở nhà mình. Về công việc của con thì mẹ cứ yên tâm, gần đây con không tăng ca, sau này cũng sẽ ít tăng ca.” “À đúng rồi, còn con nữa Tâm Duy. Nghỉ việc đi, tập trung ở nhà dưỡng thai.” Kiều Tâm Duy không kịp phản ứng, không phải đang thương lượng với Giang Hạo à? Sao bất chợt xoay sang cô rồi? Cô há mồm nghẹn lời.
Giang Hạo thừa cơ hùa theo, “Đúng đúng, anh đồng ý với mẹ việc này, em nghỉ việc đi, ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe.” Hiềm thấy nhỉ, đây là lần đầu hai mẹ con đứng cùng một chiến5tuyến đây.
Đáng ghét hơn là Hi Bảo cũng vỗ tay hưởng ứng, “Mẹ, nếu mẹ không đi làm thì có thể đi nhà trẻ với con phải không ạ? Lần trước Mỹ Mỹ nói mẹ đẹp hơn mẹ của bạn ấy một trăm lần, bạn ấy còn nói muốn gặp mẹ nhiều hơn, như thế sau này sẽ trở nên xinh đẹp như mẹ.”
Kiều Tâm Duy không giận nổi một chút xíu nào, “Mỹ Mỹ nào thế?”
“Là bạn lùn lùn mập mập ấy ạ”.
“À, mẹ nhớ ra rồi, là cô bé mập rất thích con đó hả?”
Hi Bảo thoải mái gật đầu đáp: “Đúng ạ, Mỹ Mỹ bảo con là mối tình đầu của bạn ấy, nhưng mà con không thích bạn ấy, bạn ấy béo quá, làm bạn thì được.” Không biết khi nào, chủ đề của mọi người chuyển từ người giúp việc sang Hi Bảo, trẻ con bây giờ đúng là thành tinh hết rồi, cái gì cũng biết. Giang Hạo: “Con trai, con biết mối tình đầu là gì không?” Hi Bảo chớp chớp mắt, tỏ vẻ như đương nhiên, “Mối tình đầu chính là người bạn thân đầu tiên đó, không đúng hả ba?”
“...” Giang Hạo không biết trả lời bé thế nào. Trẻ con ở tuổi này bảo hiểu thì không hiểu đầy đủ, bảo không hiểu nhưng cố tình lại hiểu rất nhiều. Căn cứ vào phương pháp giáo dục là không được lừa dối trẻ nhỏ, Giang Hạo uyển chuyển nói: “Mối tình đầu ấy à, là lần đầu tiên bé trai và bé gái thích nhau, sau đó trở thành bạn tốt. Con và Mỹ Mỹ chỉ là bạn tốt, không phải mối tình đầu. Con phải sửa đúng cho bạn ấy, bạn ấy không hiểu.”
“Vâng ạ, con không thích bạn ấy, con thích Quách Tử Thanh, Quách Tử Thanh rất xinh, còn biết hát biết múa, còn biết hát tiếng Anh, hát hay như con vậy đó.” “.” Lời này làm ba vị phụ huynh sợ rồi. Hi Bảo ơi, con mới học mẫu giáo ở nhà trẻ thôi, không cần phải nhanh nhảu tìm vợ như thế đâu.
“Mẹ ơi mẹ, đến sinh nhật con có thể mời Quách Tử Thanh đến nhà mình chơi không ạ?”
Kiều Tâm Duy liếc nhìn Giang Hạo, nói rất bất đắc dĩ, “Có thể chứ, nhưng Hi Bảo nè, con chỉ mời một mình bạn ấy thôi ư?” “Đương nhiên không phải a, Mỹ Mỹ, Cường Cường, Tiểu Nhiên, Đô Đô, còn có nhiều lắm, bạn tốt của con rất nhiều. Cô Lý cũng là bạn tốt của con.”
Lâm Thái Âm nói: “Năm nay làm sinh nhật cho Hi Bảo ở biệt thự đi, chúng ta tổ chức náo nhiệt một lần. Lần đầu làm sinh nhật cho nó phải làm lớn, mời hết bạn bè và người thân tới. Hi Bảo, cháu mời hết các bạn đến nhé, bà nội tổ chức party sinh nhật cho cháu.”
Hi Bảo vui tới mức múa may tay chân, “Vâng, tốt quá ạ!”
Không để Giang Hạo và Kiều Tâm Duy đưa ý kiến, Lâm Thái Âm đã nói, “Mẹ biết trong lòng các con nghĩ gì, nhưng đây là lần đầu tiên Hi Bảo ăn sinh nhật sau khi trở về. Từ khi hai đứa kết hôn, trong nhà đã lâu chưa được náo nhiệt. Thừa dịp này làm cả nhà vui vẻ một chút. Các con không được từ chối, chuyện dạy dỗ con nhỏ là của hai đứa, nhưng ba mẹ cũng thương cháu, lần này để mẹ làm chủ được không?”
Nếu mẹ đã nói đến thế, Giang Hạo cũng không thể nói gì, Kiều Tâm Duy tươi cười: “Mẹ cần gì nói nghiêm trọng như thế. Mẹ cứ làm chủ đi, có mẹ làm chủ thì chúng con còn bớt lo. Có điều sinh nhật của Hi Bảo còn đến bốn tháng nữa, vẫn sớm.”
“Con đồng ý là được, mẹ bắt đầu chuẩn bị trước.” Lâm Thái Âm lườm Giang Hạo rồi nói, “Con còn không thấu tình đạt lý bằng vợ con.” “...” Giang Hạo vô cớ bị mắng nhưng anh đành phải chịu.