Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Quần Đảo Cam, Nơi Mọi Chuyện Bắt Đầu

Chương 14: Joy khác thường




Chương 14: Joy khác thường

Ngay lúc bầu không khí trong đại sảnh đang dần trở nên mười phần trầm lắng, may mắn thay lại trùng hợp có một vị khách nhân đúng dịp mở cửa tiến nhập trung tâm. Bởi vì vị trí mà nhóm bốn người Joy hiện đứng vô cùng nổi bật, cho nên đối phương rất nhanh liền khóa chặt ánh mắt đến khu vực bên này.

Người vừa mới tới là một nam nhân đã bước vào độ tuổi trung niên, hơn nữa cùng lúc ấy trước ngực ông ta còn đang ôm theo Pokemon của mình. Sau khi chứng kiến nữ y tá đứng ở cách đấy không xa, có thể trông thấy nét mặt đối phương thoáng chốc liền đã trở nên buông lỏng xuống khá nhiều.

Tình huống trên xuất hiện cũng lập tức cắt ngang cuộc trò chuyện trước đó. Đặc biệt là Joy, xuất phát từ tinh thần trách nhiệm, nàng mau chóng hướng về phía chỗ quầy đăng ký thủ tục vẫy tay, ra hiệu để cho con Chansey đang trực ngay trong đấy thay thế mình đi lên chào đón. Kế tiếp, nữ y tá lại mang theo thần sắc áy náy quay sang nói nhỏ với đám người.

- Xin lỗi các vị, ta trước tiên cần phải rời khỏi một đoạn thời gian ngắn. Giáo sư Ivy, ngươi hãy đưa mọi người vào thẳng phòng trực tư nhân thuộc về ta ở bên kia. Điều kiện trong đấy tương đối yên tĩnh, rất thích hợp nhường cho cảnh sát Jenny và Edgar giao lưu với nhau.

- Không thành vấn đề, ngươi cứ việc an tâm làm chuyện của mình đi thôi!

Chứng kiến bạn tốt đang rơi vào trong hoàn cảnh tương đối khó xử, Ivy bèn mỉm cười đồng ý đứng ra nhận lấy đối phương nhờ vả. Thấy vậy, Joy không khỏi âm thầm thở dài nhẹ nhõm xuống một hơi. Lại gật đầu chào tạm biệt với Jenny và Edgar, tiếp sau đó nữ y tá liền cấp tốc xoay người nhắm thẳng về hướng trung niên nhân ở đằng kia.

Nhìn xem bạn tốt đạp vội đôi giày vải màu hồng ly khai, Ivy hơi khẽ mím môi tựa hồ là đang nghi ngờ lấy điều gì đó. Trên thực tế, ngày hôm nay biểu hiện của Joy tồn tại một chỗ có vẻ vô cùng khác thường. Nếu chỉ đơn thuần là bởi vì chuyện dẫn đường hộ, nữ y tá tất nhiên không cần phải để lộ ra ngoài loại thái độ giống như mới vừa rồi.

Hơn nữa, ngoại trừ Edgar thì cả Ivy lẫn Jenny đều biết rõ phòng trực nằm tại địa phương nào. Nói cách khác, phương án hợp lý nhất nên là kêu gọi một con Chansey đến để đảm nhiệm thay vai trò chủ nhà. Rõ ràng, điều chân chính mà Joy muốn giao phó không hề đơn giản chỉ tiếp đãi khách nhân, trái lại mục đích thật sự vốn hẳn phải nằm trên người thiếu niên đang đứng kế bên nàng lúc này.



Với tư cách là một nhân vật có tiếng tăm trong liên minh, hơn ai hết Ivy biết rất rõ lý do khiến Joy gia tộc vẫn luôn phát triển mạnh mẽ, đồng thời còn liên tục duy trì được vững vàng địa vị cao quý nhất qua nhiều năm. Có thể nói, bằng vào hàng loạt trung tâm Pokemon phân bố trên khắp cả thế giới, các nàng đã thành công xây dựng xuống cho mình một mạng lưới quan hệ cực kì trải rộng.

Sở dĩ xuất hiện tình huống giống như trên, chủ yếu đến từ việc Joy gia tộc thường xuyên lựa chọn đầu tư vào những nhà huấn luyện trẻ tuổi với tiềm lực to lớn. Bởi vì kinh phí để bồi dưỡng bảo bối thần kỳ là vô cùng khổng lồ, thế nên không phải người nào cũng đủ khả năng chi tiêu mạnh tay, từ đó giữ cho Pokemon của bản thân luôn ở trong trạng thái hoàn hảo nhất.

Tận dụng lấy thời cơ này, các nàng sẽ chọn lọc ra những nhà huấn luyện thuộc loại ưu tú, đồng thời hỗ trợ giúp bọn họ một bộ phận tốn hao khi chăm sóc Pokemon. Mặc dù Joy gia tộc đa phần đều không hề công khai yêu cầu hồi báo gì, nhưng mà nương theo thời gian ngày một qua đi, khối lượng nhân tình tích lũy được kia đã trở thành các con số khó lòng tưởng tượng nổi.

Nói thật, bây giờ Ivy cũng chẳng biết đối phương nhìn trúng Edgar ở chỗ nào, nhất là trước mắt thiếu niên này vẫn còn chưa đạt tới độ tuổi được phép thu phục Pokemon. Ngược lại, thông qua trực giác bén nhạy đang mách bảo, nữ giáo sư nghiêng về phương hướng mọi chuyện vốn là do Joy tự mình chủ trương nhiều hơn.

Vô số suy đoán thoáng chốc xuất hiện ngay tại trong đầu Ivy, bất quá cùng lúc ấy thời gian phía bên ngoài cũng chỉ vừa mới trôi qua được vài giây ngắn ngủi. Đưa tay lên chỉnh lại một lọn tóc mai màu mận đen nơi vành tai, do còn chưa rõ Jenny liệu có nhìn ra điểm gì khác lạ hay không, vì lẽ đó nàng liền tranh thủ mở lời trước nhằm hấp dẫn lấy sự chú ý của đối phương.

- Tốt lắm, mời hai vị hãy đi theo ta, chờ lát nữa xong việc Joy sẽ lập tức quay trở về ngay mà thôi.

- Ân, vậy thì xin làm phiền đến giáo sư Ivy rồi!



Che giấu đi đôi mắt ngập tràn ý vị sâu xa, cuối cùng nữ sĩ quan cũng chỉ khẽ gật nhẹ mái đầu xem như chấp nhận xuống. Về phần Edgar, bởi vì bản thân vốn còn đang mong ngóng tin tức liên quan tới vụ t·ai n·ạn đã qua, cho nên theo một cách rất tự nhiên, hắn liền lựa chọn yên lặng đi sát đằng sau hai người nữ nhân tương đối cường thế kia.

Có điều, do ý thức vẫn chưa quá quen thuộc với thân phận hiện giờ, thành ra trong lúc di chuyển Edgar đã vô tình hướng ánh nhìn về phía người trung niên ở gần đấy. Nói một cách chuẩn xác hơn, thứ khiến cho hắn cảm thấy hứng thú chính là con Pokemon mà ông ta đang ôm trong ngực.

Ngoại hình nhìn qua tương tự với các loài chuột nhỏ ở trên Địa Cầu, bộ lông toàn thân có sắc tím trông khá mượt mà, đồng thời vùng trước mặt và dưới bụng thì lại mang theo màu kem khả ái. Bên cạnh đó, bảo bối thần kỳ này còn nắm giữ cho mình một chiếc răng cửa khá to, đây cũng có thể xem như là dạng đặc trưng tiêu biểu tới từ các sinh vật thuộc họ gặm nhấm.

Ngay trong cái liếc mắt đầu tiên, Edgar liền đã lập tức đọc ra được tên gọi của Pokemon kia. Đó chính là Rattata, một bảo bối thần kỳ giống chuột rất phổ biến ở khắp khu vực Kanto, Johto và cả quần đảo Cam. Thậm chí, tại khu vực Alola xa xôi bên ngoài, thực tế vẫn còn tồn tại một dạng vùng miền nữa với nhiều nét thay đổi mười phần khác biệt.

Sở dĩ Edgar dành sự quan tâm tới con Rattata đó như vậy, nguyên nhân chủ yếu đến từ tình trạng trước mắt mà nó gặp phải. Thời khắc này, phần lông ngay giữa trán đối phương đang dần hiện lên một màu tím đậm, tương phản hoàn toàn so với sắc nhạt ở lân cận xung quanh. Theo thời gian dần qua, trong miệng Rattata thỉnh thoảng lại còn phát ra một vài quả bóng hơi nho nhỏ kỳ lạ.

Chứng kiến chiếc đuôi dài cùng với hai sợi râu nhọn của nó giờ đây cũng đã buông thõng xuống, bằng vào số lượng lớn kiến thức tích lũy sẵn, Edgar dĩ nhiên hiểu rõ con chuột nhỏ này đang ở trong hoàn cảnh bị trúng phải độc tố nặng. Có chăng điều chân chính làm cho hắn sinh lòng kinh ngạc nằm ở chỗ, hiệu ứng thuộc tính biểu hiện ra ngoài vậy mà lại giống hệt như trong các bản trò chơi.

Nói cách khác, sự chênh lệch giữa thế giới thực và tác phẩm nghệ thuật phần nào đấy không quá rõ ràng như Edgar từng nghĩ. Đây cũng được xem làm một tin tức khá lạc quan, bởi vì sau này khi bắt đầu tiến hành tiếp xúc với Pokemon, hắn đã có thể an tâm hơn trong chuyện áp dụng vào những tin tình báo mà bản thân sớm biết trước.

- Như thế nào hả Edgar, ngươi có phát hiện gì về tình huống bây giờ của Rattata hay sao?

Đột nhiên một giọng nói trong trẻo bất ngờ truyền tới, lập tức kéo Edgar quay trở về với hoàn cảnh thực tại. Nguyên lai do phát hiện ra Joy khá quan tâm tới thiếu niên bên cạnh, vì lẽ đó Ivy cũng liền dành sự chú ý sang cho đối phương nhiều hơn. Khi phát hiện hắn liếc nhìn về chỗ trung niên nhân, nữ giáo sư mới muốn mượn cơ hội này để tiện thể thăm dò thêm đôi chút tin tức.



- Ân, trước kia khi đang đi học trong trường, ta đã từng nghe giáo viên chủ nhiệm đề cập qua tình huống tương tự như vậy. Xem ra Rattata hẳn là đã bị trúng phải c·hất đ·ộc khá nặng rồi thì phải, hiện tại chỉ hy vọng rằng y tá Joy có thể sớm chữa lành được cho nó thôi!

Trường học mà Edgar vừa nhắc tới chính là một địa phương nổi tiếng tại thành phố Vermilion. Những hài tử khi chưa đạt đến mười tuổi thường sẽ lựa chọn ở lại đây nhằm tích lũy thêm các loại tri thức. Chờ đến thời điểm bản thân đã đủ tiêu chuẩn tiến hành thu phục Pokemon, bọn họ liền có quyền rời khỏi nơi đó để đặt chân vào những cuộc hành trình mạo hiểm.

Nghe thấy Edgar nói như thế, trong lòng Ivy không khỏi âm thầm khen tặng lấy một câu. Ban nãy, trước khi thiếu niên này xuất hiện phía dưới đại sảnh, nàng cũng sớm biết được sơ bộ lai lịch của đối phương từ chỗ Joy. Bây giờ chứng kiến hắn đem sự thiện lương đi cư xử với một Pokemon xa lạ, nội tâm nữ giáo sư hiển nhiên rất vui vẻ vì đã tìm ra một mầm non tốt.

- Ngươi không cần phải quá lo lắng làm gì! May mắn là Alex tiên sinh đưa Rattata đến đây kịp thời, hơn nữa trước mắt bản thân nó vẫn còn giữ được ý thức tỉnh táo, điều đó sẽ vô cùng hữu ích cho những công tác trị liệu về sau. Vậy nên, việc còn lại kỳ thực cũng chẳng thể nào làm khó đến một người có nhiều năm kinh nghiệm giống như Joy đâu.

Đối với đánh giá tới từ một chuyên gia về Pokemon, Edgar chẳng có lý do gì để phải đi sinh lòng hoài nghi cả. Ngược lại, thân phận của người đàn ông trung niên kia khiến cho hắn cảm thấy khá là tò mò. Bởi vì bên trong nguyên tác dường như chưa từng bao giờ đề cập qua, trên đảo Valencia vẫn còn tồn tại một nhân vật tên gọi Alex như thế này.

- Cảm tạ giáo sư đã giải thích, nếu quả thật là vậy ta đây cũng xem như hoàn toàn an tâm xuống rồi! Lại nói, vị tiên sinh bên đó không lẽ rất nổi tiếng hay sao, ta thấy cả ngài lẫn cảnh sát Jenny đều có vẻ mười phần quen thuộc đối phương thì phải?

- Đúng đấy nha! Alex tiên sinh chính là chủ nhân của một bãi neo thuyền lớn ở trên đảo chúng ta. Bên cạnh đó, ông ấy cũng vô cùng tích cực tham gia vào các vụ cứu hộ Pokemon. Nếu ta suy đoán không lầm, con Rattata vừa rồi nhiều khả năng lại là một bảo bối thần kỳ hoang dã được đối phương trợ giúp nữa đấy.

Trông thấy thiếu niên trẻ tuổi đang dùng ánh mắt lóe sáng nhìn mình, Ivy liền bình tĩnh giảng thuật lại những tin tức mà bản thân hiểu rõ. Đồng thời, cùng lúc ấy ba người cũng đã đi đến địa điểm mà bọn họ mong muốn. Nó vốn là một căn phòng lớn nằm ngay tại góc tận cùng bên trái, phía trên tấm bảng hiệu còn được tô điểm thêm bởi chữ cái đầu trong tên của nữ y tá.

- Được rồi, mọi người trước tiên hãy tiến vào trong kia đi đã! Kế tiếp nếu như Jenny ngươi có thắc mắc gì thì cứ việc thẳng thắn hỏi thăm Edgar thôi.