Chương 35: Chơi đùa
Nếu như nói thanh âm của Chansey mang theo sự ngọt ngào êm tai, vậy thì tiếng kêu do Happiny phát ra lại chất chứa lấy một nét gì đó rất trẻ con, khiến cho Edgar nghe xong chợt cảm thấy sâu tận nơi đáy lòng trở nên thư thái vô cùng. Nhìn xem đối phương thỉnh thoảng lại kín đáo đưa mắt dò xét mình, hơi có đôi chút chần chờ nhưng rồi hắn vẫn mỉm cười thử động thân tiến lên phía trước.
Chứng kiến thiếu niên xa lạ bỗng dưng áp sát đến gần, theo bản năng Happiny liền vội vàng phản ứng khi bước lùi ngay về đằng sau. Bất quá, do lúc này nó còn đang đứng ở trên bậc cầu thang eo hẹp, cho nên trong nháy mắt hai bàn chân nhỏ mũm mĩm đã vấp phải vào nhau. Nhận thấy tình huống không ổn, Edgar chẳng kịp suy nghĩ thêm quá nhiều, trực tiếp duỗi một bên cánh tay còn trống ra nâng đỡ lấy đối phương.
- Happy... Happiny!
Cơ thể bất thình lình bị mất cân bằng, gương mặt Happiny cũng vì đó cấp tốc nảy sinh dáng vẻ cực kì hoảng hốt. Thế nhưng đúng vào lúc bản thân sắp sửa khóc lên thành tiếng, nó lại ngạc nhiên phát hiện chính mình vậy mà đang nằm gọn trong vòng tay của thiếu niên đối diện. Trải qua gần chục giây ngơ ngác đứng hình, hồi lâu sau khóe môi Happiny mới chợt vui sướng nở ra một nụ cười tràn đầy rạng rỡ.
- Happiny!
Bàn tay nhẹ nhàng tiếp xúc với chiếc túi màu đỏ bao quanh nửa thân dưới Happiny, Edgar lập tức cảm nhận lấy một vẻ mịn màng mười phần thoải mái. Liếc thấy Pokemon trước mặt đang trợn trừng to hai mắt lên đánh giá mình, trong khi quả bóng nhựa đồ chơi thì vẫn luôn được nó ôm chặt chẳng chịu từ bỏ, hắn không khỏi phì cười bởi mức độ ngây ngô của cô nàng bảo bối thần kỳ này.
Nhìn xem đôi đồng tử sáng tỏ ngập tràn sóng nước óng ánh, cộng thêm cặp gò má hồng hây hây cuốn hút lòng người, Edgar thật sự rất muốn đánh liều nhéo lấy gương mặt kia để thử cảm giác như thế nào. Đáng tiếc, hiện tại bàn tay còn lại vẫn đang bận cầm theo bộ đồng phục bệnh nhân, vậy nên sau cùng hắn chỉ có thể tạm đè nén tâm tư sai lệch, tranh thủ trợ giúp đối phương đứng ổn định thân hình ở trên bậc cầu thang.
- Xin lỗi vì đã làm cho ngươi phải sợ hãi rồi! Trước tiên hãy cùng với ta di chuyển sang phía đằng kia được chứ, nơi đó sẽ thích hợp hơn để cho ngươi thỏa sức tiến hành chơi đùa đấy!
- Happiny!
Tương tự như Chansey, bản thân Happiny cũng dễ dàng nghe hiểu kiểu ngôn ngữ mà nhân loại sử dụng. Có lẽ là đã cảm nhận đến sự thiện ý tới từ thiếu niên xa lạ, thành ra nó không cần suy tính quá lâu bèn ngoan ngoãn gật đầu đồng ý ngay. Chứng kiến đối phương đã bình tĩnh xuống, Edgar liền nhanh chóng nắm bàn tay nó cẩn thận lôi kéo đi theo bên cạnh.
Phải thừa nhận rằng, Happiny sở hữu cho riêng mình một làn da vô cùng mềm mại. Xuất phát từ lý do trên, hắn đã có đến vài lần kín đáo vuốt ve nhẹ lên khối bông màu hồng nhạt kia. Điều này khiến cho Happiny mười phần tò mò, nhưng mà sau khi đưa mắt nhìn lén thiếu niên bị phát hiện, nó chỉ đành xấu hổ cúi thấp đầu ôm quả bóng nhựa bá·m s·át lấy đối phương.
Rất nhanh, một người một Pokemon đã dừng chân lại tại lối đi nơi hành lang tầng bốn trống trải. Mặc dù có đôi chút không thôi, tuy nhiên cuối cùng Edgar vẫn lựa chọn buông tay Happiny ra. Nhận thấy chiều cao giữa song phương khá là chênh lệch, vì lẽ đó hắn bèn chủ động ngồi xổm cơ thể xuống, giúp cho hai bên thoạt trông không còn sai biệt quá lớn.
- Xin chào Happiny, mọi người cùng làm quen với nhau nhé! Tên của ta gọi là Edgar, rất vui khi được gặp gỡ ngươi ở đây!
- Happy... Happy!
Chứng kiến Happiny quay đầu tỏ ý lắng nghe mình nói, Edgar cũng xem như có thêm tự tin để tiến hành giao lưu tiếp tục. Đảo mắt đánh giá kỹ càng Pokemon trước mặt, đến lúc này hắn mới chợt phát hiện một điều rằng, ngoại trừ những đặc điểm bên ngoài khá giống với nguyên tác thiết lập, kỳ thực thân hình đối phương nhìn thoáng qua vẫn nhỏ hơn các số liệu thống kê từng được công bố khá nhiều.
Dựa theo ký ức mà Edgar còn nhớ, mỗi một con Happiny đều nắm giữ chiều cao bình quân vào khoảng không chấm sáu mét, đồng thời cân nặng đạt chuẩn thì ước chừng tầm hai mươi bốn ki-lô-gam gì đấy. Thế nhưng Pokemon hiện diện ở hành lang bây giờ chỉ có thể đứng ngang tới bắp đùi hắn, hơn nữa đấy thậm chí còn bao gồm luôn cả lọn tóc xoăn nơi đỉnh đầu nó.
Phải biết, nếu căn cứ vào dáng người Edgar để phỏng đoán, sợ rằng Happiny sở hữu chiều cao còn chẳng vượt qua nửa mét. Lại thêm ban nãy trong lúc nâng đỡ đối phương, hắn cũng đã cảm nhận được trọng lượng của nó không tính làm quá nổi bật, tin tưởng đây vẫn còn cách biệt rất xa hạn mức trung bình vừa mới đề cập bên trên.
Nhìn chung, một Pokemon gầy gò hơn bình thường vốn chỉ bắt nguồn bởi hai nguyên nhân cơ bản nhất. Ngoại trừ việc tự thân nó bẩm sinh sức khỏe thiếu hụt, dần dần dẫn tới quá trình trưởng thành bị ảnh hưởng nặng nề. Còn lại hẳn là do nhà huấn luyện bồi dưỡng sai cách, vì lẽ đó mới khiến cho bảo bối thần kỳ trở nên yếu đuối khi so sánh với những đồng loại khác.
Hơi thoáng đắn đo chốc lát, một hồi sau Edgar liền mỉm cười duỗi đầu ngón tay trắng nõn, mục tiêu chỉ thằng vào chỗ quả bóng nhựa luôn được Happiny giữ lấy trong ngực. Trông thấy đối phương đang dùng ánh mắt nghi ngờ dò xét bản thân, hắn vội vàng điều chỉnh thật tốt ngữ điệu làm cho trở nên nhu hòa nhất, đồng thời cũng tranh thủ nói lên lời đề nghị của mình.
- Có thể nhường cho ta chơi đùa chung với ngươi được chứ? Như vậy thì mọi thứ sẽ càng thêm náo nhiệt hơn nữa đấy!
- Happy!
Mất tầm vài giây để lý giải nội dung mà nhân loại trẻ tuổi muốn ám chỉ, nghe rõ người kia dự định tham gia vào trò chơi nhỏ, Happiny bèn thoải mái gật đầu bày tỏ thái độ hoan nghênh. Thế là trước ánh mắt mong chờ tới từ Edgar, nó lập tức chạy sang vị trí góc hành lang ở gần đó, kế tiếp nhanh chóng ném mạnh đồ vật trong tay thẳng tắp về hướng bên này.
- Lạch cạch... Lạch cạch...
Mặc dù Happiny đã làm ra bộ dáng cực kì gắng sức, đáng tiếc quả bóng nhựa chung quy chỉ có thể chậm rãi lăn tròn trên mặt sàn lát gạch. Chứng kiến đối phương hì hục thở dốc trông vô cùng khả ái, tuy cảm thấy rất buồn cười nhưng mà Edgar vẫn duy trì lấy vẻ mặt nghiêm túc đón nhận món đồ chơi. Ngay khi đã cầm chắc thứ kia bằng một bàn tay, hắn liền dứt khoát đẩy nó sang phía Happiny nhằm hoàn thành xong một lượt.
Cứ như vậy, song phương bắt đầu liên tục triển khai trò ném bóng qua lại mười phần sôi nổi. Chờ cho đôi bên đã tạo dựng nên sự ăn ý nhất định, không bao lâu sau Edgar bèn chủ động làm giảm xuống tiết tấu cuộc chơi. Tận dụng quãng thời gian gián đoạn trong lúc tiếp nhận đồ vật, hắn vội vàng lên tiếng thử dò xét một số thông tin liên quan đến Pokemon trước mặt.
- Đúng rồi Happiny, ngươi có phải là thành viên sinh hoạt tại Trung tâm bảo bối thần kỳ này hay không vậy?
Sở dĩ Edgar hỏi thăm như thế, lý do chủ yếu xuất phát từ việc họ hàng nhà Happiny vốn khá ít lộ diện bên ngoài hoang dã. Dẫu rằng chẳng thể bài trừ hết tình huống sẽ có ai đấy may mắn thu phục được đối phương, bất quá tỉ lệ trên thực sự mười phần khan hiếm, cùng lúc ấy đa phần bọn chúng đều là những Pokemon đã tiến hóa thành Chansey và Blissey.
- Happy!
Quả nhiên, đáp lại nghi vấn tới từ Edgar chính là cái gật đầu tràn đầy nét tự hào của Happiny. Điều này cũng vô tình giúp cho hắn có thêm cách nhìn kỹ càng hơn về trạng thái bây giờ của đối phương. Nếu trước mắt đã xác định được nó là Pokemon dưới quyền y tá Joy, tin tưởng giả thuyết nàng chăm sóc không tốt chắc chắn có thể loại bỏ ngay qua một bên.
Vì lẽ đó, việc Happiny sở hữu thân hình nhỏ bé nhiều khả năng chính là do sinh ra liền như thế. Mặt khác, hiện tại thông qua quan sát tỉ mỉ Edgar dễ dàng phát hiện, mặc dù cả hai chỉ vừa mới chơi đùa khoảng gần chục lượt, nhưng mà đỉnh đầu nó dĩ nhiên đã lấm tấm lấy vô số giọt mồ hôi. Bất chợt nhớ tới sức ném bóng suy yếu ban nãy đối phương từng biểu lộ, hắn lại càng thêm tín nhiệm nhiều hơn vào kết luận phía trên.
- Ngươi cảm thấy mệt mỏi rồi hả? Vậy thì hãy tạm dừng lại một chút nhé! Mau sang đây nào, chúng ta cùng nhau ngồi chung tâm sự để chờ đợi thể lực hồi phục đi thôi.
- Happy... Happy!
Nghe thấy thiếu niên đề nghị, dẫu gương mặt còn tỏ vẻ không muốn, nhưng mà Happiny vẫn cực kì ngoan ngoãn lựa chọn di chuyển lại gần đối phương. Do hiện tại đang ở trong trạng thái ngồi xổm khá bất tiện, Edgar đành phải đặt bộ quần áo bệnh nhân vào chỗ khe hẹp giữa vùng bụng và bắp đùi. Sau khi đôi tay đã được giải phóng tự do, hắn bèn mỉm cười dang rộng bọn chúng ra như để mời chào Pokemon đáng yêu tiến đến.
Tuy đây là lần đầu tiên cả hai gặp gỡ, thế nhưng trải qua một hồi lâu tiếp xúc, tới thời điểm này Happiny ngược lại đã không còn quá ngại ngùng lúc đứng trước Edgar nữa. Khéo léo bỏ quả bóng nhựa vào trong chiếc túi màu đỏ bao quanh dưới thân, ngay sau đấy nó cấp tốc đạp bước chân ngắn nhỏ lao thẳng vào vòng tay vốn đã được mở ra sẵn để chờ đón mình.
- Happiny!