Chương 10: Hồi ức
Trước đây trong lúc tình cờ lướt qua các diễn đàn thảo luận về chủ đề Pokemon, Nguyễn Quang Vinh từng có lần trông thấy một bài viết với nội dung khá là thú vị. Khi ấy đại khái đã có người đặt ra nghi vấn rằng, liệu nhân loại sinh hoạt tại thế giới bảo bối thần kỳ sẽ ăn lấy những thứ gì.
Thời điểm ấy, bởi vì bản thân đang khá lả rảnh rỗi, cho nên Nguyễn Quang Vinh cũng nhân tiện bấm chuột để vào xem xét cụ thể. Rất nhiều câu trả lời đã được đưa ra, trong đó có những đáp án tương đối phổ thông, nhưng mà ngược lại cũng xuất hiện không thiếu các thuyết pháp mang theo tính chất âm mưu.
Thậm chí, Nguyễn Quang Vinh còn nhớ có một tài khoản nào đấy đã nói, tất cả mọi người ở thế giới kia đều xem Pokemon làm lương thực của mình. Càng bất ngờ hơn chính là việc, lý giải hắc ám như vậy hiển nhiên lại thành công thu hút được không thiếu đánh giá công nhận.
Do chẳng rõ người này đã dựa vào những cơ sở gì để đưa ra bình luận trên, thế nên Nguyễn Quang Vinh bèn mang theo sự tò mò trong lòng, vội vàng tập trung đọc kỹ từng dòng mà đối phương phân tích. Về cơ bản, chủ bài viết đã đăng tải lên kha khá những bức ảnh đặc biệt, ghi lại cảnh nhóm nhân vật chính đang ăn thịt khi đi lữ hành để làm bằng chứng.
Chưa dừng lại ở đấy, người kia còn tiếp tục trích dẫn nội dung tới từ một tập phim hoạt hình khác. Trong đó, số lượng của loài Pokemon có tên là Farfetch’d đang suy giảm cực kì mạnh mẽ qua từng năm. Nguyên nhân chủ yếu bắt nguồn bởi việc nhân loại đã phát hiện ra rằng, chất thịt cũng như thanh hành tây mà nó luôn mang theo bên cạnh có giá trị dinh dưỡng rất cao.
Nói thật, ban đầu Nguyễn Quang Vinh vẫn còn chưa quá tin tưởng vào đoạn dẫn chứng trên. Tuy nhiên sau khi trực tiếp lên trang bách khoa toàn thư về Pokemon để kiểm tra, hắn đành phải miễn cưỡng thừa nhận xuống những điều mà chủ bài viết nói lên. Rõ ràng, loài Pokemon khá giống vịt bản địa kia chính xác đã trở thành món ăn ngon ngay trong mắt rất nhiều người.
Mặc dù không tính làm hình tượng tuổi thơ trực tiếp bị sụp đổ, nhưng mà phần nào đấy thì nét mộng mơ về một thế giới thần kỳ xem như đã không còn trọn vẹn nữa. Bất quá, niềm ham mê từ người hâm mộ nhiệt tình đối với các tác phẩm Pokemon vẫn cứ tiếp tục duy trì lấy. Có chăng, một bộ phận ảo tưởng ngày xưa cũng đang phai nhạt dần đi kể từ sau bài viết ấy mà thôi.
Trong lúc thẫn thờ lại vô tình nhớ tới những chuyện quá khứ, Nguyễn Quang Vinh không khỏi mỉm cười bởi vì mức độ ngây ngô của mình. Nhìn xem bát cháo nóng hổi đang đặt ngay trước mặt, hắn bỗng nhiên rất muốn quay trở về tìm gặp chủ bài viết năm đó, đồng thời nói cho đối phương biết rằng thế giới này còn không có đen tối thái quá đến như vậy.
Công bằng mà nói, số đông nhân loại ở nơi đây đều coi Pokemon trở thành đồng bạn thân thiết nhất bên người. Thông thường, bọn họ vẫn sẽ sử dụng một vài sản phẩm thu được từ các loài bảo bối thần kỳ, tuy nhiên điều kiện tiên quyết phải là không được phép làm nguy hại đến sinh mệnh của bọn chúng.
Chẳng hạn như, người ta sẽ định kỳ thu hoạch sữa của loài Miltank, thứ thức uống vốn dĩ chứa đựng lấy rất nhiều chất dinh dưỡng quý giá. Hoặc mọi người cũng có thể xây dựng nên những trang trại để chăn nuôi Slowpoke, thông qua đó chậm rãi nhặt lấy số lượng lớn chiếc đuôi đã bị rụng đi trên thân bọn chúng.
Bởi vì theo như cơ chế sinh học, phần đuôi của loài Pokemon này có thể tự nhiên tiến hành khôi phục trở lại. So với việc để bọn chúng đem nó đi làm mồi câu cá, nhân loại thường sẽ học cách chế biến lấy rất nhiều món ăn ngon từ thứ nguyên liệu trên. Một trường hợp nữa cũng khá giống với Slowpoke, đó là dòng họ Chansey với những quả trứng bổ dưỡng được tạo ra mỗi ngày.
Hay như nhìn rộng hơn một chút, mọi người còn tổ chức thu thập lấy vô số loại sản phẩm hữu ích khác liên quan đến Pokemon. Đấy thường là các dạng phấn hoa chuyên dụng do bảo bối thần kỳ hệ Cỏ sản sinh, ngoài ra cũng có khả năng là những thứ mật dịch hiếm hoi, được trích xuất ở trên thân của các Pokemon thuộc hệ Côn trùng hoặc là hệ Độc.
Đáng tiếc, nguồn cung cấp từ tự nhiên giống như vậy không phải lúc nào cũng đáp ứng đầy đủ hết nhu cầu cho nhân loại. Vì lẽ đó, để tránh việc khai thác bừa bãi gây hại trực tiếp đến sức khỏe các loài Pokemon, thông qua khoa học kỹ thuật tiên tiến nghiên cứu, người ta đã hợp thành nên rất nhiều dạng thực phẩm mới với giá trị dinh dưỡng cao.
Bất kể là rau quả hay thịt cá, mọi thứ mà Nguyễn Quang Vinh có thể tưởng tượng đến, tại thế giới này hầu như đều sớm được con người nhân tạo hóa ra. Điển hình như bát cháo vừa được Joy mang tới, nếu không phải đã từng đọc qua trí nhớ của tiền thân, hắn còn cho rằng mình đang ăn thịt gà và củ cải đỏ ở ngay trên chính quê nhà.
Dĩ nhiên, đây vốn chỉ đơn thuần là những nhận thức bắt nguồn từ một đứa trẻ bảy tuổi. Nguyễn Quang Vinh còn không ngây thơ đến mức, tin tưởng thế giới chân thật cũng sẽ tốt đẹp y hệt như vậy. Nó khá giống với việc nhân loại tại Địa Cầu nghiêm cấm săn bắt lấy động vật quý hiếm, thế nhưng mỗi năm chung quy vẫn luôn có không thiếu đội ngũ âm thầm phạm luật đấy thôi.
Điều khiến cho Nguyễn Quang Vinh cảm thấy may mắn nhất nằm ở chỗ, về mặt nổi thì mọi người đều vô cùng trân quý lấy mối quan hệ hài hòa với các loài Pokemon. Nếu giả thuyết nhân loại tại thế giới này không ngừng tàn sát đám bảo bối thần kỳ, hắn cũng chẳng dám cam đoan bản thân còn có đủ niềm tin đi tìm kiếm sinh vật truyền thuyết trợ giúp nữa.
Thời gian cứ như vậy bình tĩnh trôi qua, một bên chậm rãi múc lấy từng muỗng cháo một đưa lên miệng, một bên Nguyễn Quang Vinh liền không tự chủ được bắt đầu nảy sinh ý tưởng lung tung. Có lẽ là do cơ thể hiện tại còn chưa đến tuổi trưởng thành, cho nên rất nhanh hắn đã ẩn ẩn cảm thấy dạ dày mình truyền tới vẻ căng đầy.
Bất quá, người xưa từng dạy qua nam nhân tốt thì chưa bao giờ lãng phí lấy lương thực. Vì lẽ đó, dù đã tương đối no bụng nhưng Nguyễn Quang Vinh vẫn cố gắng ăn xong toàn bộ bát cháo trước mặt. Cuối cùng, phải chờ tới hơn mười phút nữa liên tục nỗ lực, hắn mới xem như thành công thở ra một hơi tràn đầy mãn nguyện.
Cầm trên tay bát đĩa trống trơn, Nguyễn Quang Vinh mau chóng tìm tới vị trí bồn rửa ở nơi góc phòng. Mặc dù ban nãy Joy đã từng nói, cứ để yên ở đấy đợi sáng mai các nàng đến đây thu dọn, có điều những chuyện đơn giản thế này hắn cũng không muốn lười biếng đi làm phiền tới đối phương.
Chờ tất cả đã hoàn thành xong xuôi, Nguyễn Quang Vinh mới hài lòng kéo nhẹ thân thể mệt mỏi tiến thẳng vào nhà vệ sinh. Đứng trước tấm gương rộng lớn, giờ phút này khi có cơ hội nhìn xem bộ dáng của mình, hắn không biết phải nên dùng từ ngữ gì để đi diễn tả hết toàn bộ cảm xúc hỗn loạn trong lòng.
Theo chất liệu thủy tinh sáng tỏ chiếu rọi, đập vào mắt Nguyễn Quang Vinh chính là hình bóng thiếu niên trẻ tuổi có vóc dáng tương đối gầy gò. Một đầu tóc ngắn màu đen được cắt tỉa khá là gọn gàng, phần mái phía trước thì tạo kiểu bằng cách xẻ ra làm hai bên, nhờ vào đó kín đáo che đậy đi quá nửa vầng trán có đôi nét nhô lên.
Hơi thoáng chút đắn đo, vài giây sau Nguyễn Quang Vinh liền lặng lẽ vặn lấy van khóa, bắt đầu cẩn thận rửa sạch gương mặt xa lạ hiện giờ. Dòng nước lạnh nhẹ nhàng chảy qua, hắn lập tức cảm nhận được làn da non nớt mịn màng, kế tiếp lần lượt lại đến đôi mắt lấp lánh, rồi tới cánh mũi thẳng tấp và cuối cùng chính là bờ môi mềm mỏng.
Dù cho cơ thể này vẫn còn chưa phát triển hoàn toàn, nhưng mà Nguyễn Quang Vinh dám khẳng định rằng, tương lai bản thân tuyệt đối sẽ trở thành một gã thanh niên cực kì anh tuấn. Đáng tiếc, các Pokemon truyền thuyết thì chưa bao giờ đi xem mặt để nói chuyện cả. Muốn thu được bọn chúng tán đồng, chung quy hắn còn cần phải tự thân phấn đấu thêm rất nhiều.
Lắc lắc đầu nhằm tạm thời xua tan hết những gánh nặng lâu dài kia, Nguyễn Quang Vinh tiếp tục yên lặng hoàn thành xong công việc vệ sinh của mình. Khoảng chừng gần mười phút sau đó, khi một lần nữa bước chân trở lại trên giường bệnh, đã thấy tinh thần của hắn thoáng nhìn qua trông sáng sủa hơn trước không thiếu.
Có điều, cũng do nguyên nhân trên ảnh hưởng, trong lúc nhất thời Nguyễn Quang Vinh cũng khó lòng đi vào giấc ngủ được. Tiện tay kéo ra một bên bức rèm che, đưa tầm mắt hướng về phía ánh trăng đang treo cao v·út ở phương xa, rất nhiều cảm xúc liền cứ như vậy cấp tốc hiện lên mà chẳng hề có bất cứ một điềm báo trước nào.
Ban đầu khi trò chuyện cùng Joy, Nguyễn Quang Vinh đã nhận thấy đối phương có vẻ như muốn hỏi thăm mình điều gì đấy. Tuy nhiên lúc đó bởi vì chứng kiến tâm tình của hắn suy sụp, cho nên nàng mới lựa chọn bỏ qua chủ đề kia. Mặc dù không quá chắc chắn, thế nhưng Nguyễn Quang Vinh đoán rằng, việc này hẳn là liên quan đến vụ t·ai n·ạn mà bản thân gặp phải.
Trên thực tế, nương theo một bộ phận ký ức tới từ tiền thân, trước khi ý thức hoàn toàn lâm vào trạng thái hôn mê, đối phương dường như đã nghe thấy một t·iếng n·ổ mạnh cực kì vang dội. Kế đến, toàn bộ con thuyền đột nhiên đều đã bị một loại sương khói màu xanh lục bao phủ lấy, đi kèm theo đó chính là hàng loạt thanh âm hò hét lẫn nhau vô cùng hỗn loạn.
Có lẽ ở trong mắt Joy, trận t·ai n·ạn này nhiều khả năng chỉ đơn thuần là một lần sự cố ngoài ý muốn. Tuy nhiên, bằng vào những trí nhớ đứt quãng kia, Nguyễn Quang Vinh khẳng định mọi chuyện không hề đơn giản như thế. Bởi vì nếu vấn đề là do thuyền hỏng dẫn tới đắm chìm, vậy thì thử hỏi tại sao tiền thân lại bất ngờ bị hôn mê cơ chứ.
Hơn nữa, đầu tiên khoan hãy nói sang những người khác, riêng cha của tiền thân cũng đã nắm giữ trong tay cả Pokemon hệ Nước lẫn hệ Phi hành. Giả sử đối phương không thể cứu vớt hết thảy mọi người trên thuyền, thế nhưng bằng vào bảo bối thần kỳ đang có, muốn nhường hai cha con yên bình rời đi vốn dĩ chẳng phải là chuyện khó khăn gì.
Dù đã cố gắng nhìn nhận sự việc dưới nhiều góc độ khác nhau, chung quy thì sau tất cả Nguyễn Quang Vinh cũng đều cảm thấy rằng, đây chính là một hồi tập kích đã được dự mưu sẵn. Bất quá, nếu không may suy đoán trên trở thành hiện thực, như vậy lại có một vấn đề khác nữa xuất hiện, đồng thời khiến cho hắn chẳng có cách nào giải thích được tinh tường.
Trước kia cha của tiền thân từng nói qua, lần này thuyền của bọn họ sẽ khởi hành từ cảng Vermilion, sau đó bắt đầu di chuyển đường dài đến các hòn đảo ở phía nam thuộc khu vực Kanto. Tại đây, mọi người mới tiến hành thu mua lấy những loại đặc sản địa phương để chuẩn bị mang về đất liền bán lại.
Điều đáng nói nằm ở chỗ, vào thời điểm mà vụ t·ai n·ạn xảy ra, rõ ràng trên thuyền vẫn còn chưa chuyên chở lên bất cứ một kiện hàng hóa nào. Hơn nữa, bởi vì các thỏa thuận thu mua đều sớm được công ty vận tải an bài trước lúc xuất phát, cho nên trên người bọn họ thực tế cũng không hề mang theo quá nhiều tiền mặt.
Thế nên, nguyên nhân hải tặc để ý tới đội ngũ là do tài bảo có thể tạm thời bị bỏ qua. Như vậy thì cũng chỉ còn lại một khả năng khác hợp lý hơn, mục đích mà đám người kia nhắm tới kỳ thật chính là những Pokemon ở trên thuyền. Đây vốn dĩ chẳng phải là chuyện mới lạ gì, bởi vì bên trong nguyên tác đã từng xuất hiện qua khá nhiều tình huống tương tự.
Ban sơ khi vừa mới khởi hành, tiền thân liền đã theo cha mình tranh thủ làm quen cùng phần đông nhân viên xung quanh. Nhờ vào vẻ bề ngoài non nớt, hắn dễ dàng tiếp xúc được với các Pokemon mà bọn họ nắm giữ. Dù vậy bây giờ Nguyễn Quang Vinh mười phần chắc chắn rằng, ở trong đấy chẳng hề có bất cứ một con bảo bối thần kỳ nào thuộc dạng quý hiếm cả.
Tuy không thể loại trừ trường hợp, có ai đấy đã cố tình giấu đi Pokemon chủ bài của mình. Nhưng mà giả sử thật sự tồn tại một kẻ cẩn thận thế kia, liệu rằng đám hải tặc còn có năng lực truy tìm đến tận nơi đây hay sao. Nói cách khác, nếu đơn giản chỉ là vì muốn đánh chiếm những Pokemon phổ thông, bọn chúng hà tất gì phải đi lựa chọn cách làm đoạn tuyệt đường lui như thế cơ chứ.
Chán nản đóng lại tấm màn che của sổ, ánh trăng bên ngoài mặc dù trông qua vô cùng duy mỹ, đáng tiếc nó lại không phải là thứ mà Nguyễn Quang Vinh mong muốn nhìn thấy nhất vào lúc này. Trước mắt bởi vì tình báo thu được quá mức khan hiếm, trong ngắn hạn hắn cũng rất khó lòng đưa ra cho bản thân một thuyết pháp hợp lý nhất.
Bất quá, dù là xét trên phương diện lý trí hay cảm xúc, Nguyễn Quang Vinh cũng cực kì hy vọng cha của tiền thân sẽ bình an vượt qua được nguy cơ lần này. Phải biết, hắn bây giờ trên thực tế vẫn còn đang chỉ là một gã thiếu niên bảy tuổi. Nếu muốn an ổn trưởng thành đi xuống, việc có mặt thân nhân ở bên cạnh chắc chắn là điều không thể nào thiếu mất được.
Nằm thừ người lên trên tấm đệm giường êm ái, trông thấy kim đồng hồ hiện tại đã điểm đến gần ba giờ sáng, Nguyễn Quang Vinh biết không thể tiếp tục kéo dài như vậy mãi. Ngày mai còn có rất nhiều thứ đang chờ đợi mình, hắn nhất định phải chuẩn bị đầy đủ tinh thần để sẵn sàng ứng phó với bọn chúng.
Đưa tay tìm đến công tắc đèn, rất nhanh toàn bộ gian phòng lập tức đã rơi vào trong bóng tối. Chậm rãi khép hờ lấy hai mắt, Nguyễn Quang Vinh cố gắng điều tiết để hơi thở dần trở nên nhẹ nhàng hẳn đi. Theo từng nhịp kim đồng hồ đều đặn lay động, ngày đầu tiên của hắn ở thế giới này cũng xem như đã tạm thời có được một kết thúc xuống.