Quan Gia
Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
-----oo0oo-----
Chương 725: Chu Kiến Quốc tôi không phục vụ loại người này!
Nhóm dịch: PQT
Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu
- Không thể làm như vậy!
Đứng trên đỉnh núi Đại Nghĩa, đối diện ánh trời chiều đỏ sẫm ở phương Tây, Chu Kiến Quốc phun mạnh một hơi, rầu rĩ nói, hai hàng lông mày nhíu lại, vẻ mặt không vui.
Lưu Vĩ Hồng đứng cạnh, đưa cho ông ta điếu thuốc, khẽ cười nói:
- Chủ tịch Địa khu, hút điếu thuốc, xin bớt giận.
Hôm nay Chủ Nhật, Lưu Vĩ Hồng nhận lời mời đến biệt thự số 1 đường Đại Nghĩa dùng bữa tối. Tới hơi sớm, Lưu Vĩ Hồng bèn đề nghị Chu Kiến Quốc cùng đi bộ, leo núi, xem như một cách rèn luyện.
Điều này, dĩ nhiên bà Vu không phản đối.
Hơn nữa mấy ngày nay, tâm tư lão Chu nặng nề, ở nhà hở một tí là nổi giận, bà Vu khá lo lắng. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu bà Vu gọi điện thoại mời Lưu Vĩ Hồng đến nhà ăn cơm. Lão Chu chắc chắn gặp khó khăn trong công việc, nên tâm tình lúc này mới không tốt. Giờ mời Lưu Vĩ Hồng đến tâm sự với ông ta là cách tốt nhất.
Lưu Vĩ Hồng luôn có cách khiến lão Chu vui vẻ.
Đỉnh Đại Nghĩa trước kia vốn là ngọn núi nhỏ ngoại ô nội thành cũ, độ cao so với mặt biển không cao, đi men theo con đường xi măng lên đỉnh núi, mất khoảng ba bốn chục phút. Xuống núi nhanh hơn một chút, khoảng hai mươi phút.
Lưu Vĩ Hồng biết vì sao Chu Kiến Quốc tức giận.
- Vĩ Hồng, cậu nói xem, cái loại phần tử hủ bại như Đoàn Bảo Thành, tại sao không trừng phạt nghiêm? Người như vậy, có nửa điểm nào là cán bộ Đảng viên giác ngộ không? Tôi thấy y là một tên lưu manh! Tào Chấn Khởi còn muốn bao che y, rốt cuộc là có ý gì?
Chu Kiến Quốc hút một hơi, càng thêm phẫn nộ.
Đại hội Đảng toàn quốc kết thúc viên mãn, Lý Dật Phong được chọn vào ủy ban trung ương, Phương Đông Hoa được chọn làn ủy ban trung ương dự khuyết, mục đích chính trị của mọi người đều đạt được. Tào Chấn Khởi cũng không e dè bao nhiêu, đương nhiên bắt đầu bắt tay vào việc xử lý vụ án lớn liên quan đến Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại.
Vụ án này đã kéo dài hơn hai tháng, nhưng cũng không thể kéo dài mãi được.
Vụ án Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại, cán bộ cấp cao nhất dính líu đến là Phó chủ tịch thường trực Địa khu Đoàn Bảo Thành. Khiến mọi người phải chú ý nhất, đương nhiên là việc xử lý Đoàn Bảo Thành. Mặc cho ai cũng biết, Đoàn Bảo Thành từng là tâm phúc của Tào Chấn Khởi, xử trí Đoàn Bảo Thành như thế nào, liên quan đến uy vọng của Tào Chấn Khởi ở Địa khu Hạo Dương.
Xét theo thân phận ủy viên Địa ủy, Phó chủ tịch thường trực Địa khu của Đoàn Bảo Thành, việc xử lý y, Tào Chấn Khởi cũng không thể hoàn toàn quyết định, nhất định phải tổ chức hội nghị công việc bí thư để bàn bạc.
Kết quả tại hội nghị công việc bí thư, xuất hiện nhiều ý kiến khác nhau.
Chủ tịch Địa khu Chu Kiến Quốc kiên quyết yêu cầu nghiêm túc xử lý Đoàn Bảo Thành. Căn cứ những gì Ủy ban Kỷ luật Địa khu điều tra được trước mắt, vấn đề Đoàn Bảo Thành quả thật khá nghiêm trọng, trực tiếp chiếm cổ phần trong Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại, hơn hai năm nay, đã kiếm được hơn một trăm ngàn tiền lãi từ Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại. Trong đó đương nhiên không tránh được giao dịch quyền tiền. Đoàn Bảo Thành lợi dụng chức quyền trong tay, kiếm cho Tổng công ty Xây dựng Hoành Đại không ít công trình. Rất nhiều công trình nhận thầu đều thực hiện trong buồng tối, vi phạm quy định nghiêm trọng.
Đó là chưa nói đến Đoàn Bảo Thành còn "xài chung" một phụ nữ với Tôn Hoành!
Đối với cán bộ như vậy, Chu Kiến Quốc vô cùng căm hận, yêu cầu nghiêm túc xử lý, cũng là rất đương nhiên đương nhiên.
Nhưng mặt khác hai vị Phó bí thư, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật địa ủy Trương Bình An, Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Thôi Vân Phong, đều phản đối nghiêm trị Đoàn Bảo Thành. Trương Bình An là dòng chính của Tào Chấn Khởi, đều từng là cấp dưới cũ Phương Đông Hoa, có cùng ý tưởng đen tối với Tào Chấn Khởi, trước kia quan hệ với Đoàn Bảo Thành cũng không tệ. Y phản đối ý kiến của Chu Kiến Quốc, thả một ngựa cho Đoàn Bảo Thành, cũng là có tình có lý. Thôi Vân Phong tuổi khá lớn, năm sáu, năm bảy tuổi, sắp đến tuổi về hưu, tuy là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, nhưng lại thích ba phải, không muốn đắc tội với người khác. Càng không muốn đắc tội Tào Chấn Khởi. Hơn nữa Thôi Vân Phong còn tuân thủ nghiêm ngặt tín điều "tìm chỗ khoan dung mà độ lượng", nói thế nào thì cũng là đồng nghiệp với Đoàn Bảo Thành hai ba năm, không muốn thấy Đoàn Bảo Thành gần già rồi mà mắc phải tai ương vào nhà giam. Ít nhiều cũng có chút tâm lý "thỏ chết cáo khóc thương". Cho nên lời nói của ông ta rất uyển chuyển, cũng giải vây cho Đoàn Bảo Thành.
Thái độ của Trương Bình An và Thôi Vân Phong như vậy, cũng đúng như những gì Chu Kiến Quốc dự kiến.
Nhưng thái độ của Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Bành Kiện, khiến cho Chu Kiến Quốc có chút ấm ức. Bành Kiện được xem là bạn tốt của Bí thư Địa ủy tiền nhiệm. Khi tổ chức xây dựng địa khu Hạo Dương, được rút từ cán bộ cả tỉnh tạo thành bộ máy lãnh đạo bốn tầng của Ủy ban nhân dân Địa khu. Bành Kiện được điều tới từ thị xã Hãn Hồ, không phải dòng chính của Lục Đại Dũng. Tuy nhiên sau khi nhậm chức, thật sự có quan hệ không tệ với Lục Đại Dũng, được xem như "đồng minh". Lục Đại Dũng, Bành Kiện và Trưởng ban tổ chức Địa ủy tiền nhiệm Ngụy Ái Quốc một tuyến, nắm chặt quyền điều phối cán bộ địa khu Hạo Dương trong tay. Lúc Lục Đại Dũng rời chức, cũng có bàn giao cho Chu Kiến Quốc, Bành Kiện là người bạn đáng tín nhiệm. Sau khi Chu Kiến Quốc đến nhận chức, Bành Kiện được coi là bạn tốt của Chu Kiến Quốc. Dĩ nhiên, về độ mật thiết không thể giống như với Lục Đại Dũng.
Lại nói, Bành Kiện cũng được coi là Phó bí thư có nhiều kinh nghiệm, nhân vật số ba quyền cao chức trọng trong Địa ủy, giữa ông ta và Chu Kiến Quốc, ít nhiều cũng có ý cùng ngồi cùng ăn. Không thể tôn trọng Chu Kiến Quốc giống như tôn trọng Lục Đại Dũng. Trên thực tế, lúc Địa khu Hạo Dương vừa mới thành lập, Chu Kiến Quốc mới là Cục trưởng cục Nông nghiệp địa khu, Bành Kiện lúc đó, đã được gọi là "lãnh đạo". Hai ba năm sau, Chu Kiến Quốc xoạt xoạt xoạt đã lên tới vị trí Chủ tịch Địa khu rồi, bảo Bành Kiện trong lòng sao có thể thật sự kính trọng Chu Kiến Quốc như lãnh đạo cấp trên?
Cho nên, sau khi Lục Đại Dũng rời chức, thái độ Bành Kiện liền trở nên khá "mờ ám khó hiểu", vừa không đặc biệt thân cận với Chu Kiến Quốc, cũng không đặc biệt thân cận với Tào Chấn Khởi, luôn duy trì khoảng cách nhất định. Nhiều nhất làhơi thiên về phía Chu Kiến Quốc. Â m thầm có ý đồ "tự hình thành hệ thống".
Tuy nhiên trong phiên hội nghị công việc bí thư lúc này, Bành Kiện không ủng hộ Chu Kiến Quốc.
Chu Kiến Quốc thân cô thế cô.
Tào Chấn Khởi đề xuất, xử phạt nội bộ Đảng với Đoàn Bảo Thành, đề nghị nội bộ Đảng cảnh cáo xử phạt nghiêm khắc Đoàn Bảo Thành, xử phạt hành chính nặng, đệ trình lên tổ chức cấp trên, điều Đoàn Bảo Thành khỏi cương vị hiện tại.
Bành Kiện, Trương Bình An và Thôi Vân Phong đều tỏ thái độ tán thành ý kiến này.
Xét theo chức vụ và cấp bậc Đoàn Bảo Thành, ý kiến xử lý của Địa khu Hạo Dương đối với y chỉ là một kiến nghị, cuối cùng phải xin chỉ thị phê chuẩn của Tỉnh ủy. Nhưng trên thực tế, ý kiến của Tỉnh thường đồng nhất với ý kiến của Địa khu.
Chu Kiến Quốc tức giận, kiên quyết tỏ thái độ, giữ vững ý kiến của mình.
Tuy nhiên Chu Kiến Quốc cũng hiểu, ở cấp Địa khu này, e là ông khó thay đổi được quyết định. Năm Phó bí thư và Bí thư, có bốn người nhất trí, ý kiến cho dù là thảo luận toàn bộ Địa ủy, trừ Đoàn Bảo Thành không được phát biểu, năm ủy viên Địa ủy khác, có mấy người sẽ ủng hộ ý kiến của ông? Trừ phi tất cả năm ủy viên Địa ủy này đều đồng ý nghiêm trị Đoàn Bảo Thành, mới có khả năng "lật lại bản án" . Nhưng này khả năng là không. Người khác không nói, Tống Hiểu Vệ tuyệt đối không có khả năng đứng về phía Chu Kiến Quốc.
Lưu Vĩ Hồng đứng trên đỉnh núi Đại Nghĩa, hút mấy điếu thuốc, chậm rãi nói:
- Chủ tịch Địa khu, có một số việc, không gấp được. Trong lòng ngài giận dữ, trong lòng Bí thư Tào sợ cũng không vui đâu!
Tào Chấn Khởi quả thật cũng có lý do không vui.
Đoàn Bảo Thành, Vương Ninh là Phó chủ tịch Địa khu giao do ông ta xử trí, vốn là kết quả "đàm phán" lúc đầu. Tào Chấn Khởi nhượng bộ toàn diện với Lưu Vĩ Hồng, rút Chu Bằng Cử và Quách Lệ Hồng, thay Hùng Quang Vinh và Phiền Quốc Sinh, uy phong Lưu Vĩ Hồng ở thị xã Hạo Dương đứng đầu hiện nay. Đổi lại, xử lý cán bộ ở cấp Địa khu ra sao, Lưu Vĩ Hồng và Chu Kiến Quốc đều phải dựa vào ý kiến của Tào Chấn Khởi là chính.
Chuyện này đã bàn xong rồi .
Được rồi, hiện tại đại hội Đảng toàn quốc kết thúc, Lưu Vĩ Hồng cũng vinh dự làm một đại biểu Đảng, họp sáu ngày ở Bắc Kinh. Chu Kiến Quốc lại nói không giữ lời, yêu cầu nghiêm trị Đoàn Bảo Thành, xem Tào Chấn Khởi ta dễ bắt nạt à?
- Hừ! Lão ta không vui có liên quan gì đến tôi? Vì nể mặt Tào Chấn Khởi, phải buông tha phần tử hủ bại như Đoàn Bảo Thành, có đáng không?
Từ lồng ngực Chu Kiến Quốc tức giận thở ra, hầm hừ nói.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu.
Lời này của Chu Kiến Quốc coi như đã nói đến điểm quan trọng. Đối với bản thân Đoàn Bảo Thành, Tào Chấn Khởi e là chẳng có cảm tình gì. Thậm chí trong lòng Tào Chấn Khởi còn căm hận Đoàn Bảo Thành còn hơn cả Chu Kiến Quốc. Lý do duy nhất Tào Chấn Khởi phải cố gắng bảo vệ Đoàn Bảo Thành, là vì thể diện của chính ông ta. Cũng là giữ gìn uy tín Bí thư Địa ủy của ông ta.
Đoàn Bảo Thành từng là một trong những cánh tay đắc lực nhất của Tào Chấn Khởi, giờ xảy ra vấn đề, đã bị Tào Chấn Khởi thẳng tay vứt bỏ, uy vọng của Bí thư Tào lập tức sẽ giảm xuống, từ nay về sau, còn cán bộ nào có gan đi theo Bí thư Tào nữa chứ?
Nhìn lại đi, Tống Hiểu Vệ đi theo ông, bị Lưu Vĩ Hồng làm ặt xám mày tro, uy phong Bí thư Thị ủy không còn chút nào, mỗi ngày đều ở trong văn phòng hờn dỗi. Đoàn Bảo Thành đi theo ông, trực tiếp vào nhà giam!
Chuyện Bí thư Tào làm còn gọi là gì chứ?
Tào Chấn Khởi không bảo vệ Đoàn Bảo Thành không được.
- Chủ tịch Địa khu, có một số việc, tôi nghĩ cũng phải thông cảm với ào Chấn Khởi một chút. Dù nói thế nào, ông ấy cũng tương đối ủng hộ việc kiến thiết kinh tế. Nghe nói mấy ngày nay, ông ấy đều ở sở Giao thông, muốn kiếm thêm tiền để về sửa đường. Nếu chúng ta hoàn toàn trở mặt với ông ấy, mọi người ngày nào cũng không ngừng ầm ĩ, chẳng ai còn tinh lực để xây dựng kiến thiết, cuối cùng chịu thiệt vẫn là dân chúng Địa khu chúng ta. Có vài bước, không nhượng bộ không được…
Lưu Vĩ Hồng nói xong, khe khẽ thở dài.
Hai ba năm nay, Lưu Vĩ Hồng cũng luôn đấu tranh, nhưng mục tiêu đấu tranh của hắn cũng vẫn vô cùng rõ ràng, đó là muốn tập trung tinh lực làm kiến thiết, giúp cuộc sống của nhân dân thực sự tốt lên, đó mới là đạo lý cứng rắn.
Chu Kiến Quốc không hé răng, má phồng lên, thật lâu sau, mới rầu rĩ nói:
- Vĩ Hồng, tôi biết cậu nói có lý. Trong lòng tôi ấm ức lắm! Cậu nói, chúng ta vất vả kiến thiết như vậy, vì cái gì? Vì nuôi dưỡng những phần tử hủ bại như Đoàn Bảo Thành sao? Loại người đó Chu Kiến Quốc tôi không phục vụ!
Lưu Vĩ Hồng cười khổ một tiếng, lắc đầu.
Ở hoàn cảnh như vậy, đối mặt với cục diện như vậy, hắn cũng vậy, Chu Kiến Quốc cũng vậy, muốn thay đổi triệt để là không thể được.
- Chủ tịch Địa khu, đi thôi. Trời tối rồi, nên về ăn cơm thôi!