Quan Gia
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Chương 950: Kỳ viện Nhạn Phong
Nhóm dịch: PQT
Nguồn: metruyen
Lưu Vĩ Hồng và Hồ Ngạn Bác ngồi đối diện uống trà
Chỗ ăn chơi như kỳ viện này cũng không gặp nhiều ở các nơi trên toàn quốc. Nhất là thành phố qui mô nhỏ như Cửu An, theo lý mà nói càng không nên có chỗ “cao nhã” như vậy
Nhưng Cửu An quả thật là ngoại lệ.
Cửu An coi như là cổ thành Sở Nam, có lịch sử lâu đời. Từng có một khoảng thời gian, văn phong Cửu An rất uy. Cầm kỳ thư họa, là bốn nhã hứng lớn của văn nhân nhà thơ thời xưa. Ngàn năm truyền xuống, cầm thư họa đều đã dần dần suy thoái, duy độc nhất nhã hứng như cờ tướng đã lưu truyền xuống. Kỳ thật cầm kỳ thư họa của người xưa là chỉ cờ vây. Nhưng cờ vây quá cao nhã, không thông dụng như cờ tướng
Đội cờ tướng của thành phố Cửu An, đều tiếng tăm lừng lẫy ở toàn tỉnh, kỳ viện Nhạn Phong chính là đội cờ tướng ủy ban thể dục quốc gia lập ra, một mặt làm chỗ huấn luyện của đội cờ tướng, mặt khác cũng đối ngoại kinh doanh, thu hút người yêu thích cờ tướng đến đánh cờ. Kỳ viện cung cấp chỗ đánh cờ, còn cung cấp một ít trà và điểm tâm. Nếu có khách ham đánh cờ không muốn về nhà ăn cơm, kỳ viện cũng cung cấp đồ ăn giản dị, chính là hình thức thức ăn nhanh. Tuy rằng thức ăn đơn giản, với khẩu vị thanh đạm là chính, nhưng cũng có rất nhiều khách đánh cờ nguyện ở kỳ viện dùng cơm
Bởi vì cờ tướng ở Cửu An có cơ sở quần chúng rất tốt, kinh doanh của kỳ viện Nhạn Phong khá tốt. Rất nhiều khách đánh cờ khó hiểu mà đến, hoặc thỉnh giáo hoặc khiêu chiến cao thủ của đội đánh cờ, nhất là chủ nhật, kinh doanh càng là thịnh vượng
Lúc này là thứ hai, lại là buổi sáng, kinh doanh rất nhàn, ngoại trừ đội viên của đội đánh cờ đang huấn luyện, gần như không có khách nào khác. Cho nên vị trí phòng đánh cờ của Lưu Vĩ Hồng và Hồ Ngạn Bác rất là thanh tĩnh
Lưu Vĩ Hồng và Hồ Ngạn Bác cũng vẫn chưa chơi cờ, mà là vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm
- Nói như vậy, đã cơ bản quyết định rồi?
Hồ Ngạn Bác uống nước trà nóng hôi hổi, thản nhiên hỏi.
- Ừ, đã quyết định rồi, Trương Hiệu Liêm qua đây làm bí thư. Lục Mặc bất động, Tân Minh Lượng bỏ đi bí thư thứ hai. Vấn đề bây giờ, thuộc về sắp xếp của Mạc Ngôn, bí thư Lâm không đồng ý lắm do anh ấy đảm nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật
Lưu Vĩ Hồng cũng rất bình tĩnh nói.
Mấy lãnh đạo lớn trong tỉnh trải qua tranh đấu khẩn trương, đã phối trí bộ máy Cửu An, căn bản đạt thành nhất trí rồi. Chính trong mấy ngày này, lập tức phải tiến hành nhân sự dị động
Hồ Ngạn Bác cười cười, nói:
- Nếu là sắp xếp như vậy, vị trí Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cũng thật sự phải tranh thủ được. Bằng không, chúng ta bận rộn phí công rồi
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười. Đề tài nói chuyện với Hồ Ngạn Bác, thật là vô cùng thoải mái. Đầu óc của hắn, không phải xoay chuyển nhanh bình thường. Xem ra đấu tranh chính trị, cũng quả thật rất cần thiên phú
Người khác nghĩ nát óc cũng chưa chắc có thể nghĩ ra vấn đề nguyên cớ, trong đầu óc của thiên tài chính trị xoay chuyển một cái, lập tức liền rõ ràng
Hồ Ngạn Bác ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Nếu không, tôi trở về một chuyến, bàn bạc với ba tôi về vấn đề này
Lưu Vĩ Hồng cười gật đầu:
- Tôi đang có ý tưởng này. Tuy nhiên, lần này anh trở về, không chỉ cùng bác Hồ nói về chuyện này, ngoài ra còn có một chuyện cũng phải xử lý chung
Hồ Ngạn Bác liền giống như trưng cầu mà nhìn hắn
Lưu Vĩ Hồng lại không vội mà trả lời, nâng tay lên nhìn đồng hồ, nói:
- Bí thư Vương sắp đến rồi
Hồ Ngạn Bác giật mình, nói:
- ý của anh, cho anh ấy đến Bắc Kinh, tạm thời tránh nguy hiểm
- Là ý này, tôi đã cùng bác hai của tôi nói qua chuyện này, căn bản là bác cũng đồng ý rồi
Hồ Ngạn Bác liền giơ ngón tay cái lên, nói:
- Con người Vương Thì Hằng, năng lực rất mạnh, chỉ là mặt quyết đoán hơi khiếm khuyết. Đây cũng có liên quan đến môi trường lớn của Cửu An. Bây giờ nhảy ra Cửu An, nhảy ra vòng tròn Sở Nam này, mở to mắt nhìn thế giới, đối với anh ấy cũng có lợi ích rất lớn. Hơn nữa anh ấy rất trẻ, có thời gian
Không hề nghi ngờ, Lưu Vĩ Hồng đây là muốn thu hút Vương Thì Hằng. Hồ Ngạn Bác cảm thấy, Nhị ca nhìn người quả thật rất chuẩn, nắm bắt cơ hội cũng vô cùng thích hợp. Khi Vương Thì Hằng gian nan nhất, giơ tay giúp đỡ, Vương Thì Hằng gần như là 100% sẽ chủ động sà vào lòng của “Lưu hệ”. Với cấp bậc bây giờ của Vương Thì Hằng và tuổi tác của y, có thể nói là một tiềm lực rất lợi hại, rèn luyện vài năm ở nha môn Bắc Kinh cho tốt, một khi thả ra ngoài, chính là quan to cấp tỉnh bộ, sẽ có một ngày có thể trở thành nòng cốt trung kiên của “Lưu hệ”.
Khi đang nói chuyện, bên ngoài phòng đánh cờ, vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng
Lưu Vĩ Hồng và Hồ Ngạn Bác vội vàng đứng dậy.
Cửa phòng nhẹ nhàng bị đẩy ra, người tiến vào, quả nhiên là Bí thư Thành ủy Vương Thì Hằng.
- Bí thư Vương!
Lưu Vĩ Hồng và Hồ Ngạn Bác tiếp đón, bắt tay với Vương Thì Hằng xem tại
Nhìn ra được, Vương Thì Hằng hơi trố mắt. Tụ hội hôm nay, là Lưu Vĩ Hồng mời, Vương Thì Hằng không do dự liền đồng ý ngay. Vương Thì Hằng cũng rất rõ, trong thời gian nhạy cảm như vậy, Lưu Vĩ Hồng chủ động phát ra lời mời với y, chắc chắn không phải nói chuyện phiếm thông thường liên lạc tình cảm. Nhưng Vương Thì Hằng hiển nhiên không ngờ tới, trong phòng ngoại trừ Lưu Vĩ Hồng, còn có mặt người khác. Hơn nữa, người này xem qua tuy trẻ tuổi, nhưng khí phách trầm ổn, thấy được không phải nhân viên phục vụ của kỳ viện
- Bí thư Vương, giới thiệu với anh một chút. Vị này là Hồ Ngạn Bác, Chủ nhiệm Phòng giám sát kiểm tra kỷ luật 1 Ủy ban Kỷ luật thành phố, đến từ Bắc Kinh, bạn bè chơi với nhau từ thuở nhỏ của tôi
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười giới thiệu Hồ Ngạn Bác cho Vương Thì Hằng
- Ồ, hóa ra là Chủ nhiệm Hồ, xin chào xin chào!
Vương Thì Hằng trên mặt lập tức lộ ra niềm vui bất ngờ, rất nhiệt tình bắt tay Hồ Ngạn Bác. Trên thực tế, Hồ Ngạn Bác vừa mới đến nhận chức Cửu An, Vương Thì Hằng từng đọc qua tài liệu hồ sơ của y. Ủy ban Kỷ luật thành phố có một cán bộ từ Ủy ban Kỷ luật Trung ương thả xuống, Vương Thì Hằng tất nhiên phải chú ý một chút. Nhưng mấy tháng trước xem hình, so sánh với người thật, quả thật khác xa, Vương Thì Hằng nhận không ra Hồ Ngạn Bác là đương nhiên.
Lưu Vĩ Hồng giới thiệu như vậy, Vương Thì Hằng lập tức liền hiểu rõ một chuyện. Hồ Ngạn Bác này đột nhiên từ Ủy ban Kỷ luật Trung ương xuống đây, tuyệt đối không phải mạ vàng trên ý nghĩa bình thường. Xem ra trước khi Lưu Vĩ Hồng chưa tới Cửu An thì đã chuẩn bị từ lâu rồi
Quả thật là suy nghĩ sâu xa.
Hơn nữa làm cho người ta giật mình chính là, cho dù Bí thư Thành ủy như y, cũng là đến hôm nay mới biết rõ quan hệ thật sự giữa Lưu Vĩ Hồng và Hồ Ngạn Bác. Nếu Lưu Vĩ Hồng không chủ động giới thiệu Hồ Ngạn Bác cho y gặp, khả năng sau này cũng sẽ chẳng hay biết gì.
Trong sáng hay trong tối, cũng không biết Lưu Vĩ Hồng rốt cuộc che dấu bao nhiêu chuẩn bị ở sau
Khó trách Tân Minh Lượng cáo già như vậy cũng thất bại trong tay hắn, quả nhiên là có đạo lý
- Bí thư Vương, mời!
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười mời
Trên bàn cờ, cờ đỏ cờ đen đã đặt chỉnh tề, Lưu Vĩ Hồng chủ động ngồi bên phía cờ đen, nhường cờ đỏ cho Vương Thì Hằng. Căn cứ qui tắc cờ tướng, cờ đỏ đi trước, cũng là tôn trọng đối với lãnh đạo
- Thế nào, bí thư Lưu cũng thích đánh cờ sao?
Vương Thì Hằng mỉm cười ngồi xuống bên bàn cờ, hỏi
Lưu Vĩ Hồng cười nói:
- Chỉ là sở thích mà thôi, năng lực đánh cờ rất bình thường. Sớm nghe nói bí thư Vương là người giỏi đánh cờ, cũng từng được qua giải quán quân cuộc thi cờ tướng của cơ quan, hôm nay đúng lúc thỉnh giáo vài chiêu hay của bí thư Vương
Vương Thì Hằng cười ha hả, phất tay, nói:
- Bí thư Lưu chê cười. Giải quán quân cuộc thi cờ tướng của tôi không đáng nhắc tới
Cuộc thi cờ tướng của cơ quan, Bí thư Thành ủy đích thân tham gia, dưới tình hình Tân Minh Lượng không dự thi, ai dám thắng Vương Thì Hằng? Vương Thì Hằng nói quán quân này có trình độ, cũng không phải nói lung tung khiêm tốn. Đương nhiên, Vương Thì Hằng dám dự thi, bản thân đã chứng minh năng lực đánh cờ khác thường. Nếu thật là chơi quá tệ, Vương Thì Hằng cũng sẽ không đi dự thi, nếu chẳng may đụng phải người trẻ tuổi không có đầu óc vừa mới tham gia công tác, chơi thật với bí thư Vương, bí thư Vương chẳng phải sẽ lộ ra cái xấu hay sao?
Cờ tướng, cho dù là nhường, cũng phải rất có trình độ mới được. Nhường cờ muốn trông rất có vẻ bình thường, ví dụ làm không tốt, chẳng những không thể lấy lòng của lãnh đạo, còn có khả năng nịnh bợ sai chỗ, khiến lãnh đạo rất mất mặt
- Bí thư Vương quá khiêm nhường. Hôm nay ở đây khá thanh tĩnh, tôi thành tâm xin thỉnh giáo bí thư Vương. Bí thư Vương, mời!
Lưu Vĩ Hồng giơ tay mời.
Đời trước, phó nghiên cứu viên Lưu viện Khoa học Nông nghiệp tỉnh Sở Nam nhàn rỗi vô cùng, sở thích chỉ có hai thứ, một là câu cá, hai là đánh cờ. Viện Khoa học Nông nghiệp có vài vị cao thủ cờ tướng, hàng năm cùng so tài với mấy cao thủ này, năng lực đánh cờ của bí thư Lưu cũng không phải hời hợt.
- Được, vậy thì tôi xin bêu xấu rồi
Vương Thì Hằng nói xong, đi con mã làm lá chắn
Phải nói, Vương Thì Hằng hiện tại cũng không có chút hứng thú đánh cờ. Trong tỉnh truyền đến tin tức, vô cùng không tốt. Vương Thì Hằng suy đoán, vị trí Bí thư Thành ủy của y, không chờ được bao lâu nữa
Điều này cũng rất bình thường, ban đầu Lâm Khải Hàng phái một người độc như Lưu Vĩ Hồng đến Cửu An, chính là muốn “giành địa bàn”. Bí thư Thành ủy Cửu An trên thực tế tuy rằng là Tân Minh Lượng, nhưng Vương Thì Hằng lại chiếm vị trí “nhất ca”. Lâm Khải Hàng muốn khống chế Cửu An, Vương Thì Hằng phải chuyển chỗ cho bí thư mới
Vì thế, Vương Thì Hằng cũng không phải không có cố gắng.
Y có thể đảm nhiệm thư Thành ủy, cố nhiên là có hiềm nghi “nhặt tiện nghi có sẵn”, chủ yếu cũng là Tân Minh Lượng và Thiệu Lệnh Hồng ra sức ủng hộ, nhưng cũng không có nghĩa là Vương Thì Hằng không có một chút quan hệ khác. Cho dù trước khi làm Bí thư Thành ủy không có quan hệ này, sau khi làm Bí thư Thành ủy, cũng có thể tìm được quan hệ mới
Liên kết mạng lưới quan hệ, chính là đặc sắc lớn nhất của quan trường trong nước, Vương Thì Hằng sao có thể ngoại lệ.
Lãnh đạo ở tỉnh, ngoại trừ Thiệu Lệnh Hồng, Phó chủ tịch thường trực tỉnh cũng khá thưởng thức Vương Thì Hằng. Điều này cũng được lợi ích từ trải nghiệm làm Phó bí thư phân công quản lý công tác xây dựng kinh tế và Phó chủ tịch thường trực Địa khu ở địa khu Cửu An. Bởi vì quan hệ trên công tác, giữa Vương Thì Hằng và Phó chủ tịch thường trực tỉnh qua lại khá mật thiết. Dần dà, Phó chủ tịch thường trực tỉnh cảm thấy Vương Thì Hằng không tồi
Nhưng lần này, Phó chủ tịch thường trực tỉnh quả thật không thể giúp y được. Từ trên ý nghĩa nào đó mà nói, Lâm Khải Hàng muốn lấy đầu của Vương Thì Hằng để “tế cờ”. Phó chủ tịch thường trực tỉnh làm sao có thể ở cửa ải này chống đối với Lâm Khải Hàng?
Dù sao Vương Thì Hằng cũng không thể coi là tâm phúc dòng chính của Phó chủ tịch thường trực tỉnh
Nhưng Phó chủ tịch thường trực tỉnh vẫn là lộ ra một chút tin tức cho Vương Thì Hằng, đó chính là ứng viên đến thay thế y đã quyết định rồi, Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Trương Hiệu Liêm. Mà nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Vương Thì Hằng sẽ tiếp nhận chức vụ của Trương Hiệu Liêm, hai người bọn họ đổi chỗ.