Via không thể ngờ rằng hôm nay trời đã tạnh mưa. Thời tiết như vậy rất thích hợp ra ngoài, như kiểu được sắp đặt từ trước vậy.
Via bước ra khỏi bồn tắm, cô run rẩy vì lạnh. Trên người cô không mặc gì ngoài tấm vải che chắn trước ngực.
Bà Laura tiến đến giúp cô mặc một chiếc váy, nó được trang trí với những hoạ tiết tinh xảo và nó khoét sâu xuống bầu ngực căng tròn của cô. Chiếc váy uốn lượn giúp làm tăng vẻ đẹp duyên dáng tuyệt trần của cô.
"Tiểu thư có muốn tôi tết tóc không?"
"Dạ không, chắc ngài ấy đang đợi tôi nên bà cứ thả đi"
Hiện giờ tinh thần cô đã phấn chấn hơn rất nhiều. Via nhanh chóng rời khỏi phòng rồi xuống dưới lầu. Bỗng Via trở nên vui mừng khi bắt gặp Rin, cô chạy thật nhanh tiến đến gần hắn.
Rin mặc lên một bộ âu phục rất lịch thiệp, hắn luôn mang vẻ lạnh lùng với mọi người bỗng chốc khi nhìn thấy Via liền trở nên vui vẻ.
"Đi thôi!" hắn bất ngờ kéo cô lại gần rồi giúp cô lên xe.
...
Người lái xe hết sức cẩn thận, anh ta đi với tốc độ rất chậm nên hầu như trong xe không có rung chuyển gì.
Via đặt tay lên cửa kính nhìn ra bên ngoài, ánh mắt cô sáng rực như lần đầu thấy được thế giới bên ngoài. Đôi mắt to tròn giống như một con nai ngơ ngác.
"Không ngờ nàng lại phấn khích hơn khi ngồi trên người ta"
Bản thân hắn nói ra những lời thô tục đó nhưng gương mặt hắn lại không hề có cảm xúc gì, còn Via thì ngược lại.
"Nàng có thể mua bao nhiêu tùy thích" Rin ngây thơ cũng chỉ muốn nói vậy cho cô không phải ngại về tiền bạc.
"Em không có gì để đền đáp cho chàng..." Via cúi mặt xuống, trong lòng bỗng nhói lên, cô thực sự không muốn dựa dẫm quá nhiều vào hắn.
Rin cố gắng kéo mạnh Via về phía hắn.
"Đừng nói điều như vậy" Rin bắt đầu cạy môi cô, trước nụ hôn sâu đột ngột khiến mặt Via trở nên đỏ bừng.
Môi họ tách ra và đú.t nước miếng, liế.m mú.t một cách cuồng nhiệt, cô nhìn thẳng vào mắt hắn thấy được vẻ mặt đầy phấn khích.
"Ta... đã phải nhịn rất lâu rồi..." giọng hắn bắt đầu trở nên khàn đặc.
Tay Rin kéo váy cô xuống làm lộ ra hai nú.m v.ú trắng hồng, hắn bắt lấy nú.m v.ú nhéo n.úm v.ú cô rồi lôi kéo.
Tay kia hắn kéo váy cô lên h.ông rồi đi vào bên trong quần ló.t vuốt ve l.ông m.ao. Tay hắn cố tìm kiếm miệ.ng h.u.yệt rồi bẻ nó ra.
Cô được sờ đến thỏa mái, cảm giác như bản thân sắp nhũn ra. Bên dưới cô bắt đầu chảy nước nên tốc độ m.oi của hắn càng lúc càng nhanh khiến hơi thở của cô trở nên rất nặng nhọc.
"Chậm...bên ngoài...có người" Via rất sợ người lái xe sẽ nghe thấy bọn họ đang làm tì.nh nên cô chỉ dám nói bé chỉ hắn có thể nghe thấy. Nhưng hắn lại không quan tâm chỉ hưởng thụ cơn kh.oái lạc này.
Sau đó, hắn trực tiếp lấy ngón tay cắm sâu vào trong độ.ng hu.yệ.t. Quần ló.t cô bao bọc lấy tay hắn, ngón tay vô cùng điêu luyện, đ.âm chọc với tốc độ rất nhanh.
Khi Via trở nên cao trào, phun ra không ít nước làm ướt đẫm chiếc quần l.ót. Thấy vậy, Rin nâng cao chân cô lên giúp cô cởi quần l.ót rồi ném sang một bên.
Rin nhanh chóng cở.i quần xuống, đặt cô ngồi lên, â.m h.ộ nuốt trọn lấy d.ươ.ng v.ậ.t to lớn của hắn.
Do chưa thích ứng được nên Via đã vặn vẹo người trông vô cùng d.âm đ.ãng. Hắn nâng eo cô lên rồi cắm mạnh một phát khiến cô kêu lên vì đau. Rin không ngừng cắm ra rút vào, làm hạ thể của họ phát ra tiếng bạch bạch va vào nhau rất lớn.
Via phải kìm nén tiếng rên dâ.m đã.ng của bản thân, cô nghĩ người lái xe sẽ thấy nên đã trở nên rất mẫn cảm. Bị hắn cắm đến điểm G cô ôm lấy đầu hắn kéo xát vào v.ú mình, d.âm th.ủy cô bắt đầu chảy ra như vòi nước chảy xuống dư.ơ.ng v.ật hắn...
Cuối cùng hắn cũng cao trào bắn toàn bộ ti.nh dị.ch vào â.m h.ộ cô. Cứ như vậy cả hai thoả mái ôm lấy nhau mà thở dốc.
Rin bắt đầu đặt cô ngồi xuống ghế, rồi chỉnh lại trang phục cho bản thân. Do không có gì để lau nên đã lấy quần ló.t của cô lau hết ti.nh dị.ch và đâ.m th.ủy bám trên người họ.
Rất nhanh hắn lại quay trở về dáng vẻ nghiêm túc như không có chuyện gì xảy ra...
Tuy bên dưới của Via đã khô nhưng quần ló.t lại ướt sũng không thể mặc được. Cứ thế cô không quần ló.t mặc khiến cô cực kỳ xấu hổ, gió thổi phía dưới làm cô ớn lạnh.
"Quần...ló.t em" cô không thể nói thành lời chỉ có thể khóc trong lòng.
"Yên tâm đi" hắn hôn má cô như thể điều đó thực sự không quan trọng.
Cô không còn cách nào khác chỉ có thể ngồi yên, mặt cô đỏ bừng lên, cô sợ khi đến thị trấn cô mặc váy bó sẽ bị lộ là cô không mặc gì.
....
Đến nơi, hắn đưa tay đỡ cô xuống xe ngựa nhưng Via lại lo sợ khiến hắn phải bế cô xuống.
Bỗng cô quay sang thì thấy người lái xe mặt đỏ lên, làm cho cô chắc chắn rằng anh ta biết chuyện cô và Rin đã làm t.ình với nhau.
Via thấy vậy chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống, cô cố gắng tránh xa, trong lòng hiện giờ ngại đến nỗi không thể nhìn mặt anh ta. Thấy cô chạy trốn Rin liền đuổi theo.
Hiện giờ bên dưới chưa thể khép lại khiến dáng đi của cô rất lạ kì...