Chương 22: Súp cá mặt trời
Súp cá mặt trời, tên như ý nghĩa đây là một loại món ăn với nguyên liệu chính là cá mặt trời, một loại cá đặc biệt có môi trường sống ở các miệng núi lửa to lớn.
Khác với đa số loài cá môi trường sống là trong nước, cá mặt trời sinh sống trong dung nham nóng chảy của các ngọn núi lửa lớn, nơi mà nhiệt độ có thể lên tới 1200 độ.
Không chỉ như vậy dung nham còn đặt biệt đậm đặc, nên loài cá mặt trời còn được biết đến với một sức khoẻ kinh người.
Môi trường sống đặc biệt cùng với một sức khoẻ đáng kinh ngạc khiến loài cá này là một trong những nguyên liệu phổ thông khó thu hoạch nhất.
Thêm một lý do nữa cho thấy cá mặt trời là một nguyên liệu đặc biệt, là việc sử lý nó không hề dễ dàng.
Tuy chỉ là một nguyên liệu cấp phổ thông, nhưng do cấu tạo đặc biệt của lớp vảy giúp cá mặt trời có thể thích nghi với môi trường sống, nên đa phần các đầu bếp sơ cấp đều không thể sơ chế loài cá này.
Thông thường ta chỉ thấy món ăn với nguyên liệu làm từ cá mặt trời trong những tay của các đầy bếp cao cấp.
Nhưng Duy Thiên tự tin, hắn có nguồn trí thức về các nguyên liệu phổ thông từ quà tân thủ, thêm nữa trong công thức của món súp cá mặt trời mà hắn quay ra được cũng đã ghi tỉ mỉ cách chế biến.
Đó là nguyên liệu chính của món cá mặt trời, ngoài ra còn rất nhiều nguyên liệu kèm theo, một số có thể kể tên như.
Ớt địa ngục, một loại ớt được biết đến với vị cay có thể khiến người ta cảm nhận như mình đang ở địa ngục.
Tiêu bom, một loại tiêu hình dạng như trái bom, người ta bảo là ăn loại tiêu này, vị tiêu như một trái bom nổ tung trong vị giác của ngươi.
Hành ngàn lớp, một loại hành khi trưởng thành đến cỡ thu hoạch thì mỗi củ đều có tất cả một ngàn lớp.
Còn nói về công dụng của món súp cá mặt trời, ngoài việc đây là một món ăn với vị ngon tuyệt vời, công dụng đặt biệt nhất của món ăn này là giải được tất cả những loại độc hàn ( lạnh).
Nói cách dễ hiểu, nếu một ngày nào đó ngươi giao tranh với một tu sĩ có băng hệ và bị người đó đánh cho hàn khí nhập thể vô phương cứu chữa.
không .
Ngươi chỉ cần ăn một bát súp cá mặt trời thì sẽ như chưa có chuyện gì xảy ra. Dĩ nhiên là ngươi phải trốn thoát được trước đã.
Khác với món cơm cari lôi điểu, để có thể tận dụng hiểu quả nhất món súp cá mặt trời thì người dùng cần một số điều kiện đặt biệt ( bị hàn độc ) nếu không cũng chỉ là một món ăn ngon với những nguyên liệu đặc biệt.
Mỗi phần súp cá mặt trời, giá của hệ thống đưa ra là 2000 linh thạch, một con số cũng không hề rẻ.
Nó bắt nguồn từ độ khó bắt của nguyên liệu cũng như đòi hỏi tay nghề cao của đầu bếp chế biến.
Tiện nói về món cơm cari lôi điểu, sau khi mọi người biết Lâm tướng quân đột phá là một việc trùng hợp, không phải do món cơm cari lôi điểu mang lại, thì mọi người đã không còn chú ý đến nó.
Tuy nhiên, cũng có một số rất ít người gọi món cơm cari lôi điểu trong mấy ngày qua, tất cả những người đó đều ngạc nhiên trước khả năng cảm nhận lôi hệ của món ăn mang lại.
Chỉ là khả năng cảm nhận lôi hệ thôi, còn nếu là thức tỉnh lôi hệ cho người dùng thì món cơm cari lôi điểu đã không có mức giá chỉ 1000 linh thạch.
Vẫn chưa có một người nào khác ngoài Lâm Tướng quân có thể chuyển sang lôi hệ, chung quy Lâm tướng quân có thể một lần lĩnh hội lôi hệ cũng nhờ thiên địa nhân hoà.
Có thể dùng càng nhiều phần cơm cari lôi điểu, tỉ lệ thức tỉnh lôi hệ sẽ cao hơn, nhưng đấy chỉ là suy đoán của Duy Thiên, vẫn chưa một ai thử nghiệm điều đó.
Ngày tháng dần trôi qua, cửa tiệm của Duy Thiên vẫn luôn trong tình trạng đông khách, nhưng mức độ náo nhiệt đã không còn có thể nào so sánh với những ngày đầu mà Ngọc Nhi xuất hiện.
Lý do cho việc đó là, mọi người đã đều có thể tận mắt nhìn thấy vẻ đẹp tuyệt trần như tiên nữ của Ngọc Nhi. Nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, họ vẫn phải tu luyện, đi săn,đột phá… với lại Ngọc Nhi lúc nào cũng ở quán ăn nên tâm lý của mọi người cũng không còn háo hức như trước.
Một lý do khác là linh thạch, một tu sĩ bình thường cũng không hay đến Thiên Phương Lâu để dùng bữa, bọn họ chọn những quán ăn nhỏ để tiết kiệm.
Nhưng quán ăn Đại Phúc giá cả so với Thiên Phương Lâu cũng chẳng kém, vì thế không thể nào ngày nào cũng dùng bữa ở đây chỉ vì xem Ngọc Nhi.
Nhưng cũng không phải là không có chút nào đáng mừng.
Đồ ăn ở quán ăn Đại Phúc cũng chẳng hề thua kém chút nào so với Thiên Phương Lâu, tuy giá cả có hơi mắc một chút, nhưng bọn họ vẫn sẽ chọn quán này.
Tốn thêm một chút linh thạch, mà có một vị tiên nữ xinh đẹp phục vụ quả là đáng giá.
Một sớm một chiều quán ăn Đại Phúc không thể thay thế địa vị của Thiên Phương Lâu. Tuy Nhiên đây có thể coi là một tín hiệu khả quan cho sự phát triển của quán ăn Đại Phúc.
Việc Trương Hàn bị g·iết ở quán ăn cũng dần dần bị quên lãng, khác với suy nghĩ của mọi người Trương Hàn c·hết cũng không dẫn đến phản ứng dữ dội.
Phong Dực Môn khi nghe thấy tông chủ của mình là Trương Hàn bị một chiêu g·iết c·hết, bọn họ cũng không hô hào báo thù hay đòi một lời công đạo, thay vào đó là sự im lặng coi như chưa xảy ra chuyện gì.
Trương Hàn c·hết, đại trưởng lão của Phong Dực Môn lên thay thế, cùng với đó là đệ tử của hắn cũng trở thành thánh tử mới của Phong Dực Môn.
Thấy những người trong cuộc không có một phản ứng gì, tất cả thế lực khác cũng chẳng có lý do để quẫy đục mọi chuyện.
Kết quả là một cách thần kì, mọi người dần dần không còn để ý đến chuyện Trương Hàn bị g·iết.
Nhưng quán ăn Đại Phúc trong mắt mọi người cũng không còn là một nơi không có chút nào đặc biệt. Ai cũng biết rằng nơi này không dễ gây sự.
Lý do cho việc Phong Dực Môn không có chút phản ứng nào, có lẽ phần nhiều là do bọn họ không biết gì về thế lực của quán ăn này.
Vị tông chủ của hắn đã là tu sĩ cấp 7, trong tông môn thì ngoài mấy vị lão tổ ra chiến lực gần như vô địch, thế nhưng lại bị người khác dễ dàng một chiêu giệt sát.
Trương Hàn c·hết là do trận pháp cũng không phải là người của quán ăn ra tay, nhưng đó lại là điều khiến mọi người kiên kị nhất.
Một trận pháp mà có thể dễ dàng dùng một chiêu g·iết c·hết một tu sĩ cấp 7, đây không phải là trận pháp mà một thế lực nhỏ có thể sở hữu.
Một lý do khác nữa, Trương Hàn và vị tông chủ mới lên vốn là hai thế lực đối địch, hồi trước cả hai đều cùng tranh nhau vị trí tông chủ, Trương Hàn chiến thắng có được vị trí tông chủ còn người kia thì không những thất bại mà còn bị trọng thương.
Sau c·ái c·hết của Trương Hàn và việc Hồ Nam trở thành một phế nhân, một cách dễ hiểu vị trí thánh tử của hắn bị lấy đi, ngoài ra Hồ Nam còn bị trục xuất khỏi tông môn.
Tưởng chừng Phong Dực Môn không trả thù thì đế đô sẽ sóng yên biển lặng, thế nhưng gió đã bắt đầu nổi. Chu kì 200 đã gần đến, đại bí cảnh của Hoả Vân quốc sắp lại mở ra lần nữa, các đại thế lực đang bố chí kế hoạch của mình.
Ở một nơi nào đó, một hạ nhân đang quỳ gối trước chủ nhân của mình.
" Tìm cách đưa vật này cho Thánh Tử Phòng Dực Môn, Hồ Nam" người đó vừa phân phó vừa đưa cho hạ nhân một hộp gỗ.
Tại một tông môn nào đó.
" Bí cảnh sắp mở ra, là một tu sĩ con phải đặt mình vào hiểm cảnh tìm cách đột phá, đồ nhỉ xuống núi đi"
Một gia đình nào đó, người cha đang cố nín nước mắt chia tay vợ và con trai, người này đánh cược vào bí cảnh lần này có thể tìm ra phương thuốc chữa bệnh cho vợ mình.
Tại đại tông môn, các trưởng lão cũng đang bàn bạc cho đệ tử lịch luyện ở bí cảnh.
Tất cả những điều như vậy diễn ra khắp nơi ở gần Hoả Vân quốc.
Mọi chuyện đã bắt đầu, bây giờ chỉ còn đợi bí cảnh mở ra.
Cửa quán ăn Đại Phúc mở ra, báo hiệu một ngày làm việc mới bắt đầu.
Dù mới chỉ là buổi sáng thôi, nhưng ngay cả khi cửa tiệm chưa mở cửa thì đã có những vị khách xếp hàng đứng đợi.
Những người này một số vì tận hưởng đồ ăn và không gian quán, một số đến vì được Ngọc Nhi phục vụ, một số có là khách ở xa đến đế đô, họ nghe được những đồn đoán về quán ăn mà đến để thoả mãn sự tò mò.
Tình hình ở đế đô dạo gần đây đã có sự thay đổi to lớn mà dễ dàng có thể nhìn thấy đó là các tu sĩ tụ tập đổ về đây.
Lúc trước, đế đô là nơi phồn hoa nhất của Hoả Vân quốc, việc ở đây bắt gặp tu sĩ là điều dễ hiểu. Nhưng dù gì đây cũng là địa bàn của triều đình, thế nên các thế lực, tông môn cũng không hay có thể gặp được.
Nhưng bây giờ, đi hai ba bước là ngươi có thể thấy một tu sĩ, không những về số lượng mà việc gặp các tu sĩ cấp cao cũng không phải chuyện khó.
Lý giải cho sự việc này là bí cảnh lại sắp xuất thế sau mỗi 200 năm.
Tu sĩ nhiều, đồng nghĩa với việc dễ xảy ra mâu thuẫn dẫn đến đánh nhau, t·ranh c·hấp.
Hoả Vân quốc này là của hoàng đế, đó là đối với những người dân thường.
Còn đối các thế lực, tông môn lớn mà nói. ngươi làm hoàng đế của ngươi, nếu không quản đến chúng ta thì không sao, còn nếu cố chấp nhiều chuyện thì sẽ không ngồi yên coi như không có chuyện gì.
Về phía triều đình, mặc dù rất muốn đưa những thế lực nằm trên bản đồ của Hoả Vân quốc về dưới sự quản lý của mình nhưng cũng đều không có cách gì.
Nếu thật sự muốn làm điều đó thì kết quả cũng không tốt đẹp gì.
Thực lực của triều đình so sánh với bất cứ tông môn hay thế lực nào đều mạnh mẽ hơn. Nhưng nếu các tông môn hợp sức cùng chống đối thì cũng không thể làm được gì lẫn nhau.
Một cuộc cưỡng ép thu phục không những nhận phải sự chống trả quyết liệt của tất cả giang hồ, mà còn phải đề phòng các đế quốc xung quanh dòm ngó.
Thế nên, triều đình và giang hồ luôn ở tình trạng nước sông không phạm nước g·iết, người làm hoàng đế của người, ta tu tiên của ta.
Nhưng đây đế đô, là địa bàn của triều đình, thế nên những tu sĩ đánh nhau, gây rắc rối rất nhanh bị quan nhân bắt giữ.
Nhưng người này gây ảnh hưởng thì bồi thường, sau đó là cảnh cáo, còn người nào vô cớ g·iết người, bọn họ cũng không ngại mà xử tử.
Đến thế lực của người khác mà tự tiện g·iết người, bị xử tử các tông môn, thế lực cũng không nói gì được.
Cửa quán ăn mở ra, đi vào là một người bí ẩn mặc đồ đen.
Giống như bao người khác, người này cũng không quan tâm ai là chủ quán mà ánh mắt đảo quanh, tìm kiếm bóng dáng của Ngọc Nhi.
Kiếm một chỗ ngồi cho mình, khi Ngọc Nhi đến hỏi món ăn, người bí ẩn này lên tiếng.
“ Ngọc Nhi tiểu thư có muốn chữa khỏi thân thể của mình?”
Cảm ơn đã tặng thưởng.